Vay nóng Tinvay

Truyện:Hào Môn – Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Chương 113

Hào Môn – Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Hiện có 313 chương (chưa hoàn)
Chương 113
Trừ phi yêu em, nếu không không thể yêu người khác! (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-313 )

Siêu sale Lazada


Editor: Puck

Đỉnh Hạo Hãn.

Kiều Tịch Hoàn cắn răng nghiến lợi.

Tiêu Dạ giống như bình tĩnh nhìn cô.

Bên trong phòng hơi trầm mặc.

"Tiêu Dạ." Kiều Tịch Hoàn nhìn anh.

Tiêu Dạ uống rượu, tỏ vẻ cô có chuyện mau nói.

Kiều Tịch Hoàn vô cùng nghiêm túc, "Long Đằng này, có thể nghĩ cách tìm được giúp tôi sao?"

"Có thể." Tiêu Dạ nói, không hề từ chối.

Kiều Tịch Hoàn cũng không muốn hỏi tại sao Tiêu Dạ lại đối xử với cô như vậy, giống như yêu cầu của cô Tiêu Dạ cũng không hề từ chối, nếu chỉ bởi vì "Vũ Đại", cô cảm thấy hơi quá dễ dàng chút, nhưng cô không phải là người thích rối rắm, nên gọn gàng không thèm suy nghĩ nữa, biết Tiêu Dạ sẽ giúp mình là được.

"Sau khi cô tìm được Long Đằng rồi, chuẩn bị làm như thế nào?" Tiêu Dạ hỏi cô.

"Làm như thế nào? Đương nhiên có thù báo thù có oán báo oán! Tôi muốn khiến Tề Lăng Phong từ nay về sau, không còn đất lật người!" Kiều Tịch Hoàn căm tức nói từng câu từng chữ.

Vừa dứt lời.

Cửa phía ngoài phòng đột nhiên bị người đẩy ra.

Lôi Lôi xuất hiện ở cửa, khóe miệng mang theo cười, tự nhiên đi về phía Tiêu Dạ, thân mật ngồi bên cạnh Tiêu Dạ, "Dạ, em tới rồi."

Tiêu Dạ gật gật đầu, mặc cho Lôi Lôi ngồi bên cạnh anh.

Lịch sử phong lưu của Tiêu Dạ này rất nhiều, thật ra thì Kiều Tịch Hoàn đã tập mãi thành quen, chỉ có điều người phụ nữ này.

Cô thừa nhận, cô không hề có chút thiện cảm nào.

Từ lúc trước khi bắt đầu giúp Diêu Bối Địch dạy dỗ người phụ nữ này, cô cũng biết người phụ nữ này không đơn giản.

Cánh môi khẽ mím, Kiều Tịch Hoàn đứng dậy từ chỗ ngồi, nói với Tiêu Dạ, "Không quấy rầy chuyện tốt của anh nữa." diee ndda fnleeq uysd doon

Tiêu Dạ khẽ gật đầu.

Lúc Kiều Tịch Hoàn đi tới cửa, đột nhiên nói lại một câu, "Ngoại tình suy cho cùng không tốt lắm đâu. Tiêu Dạ, nếu anh yêu Lôi Lôi như vậy, nên ly hôn, bằng không sẽ không công bằng đối với Lôi Lôi, cô nói có đúng không? Lôi Lôi?"

Bị người đột nhiên gọi tên lại, Lôi Lôi ngẩn người một chút, nghe giọng Kiều Tịch Hoàn thì giống như đang giúp cô, hơn nữa còn nói là chuyện ly dị, cả người hơi ngượng ngùng cười cười, "Tôi đều có thể, nhìn Dạ tính toán."

"Thật là một cô gái tốt tuyệt chủng." Kiều Tịch Hoàn cảm thán, than thở nói, "Người làm tiểu tam cũng có thể làm, như chuyên đương nhiên vậy."

Tiếng nói vừa dứt.

Người cũng đã đi ra ngoài.

Lôi Lôi giận đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên từ trên ghế sa lon.

Người phụ nữ này!

Bây giờ còn nghe không hiểu châm chọc trong miệng cô ta thì cô đã sống vô dụng rồi!

Cô hơi không thoải mái lôi kéo cánh tay Tiêu Dạ, "Dạ, cô ta là ai vậy, nói như thế! Hoàn toàn không biết nội tình lại cứ quơ tay múa chân như vậy, em còn bị cô ta nói như thế, thật sự tức chết."

Tiêu Dạ đẩy tay Lôi Lôi ra, để ly rượu xuống, không hề có chút an ủi như Lôi Lôi muốn, ngược lại nói, "Anh có chút chuyện phải xử lý, em cứ ngồi trước một lát. Khi nhàm chán thì đi sảnh chính chơi đùa một chút."

Sau đó, Tiêu Dạ rời khỏi phòng bao.

Lôi Lôi giận đến lợi hại, thân thể đều đang phát run.

Tiêu Dạ rõ ràng đang ứng phó cô!

