← Ch.12 | Ch.14 → |
33
Hoàng Thượng bị Tề vương liên tục chất vấn, tức giận đến nói không ra lời, thẳng tắp ngã về phía sau.
Hoàng Thượng bệnh, lần bệnh này, hơn mười ngày không thể xuống giường.
Tiêu Tấn Thần một bên giám quốc một bên tận hiếu, mỗi ngày loay hoay không lo được ăn uống, nhưng vẫn như cũ, tối nào cũng về Đông cung vỗ về ta chìm vào giấc ngủ.
"Đợi phụ hoàng lành bệnh rồi, cô sẽ thỉnh cầu Ngài tha thứ hoàng huynh. Hoàng huynh những năm này đúng là sống cũng không dễ dàng, tuy không phải cố ý, nhưng đúng là bởi vì Cô, hắn phải chịu khổ nhiều. Sau này, nếu hắn có thể bỏ qua khúc mắc, huynh đệ chúng ta ở chung hòa thuận, vậy liền tốt rồi."
Trước khi ngủ, hắn ôm ta nói như thế.
Ta biết tâm hắn thiện lương.
Nhưng mà, Thẩm Xác lại không nghĩ như vậy đâu.
Dựa theo kế hoạch của Thẩm Xác, sau khi Thái tử bị gài bẫy làm Hoàng thượng tức giận mấy lần, hắn sẽ mang binh lấy danh nghĩa hộ giá bức vua thoái vị.
Bây giờ bởi vì ta nhúng tay vào, thay đổi cục diện, khiến hắn không thể không xuất thủ sớm.
Buổi chiều, Nam Dương hầu đưa thư đến cho ta, nói Tề vương cùng ông ấy đang thương thảo chuyện soán vị.
"Điện hạ thiện tâm, suy nghĩ chu toàn, nhưng Tề vương chưa chắc sẽ bỏ qua khúc mắc. này" Ta vuốt lưng, trấn an hắn.
"Nếu như điện hạ cho phép, Như Ý có thể đi đến Tề Vương Phủ, tìm Vương phi thương nghị việc này. Nếu như để Vương phi thuyết phục Tề vương, nhất định là sẽ có hiệu quả hơn người ngoài."
Tiêu Tấn Thần có chút do dự: "Nàng đi quá nguy hiểm......"
"Điện hạ yên tâm, thần thiếp sẽ mang hộ vệ đi, huống hồ chỉ có thần thiếp tự mình đi, mới có thể để cho Tề vương nhìn thấy tấm chân tình của điện hạ thôi."
Tiêu Tấn Thần cuối cùng đồng ý để ta đi, nhưng lại âm thầm phái rất nhiều hộ vệ bảo hộ ta, liên tục căn dặn: "Nếu tình thế không ổn thì phải ngay lập tức lấy kim bài ra, bọn hắn sẽ không dám đả thương nàng."
Trong lòng ta bật cười, Hoàng đế hắn còn đang muốn giết, thì chỉ một cái kim bài làm sao đả động được đến hắn
Nhưng vẫn cười nói: "vâng."
34
Trước khi ta đi đến Tề Vương phủ, đặc biệt dặn Nam Dương hầu đem Tề vương dẫn ra ngoài.
Mục tiêu của ta lần này là Phương Tri Hạ.
Phương Tri Hạ lạnh mặt nhìn ta: "Ngươi tới làm cái gì? Nhìn thấy Vương gia nhà ta thất thế, chạy đến giễu cợt ta sao?"
Ta ra hiệu cho tỳ nữ bên cạnh lui xuống hết: "Chỉ là ngẫu nhiên biết được chút tin tức, định tới để nói cho tỷ tỷ.
"Tề vương muốn cùng Thái tử tranh hoàng vị, mới đoạt tỷ tỷ đi, nếu như vì yêu ngươi, sao bỏ mặc ngươi gãy chân để lại tật? Chẳng qua là vì chọc giận Thái tử thôi. Nếu ngươi không tin ta, chúng ta có thể đi điều tra."
Nói xong những lời nên nói, ta liền rời khỏiTề Vương Phủ.
Phuong Tri Hạ nhất định không chịu được, việc mình phó thác sai người
Sau khi ta đi, Phương Tri Hạ liền trở về Hầu phủ, mắt thấy Tề vương đang thuyết phục Nam Dương hầu khởi binh mưu phản.
Sau khi Tề vương rời đi, Phương Tri Hạ cũng khóc một trận, rốt cuộc hiểu rõ người mình từng coi là chân mệnh thiên tử hoá ra lại coi mình là quân cờ không hơn không kém.
Lòng căm hận của Phương Tri Hạ bị đẩu lên cao, Thẩm Xác lợi dụng nàng, nàng liền nhất định phải phá hỏng chuyện tốt của hắn.
35
Hai ngày sau, Thẩm Xác mang theo thân binh của mình cùng phủ binh một đường g. i. ế. c tới hoàng cung, nhưng chờ mãi mà vẫn không thấy Nam Dương hầu chi viện.
Mắt thấy bị cấm quân bao quanh, Nam Dương hầu mới đưa tới một lá thư.
"Bản hầu chỉ có một nữ tử là Tri Hạ, bây giờ Tri Hạ bị vương gia làm tổn thương thấu tâm, bản hầu cũng không thể giúp vương gia."
Ta cũng không muốn bị người ta biết mình có quan hệ với Nam Dương hầu mới mượn đến Tri Hạ, vừa vặn đem lý do Nam Dương hầu phản bội lý do đặt tại người nàng.
Thẩm Xác có lẽ nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tiêu Tấn Thần bị vây nhốt trong kế hoạch của hắn, cuối cùng lại biến thành mình.
Vinh Quốc công cùng Nam Dương hầu liên thủ, tại cửa cung bắt Thẩm Xác lại
Lúc Thẩm Xác được đưa đến trước mặt Hoàng thượng, mặt mũi tràn đầy máu.
Nam Dương hầu quỳ gối một bên nhận tội: "Lão thần sợ hãi, không biết Tề vương có lòng phản loạn."
Ông ta tuy là nhạc phụ Tề vương, nhưng tự mình giam giữ Tề vương, đem công chuộc tội, Hoàng Thượng cũng không trách ông ta.
Trước mặt hoàng thượng, Tề vương không nói gì.
Chỉ đến khi bị mang đến thiên lao, mới nói muốn gặp mặt Thái tử cùng Thái Tử Phi.
← Ch. 12 | Ch. 14 → |