Toàn diện bộc phát (4) - Họp báo (2)
← Ch.151 | Ch.153 → |
Editor: Puck
Vốn tất cả mọi người đều chuẩn bị kết thúc buổi họp báo, hiện giờ lại hơi xao động.
"Mọi người không cần cảm thấy kinh ngạc, tôi là cha chồng của Kiều Tịch Hoàn, chủ tịch của Cố thị, lúc này tôi xuất hiện ở đây cũng không có bất kỳ đường đột gì." Cố Diệu Kỳ nói từng câu từng chữ, "Vốn tôi không muốn xuất hiện, bởi vì đây là chuyện của bản thân Kiều Tịch Hoàn, nhà họ Cố chúng tôi mong muốn nhìn thấy con bé tự giải quyết được mà trưởng thành, đây là khảo nghiệm với con bé, nhưng mà bây giờ, tôi nghĩ tôi không thể nhẫn nại được, khi con bé không có nhà mẹ có thể dựa vào, bây giờ tôi làm cha con bé, làm người nhà của con bé, đúng lúc đi ra nói vài lời công đạo vì con bé."
"Từ khi chuyện xảy ra cho tới bây giờ, Kiều Tịch Hoàn vẫn rất kiên cường. Không khóc tố cáo không náo loạn, biểu hiện của con bé thể hiện nghị lực kinh người, điều này khiến cho tôi đúng là hơi không kịp chuẩn bị. Nhưng rất lâu, con bé lại vô cùng yếu ớt núp góc khóc thút thít. Bây giờ con bé có thể dũng cảm đứng đây, tôi phải cho con bé ủng hộ cực lớn, nói lên người nhà họ Cố chúng tôi, tất cả nhân viên Cố thị ủng hộ và khích lệ con bé. Tôi không phán xét việc mẹ kế con bé mang tới đủ loại tổn thương cho con bé, tôi cảm thấy tôi cũng không có tư cách đi nhúng tay vào việc nhà mẹ con dâu, nhưng tôi cần nói rõ một chút với Kiều Tịch Hoàn, với các bạn phóng viên, cho dù kết quả cuối cùng là gì, nhà họ Cố chúng tôi đều là hậu thuẫn kiên cố nhất của con bé, nhà họ Cố chúng tôi không quan tâm con bé đã từng trải qua chuyện gì, hơn nữa hoàn toàn khác biệt, thông qua chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, nhà họ Cố chúng tôi thấy được một điều, con dâu hiền khiến cho chúng tôi tin phục này, con bé là kiêu ngạo của nhà họ Cố chúng tôi, tôi tin tưởng kiêu ngạo này sẽ không bởi vì ai mà dễ dàng thay đổi."
Cố Diệu Kỳ nói một phen, giọng nói âm vang có lực.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Cố Diệu Kỳ có thể xuất hiện ở đây.
Suy đoán nhiều nhất chính là cũng chỉ có chồng của Kiều Tịch Hoàn hoặc mẹ chồng của Kiều Tịch Hoàn xuất hiện, dù sao Cố Diệu Kỳ cũng coi như là một nhân vật ở Thượng Hải, ông tội gì vì chuyện này mà tự ra tay.
Mà chính là hành động này, không thể nghi ngờ đã nói rõ mức độ quan trọng của Kiều Tịch Hoàn ở nhà họ Cố. di3n~d@n`l3q21y"d0n
Có thể tưởng tượng, đợi lát nữa sau khi tin tức ra ngoài, ngòi bút sắc bén của phóng viên sẽ có chuyển biến lợi hại.
"Chủ tịch Cố, tại sao ông lại xuất hiện ở đây, mà không phải là con trai của ông, chồng của Kiều Tịch Hoàn là Cố Tử Thần?" Một phóng viên vẫn hỏi ra nghi vấn.
Cố Diệu Kỳ nhìn phóng viên, "Tôi nghĩ tất cả mọi người đều rõ tình huống của con trai tôi, thằng bé quả thật không tiện xuất hiện ở trong trường hợp công cộng, còn hy vọng các bạn phóng viên cũng không cần hỏi tới quá mức."