Càng ngày càng cảm thấy Tiêu Dạ bây giờ càng lúc càng không đủ để ý đến cô, cô vẫn cho rằng sau khi bọn họ xảy ra quan hệ, Tiêu Dạ sẽ đối xử với cô không giống trước, ít nhất có điểm đột phá quan hệ lẫn nhau, nhưng sau buổi tối làm đó, đến bây giờ anh vẫn lạnh lạnh lùng lùng như vậy!

Cô rốt cuộc phải như thế nào với anh, anh mới có thể liếc cô đủ nhiều một cái!

Trong lòng cực kỳ khó chịu, cũng mang theo chút khủng hoảng.

Sáu năm qua, cô không ở bên cạnh Tiêu Dạ sáu năm, cuối cùng cũng phát sinh biến hóa với Tiêu Dạ!

Hay suy cho cùng mà nói, Diêu Bối Địch con đàn bà kia sinh ra ảnh hưởng với Tiêu Dạ?!

Không được!

Nghĩ đến đây, cả người cô không khỏi phát hoảng, nếu Tiêu Dạ thật sự quyết định cùng Diêu Bối Địch... di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

Vậy cô thật sự sống được hay không!

Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được, nếu thật sự có một ngày như thế, cô làm sao có thể đón nhận được!

Cô làm sao có thể nhìn vẻ mặt thắng lợi của Diêu Bối Địch!

Rõ ràng sáu năm trước đều là lỗi của cô ta, đến cuối cùng, cô ta không hề nhận được chút báo ứng nào, mình ngược lại mua bút toán vì sai lầm của Diêu Bối Địch!

Tại sao!

Cô hung tợn nghĩ, đột nhiên lại nghĩ đến một việc quan trọng.

Mới vừa rồi khi đẩy cửa phòng ra, hình như nghe được đang nói muốn Tề Lăng Phong vĩnh viễn không thể đứng dậy?!

Chân mày của cô hơi căng thẳng.

Hiện giờ trên thế giới này, trừ Sở Dĩ Huân và Tề Lăng Phong ra, cô cũng không có chỗ nào có thể dựa vào mà nói, nếu để cho Tề Lăng Phong xảy ra chuyện gì, Sở Dĩ Huân người phụ nữ kia đoán chừng sẽ bị giận đến tự sát, mà mình cũng thiếu một hậu thuẫn mạnh mẽ!

Làm sao có thể để cho kế hoạch của bọn họ thuận lợi được!

Trong ánh mắt thoáng qua tia nham hiểm, nhưng mà trên mặt lại đổi thành khuôn mặt tươi cười thân thiện mà ấm áp, quay đầu lại nói với một tên tiểu đệ ở chung trong phòng Tiêu Dạ, "Tiểu Vân."

"Lôi tiểu thư." Tiểu Vân vô cùng cung kính với cô.

"Mới vừa rồi người phụ nữ kia tới tìm Tiêu Dạ có chuyện gì?"

Tiểu Vân hơi khó xử, "Trước kia đại ca có căn dặn, bất cứ chuyện gì cũng không thể nói ra với người ngoài được."

"Tôi là người ngoài sao? Cậu đang nói gì, tôi thật sự tức giận rồi... !" Lôi Lôi cố làm ra vẻ tức giận.

"Không phải vậy, Lôi tiểu thư, đại ca thật ra trước kia từng nói, không thể tùy tiện nói chuyện nơi đây, bằng không bị đại ca biết, em thật sự không có kết quả tốt." Tiểu Vân vội vàng giải thích, còn nói ra khó xử của mình.

"Tôi cũng chỉ quan tâm Tiêu Dạ thôi, làm người phụ nữ của anh ấy, không phải nên quan tâm anh ấy nhiều một chút sao? Cậu cũng quá chuyện bé xé ra to rồi." Tâm tình Lôi Lôi không vui, thái độ rất rõ ràng.

Tiểu Vân cúi đầu, cũng không dám nhiều lời.

"Nghe nói là chuyện về Tề Lăng Phong? Anh ta chọc tới Tiêu Dạ sao?" Lôi Lôi tự mình rót cho mình một ly rượu, không chút để ý uống, lời nói khách sáo.

Tiểu Vân đánh chết không mở miệng.

"Tiểu Vân, cậu đi theo Tiêu Dạ làm việc đã bao lâu rồi?" Lôi Lôi nhướn mày hỏi.

"Đã hơn bốn năm rồi."

"Vậy trong hơn bốn năm này tới bây giờ, cậu đã từng thấy Tiêu Dạ đối xử với người phụ nữ nào giống như với tôi chưa?" Lôi Lôi uống rượu, tiếp tục hỏi. di1enda4nle3qu21ydo0n

Tiểu Vân vội vàng lắc đầu, "Không có, đại ca quan tâm nhất là chị."

"Cậu đã hiểu, tôi nghĩ có một số việc cậu không nên lừa gạt tôi. Quan hệ giữa tôi và Tiêu Dạ như thế nào cậu tốt nhất tự biết. Nếu cậu không khiến tôi vui vẻ, tôi tùy tiện nói chút gì đó với Tiêu Dạ... Hậu quả, cậu thông minh như vậy, không cần tôi nói rõ ràng chứ." Lời Lôi Lôi nói nhìn như dịu dàng, nhưng từng câu từng chữ đều là uy hiếp.

