Tiếng thở dốc như trê con của Ngôn Mặc Bạch
← Ch.056 | Ch.058 → |
Rất không đễ dàng ổn định lại sau đó, vài người cũng bắt đầu ra kế hoạch mọi chuyện trong ngày cưới, sau đó liền đi thử lể phục.
YT Quốc Tế làm việc thật hiệu suất, cô thật bội phục sát đất.
Suy nghĩ chu toàn, làm việc cẩn thận.
Ngôn Diệu Thiên đem toàn bộ công việc hôn lễ cùng với những việc liên quan đến cô dâu mới giao toàn quyên cho bộ phận quan hệ quản lý xã hội của YT Quốc Tế làm, để cho các cô trao đổi phương thức liên lạc để hỗ trợ lẫn nhau.
Nhuế Ân ở bộ phận quản lý quan hệ xã hội của YT Quốc Tế vừa mới gọi tới, bảo cô cùng mấy phù dâu di chọn lựa áo cưới cùng lễ phục, không hợp có thể thay đổi lập tức.
Tư Mộ cùng các cô không trì hoãn thời gian, vén màn liền lái xe đi đến cửa hàng mà Nhuế Ân chỉ định.
Thời điểm mấy người nghĩ ngơi, thấy Trần Hạo Chính bò lên sân khấu khóc lóc gào thét, bên cạnh còn có người đàn ông mặc y phục màu da cam.
Sở Kỳ nhíu mày nhìn về phía Tư Mộ: "Người đàn ông ngoài kia là anh ta? Muốn đề cho ta cùng nhau bảo vệ và trừng trị anh ta một lần hay không?
Tư Mộ cười nhạo: "Nhà người ta cũng không trêu chọc cậu, làm sao vô duyên vô cớ đi trừng trị anh ta được? Làm gì có người không phân rõ phải trái nha."
Sở Lỳ hừ hừ nhấc chân đi tới.
Tư Mộ đi ở phía sau, Quân Đình nhìn bóng lưng yểu điệu kia, tâm tình một phen hoảng hốt, cho đến lúc tiếng gào khóc của người bên cạnh càng lúc càng lớn, anh mới lấy lại được tinh thần. Sau đó cúi đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ.
"Mộ Mộ! Nhanh chút." Sở Kỳ đứng ở chổ đậu xe bên kia, thúc giục Tư Mộ. Sau đó ngừng lại chỉ một chiếc xe màu đen nói: "Hắc, cô bé, đừng nói với mình hôm nay cậu điều khiển là chiếc xe này nha, mình sẽ điên mất."
Tư Mộ buồn cười gật đầu: "Chính là chiếc đó! Cũng không tệ lắm đúng không?"
Sở Kỳ liền bổ nhào vào trên thân xe, mặc kệ tiếng còi xe báo động đang kêu lên inh ỏi, chỉ hưng phấn hét lên: "Không sai, quá không sai! Trước kia chỉ có thề nhìn thấy trên mạng đến chảy nước miếng, rốt cuộc hiện tại cũng có thể nhìn thấy ngoài đời! Toàn cầu xuất ra bất quá chỉ có 100 chiếc, có tiền đều khó có thể mua được bản số lượng!"
"Nhanh giao chìa khóa cho mình, mình muốn lái chiếc này! Này, chìa khóa xe của mình đưa cậu, cậu lái chiếc X6 của mình, không cho nói không! Nhanh đưa chìa khóa cho mình- -" Sở Kỳ nhảy đến bên người Tư Mộ, đem chìa khóa của mình quăng cho Tư Mộ, muốn cùng cô trao đổi.
Tư Mộ đem chìa khóa đưa cô, sau đó dặn dò: "Đừng chạy nhanh quá! Vạn nhất nếu bị phạt hóa đơn đều có thể không liên quan đến ta."
Sở Kì nào còn lo lắng nghe lời Tư Mộ nói, cầm cái chìa khóa, đã sớm lên xe, một chân đạp ga, xe như mũi tên rời cung bắn ra ngoài.
