Vay nóng Tinvay

Truyện:Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 056

Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi
Trọn bộ 139 chương
Chương 056
Mập mờ bộc phát
0.00
(0 votes)


Chương (1-139)

Siêu sale Shopee


Trong phòng làm việc của Tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị.

Hạ Nam ngồi trước bàn làm việc, ở giấy mời màu vàng kim ra xem, trên mặt bìa có dòng chữ tinh tế: thư mời sự tiệc- tập đoàn Thịnh thế! Thịnh thế- anh biết tập đoàn này, là một tập đoàn có tiếng trên quốc tế, có thể nói là thần thoại trong giời thương nhân, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã trở thành tập đoàn đi đầu trong nước, địa vị không thẻ rung chuyển, đây là những thành tựu kinh người! Dĩ nhiên làm người tò mò nhất chính là than phận của Tổng giám đốc công ty này, không một ai biết!

Đây không phải là một bữa tiệc bình thường, đây là bữa tiệc tu tập những thương nhân máu mặt nhất trên thé giới! Điều đó cũng đủ để thấy ảnh hưởng của Thịnh thế đến giới thương nhân mạnh mẽ đến thế nào.

Thơi gian: tám giờ tối mai, địa điểm: khách sạn Thịnh thế hào đình.

Hạ Nam đút tay trong túi quần dựa người vào cánh cửa, tư thái vừa tùy ý vừa lười biếng, híp mắt nhìn người phụ nữ đang bận rộn làm việc, ánh mắt không tự chủ mà hiện ra sự dịu dàng và cưng chiều!

Hạ Nam cứ duy trì tư thế như vậy hơn hai mươi phút thì người phụ nữ đang bận rộn kia mới nhận ra sự có mặt của anh!

"Anh......... !" Tô Úy ngẩng đầu lên thì đã thấy Hạ Nam đang lười biếng dựa vào cửa!

Hạ Nam bước đến trước mặt cô, nhìn chăm chú cô, trong ánh mắt ẩn giấu niềm vui!

"Tối mai em tham gia với anh một bữa tiệc được không?" Âm thanh sịu dàng của anh truyền đến mang ý dò hỏi.

"Tối mai sai? Sợ rằng không được rồi, mai em lại có chuyện!" Tô Úy nhìn thấy ánh mắt sáng bừng của anh, ngượng ngùng trả lời!

"Vậy thôi cũng được!" Trong mắt Hạ Nam thoáng qua vẻ thất vọng, sau đó lại trở về sự lạnh lùng của thường ngày.

Tô Úy cũng có thể nhìn thấy sự thất vọng của anh, nhưng hết cách rồi, ngày mai cô thực sự có việc, không thể từ chối được! Cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, bây giờ đã đến gần trưa! Trong đầu bỗng nhiên nhớ đến một chuyện thì giật mình! Đứng dậy mở túi xách ra lấy một chiếc hộp tinh xảo đặt xuống trước mặt Hạ Nam.

Hạ Nam nhìn chiếc hộp để trước mặt anh, không nói một câu cứ đứng nhìn anh chằm chằm khiến anh không hiểu gì!

"Đây là quà sinh nhật của anh, em mua từ hôm qua rồi, nhưng quên mất chưa đưa cho anh!!" Tô Úy nhìn anh vẫn còn đang mê mang thì mở miệng giải thích.

Nghe được lời của cô, Hạ Nam cầm cái hộp trên bàn lên, mở ra thì nhìn thấy bên trong có một chiếc đồng hồ, còn là Patek Philippe bản số lượng giới hạn.

Em không biết anh thích gì nên nhờ Trầm Kiệt Tư chọn giúp, anh ta nói đồng hồ này........." Tô Úy còn chưa nói xong thì thấy mặt Hạ Nam trở nên thâm sì, u ám đến nỗi cô không dám nói tiếp! Tô Úy chỉ có thể mở to mắt vô tội nhìn người nào đấy!

Hạ Nam nhìn cô tỏ ra vô tội thì bắt đầu cảm thấy tức giận! Kéo cô lại gần mình, hai người vốn đang đứng đối diện nhau bây giờ đã đổi thành cô đứng gọn trong lòng anh, hơn nữa còn là kiểu ôm công chúa, tư thế này khiến hai ngươi dựa vào nhau rất gần, gần đến nỗi có thể cảm nhận hơi thở của người kia xung quanh mình!

"A...... Anh làm gì đấy... ?" Người đàn ông này sao lại mạnh mẽ như vậy chứ? Hạ Nam ôm cô ngồi ở trên ghế khiến cô thấy không tự nhiên, cố gắng giẫy giụa, tư thế này có chút....... . Bỗng nhiên cô cảm thấy phía dưới có vật gì nổi cộm lên, cho dù chưa trải qua chuyện đời, nhưng cô cũng có thể hiểu đó là cái gì, nghĩ tới đây mặt liền đỏ bừng!

"Ai, thả em ra.......... ưm ưm" Tô Úy còn chưa nói hết câu liền bị anh nụ hôn của anh nuốt hết những lời chưa kịp nói ra, cô vỗ mạnh vào ngực anh hòng muốn thoát ra nhưng chẳng có tác dụng gì! Ngược lại anh còn đưa đầu lưỡi thâm nhập vào khoang miệng cô, chống lại đôi mắt sáng như sao, anh hôn cô một cách thô bạo, đến khi hai người đều không thở nổi mởi buông tha cho cô! Hạ Nam rất nhanh điều chỉnh lại hô hấp, nhìn người phụ nữ trong ngực thở hồn hển, gương mặt, đôi môi cũng đỏ bừng lên vì bị hôn quá lâu, anh khẽ cười một tiếng!

Sau khi Tô Úy ngồi trong lòng anh trở lại bình thường, nhìn lại tình cảnh hai người lúc này mới thấy khoảng cách này quá mập mờ, đang muốn giãy giụa lại nghe anh nói, "Lần tới nếu muốn mua đồ, không cần gọi người đàn ông khác, cứ gọi anh đi cùng là được, anh còn có thể tính tiền thay em, em xem, em được lời biết bao nhiêu!"

Tô Úy nghe anh nói vậy thì khóe miệng giật giật, giận dỗi quay mặt đi không nói một câu nào! Nhưng một giây sau, lại quay đầu lại nhìn anh chằm chằm, trong nháy mắt bốn mắt chạm nhau cô đột nhiên có một suy nghĩ: người này không phải đang ghen chứ?

Trong một thư phòng xa hoa của một tòa biệt thư nằm ở ngoại ô thành phố A.

"Sao rồi? Đã tra ra được gì chưa?"Một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế xoay đằng sau bàn làm việc, dưới anh đèn heo hắt lộ ra gương mặt bị che đi bởi lớp mặt nạ của người đó, ẩn dưới lớp mặt nạ ấy là đôi mắt chứa đựng sự khát máu, sự không cam lòng và hận ý!

"Đã tra ra tối mai hắn sẽ xuất hiện tại một bữa tiệc ở Thịnh thế!" Một người đàn ông đứng trước bàn đọc sách đọc tư liệu mình vừa tra được!

"Vậy thì được, tối mai hành động!" Giọng nói trầm thấp vang lên khiến người đàn ông đứng trước bàn đọc sách cảm thấy lạnh người!

"Vâng!" NGười đàn ông ngồi trên ghế khoát tay ra hiệu, anh ta gật đầu rồi ra ngoài!

Người đàn ông đeo mặt nạ cười lạnh một tiếng! Thật muốn xem lần nay hắn còn có thể chạy thoát hay không? Nghĩ tới đây đôi mắt càng trở nên lạnh lẽo!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-139)