Kỹ Thuật Tôi Thế Nào?
← Ch.07 | Ch.09 → |
Nơi riêng tư của cô được xử lý cẩn thận, âm phụ múp mĩm được cạo tỉa sạch sẽ, chỉ để lại một gốc nhỏ lông tóc, hai mảnh cánh hoa phớt hồng mầu mỡ mà mượt mà, nụ hoa non còn chảy vài giọt nước trong suốt, h/uyệt khẩu nhỏ hẹp mấp máy đóng mở, Lãnh Nham thậm chí còn thấy rõ mảnh hồng non nớt mê người ở bên trong.
"Ưm..." Tiểu hạch giấu kín trong khe thịt bị anh ngậm vào trong miệng, Ⓜ️ú*𝐭 mạnh một cái, người con gái lập tức ⓡ_⛎_п rẩ_𝓎, ngay cả thanh âm cũng đều trở nên hết sức.
Lãnh Nhanh đã được cổ vũ, chống âm đế càng ⅼ❗·ế·ɱ hăng say hơn, đồng thời vươn ngón tay đẩy ra hai mảnh cánh hoa, vói ngón tay vào bên trong, nhanh chóng khuấy động.
Chân tâm cô đã sớm trơn ướt, lầy lội, d*m dịch ào ào tiết ra, róc rách rớt xuống sô pha, làm cho cánh ⓜ_ôn_🌀 cô cũng thẫm đẫm cả một mảng.
Lãnh Nham cong lưỡi cuốn trọn mật nước ào ạt vào trong miệng, đầu lưỡi khiêu khích khảy vài cái ở khẩu h/uyệt, sau đó lại luồn lách, 𝐥-❗ế-ⓜ dọc một đường lên trên, một lần nữa ngậm lấy tiểu âm hạch sưng đỏ, đầu lưỡi ⓥц●ố●ⓣ ν●𝖊, khảy nhẹ, hàm răng khẽ ma sát.
"Ư... ư..." Cả người cô co rút, 𝐦ô-ռ-ɢ dính xuân thuỷ vặn vẹo khó nhịn, cặp chân dài bủn rủn quơ quấy trong không trung, 🎋-𝖍-🔴á-ℹ️ 🌜-ả-m dâng trài khiến đầu ngón chân đều cuộn tròn, bộ ⓝ-ⓖự-𝐜 càng vì động tác của cô mà nảy lên tạo thành những cơn sóng vô cùng mê người.
Một tay anh ν●υ●ố●✞ 𝖛●e cặp đùi trắng nõn như an ủi, một tay thì doãi ngón trỏ 𝖈-ắ-m ✔️à-🅾️ trong cơ thể cô, len lỏi vào trong h/uyệt ướt đẫm đâ-〽️ loạn, lòng bàn tay xoa xoa nhục bích, môi lưỡi ra sức ⓜú·✝️ 𝐥.ℹ️.ế.〽️ âm đế.
Cô ngửa người trên sô pha 🌴𝐡*ở 𝖉ố*𝐜, chân dẫm lên vai anh, một tay bóp chặt đùi mình, một tay luồn vào tóc anh kéo đầu anh càng dính sát vào hơn, để môi lưỡi và khuôn mặt tuấn tú đều úp trọn vào chân tâm của cô.
Lãnh Nham càng ngày càng ⅼ❗ế_ɱ mạnh hơn, đồng thời lại cắm thêm một ngón tay vào, ở trong vách â. m đ. ạo ma sát, tìm ra điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể cô.
"Ưm..." Cô cong người nâng mô𝐧·g, khẽ cất lên vài tiếng ⓡê.ⓝ 𝐫.ỉ khó nhịn, sau đó đột nhiên run lên, d*m dịch vỡ oà ra như thuỷ triều, phun dính hết lên cả cằm và bàn tay Lãnh Nham.
Thấy cả người cô xơ lụi xuống, cặp chân dài gác trên đùi anh bủn rủn đong đưa, Lãnh Nham đắc ý 𝖑●❗●ế●𝐦 môi, lại vùi đầu xuống mà quét một vòng quanh hoa h/uyệt, lúc này mới khàn giọng hỏi: "Hiện giờ thấy kỹ thuật của tôi được không?"
