Phỉ Tô
← Ch.019 | Ch.021 → |
Trong đại sảnh một khách sạn xa hoa, đèn thủy tinh cao nhã tỏa ra ánh sáng lãng mạng mờ ảo, tạo thành những vòng sáng đẹp trên sàn đá cẩm thạch trơn bóng.
Một cô gái mỹ lệ ưu nhã ngồi ở trong sảnh uống cà phê, gương mặt con lai thổi thổi ly cà phê trước mặt.
Không lâu sau đó, trong đại sảnh khách sạn liền vang đến từng tiếng cười to của người đàn ông. Ngay sau đó, một người đàn ông người Mỹ ôm một cô gái xinh đẹp trong ngực xuất hiện trong đại sảnh.
Mặt đá cẩm thạch trơn bóng phản chiếu ánh mắt màu xanh dương, sâu thẳm tựa hồ không đáy tràn đầy lạnh lẽo và gương mặt thoáng chút lay động.
Ở phía sau người đàn ông là mấy người hộ vệ lạnh lùng.
Trong lúc cô gái từ từ nâng lên cốc cà phê và nở nụ cười lúm đồng tiền xinh đẹp, con mắt màu xanh dương ẩn giấu dưới kính mát lóe ra ánh sáng khác thường. Chỉ thấy cô nhẹ nhàng đứng lên, bước đi ưu nhã đến đại sảnh.
Lúc sắp đến gần người đàn ông có mắt màu xanh dương thì cô gái không đứng vững, chỉ nghe cô kinh hô một tiếng. Cơ thể cô nghiên một cái, một khắc sau liền ngã nhào "vừa đúng" vào trong ngực người đàn ông.
"A---" Cô gái còn lại trong ngực người đàn ông kia bị sợ đến hét ầm lên.
Mấy hộ vệ sau lưng cả kinh, tiến lên mấy bước ---
"Khoan đã ---" Người đàn ông mở miệng nói, cô gái vừa mới ngã trong ngực hắn có chút quen thuộc, hắn lập tức đỡ lấy cơ thể của cô.
Cô gái ngẩng đầu lên, khi cô thấy rõ người đàn ông kia thì trên gương mặt xinh đẹp dần dần nở một nụ cười làm người ta hoa mắt. Ngay sau đó, một đôi tay trắng mềm vòng qua cổ của người đàn ông.
"Crow, là anh sao!" Giọng nói ngọt như đường mật.
"Phỉ Tô? Phỉ Tô tiểu thư?" Crow không thể tin được mà nhìn cô gái trước mắt, kích động đến lồng ngực phập phồng
"Anh yêu, cô ấy là ai!" Cô gái bên cạnh Crow thấy tình huống như thế, lập tức ghen lên.
"Phỉ Tô" vô tội nhìn cô gái kia, giọng lẩm bẩm nói:"Crow, anh --- bây giờ rất bận sao?"
Crow vừa thấy Phỉ Tô biểu lộ như vậy, tâm cũng "tô*" rồi, hắn lập tức cất giọng nói:" Không bận, dĩ nhiên không bận, Phỉ Tô tiểu thư tìm tôi lúc nào cũng được!"
(Tô: chơi chữ, cũng tô lắm rồi nghĩa là rung động)
Ngay sau đó, hắn nhìn cô gái bên cạnh, nhíu nhíu mày nói:"Cô trở về trước đi, có thời gian tôi sẽ gọi điện thoại cho cô!"
"Crow---" Cô gái làm nhũng, ngay khắc sau liền bị Crow lạnh giọng cắt đứt.
"Còn không đi nhanh?"
Cô gái phẫn hận liếc mắt nhìn cô gái lạ mặt kia, thở phì phò đi ra ngoài.
Đợi cô gái kia đi khuất, Crow khẩn trương kéo cánh tay nhỏ bé của "Phỉ Tô", tham lam vuốt ve. Trong ánh mắt hắn mang theo tình yêu và dục vọng :"Phỉ Tô tiểu thư, em, hôm nay em đặc biệt tới tìm tôi sao?"
Thật ra thì khi hắn nhìn thấy Phỉ Tô xuất hiện tại khách sạn của tập đoàn mình thì dĩ nhiên không khỏi vui mừng trong lòng. Thứ nhất cô gái này tự mình đến. Thứ hai, cô gái này luôn luôn lạnh nhạt với mình. Nhưng cho dù như vậy, hắn cũng không giảm đi một chút ước muốn lấy được lòng của cô. Vì vậy, khi hắn biết ngày mai là sinh nhật cô thì bất chấp tất cả mà chạy tới Ý.
Vậy mà, hôm nay nhìn thấy cô đang ở nơi này, làm hắn càng thêm kích động. Người luôn luôn thông minh như hắn lại không chút nào hoài nghi những thứ mình thấy, chẳng lẽ Phỉ Tô tiểu thư bị rung động bởi thành ý của mình rồi sao?
