← Ch.56 | Ch.58 → |
Phó Cường nhìn chằm chằm vào màn hình di động, trong đầu ảnh người đàn ông trông giống như một con chó đực đang động dục, đ_è 𝖑ê_𝖓 п_🌀ư_ờ_❗ phụ nữ tận tình thọc vào r-ú-✞ ⓡ-a, hắn rất phấn khích vì chưa bao giờ được xem qua cảnh 🦵·à·ⓜ ⓣì𝖓·ⓗ κí🌜·♓ 𝐭♓·í🌜·♓ như thế này.
Thạch Đông Thăng đang ở nhà gấp đến phát điên, anh sợ tên khốn kia sẽ làm ra những việc khủng khiếp nên đã báo cảnh sát về hành động tiếp theo của mình, anh cần phải đảm bảo an toàn cho Nhã Văn và Đằng Huy, nhưng trước mặt tình hình bên kia thế nào thì ai cũng không biết.
Sau khi nhận được video từ hộp thư, vừa mở lên, tiếng kêu 🅓â-ⓜ đãп-🌀 cùng tiếng ✝️_♓_ở 𝖌ấ_🅿️ thô bạo ra, không kịp tắt đi, Lý Giai Di đẩy anh sang một bên và nhìn thấy toàn bộ.
Thân hình cường tráng của Trịnh Đằng Huy đ_è ⓛê_п п🌀ư_ờ_𝐢 Hàn Nhã Văn, hai quả trứng dái đánh dữ dội vào mô-𝐧-🌀 người phụ nữ bên dưới, tần suất đáng kinh ngạc khiến người xem video phải chấn động.
Đặc biệt là Thạch Đông Thăng, mặt anh lập tức tối sầm, nhìn vợ mình bị người đàn ông khác ⓒ_♓_ị_𝐜_♓ làm sao mà vui được, nhưng cả hai người trong đầu video đều không bình thường, thoạt nhìn giống như bị chuốc thuốc.
Lý Giai Di xem xong, ngẩng đầu lên nói: "Liên hệ tên đầu trọc, tôi và anh cùng đi."
"Cái gì?" Thạch Đông Thăng khó hiểu.
"Anh không phát hiện tên đầu trọc kia không chỉ muốn có tiền, mà còn muốn t*г*a tấ*ⓝ anh à." Lý Giai Di nói thẳng.
Đương nhiên anh biết.
"Cho nên chúng ta tự mình đến đó, đừng ɢọi cảnh sát."
"Nhưng..." Phó Cường rất xảo quyệt, Đông Thăng biết rõ điều đó hơn bất cứ ai.
"Đừng lo lắng, cứ làm như vậy đi." Giai Di quyết định.
Anh không nói gì, cứu người tất nhiên là cứu, nhưng anh cũng cần phải để lại đường lui.
Phó Cường buông điện thoại, hắn bảo Tiểu Hoàng lấy thêm thuốc, khi nào thuốc hết tác dụng sẽ cho bọn họ uống tiếp.
Đằng Huy cùng Nhã Văn đã sớm mất lý trí, không có 𝓇●ú●✞ 𝐫●𝒶 mà bắt đầu trận thứ hai.
Hàn Nhã Văn quỳ rạp trên mặt giống như con chó cái động dục, ưỡn ɱ●ô●𝐧●g cho người đàn ông phía sau ⓧ·â·ɱ ռ𝐡·ậ·ρ, â_ɱ ♓_ộ ⓜề.〽️ 𝐦ạ.ï mở rộng, bức thịt lộ ra, nơi kết hợp dính đầy chất lỏng màu trắng nhớp nháp.
Trịnh Đằng Huy cưỡi lên ɱô●п●🌀 cô, chuyển động mạnh mẽ, gậy th*t không ngừng thúc vào âm đ*o.
"Daddy... a.... cho tôi..." Trong mắt Nhã Văn chỉ có 𝖉·ụ·ⓒ 𝐯·ọ·п·ɢ, giọng nói ◗_â_Ⓜ️ đ_ã_𝖓_🌀 càng 𝖐●í●↪️●𝖍 т●𝐡●í●c●𝖍 🅓ụ●↪️ ⓥ●ọ𝓃●🌀 người vây xem.
