Gọi Chồng
← Ch.24 | Ch.26 → |
Mộ Gia Niên chỉ mặc một chiếc váy ngủ vàng nhạt, không có nội y. Lúc Lãnh Nham ném cô 🦵·ê·n ℊ𝐢ư·ờռ·g, đai hông tự động bung ra, hai vạt áo ngủ rũ xuống lộ ra cặp đào căng mọng và âm phụ như ẩn như hiện dưới lớp ren mỏng manh của quần chip.
Anh vốn đã bị khơi dậy tình dục, giữa háng sưng to, giờ lại gặp bộ dáng cô 𝖌ợ.i 𝐜.ả.〽️ như vậy, miệng càng khát khô, ⓜ*á*⛎ dồn lên não.
Cởi nhanh áo ngủ và quần lót trên người mình ném xuống một bên, Lãnh Nham đ·è 🦵ê·𝐧 𝖓𝐠ườ·i cô, hấp tấp 🦵𝒾*ế*〽️ lên cặp đào ngọt nước của cô, những ngón tay bắt đầu lướt trên da thịt, lần xuống kẽ giữa hai chân, bàn tay phủ lên u cốc huyền bí, 〽️ơ●ⓝ t𝖗●ớ●ռ, trêu trọc, cách lớp ren mỏng tan khẽ nhấn lên tiểu hoa hạch, khảy, day nhẹ.
Mộ Gia Niên bắt đầu thở hỗn loạn, những ngón tay luồn qua kẽ tóc ôm chặt gáy anh, không ngừng ưỡn người về phía trước, khiến cho đầu vú ngứa ngáy càng chôn sâu trong miệng anh.
Cô đã ướt cực, chưa một lát quần lót đã dinh dính, thậm chí ngay cả cánh m*ô𝐧*ɢ cũng thấm đẫm vệt nước. Lãnh Nham thoăn thoắt cởi xong chiếc quần lót đẫm đầy d*m thuỷ của cô, miệng vẫn luôn ngậm chặt đầu núm trước n.𝐠.ự.c cô, 𝐦-ú-т mồm to phát ra từng tiếng nước vang dội, chốc chốc lại di hàm răng nghiến một cái.
Tối hôm qua bọn họ làm cực kỳ kịch liệt, cơ thể cô vẫn cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần vài cái trêu chọc đã không kiềm lòng 𝐭*♓*ở ℊ*ấ*🅿️, tình triều dâng trào.
"Được rồi, vào đi."
Bình thường cô thói quen chủ đạo hết thảy ở trên giường cho nên theo bản năng cô buột miệng mệnh lệnh, nhưng Lãnh Nham lại bất động, vẫn vùi mặt trong bộ 𝓃ⓖự*𝒸 căng tràn của cô, ngậm đầu vú hút mạnh rồi vươn lưỡi 𝖑.ï.ế.〽️ ⓜú·🌴 quanh cặp đào mật nước....
Chờ tới khi đầu vú bị anh ngấu nghiến bức cô phải cất lên những tiếng rên khó nhịn thì Lãnh Nham mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt "vô tội" nhìn cô: "Là em bảo anh cường thế."
Ý rằng anh vẫn đang nghe theo lời cô, vả lại, dấu sau đôi mắt kia là sự gian trá xấu xa của anh, chỉ sợ cường thế lúc này đã không giống với tối qua.
Hiếm có dịp anh bày ra mặt này, Mộ Gia Niên vừa muốn mắng "anh cũng dám tạo phản" lại vừa có chút mong đợi, muốn xem anh có thể tạo phản tới mức nào. Dù sao, cũng do cô bảo anh cường thế, anh vẫn đang chấp hành mệnh lệnh.
Thế là cô trơ mắt nhìn Lãnh Nham trượt xuống khỏi 𝖓ɢ·ự·𝖈 cô, cường thế bẻ cặp đùi cô ra, vùi đầu xuống giữa hai chân cô. Và khi âm đế cương cứng chợt bị đầu lưỡi trơn ướt chạm lên, Mộ Gia Niên 𝓇_u_ⓝ г_ẩ_𝖞, một dòng chất lỏng oà ra khỏi h/uyệt.
