Hóa ra tiểu Bạch thích tiểu Thanh tân!!!
← Ch.048 | Ch.050 → |
Hóa ra tin đồn là thật!!!
Cô cứ vậy nhớ lại, ánh mắt không ngừng nhìn qua lại Ngôn Mặc Bạch cùng người đàn ông phía sau anh ta.
Cô ở trong lòng thầm đánh giá: Uhm! Dáng hai người đàn ông này đều rất tuyệt, diện mạo cũng rất tốt, thực là một sự phối hợp tuyệt vời! Nhìn ngoại hình hai người, hẳn là toàn bộ ngoại hình, "tấn công" sẽ dể chịu nha!
Nếu không phải vì giờ phút này điều kiện không cho phép, cô thật rất muốn cầm điện thoại chụp lại hình ảnh này chia sẽ cho đám con gái xem.
Mặc dù là xem cực phẩm GV, nhưng cũng chưa xem qua một đôi nam đồng tính cực phẩm như vậy nha.
Ngôn Mặc Bạch cảm giác được ánh mắt của Tư Mộ nhìn mình có chút lạ thường, cau mày đi tới trước mặt cô, âm thanh lạnh nhạt nói: "Xe à?"
Tư Mộ lúc này mới bị kinh động tỉnh lại, vội vàng đem chìa khóa từ trong túi lấy ra, đưa cho Ngôn Mặc Bạch, thái độ đó làm một người thuận theo.
Ngôn Mặc Bạch lấy cái chìa khóa xe, liếc hỏi cô: "Rửa chưa?"
Tư Mộ giờ phút này đã lạnh sóng lưng hết rồi.
Tên hỗn đãn này, thật sự là cực kỳ hỗn đãn mà!
Lần đầu tiên là lúc gọi điện thoai, tuy cảm thấy giọng của anh ta lạnh băng lại xa cách, ít nhất vẫn có một chút lễ nghĩa. Đúng là, hiện tại như thế nào thật muốn đánh đòn rồi sao?
Tư Mộ có chút buồn bực cuối đầu đứng dậy: "Tôi đi về trước đây."
Xe đã hoàn trả, cô cũng không cần nhất định phải ngồi đây để chịu bị khí lạnh đè éo.
Ai Ngờ Ngôn Mặc Bạch lại phục vụ quên mình miệng ra lệnh nói: "Ngồi xuống!"
Tư Mộ vừa mới đứng lên thân thể liền cứng đờ, liền nghe anh ta tiếp tục nói: "Theo giúp tôi ăn bửa sáng."
"Đúng rồi, tôi vừa mới dừng xong rồi." Tiếng nói Tư Mộ có chút hờn giận, người này tính tình thật là thối thai. Quát tới quát lui. Bọn họ ăn nhiều như vậy, lại còn nói kêu cô ăn nữa, cẩn thận cô lại phun thêm một lần nữa cho anh ta xem.
Không đợi Ngôn Mặc Bạch nói, người đàn ông vô cùng tuấn mỹ bên cạnh lên tiếng nói chuyện, trong tiếng nói mang theo một chút ý trêu cười: "Em dâu, an xong rồi thì lại ăn thêm một chút nữa."
Cố Khuynh luôn luôn tự quen tính cách mỗi người, liếc mắt nhìn thấy Tư Mộ, liền cảm thấy được đùa giỡn với cô rất thú vị.
Từ lúc vào cửa, anh đã cảm thấy một ánh mắt mãnh liệt hướng về bọn anh bắn tới. Nhìn lại, thì thấy đó là một cô gái thuần khiết, không phải trang điểm cầu kì, không có xinh đẹp phong tình, liền là sạch sẽ, thuần khiết tự nhiên. Cho dù trang điểm nhạt, cùng làm cho người khác cảm thấy cô rất hồn nhiên trong sáng.
Trong ánh mắt đứa bé này không phải là hoa si ái mộ, cho nên anh liền biết cái người này là cô dâu mới bé nhỏ của Ngôn Mặc Bạch.
Cố Khuynh mỉm cười, hóa ra tiểu Bạch thích tiểu Thanh tân như vậy sao?
Lại thở dài, haizzzz, anh vẫn thích cô em gái còn non kia, mùi vị đó mới gọi là sảng khoái được.
Em dâu?
Một tiếng em dâu này giống như tiếng sấm, đem đầu óc Tư Mộ như bị bổ một cái ầm ầm.
Đầu óc của cô trong nháy mắt trống rỗng, sau đó một lúc mới từ từ tĩnh táo lại.
Người đàn ông này mới kêu cô là gì?
Em dâu?
Chẳng lẽ Ngôn Mặc Bạch đã nói cho anh biết mình cùng anh ta là vợ chồng rồi sao???
Cô há hốc mồm nhìn hai người đàn ông trước mắt này, không biết giờ phút này nên biểu đạt cảm xúc như thế nào.