Phóng viên gật đầu, hình như cũng hiểu.
Mấy năm trước xảy ra sự cố kia, phóng viên hơi thâm niên một chút đều biết rõ.
Hơn nữa đã nhiều năm như vậy, Cố Tử Thần giống như biến mất, cũng không xuất hiện trước mặt truyền thông.
"Tôi nghĩ buổi họp báo đến đây chấm dứt, con dâu tôi có chuyện quan trọng hơn chính là cần kiện lên tòa án, cám ơn các bạn đã tới hôm nay, cực khổ rồi." Cố Diệu Kỳ đứng lên, rất đúng mực nói.
Dưới hướng dẫn của nhân viên làm việc, các phóng viên tụm năm tụm ba rời đi.
Kiều Tịch Hoàn cũng đi theo Cố Diệu Kỳ theo một lối đi khác ra ngoài.
Kiều Tịch Hoàn thật sự không nghĩ tới Cố Diệu Kỳ có thể tự mình xuất hiện, cô vẫn cảm thấy lấy hiểu biết của cô về Cố Diệu Kỳ, ông ta tuyệt đối sẽ không để cho mình đi tới một vũng nước đục như vậy, Kiều Tịch Hoàn của cô tuyệt đối không quan trọng đến mức dùng gia tộc Cố thị, công ty Cố thị tới bảo đảm và che chở. dieendaanleequuydonn
Hành động lớn như vậy không thể nghi ngờ chính là đã nhận định cô người con dâu này.
Sau khi xảy ra sự cô, đã từng nghĩ tới, hiện giờ thái độ của Cố Diệu Kỳ đối với cô có hai tình huống, không thể nghi ngờ chính là sau khi giải quyết tốt chuyện này, ông ấy có lẽ có khả năng nhìn bằng con mắt khác, sau đó suy tính đến bước kế tiếp của cô. Không giải quyết được, ha ha, xin lỗi, đi xa chừng nào tốt chừng đó, đừng mong chờ ông ta có thể cho cô có một cơ hội có thể chấm mút.
Cố Diệu Kỳ cũng chỉ cần ngồi chờ kết quả là được.
Đột nhiên nhúng tay như vậy.
Được rồi.
Cô thừa nhận, một khắc kia khi thấy Cố Diệu Kỳ xuất hiện thì cô thật sự có nửa phần cảm kích.
Cô điều chỉnh cảm xúc lộn xộn lung tung không hiểu sao hơi rối loạn của mình, ngước mắt nhìn Cố Diệu Kỳ, rất cảm kích nói, "Cha, cám ơn cha."
Cố Diệu Kỳ quay đầu nhìn cô, "Chuyện khác đều không cần nhiều lời, giải quyết sự tình ổn thỏa rồi mới là cám ơn lớn nhất với cha."
"Con nhất định sẽ." Kiều Tịch Hoàn kiên định gật đầu.
"Cha còn có việc phải làm, chuyện sau này phải nhìn chính con."
"Vâng." Kiều Tịch Hoàn gật đầu, rất dùng sức.
Cố Diệu Kỳ gật đầu một cái, ý vị sâu xa vỗ vỗ bả vai Kiều Tịch Hoàn, "Làm cho tốt, về sau sẽ có phát triển."
"Cám ơn cha."
Cố Diệu Kỳ xoay người đi vào xe con của mình.
Kiều Tịch Hoàn kinh ngạc mà nhìn Cố Diệu Kỳ.
Cái gì gọi là "Về sau sẽ có phát triển"? Hôm nay biểu hiện của Cố Diệu Kỳ rõ ràng hơi kỳ quái, đã xảy ra chuyện gì sao?!
Cô cau mày, đi vào trong xe của mình.
Vũ Đại ngồi trên vị trí tài xế, quay đầu hỏi, "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"
"Đi văn phòng luật sư."
"A." Vũ Đại gật đầu.
Xe một đường chạy về phía mục đích.