Hắn càng nghĩ càng kích động.
"Phỉ Tô" vừa nghe Crow hỏi như vậy, môi anh đào khẽ muốn mở, nhưng con ngươi nhìn hắn rồi lại nhìn mấy hộ vệ sau lưng một chút, trên mặt có vẻ mất tự nhiên.
Crow chỉ thấy Phỉ Tô không được tự nhiên, hắn lập tức nói với mấy hộ vệ sau lưng:"Được rồi, hôm nay công việc của các người kết thúc!"
Mấy hộ vệ nhìn mặt nhau. Sau đó, một người trong đám hộ vệ đi lên trước nói:"Crow tiên sinh, lão đại cố ý phân phó mấy người chúng tôi phải bảo vệ an toàn của ngài ---"
"Câm miệng!"
Crow thô lỗ cắt đứt lời nói của hộ vệ. Sau đó, hắn cảm thấy như vậy sẽ đắc tội Lãnh Thiên Dục, vì vậy cười làm lành nói:
"Hôm nay các anh đã bảo đảm an toàn của tôi rồi, thay tôi cảm ơn đến Lãnh tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đặc biệt nói lời cảm ơn với anh ấy! Nhưng mà, mấy anh cũng nhìn thấy, Phỉ Tô tiểu thư tìm tôi có việc, hơn nữa nơi này cũng rất an toàn, cho nên các anh cũng không cần phải lo lắng!"
Crow kiên nhẫn thuyết phục mấy người hộ vệ, dù sao bọn họ là người của cơ cấu Thẩm phán, hắn có nhiều đầu đi chăng nữa cũng không dám đắc tội. Lại nói, Lãnh Thiên Dục có thể sắp xếp hộ vệ bảo vệ mình cũng là có tình nghĩa với gia tộc mình lắm rồi.
Mấy hộ vệ vừa nghe, biết miễn cưỡng cũng không được, chỉ có thể gật đầu một cái.
Crow cười cười, sau đó chuyện sang Phỉ Tô, một tay ôm cô vào trong ngực, tâm tình kích động nói:"Bảo bối, rốt cuộc thì em cũng để anh vào mắt rồi, em có biết để đợi được tới ngày hôm nay thì tim anh tan nát rồi không."
Nói xong, hắn không kịp chờ đợi mà vòng tay qua eo cô.
"Phỉ Tô" nhìn xung quanh, ngay sau đó, cô liền đưa gương mặt điềm đạm đáng yêu lên, nói với Crow:"Nếu anh thật lòng thích em, thì phải làm chủ cho em đó. Trong buổi tiệc sinh nhật ngày mai, cha muốn em đính hôn với người mà em không thích!"
Nói xong, nước mắt của cô chảy xuống.
Crow vừa thấy lập tức luống cuống tay chân:"Em yêu, đừng khóc, tại sao lại có thể có chuyện như vậy?"
"Phỉ Tô" nghẹn ngào, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn dí sát vào trong ngực Crow, nói:
"Anh biết không, thật ra thì người ta đã sớm thích anh rồi, nhưng mà tại người ta ngượng ngùng nên không nói thôi. Hôm nay người ta không nhịn được rồi mới tìm đến anh, anh phải giúp người ta đó!"
Crow vừa nghe thì hưng đến mức muốn huơ tay múa chân rồi, tay hắn run run không ngừng vuốt ve phần lưng khêu gợi của "Phỉ Tô", nhẹ giọng nói:"Bảo bối ơi, đừng khóc, có anh ở đây bên cạnh em rồi, có chuyện gì anh nhất định sẽ giúp em giải quyết!"
Nói xong, một bàn tay thô cứng đặt lên cái mông khêu gợi của cô.
Hắn đã bị bắt làm tù binh cô gái có thân thể tản ra mùi u hương mê người, còn có nước mắt khiến người ta rung động, trong lòng không có nửa điểm đề phòng.
"Phỉ Tô" nhăn nhó đánh bàn tay thô ráp của hắn một cái, nói:"Nơi này đông người quá, hay là chúng ta lên phòng của anh đi!"
"Đến phòng của anh? Được, được!" Crow lập tức hiểu ý lời mời ẩn nấp trong lời nói của cô, tin thần phấn chấn trả lời.
"Phỉ Tô" nhẹ nhàng cười một tiếng, nắm tấy cánh tay Crow cùng nhau đi đến thang máy. Bị sắc tâm chi phối nên Crow cũng không có phát hiện, lúc cửa thang máy sắp đóng lại, trong mắt "Phỉ Tô" lóe lên một tia lạnh lùng.
← Ch. 019 | Ch. 021 → |