Lãnh Nham kịp thời duỗi lưỡi cuốn hết mật dịch vào trong miệng, 𝐦ú●✝️ hai cái, dứt khoát áp môi lưỡi lên lấy kín h/uyệt khẩu, hút hết d*m dịch. Mộ Gia Niên thét lên, theo bản năng khép đùi lại, 🎋ẹ_🅿️ 𝒸_♓ặ_t đầu anh. Bị 𝐤í𝒸*𝐡 т𝒽í*🌜*𝖍, hoa h/uyệt ướt đẫm co thắt điên cuồng, mỗi một lần đóng mở là một lần trào ra chất lỏng mới, dưới ánh sáng Lãnh Nham thậm chí còn có thể xuyên thấu qua h/uyệt khẩu nhìn thấy mảnh đỏ non nớt bên trong.
Anh vẫn nhớ rõ ràng sự ⓜề_m 〽️ạ_i của nơi ấy, mỗi một tầng nhục bích bao bọc, cắn chặt lấy ⓓụ-𝐜 νọ-ⓝ-ⓖ anh cũng chính là lúc anh tê cả người vì sung 💲ướ_𝐧_ɢ.
Ngửi hương tanh ngọt từ hoa h/uyệt toả ra, Lãnh Nham ⅼ*𝒾ế*ɱ 𝐥-❗ế-ɱ cánh môi khô khốc, một lần nữa phủ môi lưỡi xuống, lưỡi doãi ra lướt lên lướt xuống dọc theo khe thịt, 👢●ℹ️●ế●ɱ láp, đầu lưỡi cong lên khảy âm đế sưng tấy, đảo một vòng quanh âm đế.
Mộ Gia Niên nắm chặt khăn trải giường, dướn bụng nhỏ về phía trước, chủ động dán thật sát miệng anh hơn nữa, khó nhịn áp sát cái mũi cao thẳng của anh, cọ cọ.
D*m dịch tuôn ào ạt rồi lại bị anh hút hết vào trong bụng, những tiếng nước sắc tình vang lên, nghe cô ⓡê.𝐧 𝓇.ỉ tên anh, nhìn cô r●𝐮●𝓃 ⓡẩ●y vì 𝖐í_↪️_𝐡 ✝️♓_í_c_♓, biết cô sắp lên tột đỉnh thì anh đột ngột dừng lại, rút đi môi lưỡi, không chạm vào cô, cứ nhìn tiểu h/uyệt cô mấp máy khó nhịn trước mặt.
Mộ Gia Niên lâng lâng, hai tròng mắt đỏ lự vì tình dục, khác với vẻ lạnh băng thường ngày, giờ phút này cô 🍳⛎🍸ế●𝖓 𝐫●ũ, cực kỳ mê người.
Đón nhận ánh mắt dục cầu bất mãn của cô, Lãnh Nham cảm thấy giữa háng anh lại càng cương lớn hơn, hận không thể cắm ngay vào tiểu h/uyệt ướt đẫm của cô cho đỡ thèm. Nhưng anh không làm thế, chờ cô hơi bình ổn lại thì lại lần nữa ⅼ❗ế-𝐦 d*m thuỷ đã tràn ra khỏi hoa h/uyệt, ngậm lấy hai mảnh tiểu môi â. m h/ộ trêu đùa, chờ chúng nó lại sưng đỏ như 〽️á_υ thì vươn lưỡi, khẽ 𝐜ắ_ɱ ✅à_0 trong h/uyệt khẩu mấp máy.
"A......" Mộ Gia Niên thét lên, vặn vẹo m-ôⓝ-ℊ tới lui, bàn tay cô bặm chặt xuống ga giường.
Lưỡi anh đã vươn hết cỡ để chui sâu vào tiểu h/uyệt, bắt chước động tác gi. ao h. ợp mà thọc vào ⓡú·т 𝐫·@, mỗi lần chui vào sâu nhất còn sẽ cong đầu lưỡi ⅼ❗●ế●Ⓜ️ vòng quanh nhục bích non nớt.
Khoải cảm như vậy quá 𝐤*í*𝖈*𝒽 🌴*♓í𝖈*♓, 🎋í*🌜*ⓗ тⓗí*𝖈*ⓗ tới mỗi dây thần kinh Mộ Gia Niên đều hưng phấn, nhưng đầu lưỡi anh lại không chạm được tới nơi ngứa ngáy nhất sâu nhất, khiến cô càng muốn nhiều hơn, càng khó nhịn hơn.
"Lãnh Nham......" Mộ Gia Niên thở khó nhọc gọi tên anh, nghe lại rất giống như cô đang làm nũng.
Lãnh Nham cảm thấy nửa dưới của anh muốn 𝓃_ổ †u_ռ_🌀, lục phủ ngũ tạng bị tiếng kêu của cô câu đến bừng bừng bậc lửa, cả người như bốc cháy.
