Cô khẳng định cô bạo lực với Cố đại thiếu? 1
← Ch.240 | Ch.242 → |
Editor: Puck - Diễn đàn
Tòa nhà Cố thị.
Thời gian làm việc sắp kết thúc.
Tất cả nhân viên đã ứng tuyển đều xác định.
Sau khi Cố Diệu Kỳ và Cố Tử Hàn rời đi, các trưởng bộ phận lần lượt đi ra khỏi phòng họp.
Kiều Tịch Hoàn trở lại phòng làm việc.
Nói với Milk ở phía ngoài, "Nói cho Doãn Tường, cậu ta thành công."
"Có thật không?" Milk hơi kinh ngạc, "Em cho rằng Doãn Tường không có khả năng ứng tuyển thành công, nhất là có nhiều người đưa mắt nhìn chằm chằm như vậy. Trương Thông đâu rồi, anh ta không ứng tuyển thành công?"
"Đợi lát nữa bộ phận tổng hợp đưa biên bản cuộc họp ra sẽ biết." Kiều Tịch Hoàn nói, "Tóm lại, Doãn Tường thành công, kêu cậu ta buổi tối chuẩn bị tiệc chúc mừng."
"Dạ, em lập tức đi thông báo cho anh ấy." Milk vội vàng gật đầu.
Kiều Tịch Hoàn ngồi trên ghế làm việc của mình, cũng coi như buông một hơi thở dài.
Không biết Doãn Tường rốt cuộc có bao nhiêu tác dụng đối với cô, nhưng có một chút chí ít khẳng định rằng, Cố Tử Hàn không thể xếp nằm vùng của anh ta đến bên cạnh cô, đây chính là một khởi đầu tốt đối với cô mà nói.
Nghĩ tới đây, tâm tình lập tức tốt lên một chút.
Nửa giờ sau, bộ phận tổng hợp phát công văn ra, kết quả ứng tuyển của phòng thị trường khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả mọi người cho rằng, chức quản lý phòng kinh doanh của phòng thị trường không phải Trương Thông không thể, nhất là thâm niên công tác của Trương Thông, tố chất và các phương diện năng lực khác đều vượt trội hơn các đối thủ cạnh tranh, kết quả lại là, Trương Thông nhận lấy vị trí của Doãn Tường, còn Doãn Tường thành công. di1enda4nle3qu21ydo0n
Âm thanh bàn luận ầm ĩ không ngừng.
Dần dần lại truyền ra khung cảnh khi ứng tuyển đó, mỗi một nhân viên đều không nhịn được mà run rẩy với sắc bén của Kiều Tịch Hoàn, may mà mình không đi ứng tuyển, nếu không thật sự sẽ bị nói đến muốn độn thổ mất thôi. Đương nhiên, hiệu quả như vậy chính là, có một số người bội phục, có vài người kinh hãi, có vài người cảm thấy đây chẳng qua nâng cao nhân tính hóa, trong khoảng thời gian ngắn, công ty vì lấy Kiều Tịch Hoàn làm ứng tuyển nổi bật mà trở thành chuyện để cho mọi người nói say sưa
Tiếp theo, bộ phận tổng hợp lại phát xuống cơ chế đào tạo nhân viên nội bộ, trích dẫn nội dung tiến hành ứng tuyển, phá vỡ những lời đồn bậy bạ kia, chân chân thật thật bày ra, cũng kết hợp với lần ứng tuyển này, chi nhánh công ty lập ra quy hoạch phát triển đối với nhân viên, càng nhân tính hóa tiến hành quản lý chung, tương đương với triển khai cải cách cơ chế nhân lực một lần.
Cái gọi là cải cách, ý tứ nói trắng ra, chính là lật độ chế độ trước kia, bắt đầu lần nữa
Muốn lật đổ chế độ trước kia dễ dàng, muốn nhân viên hiểu được từ sâu thẳm trong nội tâm phương thức mới cũng cần phải có thời gian và cách thức, lúc mới bắt đầu âm thanh phản đối quả thật rất nhiều mặc dù rất ít người dám trực tiếp phản đối với cấp trên, nhưng lại bí mật bàn luận ầm ĩ cảm thấy cải cách của Cố thị quá mức qua loa, hoàn toàn không cân nhắc đến cảm nhận của bọn họ. Sau đó, dưới bộ phận tổng hợp toàn lực ứng phó, đầu tiên bắt tay vào tiến hành có trọng điểm từ mấy người nhân viên có cảm xúc đặc biệt lớn lại đặc biệt thích yêu ngôn mê hoặc người khác, tiến hành tẩy não ăn sâu bén rễ và khuyên nhủ, hoàn thành từng nhân viên trọng điểm, lấy ít cảm nhiễm tới đa số, không tới thời gian một tháng, chế độ mới này liền được ít nhất 80% nhân viên tiếp nhận, coi như trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành chế độ cải cách hạng nhất đặt ra trong thời gian ngắn nhất, bước đầu tiên hiệu quả thêm tốt. Còn hiệu quả chân chính, cần phải có thời gian đi kiểm nghiệm bây giờ tất cả mọi người đều không thể chỉ trích nặng.
