← Ch.115 | Ch.117 → |
Một căn phòng khác trong biệt thị, Sở Kỳ bị an bày nghĩ ngơi ở nơi nào, mà Thanh Thanh và Vưu Ưu lại ở cách phòng cô khá xa.
Phòng Sở Kỳ rộng lớn, rộng rãi đến nỗi bọn họ không tin đây là phòng dành cho khách, mà không là phòng ngủ chính.
Vừa mới vào cửa, cô chỉ nhìn lướt qua, lập tức quay đầu nhìn Tề Dự phía sau: "Anh xác định nơi này để cho tôi ngủ?"
Sở Kỳ lại nhìn lướt qua bố trí bên trong, mỗi một chỗ trưng bày đều sa hoa sang quý, vì thế lại xác định, nơi này không là khách phòng.
Chẳng lẽ là phòng Cố Khuynh?
MàTề dự bị hỏi cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm đứng ở cửa, "Sở tiểu thư, nơi này chính là vì phòng chuẩn bị cho cô. Muốn cái gì hãy nói với tôi."
Đây chính là Cố thiếu phân phó, làm sao có thể không xác định được?
Sở Kỳ xoay người liền đi tới ngưỡng cửa, nói: "Thôi, tôi đi chen lấn cùng Thanh Thanh, tôi lạ giường buổi tối ngủ không được, có thể tán gẫu cùng với các cô ấy."
Tề dự che ở cửa, "Sở tiểu thư, đừng làm cho tôi khó xử."
Sở Kỳ chỉ biết đây là tên khốn khiếp Cố Khuynh cố ý an bày, hừ!
"Anh tránh ra!" Sở Kỳ muốn xông ra ngoài, nhưng mà nhìn thấy anh ta che ở cửa, giống một tên thần giữ cửa, cô xông như vậy chỉ có thể giống như trứng chọi đá
"••••••" Tề dự một chút biểu cảm cũng không có, một câu nói cũng chưa nói, chính là không nhường!
Sở Kỳ thất bại buông xuống, thở dài: "Thôi, anh đi ra ngoài đi, tôi ngủ!"
Tề dự lui một bước, xem cô đóng cửa.
Sở Kỳ nhìn lỗ nhỏ trên cánh cửa vài lần, đều gặp Tề dự vẫn như thần giữ cửa đứng ở trước, chút xíu nữa cô phát điên lên rồi.
Cố khuynh tên biến thái này, người dưới tay anh sau lại cũng biến thái như vậy?
Nhận mệnh ở trong này ngủ đi!
Sở Kỳ trừng mắt cánh cửa, sau đó đem cửa khóa trái. Như vậy mình có thể ngủ giấc an ổn rồi?
Nhưng là chờ khi cô tắm xong, trùm khăn tắm đi ra sau, lại phát hiện trên giường một bộ dáng lười nhát, hai tay gối ở sau ót, ánh mắt nhìn về phía cô.
Người trên giường, không là Cố Khuynh thì là ai?
Hai tay Sở Kỳ ôm ở trước ngực, một mặt phòng bị nhìn anh hỏi: "Sao anh lại ở trong phòng này?" Rõ ràng khóa trái rồi? Chẳng lẽ người này xuyên tường được sao?
"Này là phòng anh, anh muốn đi ngủ, đương nhiên lại ở chỗ này rồi!" Tầm mắt Cố Khuynh ở trên thân thể cô tuần tra một vòng, đáy mắt nổi lên tia sáng, hiển nhiên thật vừa lòng thứ mình nhìn đến rồi.
Đứng lên cởi áo đi vào phòng tắm, lúc bước qua người Sở Kỳ, đem quần áo vừa cởi nhét vào trong lòng cô.
Sở Kỳ nhảy dựng lên, nổi giận nói: "Cố Khuynh anh cái người khốn khiếp này, tôi vừa tắm rửa xong, quần áo bẩn thỉu của anh, sao lại quang lên người tôi?"
Vừa rồi mới tắm rửa cho thân thểm mềm mại trắng mịn của mình, hiện tại bị anh làm như vậy, cô không nhảy lên mới là lạ.