Anh ngẩng đầu lên khỏi giữa hai chân cô, hai mắt đỏ tươi nhìn cô, giọng nói khàn khàn: "Gọi chồng."
Đầu óc Mộ Gia Niên vẫn tỉnh táo, cô cực kỳ hiểu rõ tên này căng 🌜𝒽*ế*𝐭 cũng chỉ đến đây mà thôi, nếu thái độ cô cứng hơn chút hoặc nổi giận gì đó anh tuyệt đối sẽ héo.
Nhưng cô nguyện ý chơi cùng anh.
Mộ Gia Niên ngước đôi mắt hồng hồng tràn ngập sắc dục nhìn đăm đắm anh, bày ra vẻ cực kỳ yếu đuối tủi thân, "Chồng ơi, em không chịu được nữa, nơi đó ngứa, anh cho em đi, cắm dương v*t làm em s·ướ·n·𝐠 đi, em khó chịu.... chồng...."
"Đùng"
Lãnh Nham cảm giác có gì đó đã sập, hơn nữa chính là cỡ trời sụp đất nứt. Cơ hồ anh hấp tấp chật vật bật dậy từ giữa cặp đùi của cô, tách hai chân cô thật rộng ra, ngay lập tức cắm mạnh vào trong hoa khẩu lúc đóng lúc mở kia, nhanh chuẩn, nháy mắt chạm tới chỗ sâu nhất trong h/uyệt.
Mộ Gia Niên thét lên vì thoả mãn, lắc 𝐦ô·п·ⓖ ν𝖚-ố-🌴 ✌️-3 lên xuống thân gậy cực đại của anh, Lãnh Nham bị cô 🎋.ẹ.𝓅 ↪️𝐡.ặ.ⓣ tới hô hấp khó khăn, suýt thì bị cô bức cho bắn ra.
Mồm to 🌴·♓·ở ◗ố·𝖈, kìm xuống cơn muốn bắn, nâng ⓜ·ô·𝓃·𝖌 cô lên bắt đầu điên cuồng luật động, mỗi một lần đ.â.𝐦 ⓥà.𝖔 là lao thẳng chỗ tâm hoa của cô, ở nơi nhục bích yếu ớt nhất đay nghiền, va chạm, kích tới Mộ Gia Niên ngâm nga không ngừng.
" Gọi thêm lần nữa."
"Chồng ơi......" Mộ Gia Niên tự giác vòng hai chân khoanh lấy eo anh, phối hợp với sự luật động của anh, miệng nói những lời κ.í.🌜.ⓗ t.ⓗ.í.🌜.𝖍 anh, "Em 💲.ư.ớ𝐧.ⓖ.... ư a...Chồng...anh cắm ⓢướ𝐧·𝖌...chồng..."
Chỉ cần hơi ngước mắt là Lãnh Nham có thể thấy gương mặt đẹp hút 𝐡ô_n của cô cùng với cặp đồi núi cao ngất lắc lư không ngừng, theo từng đợt sóng tình dâng lên, khuôn mặt trắng nõn của cô dần phiếm đỏ ửng, càng nhìn càng mất hồn.
Còn anh chỉ cần cúi đầu là đã có thể thấy được tiểu h/uyệt chật hẹp của cô không ngừng nhả ra nuốt lại dương v*t anh, bộ dạng d*m mỹ, cộng thêm cô vẫn chưa dừng lại những lời d*m đãng, bất kể là thị giác hay thính giác, đều tạo cho anh 𝐤í↪️*𝒽 †♓*íc*♓ to lớn.
Loại thoả mãn đến từ tâm lý này s_ư_ớⓝ_𝐠 gấp nhiều lần so sinh lý, chỉ cần tưởng tượng đến cái dáng cô vừa kiêu vừa ngầu trước kia vậy mà bây giờ ghé bên tai anh khen anh đẹp trai, thổ lộ thích anh, còn ở dưới thân anh phóng đãng, luôn miệng gọi anh là chồng, anh cảm thấy anh có thể ngay lập tức 𝐥ê.ռ đỉ.𝓃.♓, thậm chí có thể 🌜h●ế●ⓣ luôn trong tột đỉnh của ⓚ_h⭕_á_❗ ⓛ_ạ_𝒸 này.
"Ưm...." Anh rút dương v*t ra, lật người cô lại, khiến cô làm tư thế quỳ bò vểnh Ⓜ️·ô𝖓·g ở trên giường, 🌜ắ*ɱ ⓥà*⭕ từ đằng sau, "Hôm nay chồng nhất định đóng 𝒸♓*ế*🌴 em!"
← Ch. 24 | Ch. 26 → |