Dĩ nhiên, những chuyện này đều là nói sau, trước mắt Kiều Tịch Hoàn có được chỗ tốt chính là, bên người cô nhiều thêm một người không phải người của Cố Tử Hàn, cái gọi là người mình.
Đến buổi chiều, dưới nhắc nhở của Milk, Doãn Tường vô cùng nhiệt tình muốn mời Kiều Tịch Hoàn ăn cơm. Vì vậy sau khi tan việc, Kiều Tịch Hoàn liền mang theo Milk đi đến chỗ Doãn Tường đã đặt trước, bởi vì là bữa tiệc của mấy người, Kiều Tịch Hoàn gọi cả Vũ Đại đi.
Bốn người ngồi trong một phòng bao.
Doãn Tường kêu chút rượu, cho dù nói như thế nào đều phải kính Kiều Tịch Hoàn.
Kiều Tịch Hoàn cũng không từ chối.
Đối với tất cả chuyện hôm nay, chính cô cũng cảm thấy sảng khoái, cho nên tâm tình tự nhiên không tệ, uống với bọn họ.
Vũ Đại vốn nói không uống rượu, bởi vì đang lái xe, lại không nhịn được Milk xúi giục và dụ dỗ, nhất định đòi Vũ Đại uống rượu. Ngẫm lại cấp độ trên bàn rượu của Milk, Vũ Đại giống như thỏ trắng nhỏ, hoàn toàn không chống đỡ được, uống đến như rơi vào sương mù.
Một bữa cơm xong, mọi người uống cũng không ít, nhưng không khí rất tốt.
Mỗi một tiệc mừng công, Kiều Tịch Hoàn đều hả hê đắc ý, vẫn giống như trước kia, cô cuối cùng không có cách nào thay đổi tính cách của mình.
Cô mím môi, thật sự cảm thấy trong dạ dày hơi khó chịu, đứng dậy đi toilet. Dieễn ddàn lee quiy đôn
Toilet trong phòng bao đã sớm bị Milk chiếm đoạt, con nhóc kia mời rượu kịch liệt, thật ra uống rượu chỉ tạm chấp nhận, mặc dù ở phương diện mời rượu Vũ Đại là thỏ trắng nhỏ, nhưng ở phương diện uống rượu lại là sói xám lớn, xem chừng hiện giờ Milk vẫn còn đang ở trong toilet cắn răng nghiến lợi, như thế nào cũng nghĩ không ra rõ ràng mời Vũ Đại uống rượu, lại khiến mình uống say.
Trong phòng bao chỉ còn sót lại Doãn Tường và Vũ Đại.
Doãn Tường rót một ly rượu cho Vũ Đại, tự cầm ly của mình lên, "Rất lâu không uống rượu với chị rồi."
Vũ Đại nhìn cậu ta, mặt không chút để ý, nâng ly lên, đụng một cái với cậu ấy, "Tôi còn tưởng cậu cứ định như vậy với tôi, vẫn giả bộ là người xa lạ tiếp."
"Ha ha." Doãn Tường nở nụ cười, "Vốn định như vậy, nhưng đột nhiên thay đổi chủ ý. Bây giờ làm việc cùng Kiều Tịch Hoàn rồi, sau này thời gian gặp mặt sẽ nhiều hơn, luôn diễn như vậy tôi cũng sẽ không chống đỡ được."
"Kỹ thuật diễn của cậu vô cùng tốt." Vũ Đại nói thẳng.
Doãn Tường nhếch khóe miệng lên, "Mặc dù biết chị châm chọc tôi, nhưng tôi vẫn da mặt dày đón nhận."
Vũ Đại uống cạn ly rượu của mình, lại lật ngược lại. Không định uống chung với Doãn Tường, mình chậm rãi uống.
Người có tửu lượng cao, chính là có thể tùy hứng như vậy.