Tiểu Vân bị Lôi Lôi nói như thế, cũng hơi không quyết định chắc chắn được nữa, cả người rõ ràng không biết nên làm sao.

"Tôi chỉ muốn biết trong khoảng thời gian này Tiêu Dạ đang bận rộn cái gì mà thôi? Tôi chính là quan tâm anh ấy một chút, cậu cần phải đề phòng tôi như vậy sao?!" Lôi Lôi hoàn toàn nổi giận, tỏ sắc mặt ra.

"Không phải vậy, Lôi tiểu thư. Em không phải đề phòng chị..." Tiểu Vân vội vàng giải thích, lại nghĩ đến quan hệ giữa Tiêu Dạ và Lôi Lôi, lại nói Lôi Lôi thật sự không phải người ngoài, hơn nữa trong khoảng thời gian này Lôi Lôi vẫn đi theo bên cạnh đại ca, người ngoài cũng nhìn ra được cô ta rất thích đại ca, có lẽ thật sự chỉ từ quan tâm, anh do dự thật lâu, mới lên tiếng, "Là như vậy, mới vừa rồi người phụ nữ kia kêu đại ca giúp cô ta tìm một người, chuyện như vậy cũng không phải là chuyện gì khó đối với đại ca."

"Tìm ai?"

"Long Đằng bây giờ đang mở đấm bốc ngầm."

"Tìm hắn ta làm cái gì?" Đôi mắt Lôi Lôi căng thẳng.

"Em thật sự không biết, chắc là người phụ nữ kia có thù oán với Long Đằng mà thôi. Chuyện của đại ca tụi em là tiểu đệ, nào dám hỏi tới, đều làm theo chỉ thị của đại ca mà thôi." Tiểu Vân vội vàng nói, chỉ sợ lại chọc giận Lôi Lôi.

"Được rồi, tôi biết rồi." Lôi Lôi cười cười, "Tôi cũng không làm khó dễ cậu, tôi cũng chỉ muốn biết trong khoảng thời gian này Tiêu Dạ bận rộn như vậy là đang làm cái gì, không có ý gì khác. Cậu cũng không cần nói với bất kỳ ai rằng cậu đã nói cho tôi biết chuyện này rồi, tránh cho Tiêu Dạ không vui, cậu cũng biết anh ấy luôn không thích biểu lộ tình cảm. Mặc dù quan hệ giữa hai chúng tôi tốt như vậy, nhưng anh ấy cũng không muốn tôi lo lắng cho anh ấy."

"Em biết rõ." Tiểu Vân vội vàng nói.

Cho dù như thế nào, trước đó đại ca có căn dặn không thể tiết lộ nửa điểm chuyện ở đây ra ngoài, kể cả là Lôi Lôi, cũng đã vi phạm nguyên tắc của đại ca, nói ra ngoài, anh cũng không có cách nào ăn nói lại với đại ca!

Như vậy, tốt nhất.

Lôi Lôi nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch rượu bên trong, "Tôi đi ra ngoài sảnh trước ngồi một lát, cậu không cần phải đi theo, có việc gì tôi sẽ kêu những người phục vụ khác."

"Dạ, Lôi tiểu thư." Tiểu Vân vội vàng gật đầu.

Lôi Lôi đi ra khỏi phòng bao, liền trực tiếp đi về phía cửa chính Đỉnh Hạo Hãn, cô không biết tin tức này có tác dụng gì với Tề Lăng Phong hay không, nhưng có một số việc nói đề phòng trước vẫn tốt hơn, cô đi ra một đầu ngõ trên đường bên ngoài Đỉnh Hạo Hãn, nhìn chung quanh một chút, lấy điện thoại ra, "Alo, Dĩ Huân."

"Sao vậy Lôi Lôi, lại gặp phải chuyện không vui hả."

"Không phải, cậu chuyển điện thoại cho Tề Lăng Phong, tớ có chuyện quan trọng muốn nói với anh ta, lập tức." Lôi Lôi vừa nhanh vừa gấp.

"Được." Hình như Sở Dĩ Huân cũng cảm thấy được tính chất cấp bách của sự việc, vội vàng đồng ý.

Trong chốc lát, bên kia truyền đến ấm áp tinh khiết của Tề Lăng Phong, "Xảy ra chuyện gì khiến Lôi đại mỹ nữ gấp gáp như vậy?"

"Không rảnh nói đùa với anh. Khi tôi ở Đỉnh Hạo Hãn, bắt gặp một người phụ nữ, tôi cảm thấy nhìn rất quen mắt, giống như tới tìm Tiêu Dạ mấy lần, tôi không biết cô ta có từng có quan hệ với anh hay không, tôi nghe cô ta nói muốn anh không có đất lật người." Lôi Lôi nói từng câu từng chữ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-313 )