Vài người đi theo phía sau Tư Mộ trợn mắt há hốc mồm.
Trong lòng đều âm thầm may mắn, may mắn vì đã không ngồi lên xe, nếu không thì bị hù dọa đến chết mất.
Diêu Dao cùng An Thanh mỗi người đều lái đến một chiếc xe, chĩ có Vưu Ưu mới về nước không có xe, cho nên hai mẹ con đành phải ngồi trên xe Tư Mộ.
Trên đường, Vưu Ưu hỏi, Tư Mộ chuyên tâm lái xe: "Mộ Mộ, như vậy cậu, sẽ không hối hận sao?"
Tư Mộ suy nghĩ một chút thật lâu sau, mới trầm mặc nói một câu: "Ít nhất hiện tại không hối hận."
Đúng vậy, không hối hận! Vì người nhà, như thế nào lại ủy khuất bản thân mình cũng không hối hận!(editor bangthan87 ddlequydon)
--
Đợi cho đến khi xe Tư Mộ đến nới đã định, Sở Kỳ đã lái xe di chuyển mấy vòng mới trở lại.
Vừa đến trước cửa hàng, Nhuế Ân liền ra đón. Không hổ là quản lý bộ phận quan hệ xã hội, thái độ khéo léo, không nịnh bợ, không xa cách, vừa đúng, làm cho người ta có cảm giác cực kì thân quen.
"Tiểu thư Phó, đi bên này."
Đây là một của hàng bày bán các loại quần áo cao cấp.
Tư Mộ trước kia chưa có đến qua nơi này, cho nên đối với nơi này không hề quen thuộc, nhưng Tiêu Giao có cùng chị cô đến đây hai lần, đại khái biết được một chút.
Bình thường nơi này đều rất vắng vẽ, nhưng hôm nay bên trong tụ tập rất nhiều người, cũng không phải là khách hàng, mà vì lần này vì hôn lễ của YT Quốc Tế nên đã mời tất cả các nhà thiết kế thời trang cả nước thậm chí cả nước ngoài cũng được mời đến
Áo cưới của Tư Mộ cùng lễ phục của phù dâu, đều được may tại chổ.
Hiện tại, bảo các cô cùng đi qua để chọn lựa kiểu dáng tốt nhất, xem xét một chút, rồi bắt đầu làm ngày làm đêm đẩy nhanh tốc độ để làm ra.
Tư Mộ hoàn toàn bị sự phô trương này làm cho chấn động rồi.
Lại một lần nữa cảm thán YT Quốc Tế, thật sự đúng là có tiền có bạc rồi.
Áo cưới được xác định xuống đến nơi, là áo cưới chéo vai lộ lưng, trên thân đặc biệt vừa người, dáng đường công tuyệt đẹp lộ hoàn toàn, là sự kết hợp của thuần khiết cùng xúc động.
Thời điểu thầy thiết kế giới thiệu bộ áo cưới này cho Tư Mộ mặc vào thử, Tư Mộ che mặt nói quá lộ, muốn thay đổi bộ khác.
Nhưng mà mấy chị em phù dâu nhất trí tiến cử bắt buộc cô phải mặc bộ này.
Vưu Ngưu khi nhìn thấy mặt Tư Mộ liền hâm mộ nói: "Con có thể mặc loại lộ lưng này hay không? Dì Mộ Mộ bộ này thật đẹp nha, con cũng muốn mặc thủ."
Vì thế Tư Mộ miễn cưỡng đáp ứng.
Phía sau còn có một bộ sườn sám, hai bộ lễ phục dạ hội.
Tư Mộ nhớ tới liền đau đầu, bốn bộ quần áo nha, mỗi cảnh buổi tối thay quần áo đều đã đủ rồi.
Lễ phục phù dâu cũng rất xem trọng, mỗi người đều đã được chuẩn bị hai bộ, mà kiểu hoa khác nhau.