Cô cứ uống.
Doãn Tường đột nhiên hỏi, "Vì sao chị lại đi theo Kiều Tịch Hoàn làm việc vậy?"
"Là bạn tù khi ở trong tù." Vũ Đại nói, hơi tự giễu cười cười, "Đối với thế giới này mà nói, tôi cũng không coi vào đâu, không có người thân không có bạn bè, giống như đột nhiên lỗ mãng xuất hiện không có căn cứ, được bịa ra một thân phận mà thôi, đi theo ai làm việc hay không làm việc, nếu Kiều Tịch Hoàn cần tôi, tôi liền ở bên cạnh cô ấy. Cậu nghĩ đi, từ nhỏ chúng ta là người được máy móc rèn luyện ra, có thể có theo đuổi gì lớn hơn?" die nd da nl e q uu ydo n
"Máy móc?" Doãn Tường cười cười, không nhìn ra bất cứ tâm tình gì, cũng dường như chỉ là đơn thuần, một nét mặt mà thôi.
"Chỉ có điều không nghĩ đến, Kiều Tịch Hoàn là bà xã của Cố Tử Thần." Vũ Đại gằn từng tiếng.
"Có lẽ đây chính là quỷ thần xui khiến đi." Doãn Tường phụ họa.
"Có lẽ vậy!" Vũ Đại gật đầu, tròng mắt đen nhánh nhìn Doãn Tường, hỏi, "Tại sao cậu đột nhiên chuyển hướng sang Kiều Tịch Hoàn?"
"Tôi nghĩ chị cũng không ngu ngốc, chắc đoán được." Doãn Tường nói.
Vũ Đại chuyển mắt sang hướng khác, có một số việc đúng là không cần nói cũng biết.
Hai người lẳng lặng uống chút rượu, dường như Milk đã ói xong ở trong toilet rồi, lảo đảo nghiêng ngả đi từ trong toilet ra ngoài, vừa đi ra liền tùy tùy tiện tiện ngồi đối diện Vũ Đại, ánh mắt mơ màng, giọng điệu lại cực kỳ phóng khoáng, "Vũ Đại, tôi chưa bao giờ gặp được người phụ nữ giống như chị, đêm nay tôi phải không say không về với chị."
Vũ Đại không từ chối dù sao muốn chuốc say cô, quá khó khăn.
Vào trước kia bọn họ cũng uống rượu, mỗi lần uống rượu cô đều như thế, lẳng lặng không nói lời nào.
Mỗi lần anh đều chê cười cô, nói cô chính là một cái bình, như thế nào cũng uống không say. Cho nên mỗi lần uống đến cuối cùng, đều là cô đỡ anh về, hai người lảo đảo, thỉnh thoảng sẽ chạm vào nhau...
Milk lại nâng ly rượu cạn chén với Vũ Đại.
Vũ Đại uống xong.
Cô cảm thấy, rượu hóa ra uống đến sau cùng, sẽ là chua xót.
...
Kiều Tịch Hoàn đi về phía phòng vệ sinh công cộng, đi toilet xong nhìn mình ở trong gương.
Thật là tiết tấu muốn chết.
Cô tuyệt đối không thể uống nữa, trong dạ dày đã cuồn cuộn đến vô cùng khó chịu, mặc dù ý thức cả người rõ ràng, nhưng rõ ràng, thân thể vẫn say, cho nên cô hoảng hốt một lúc lâu, khi nhìn thấy người phụ nữ xuất hiện trong gương thì trố mắt một lúc.
"Nhìn thấy tôi, cần kinh ngạc như vậy sao?" Khóe miệng Diệp Mị nhếch lên.
Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, vừa cầm giấy vệ sinh lau nước đọng trên tay, gương mặt vô cùng đỏ bừng, giọng cũng lạnh nhạt hỏi, "Lại ra ngoài xã giao với Cố Tử Hàn."
Diệp Mị chỉ cười, không nói gì.
"Trong khoảng thời gian này Cố Tử Hàn ngược lại cực kỳ chặt chẽ với cô." Kiều Tịch Hoàn nói.
"Vẫn là công lao của cô." Diệp Mị cười đến khuôn mặt xinh đẹp.
Kiều Tịch Hoàn cũng nở nụ cười, không nói thêm gì.
"Nhưng mà hôm nay không phải xã giao, chỉ ăn cơm với anh ấy mà thôi." Diệp Mị giải thích.
← Ch. 240 | Ch. 242 → |