Kiều Tịch Hoàn đi vào văn phòng luật sư, tìm được luật sư đáng tin cậy, giao án kiện của mình cho ông ta, để cho ông ta làm giúp cô tất cả các công đoạn báo án. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Xử lý xong tất cả trên tay, từ khi họp báo kết thúc không tới một giờ, tin tức ùn ùn kéo tới nổ ra.
Kiều Tịch Hoàn cầm điện thoại di động xem tin tức bên trong.
Rất tốt.
Hiệu quả họp báo cực kỳ tốt.
Những chữ "Lên án, còn rõ ràng" kia rành mạch, đương nhiên còn có hình ảnh sau cùng của Cố Diệu Kỳ, khiến trong mắt người đời Kiều Tịch Hoàn lại bắt đầu trong sáng lên, vả lại cảm thấy người phụ nữ này, càng ngày càng có nhiều sắc thái thần bí.
Dường như bình luận về cô lúc trước có tính chuyển biến ngược lại, những tin đồn gây bất lợi cho cô ở xã hội thượng lưu cũng dần dần bị người đời chất vấn.
Cô nhìn bình luận phía dưới.
Phần lớn đều bày tỏ không hiểu tình huống lúc này rồi, chờ sự thật của pháp luật.
Sự thật pháp luật?!
Khóe miệng cô khẽ nhếch, nhìn số điện thoại đột nhiên hiện lên trên màn hình điện thoại di động.
Cười lạnh, tiếp nhận, "Alo."
"Kiều Tịch Hoàn, mày có tư cách gì vu khống tao, tao chỉ điểm Chu Chính Phú cưỡng gian mày khi nào." Bên kia truyền đến giọng nói giận dữ điên cuồng của Dụ Tĩnh. die nda nle equ ydo nn
Đến mức độ này, hình như Dụ Tĩnh cảm thấy tin tức này xảy ra đã là tình trạng không thể ngăn cản.
"Có hay không, giao cho luật pháp định đoạt, chúng ta nói không tính." Kiều Tịch Hoàn gằn từng chữ.
"Mày đừng vội đắc ý, Kiều Tịch Hoàn mày đừng vội đắc ý." Dụ Tĩnh đã đến mức hỏng mất.
"Tôi không đắc ý, dì." Kiều Tịch Hoàn lạnh lùng nói, "Tôi cũng thật bình tĩnh xử lý chuyện của chúng ta, dì biết, từ nhỏ đến lớn tôi đều một mực sống dưới sự bắt nạt của dì, chưa từng chống lại một lần, lần này khiến cho mình chống lại như vậy, tôi cũng hạ quyết tâm rất lớn, dì nên cảm thấy vô cùng cảm tạ, dì có thể kích hoạt tiềm lực lớn như vậy của tôi."
Dụ Tĩnh giận dữ ngút trời cúp điện thoại.
Có thể thật sự không nghĩ đến, chuyện lần này, đã ầm ĩ đến mức độ này.
Cho dù người bình thường cũng có thể cảm thấy, sự kiện lần này đã không phải là tin tức dư luận đơn giản rồi.
Kiều Tịch Hoàn còn chưa để điện thoại xuống, điện thoại đột nhiên lại vang lên.
Liên tiếp như vậy.
Kiều Tịch Hoàn lạnh lùng cười một tiếng, "Alo."
"Kiều Tịch Hoàn, mày cần gì phải làm đến nước này?"
"Cha, khi cha phối hợp với dì viết tin tức kia, cha có nghĩ tới hay không, tại sao cha phải làm tới tình trạng này?!"
"Kiều Tịch Hoàn, suy cho cùng tao là cha mày."
"Nhưng cuối cùng cha không coi tôi là con gái." Kiều Tịch Hoàn gằn từng chữ.
"Mày!" Kiều Vu Huy tức giận đến không nói ra được một chữ.
"Tôi thật sự không muốn nói thêm gì với cha nữa, chờ trừng phạt của luật pháp đi!" Kiều Tịch Hoàn nói từng câu từng chữ.
Lần này, cô cúp điện thoại.
Cô khó có được khiến người nhà họ Kiều tức hộc máu như vậy, cô cảm thấy có thành tựu rất mãnh liệt.
← Ch. 151 | Ch. 153 → |