Trên quần áo anh có mùi khói do nướng, mùi bùn do lắn lộn trên mặt đất, mùi máu tươi của chém giết, những thứ này đều làm cô thật sự ghê tởm. Bất quá mùi vị hỗn tạp này, lại không thể nào áp chế được mùi hương đặc biệt của anh. Đại khái là một loại mùi nước hoa, từ trước đến nay cô chưa ngửi qua, chỉ có trên người anh mới có. Mùi hương thật nhẹ, lại rất dễ ngửi.
Mùi hương như vậy làm cho Sở Kỳ hoảng hốt một chút, mới đem quần áo vứt ra khỏi người mình
Mà Cố Khuynh thấy quần áo bị đập một cái cũng không giận, thậm chí trong giọng nói còn mang theo ý cười: "Nếu không, em lại tắm một lần nữa?"
Hai tay Sở Kỳ ôm trước ngực đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn bóng lứng anh, bất cứ như thế nào dáng người và diện mạo củaCố Khuynh đều rất hoàn mỹ. Mà thân thể anh trần truồng, Sở Kỳ có thể thấy đôi chân thon dài của anh, eo nhỏ, lưng rộng lớn, tất cả đường cong đều hoàn mỹ nhu vậy, hoàn mỹ đến nỗi cô đã từng nhìn qua vô số mỹ nam, thiếu chút nữa đã chãy máu mũi rồi
Khốn khiếm, rất mạnh rồi! Anh ta còn mời cô đi vào tắm rửa cùng nhau?
Thời điểm Sở Kỳ thấy Cố Khuynh đi vào phòng tắm, quay đầu cười như không cười thấy Sở Kỳ đáng liếc mình, anh lập tức cúi đầu.
Mặt đều đỏ!
Yên lặng sờ mũi, thật sự chảy máy mũi rồi!
Sở Kỳ chạy hai ba bước tới ngưỡng cửa phòng tắm, một phen đá văng cửa, đem đem vòi sen xối rửa người đang sửng sốt bên trong, "Em tiến vào làm chi?"
"Không phải anh bảo tôi vào tắm rửa sao?" Sở Kỳ ở bất cứ giá nào, dù sao cũng không phải lần đầu tiên cùng anh thế này. Cô cũng không muốn đợi lát nữa lại nhìn mĩ nam tắm cái gì, mĩ nam cũng không phải chỉ xem có thể thỏa mãn, càng xem càng đói khát đói khát? Cùng với chờ một chút bị động đưa vào miệng cọp, không bằng chủ động một chút.
Vì thế cứ như vậy, hai người trong phòng tắm chiến đến trời gần sáng mới về giường.
Sở Kỳ không còn sức lực đẩy anh, hỏi: "Người tối nay có phải nhằm vào Ngôn Măc Bạch đúng không?" Đứa ngốc đều có thể nhìn ra, huống hồ cô không phải là đứa ngốc.
"Mau ngủ!" Cố Khuynh ôm chặt cô, "Nếu như còn sức lực nói chuyện, chúng ta cứ tiếp tục - - "
Sở Kỳ dùng sức không nhiều nắm lấy lỗ tai anh, "Anh nghĩ rằng tôi và anh là ở chổ đánh nghe lén các anh nói chuyện sao? Tôi bất quá là quan tâm chị em gái tôi mà thôi. Anh nhìn Ngôn Mặc Bạch, hai ba ngày là có việc, thân thể có vấn đề, chính là gặp ám sát đánh lén. Anh nói tôi yên tâm đưa chị em gái của mình cho ánh ta như thế nào?"
Cố Khuynh hừ hừ: "Em lo lắng cũng là sợ cô ấy là nàng dâu góa chồng, hơn nữa bây giờ còn mang thai đứa nhỏ chứ gì."
"Cho nên tôi càng không yên lòng!" Sở Ky bĩu môi oán giận: "Ta nói các anh có thể đừng trêu chọc nhiều chuyện như vậy được không? An toàn qua ngày thật tố, cả ngày đánh giết, Tư Mộ từ nhỏ đã là công chúa đặt ở lòng bàn tay, làm sao chịu được? Không bị hù chết mới là lạ!"
Bàn tay to lớn của Cố Khuynh ở trên mặt cô, "Mau ngủ! Em chính là chuyện mình còn lo chưa xong, lại quan tâm chuyện người khác."