Thật sự là ngược nha!
Thích người đàn ông này trở thành chồng của cô gái khác, mà anh còn mạnh miệng gọi tình địch của chính mình là "em dâu", yêu mà không thể gần nhau, thật sự là muốn ngược chết người mà!
Tư Mộ đưa mắt vô cùng thương cảm nhìn trộm người đàn ông vô cùng tuấn mỹ cũng là người đàn ông yêu nghiệt, trong ánh mắt xinh đẹp của cô chợt lóe lên một chút ánh sáng gọi là đồng cảm.
Khóe miệng Cố Khuynh vốn có chút xao động cân nhắc cười, nhưng mà hiện tại nhìn thấy ánh mắt khác lại của Tư Mộ, anh dần dần thu lại biểu tình của mình, cho đến khi trên mặt cứng đi.
Cô nàng này, ánh mắt đó có nghĩa là gì?
Ngôn Mặc Bạch cũng một đầu mù tịt, thậm chí có chút khó chịu. Bất quá sự khó chịu của anh ta có một chút cũng không thu tầm mắt, anh ta ngồi xuống, không kiêng nễ gì dùng ánh mắt trừng nhìn Tư Mộ, lại lên giọng ra lệnh: "Tôi bảo cô ngồi xuống!"
Tư Mộ cắn môi, yên lặng ngồi xuống tiếp.
Nhịn đi! Tư Mộ tự nói với bản thân mình. Đây mới đúng là người lấy tiền mua người sao? Đừng nói cho cô là giúp anh ta ăn cơm, dù có động thủ với cô a, cô cũng nhịn muốn mắng và đánh anh ta một cái.
Thái Tử Gia đích thân tới đúng là khác người, Ngôn Mặc Bạch vừa ngồi xuống, quản lý bên kia liền chạy qua đứng đối diện hầu hạ rồi.
Ngôn Mặc Bạch thật sự cũng kén ăn, bửa ăn sáng của anh ta cố địn có mấy món kia, cho nên căn bản cũng không cần hỏi.
Quản lý cực kỳ quen biết đem thực đơn đưa cho Cố Khuynh, sau đó cuối đầu cung kính hỏi Ngôn Mặc Bạch: "Ngôn thiếu, hôm nay có sữa mới từ New Zealand chuyển đến đây, có muốn dùng thử không?
Bình thường Ngôn Mặc Bạch đều thích ăn sandwich với cafe, rất ít uống sửa. Hôm nay sữa cực kỳ mới, cho nên ông ta tự chủ nhắc đến Ngôn Mặc Bạch, dù sao hầu hạ Thái Tử Gia thật tốt, về sau tiền đồ cũng một mảnh sáng lạng.
Ngôn Mặc Bạch ngẩng đầu đưa mắt nhìn Tư Mộ, sau đó tầm mắt hơi buông xuống phân phó nói: "Mang tới dùng thử."
Cố Khuynh chọn mấy món thích ăn, sau đó nhìn chằm chằm vào Tư Mộ nở nụ cười hì hì.
tư Mộ bị anh nhìn chằm chằm thật sự không được tự nhiên, chẳng lẻ cảm thấy cô thật chướng mắt sao?
Tư Mộ cực kỳ buồn bực, tâm nói: Tôi cũng rất muốn đi để lại cho hai người một thế giới riêng, nhưng mà bạn của anh không đồng ý nha!
giờ phút này Ngôn Mặc Bạch cực kỳ hờn giận, trừng mắt nhìn hai người bọn họ một cái, sau đó nói: "Cô chờ đợi chổ nào?"
Cứ như vậy mở đầu một câu, không biết là theo bạn của anh ta mà nói, vẫn lại là nói tới chính cô. Dù sao khi đó anh ta nói chuyện âm thanh dịu đi rất nhiều, thậm chí có thấy nhu hòa.
Tư Mộ không dám nói tiếp, đành phải yên lặng cuối đầu, nhớ lại tâm tình của mình.
Đột nhiên, đầu Tư Mộ vang lên một cái đau thống khổ, cô la lên một cái ngẩng đầu nhìn lên tìm dáo dát, sau cùng tầm mắt nhìn lên người Ngôn Mặc Bạch, bởi vì anh ta đang nhìn cô chằm chằm.
"Anh làm gì thế?" Tư Mộ có chút nổi giần, nói chuyện thì nói đi, làm chi còn đánh lên đầu cô, thật sự là rất đau.
"Về sau, tôi nói chuyên, cô đều phải chuyên tâm lắng nghe, hơn nữa phải nhớ kỹ! Nếu tôi phát hiện cô làm nghịch theo ý tôi, cô xem tôi trừng trị cô thế nào!" Ngôn Mặc Bạch hoàn toàn không chút thương tiếc nhìn Tư Mộ, hắn mặt không chút thay đổi tuyên bố mệnh lệnh của mình.
← Ch. 048 | Ch. 050 → |