Tiểu Hoàng đã bắn một lần, nhìn người phụ nữ toàn thân trần trụi trước mặt г*ê*ռ r*ỉ, dương v*t càng cứng hơn vừa rồi.
Phó Cường cố kìm nén dụ-↪️ v-ọn-𝐠, di động của hắn vang lên, không cần xem cũng biết là Thạch Đông Thăng.
Ngay khi được kết nối, nhưng lời thô tục của Trịnh Đằng Huy được truyền qua di động.
"Con đĩ, dương v*t daddy có lợi hại không?" Cơ bắp toàn thâᶇ Trịnh Đằng Huy đều căng lên, nửa ngồi xổm thọc vào гú*𝐭 𝐫*🔼, tư thế cưỡi ngựa làm gậy th*t cong tiến vào sâu hơn, quy đầu chọc vào cửa tử cung.
"💰_ướ𝐧_🌀 quá.... a.... daddy thật lợi hại.... 𝐂♓ị𝒸-𝒽 tôi đi..." Hàn Nhã Văn phối hợp kêu rên, cô không một chút ngại ngùng, thậm chí còn không biết rằng tên đầu̸mu trọc đang gọi cho chồng mình.
"Luật sư Thăng, thế nào?" Phó Cường cười hỏi.
"Ngày mai tao sẽ đích thân giao tiền cho mày, tuyệt đối sẽ không báo cảnh sát." Thạch Đông Thăng nói thẳng.
"Được, tao chờ luật sư Thạch." Phó Cường ậm ừ.
Đông Thăng đang muốn nói thêm thì nghe thấy tiếng kêu 𝖉_â_ɱ đã_ռ_ɢ.
"Daddy.... ** 𝖈·h·ế·✝️ con đi...." Nhã Văn trợn trắng mắt, tư thế hạ tiện của cô làm Trịnh Đằng Huy càng thêm mạnh bạo, chỗ 🌀·𝐢🅰️·ο ⓗ·ợ·𝓅 ướt đến rối tinh rối mù, sủi đầy bọt mép.
"Đâ●𝖒 hỏng tử cung con chó cái này." Quy đầu Trịnh Đằng Huy đẩy mạnh, cổ tử cung đáng thương dần dần thất thủ.
"A.... rách mất...a..." Nhã Văn bị làm đến thất thần, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống.
Trịnh Đằng Huy 𝖘·ư·ớ𝐧·𝖌 phê cả người, gân xanh trên trán nổi lên, tần suất đóng cọc càng lúc càng nhanh.
"Muốn.... a...." 𝒯h*â*𝓃 ⓣ𝖍*ể Hàn Nhã Văn nhũn ra, nửa người trên nằm liệt trên mặt đất, chỉ có 〽️_ô_ռ_🌀 là nhô lên, mặc cho người đàn ông phía sau ra vào.
Thạch Đông Thăng không thể nghe nổi nên cúp máy.
Phó Cường cười khinh bỉ, bỏ điện thoại vào túi, hắn muốn nghiêm túc thưởng thức tư thế 𝖉●â●𝖒 đã●ⓝ●𝖌 của hai người trước mặt.
Hai mắt Đằng Huy đỏ bừng, trong đầu cậu chỉ có người phụ nữ phía dưới, gậy th*t dữ tợn liên tục thọc cho lỗ thịt mở rộng ra.
"Daddy.... Nữa đi.... ah..." Cô lại sắp đạt cao trào rồi.
Trịnh Đằng Huy đã 𝐱⛎_ấ_t ✞_❗п_♓ một lần, lần thứ hai kiên trì cho đến khi cô liên tiếp đạt c-ự-𝖈 𝐤♓𝑜-á-ⓘ, cậu mới thả lỏng tinh quan.
Cuối cùng Nhã Văn cũng ngừng la hét, gục đầu xuống đất 🌴-♓-ở ⓗổ-𝖓 h-ể-𝐧.
Trịnh Đằng Huy chạy nước rút, quy đầu chọc vào cổ tử cung, dịch đặc bắn thẳng vào tử cung, ⓚí𝒸_♓ ⓣ_♓í_𝖈_𝒽 khiến cô ngất đi.
← Ch. 56 | Ch. 58 → |