Lời này Sở Kỳ không thích nghe, lúc này phản bác: "Cái gì là người khác? Đó là chị em gái của tôi! Chị em gái tốt nhấtKhông phải người ngoài!"
"Cô ấy tính là chị em tốt nhất của em, cô ấy cũng có chồng quan tâm, không tới phiên em!" Cố Khuynh nhắm mắt lại ôm sát nàng: "Nếu như em cũng rãnh rỗi, vậy sinh cho anh đứa bé để chơi đùa?"
Sở Kỳ cắn anh một cái, "Ai muốn sinh cho anh? Còn muốn sinh cục cưng chơi đùa sao? Bản thân anh chơi đùa thì thôi! Không có lương tâm!"
Vốn là Sở Kỳ muốn ở nơi này thăm dò Cố Khuynh, hỏi rõ lai lịch và mục đích của những người đêm ay, cô cũng là có ý tốt muốn giúp Tư Mộ! Làm chị em tốt nhất, không thể để chị em tốt nhất của mình bị người khác khi dễ?
Trước kia "Lăng Vũ" gặp chuyện, cô bất lực, chỉ có thể lo lắng suông ở một bên, còn mắt thấy Tư Mộ bán mình cho hôn nhân, dùng một đời hạnh phúc đi cứu "Lăng Vũ", tuy rằng hiện tại Ngôn Mặc Bạch đối với Tư Mộ không tệ, nhưng mà vẫn còn cảm thấy áy náy trong lòng.
Lúc này đây, cũng không phải là chuyện khủng hoảng kinh doanh, chuyện hắc đạo cô có thể nắm trong tay một hai rồi. Dù sao gia tộc của mình chính là thế lực hắc đạo, ở thành phố A tuy rằng chỉ có thể đặt song song với các bang phái khác, sau khi Đường Môn cùng Thanh Bang bị hủy, thế lực nhà cô càng ổn định rồi.
Nhưng mà Sở Kỳ cũng biết, lai lịch những người đêm nay nhất định không nhỏ, biết Ngôn Mặc Bạch còn dám đối địch với nah, nhất định là thế lực không thể dể dàng động thủ. Cho nên thế lực nhà mình ở thành phố A, không thể đến giúp đỡ Tư Mộ rồi.
SỞ Kỳ mệt mỏi một ngày, nhưng mà khi cô nhắm mắt lại, trong lòng vẫn là nghĩ đến một chuyện.
Lăng Thần, anh ta mới có thể giúp Tư Mộ!
Lăng Thần là người cha nhận nuôi từ nhỏ. Lúc anh ta 9 tuổi được cha đem về, đưa anh ta đi học, dạy anh ta mọi chuyện, anh ta thông minh, lúc 16 tuổi đã học xong, liền bắt đầu gánh chuyện bảo vệ Sở Kỳ.
Khi đó Sở Kỳ mới 10 tuổi, bộ dáng rất xinh xắn, lại rất thích tiểu ca ca. Cũng thật quấn quít lấy anh ta, có đôi khi buổi tối trời mưa sét đánh, cô sợ hãi, Lăng Thần sẽ đi vào phòng ngủ giúp cô, mà cô còn tính muốn anh lên giường ôm cô ngủ ••••••
Mãi cho đến khi Sở Kỳ 16 tuổi, đột nhiên có một ngày, người bên cạnh cô đã bị thay thành người khác, mà cái người ca ca xinh đẹp lợi hài, khi đó liền biến mất, chưa từng xuất hiện lại.
Nàng khóc rống một tuần, sở phu đau lòng con gái, mới nói cho cô là Lăng Thần muốn đi ra ngoài rèn luyện thực tế, chờ anh ta làm xong sẽ trờ về.
Tuần trước, nhận được một hộp ký gởi từ nước ngoài, cô biết đó là của Lăng Thần gởi tới
Cho là cha luôn gạt cô, cô vẫn vụng trộm phát hiện được nguyên nhân năm đó Lăng Thần rời đi, cũng biết hiện tại anh ta ở nơi nào.
Italy Mafia •••••• mới có thể loại bỏ phiền toái giúp Tư Mộ?
Mang theo ý nghĩ này, Sở Kỳ mới có thể an tâm nhắm mắt tiến vào trong mộng.
← Ch. 115 | Ch. 117 → |