Như vậy lại tiếp tục chọn lựa, trọn vẹn bốn giờ đồng hồ.
"Tiểu thư Phó, lễ phục vẫn có chổ nào không hài lòng sao?" Nhuệ Ân cười hỏi lại.
Tư Mộ uể oải lắc đầu: "Không, có, rồi!"
Nhuế Ân đi vòng qua sau lưng giúp côxoa bóp vai: "Ngày mai là xuất ra rồi, các người bớt chút thời gian thử lại một lần nữa xem có hợp dáng không, không hợp có thể nói, còn có thể kêu các cô ấy thay đổi."
Tư Mộ mệt đến mức nói cũng không nói nỗi rồi.
Chỉ có thử y phục mà đã mệt như vậy, đến lúc đến ngày kết hôn, không biết muốn ra bao nhiêu lộn xộn, không biết muốn mệt thành cái dạng gì???
Trong lòng Tư Mộ đang kêu rên, liền nghe thấy Nhuế Ân nói: "Lễ phục của Ngôn Thiếu cũng đang làm, bất quá liên hệ anh ta qua thử không đưuọc, cũng không biết lễ phục có hợp với anh ta hay không. Anh ta chỉ cho một yêu cầu nhỏ, yêu cầu duy nhất là chỉ định lễ phục màu đen, cái khác đều không sao cả. Đúng là tôi cảm thấy vẫn nên gọi anh ta qua thử một lần có vẽ tốt hơn, cô cảm thấy được không?"
Tư Mộ được Nhuế An xoa vai, thoải mái thiếu chút nữa ngủ thiếp đi. Giờ phút này nghe thấy Nhuế Ân mà nói, cô mê mê gật đầu.
Cho nên thời điểm Nhuế Ân đẩy cô tình cho cô gọi điện cho Ngôn Mặc Bạch, Tư Mộ có chút hốt hoảng, không biết vì sao lại muốn cô gọi.
Nhuế Ân giải thích nói gọi nhiều lầ mà không có người nhận, để cho Tư Mộ lấy điện thoại của mình gọi một lần.
Tư Mộ thàm nghĩ, rằng anh ta không tiếp điện thoại cô, khẳng định cũng không tiếp điện thoại của tôi rồi.
Bất quá nhìn Nhuế Ân cười thân thiết như thế, cô liền miễn cưỡng gọi một cái.
Nếu thật sự gọi không thông, cô cũng không có biện pháp.
Điện thoại vang vài tiếng, đều không có người nghe, thời điểm Tư Mộ chuẩn bị cúp, bên kia truyền đến âm thanh trầm thấp lạnh như băng của Ngôn Mặc Bạch: "Chuyện gì?"
Tư Mộ lập tức không biết trả lời như thế nào, sững sờ, hai bên đều trầm mặc, Tư Mộ thậm chí còn nge được tiếng kiềm nén thở dốc của Ngôn Mặc Bạch.
Thở dốc- -?
Bộ não Tư Mộ hoạt động, chẳng lẽ anh ta đang cùng bạn.... sao?
Tư Mộ quay đầu nhìn ra ngoài, hóa ra trời đã tối rồi, khó trách lại quấy rầy anh ta rồi.
Cuộc gọi này thật sự gọi không đúng lúc rồi.
Rõ ràng là đáp ứng với anh ta không can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của anh ta, vì sao mới vừa đàm phán xong, mình lại xoay người lai liên lụy vào trong sinh hoạt cá nhân của anh ta rồi?
Tư Mộ vội vàng nói: "A... không cóc việc gì, anh cứ làm việc của anh, tôi treo, thật sự xin lỗi, quấy rầy rồi!" Sau đó liền lập tức cúp điện thoại.
Tim Tư Mộ đập mạnh, hai má ửng hồng hồng.
Trong điện thoại truyền tiếng thở dốc của Ngôn Mặc Bạch, như vậy thật mất hồn!
← Ch. 056 | Ch. 058 → |