Bộ ⓝ🌀ự.𝒸 cô phập phồng, hơi thở phì phò, mệt nhọc cuộn trên sô pha híp mắt nhìn anh: "Tuyệt lắm, rất ⓢ_ư_ớռ_𝖌."
Bốn chữ này không khác một liều thuốc 🎋í𝐜●♓ d●ụ●ⓒ, Lãnh Nham gấp không chờ nổi mà chòng lên áo mưa, sẵn tư thế, đỡ dương v*t ma sát h/uyệt khẩu, đẩy hông đ*â*m thẳng về phía trước.
Vừa cao trào xong, tiểu h/uyệt còn đang co thắt, người con gái rùng mình cong người về phía trước, gắt gao xoắn chặt lấy 𝖉●ụ●↪️ ѵọⓝ●ɢ của anh, nhả ra nuốt vào, c/ôn th*t chầm chậm chen sâu vào trong.
"Thật chặt..." Lãnh Nham không cầm lòng rên lên, bóp 𝐦ô·n·🌀 cô kéo sát vào đồng thời dùng sức dập mạnh về phía trước, c/ôn th*t nháy mắt xỏ xuyên qua, đ.â.𝐦 thẳng một đường tới tận nơi sâu nhất.
Chưa cho cô có cơ hội т𝒽_ở ԁố_🌜, dương v*t thô tráng mới vừa đi vào hoàn toàn lại từ từ 𝐫_ú_✝️ r_𝒶, sau đó lại đâ*ⓜ mạnh vào, không lưu tình mà va chạm, đóng cọc.
H/uyệt cô đã sớm tiết ra quá nhiều nước, giờ dưới luật động hung ác của anh, chỗ gi. ao h. ợp của cả hai vang lên tiếng nước lõm bõm, d*m dịch giàn giụa, trông d*m mĩ vô cùng.
Lãnh Nham vươn một tay ra đỡ lấy bầu п·🌀ự·𝖈, nắn bóp mạnh bạo, bầu thịt nở nang tràn khỏi kẽ tay anh rồi lại quay trở về nguyên vẹn, cả 𝐧*gự*↪️ đều bị anh xoa nắn đến nổi phiếm đỏ, hai núm v/ú lại càng bị lòng bàn tay và ngón tay anh bặm bấu đến sứng tấy lên.
Người con gái vừa ✝️h-ở 🅓ố-↪️ vừa ngâm nga ra tiếng, vừa lắc hông ưỡn 〽️ô𝖓.ⓖ, chủ động để tiểu h/uyệt nuốt trọn dương v*t anh, d*m dịch phun trào, lọt qua kẽ 𝖒*ô*ռ*🌀, nhỏ từng giọt từng giọt nhỏ xuống sô pha, tưới ướt đẫm cả một vùng.
Phập...Phập... Từng cái đóng mạnh phát ra tiếng tiếng nước d*m mỹ, anh tiếp tục kéo căng viên nhót đỏ tươi trước 𝐧𝐠ự*↪️ cô, vê nặn rồi lại ν-υ-ố-т ν-𝖊, ✞.𝒽.ở ♓ổ.п 𝐡ể.𝐧 hỏi: "Ⓢư*ớ*п*g không?"
"𝒮ư_ớ_п_ɢ...ư..." Người con gái hạ xuống đôi chân gác trên vai anh, quấn lên bờ hông mạnh mẽ của anh, tự mình kéo gối ôm đến, chuẩn bị lót xuống dưới Ⓜ️ô𝓃·ℊ.
Lãnh Nham thấy vậy thì ôm 𝖒●ô●𝓃●🌀 cô nhấc lên, lót xong gối thì lập tức đẩy nhanh tốc độ, luật đọng càng lúc càng nhanh, bàn tay vuốt trên cánh ⓜ.ô.𝐧.🌀 di chuyển tới nơi gi. ao h. ợp, nhắm chuẩn âm đề mà chạm lên.
"Ưm..." Cả người cô giật nảy, tiểu h/uyệt co rút điên cuồng, thắt chặt đến Lãnh Nham liên tục há miệng †-♓-ở ◗-ố-ⓒ.
Cách áo mưa anh cũng cảm nhận được chất lỏng ấm nóng phun trào từ hoa h/uyệt, đó là minh chứng khi cô bị anh đưa đỉnh của 🎋𝖍·oá·ℹ️ 👢·ạ·𝒸.
Nhìn người con gái mướt mải mồ hôi, mặt mày ửng hồng, tâm lý anh tràn cũng trở nên đầy thoả mãn, ôm trọn cả người cô vào lòng, cúi đầu ngậm lấy môi cô.
Cô choàng tay ôm lấy cổ anh, hé miệng mặc cho đầu lưỡi anh nhiễm hương vị cô khuấy loạn, hai chiếc lưỡi trươn trượt truy đuổi vui đùa, 🍳·𝖚ấ·ⓝ qυý·† đến khó có thể tách ra.
Đánh giá cô đã bình ổn, lần nữa Lãnh Nham lại thẳng sống lưng, bắt đầu cầy cấy trong hoa h/uyệt lầy lội, theo động tác bắt đầu từ nhẹ tới nhanh dần.
"Em còn chưa cho anh biết, em tên gì."
Ôm cô thay đổi tư thế, để cô quỳ bò trên sô pha, Lãnh Nham tiến vào từ phía sau, thở nặng nhọc dò hỏi.
Đây đã lần thứ hai bọn họ thuê phòng, vậy mà ngay cả tên cô là gì anh cũng không biết.
"Mộ Gia Niên." Người con gái bặm chặt sô pha, cặp gò bồng rung lắc không ngừng, hai đầu núm dựng cứng xoa xát liên tục trên sô pha.
"Mặc? hay là Mộc?"
"Mộ trong hâm mộ, Gia Niên... trong gia niên hoa*."
嘉年华 /jianianhua/: mình search thì thấy có hai ý, một là tên bộ phim Angels Wear White (thiên thần áo trắng) phim Trung đoạt giải, một ý khác là tên lễ hội Carnival.
Mình đoán là ý Thiên thần áo trắng hơn, vì cốt truyện đằng sau có đề cập đến chuyện anh trai nữ chính bị chứng kiến cảnh xâm hại tình dục trẻ em, mà nội dung bộ phim này cũng là về vấn đề ấu d*m.
"Mộ Gia Niên." Lãnh Nham đè giọng lặp lại, bất giác cười ngây ngô, "Tên thật là dễ nghe."
"Ư... Nhanh hơn..."
Cô lắc Ⓜ️·ô𝖓·ℊ, cặp ɱô-𝐧-ℊ căng mẩy vểnh cao, lấp ló giữa kẽ Ⓜ️*ôⓝ*𝖌 là tiểu h/uyệt hồng hào non nớt, xinh đẹp tới độ làm người hít thở không xong.
Lãnh Nham bóp chặt lấy 〽️·ô𝓃·🌀 thịt cô nhanh chóng lao tới, khó thở nói: "Tôi tên Lãnh Nham, Lãnh trong rét lạnh, Nham trong nham thạch."
"Ừ... Lãnh Nham~..."
Nghe được người bạn tình ngâm nga lên tên mình, Lãnh Nham chỉ cảm thấy cả người đều điên cuồng, cây c/ôn th*t giữa háng kia lại cương lớn thêm một vòng, ra sức xỏ xuyên qua tầng tầng lớp lớp thịt mềm, c/ôn th*t áp sát lên vách động, cho nhau xâm chiếm, đùn đẩy, mang đến 𝐤♓_⭕á_ⓘ ↪️_ả_〽️ càng thêm tê dại cho cả hai.
Thẳng đến khi cô tiết thân thêm lần nữa, Lãnh Nham mới bóp chặt m-ô-п-𝖌 cô lao tới vài phát cuối cùng, lẫn trong tiếng ✝️𝒽*ở ℊấ*🅿️ của cô mà bắn hết ra.
Sau đó, anh lại thay đổi tư thế, ôm †·𝖍·â·𝐧 ⓣ·♓·ể ɱ●ề●Ⓜ️ m●ạ●❗ của cô ngồi trên đùi mình, vừa hé miệng ngậm ɱú*† lấy quả nhót đỏ chót tươi đẹp vừa đỡ eo cô, bắt đầu một trận luật động không ngừng nghỉ khác.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |