Truyện:Giữa Vợ Và Chồng - Chương 45

Giữa Vợ Và Chồng
Trọn bộ 66 chương
Chương 45
0.00
(0 votes)


Chương (1-66)

"Thích... 🌜♓ịc*ⓗ 𝖈●♓ế●ⓣ chị đi... a..." Hàn Nhã Văn lớn tiếng kêu, động tác mãnh liệt đến mức hai chân cô không thể kẹp lấy vòng eo Trịnh Đằng Huy.

"A! Lỗ 𝐝â.ɱ 𝐤·ẹ·🅿️ c𝐡ặ·✝️ như vậy, muốn ăn dương v*t đàn ông đến vậy à." Cậu cũng nhịn không được mà thốt ra lời thô tục.

"Mấy ngày không ăn... lỗ ngứa... ah..." thân dưới của Nhã Văn trần trụi, đầu tóc rối tung, làn da trắng nõn ửng hồng, bầu 𝐧🌀*ự*c căng tròn bị xoa nắn, đầu v* dựng đứng.

"Ông đây sẽ giúp chị hết ngứa." Trịnh Đằng Huy nói xong liền đẩy nhanh tần suất, dương v*t đâ_ⓜ thẳng vào, quy đầu cọ sát vào chỗ mẫn cảm, không biết có phải bị 𝐤_í_𝖈_♓ ⓣ_𝖍_í🌜_ⓗ đổi vợ hay không mà cậu đưa đẩy vô cùng mạnh mẽ.

"A... mạnh quá... làm 𝐜♓ế.𝐭 chị đi... a..." D.â.Ⓜ️ dịch của Hàn Nhã Văn không ngừng phun ra ngoài, cô há miệng, Trịnh Đằng Huy làm quá mạnh, dương v*t trong cơ thể liên tục trướng lên, lỗ thịt bị 𝖈●ọ ❌á●𝐭 đến 𝐫⛎●𝓃 rẩ●🍸.

- ---

Trong phòng ngủ, Thạch Đông Thăng vác hai chân trên vai, dương v*t tím đen đ_â_𝐦 thẳng vào, Lý Giai Di dưới thân nhìn cơ ⓝ-𝐠-ự-𝒸 rắn chắc của anh, lỗ nhỏ liều mạng 💲·❗ế·t 🌜ⓗặ·🌴 lấy.

"Thả lỏng ra, chặt như vậy!" gậy th*t của Thạch Đông Thăng cùng lỗ thịt ɱề·ⓜ ⓜ·ạ·𝒾 dung hợp với nhau không một chút kẽ hở, lỗ nhỏ hút chặt làm anh đẩy nhanh tần suất, vòng eo kịch liệt chuyển động.

Lý Di quay đầu lại nhìn ảnh cưới, cô ⓡ.υ.п 𝖗.ẩ.🍸 nói: "Chị Nhã Văn.... a..... chị ấy có biết anh vô liêm sỉ như vậy không?"

"𝒞_♓ịⓒ_♓ cô thì là vô liêm sỉ sao? Vậy chồng cô càng vô liêm sỉ hơn tôi." Tốc độ Thạch Đông Thăng càng lúc càng nhanh, anh muốn cho cái miệng nhỏ của người phụ nữ này không dám nói bậy nữa.

"A..... anh mới là đồ vô liêm sỉ nhất.... a..." Lý Giai Di ôm chặt anh, nâng 𝐦·ôⓝ·🌀 lên, bờ Ⓜ️ô𝓃.𝐠 trắng nõn đầy dấu vết đỏ ửng.

Thạch Đông Thăng cắm đến hăng say, anh cùng Trịnh Đằng Huy đã nói hôm nay là ngày phóng túng cuối cùng, cứ thế trắng trợn mà đ·â·𝐦 vợ đối phương thôi, dương v*t to mọng trướng đến kinh ngườι, quy đầu nhiều lần ✝️*𝖍â*ɱ 𝐧*𝐡ậ*🅿️ sâu đến tận cửa tử cung.

"Nhẹ chút..... quá mạnh..... a.... 𝖈_♓ế_𝐭 mất...." Người đàn ông này không biết nặng nhẹ, cửa tử cung của cô nhiều lần bị thất thủ, lỗ thịt ⓡⓤ.п гẩ.ÿ phun ra một lượng lớn d*â*ⓜ dịch.

Ⓚ♓.𝖔.á.i 𝒸ả.ɱ do đổi vợ mang lại không cần nói cũng biết là vô cùng ⓚ_í_𝐜_𝒽 t𝐡íc_♓, hai người đàn ông đều trải nghiệm được cảm giác sung 𝖘ướ𝓃●🌀 tột đỉnh. Ngủ với vợ người khác đã là trái luân thường đạo lý, nh̵ưng đối với cả hai bên thì đó là một loại 𝐤♓*0*á*i 𝐜ả*ɱ không thể diễn tả được.

- ---

Trịnh Đằng Huy để Hàn Nhã Văn ghé vào tủ, phần hông đánh thật mạnh vào 〽️●ôп●ɢ cô, gậy th*t thúc liên tục làm huyệt nhỏ không kẹp lại được, nước 𝖉.â.ɱ trào ra phun lên hông, ướt đẫm cả đám lông mu rậm rạp.

"A..... nhanh lên...." Tiếng kêu ԁ●â●Ⓜ️ của Hàn Nhã Văn từ phòng bếp truyền đến tận phòng ngủ.

"Chồng cô cũng lợi hại đấy!" Điều này làm k*í*𝒸*♓ ⓣ𝒽í↪️*ⓗ Thạch Đông Thăng dữ dội hơn, anh ôm Lý Giai Di vào lòng, đâ_𝖒 cho đến khi quy đầu chạm đến cổ tử cung mới bỏ qua.

"Dù sao anh cũng..... không được.... a...." Lý Giai Di còn chưa nói xong, anh đã tức giận đâ●𝐦 mạnh vào, lỗ nhỏ bị cắm như muốn rách ra.

"Tôi không được! Mẹ nó! Cô dám nói tôi không được." Năng lực đàn ông bị xúc phạm, Thạch Đông Thăng càng thêm ra sức mà làm cô.

"A.... thọc sâu quá... a.... tha cho tôi...." Bây giờ Lý Giai Di không dám bàn luận năng lực của đàn ông nữa.

"Rốt cuộc ai làm mạnh hơn?" Thạch Đông Thăng buộc cô phải nói ra.

"Anh.... a.... Làm mạnh..." Lý Giai Di trợn tròn mắt, т♓â-п 𝖙-𝒽-ể kịch liệt 𝖗*⛎*ⓝ 𝖗*ẩ*𝓎.

"Tôi là ai? Nói to lên!" Anh cố ý ✞𝖗_ⓐ ✝️ấ_𝐧.

"Thạch Đông Thăng..... a...... 𝒸_𝖍_ị_↪️_♓ mạnh nhất." Lý Giai Di buộc phải hét lên thật to, và tất nhiên hai ngườι trong bếp cũng có thể nghe được.

"𝒞*𝐡*ế*т tiệt!" Trịnh Đằng Huy chửi thề, cậu cũng không muốn chịu thua.

Hai ngườι đang phân cao thấp xem ai mạnh bạo nhất nhưng lại làm khổ hai ngườι phụ nữ, ngoại trừ phối hợp ⓡê_ⓝ г_ỉ, họ không dám khiêu khích gì thêm.

Hàn Nhã Văn chu 〽️ô𝖓●ℊ lên, giữ tư quỳ bò để Trịnh Đằng Huy từ phía sau thọc vào 𝐫ú·t 𝐫·@, cô quay đầu, mặt đầy 𝒹*â*ⓜ đã*𝓃*🌀 nói: "Sắp rồi.... ưm....."

"Sắp gì?" Trịnh Đằng Huy đâ.Ⓜ️ sâu vào, dương v*t cong chọc vào điểm mẫn cảm.

"A..... phun..... xin cậu...." Hàn Nhã Văn đang ở điểm cao trào quan trọng.

"Ai đɑng c♓ị🌜*♓ chị hả?" Quy đầu cố ý vòng quanh chỗ nhạy cảm.

"Dad... a.... daddy đɑng 🌜♓ị_ⓒ_𝖍 lỗ 🅓â-Ⓜ️..." Khoảnh khắc Hàn Nhã Văn gọi daddy, cậu liền thỏa mãn cô.

"Con điếm 𝖉·â·𝐦, daddy cho chị hết." Trịnh Đằng Huy chọc vào chỗ mẫn cảm, đưa cô lên cao trào.

Thạch Đông Thăng nghe thấy, cảm giác không muốn chịu thua buộc anh phải chạy nước rút, tần suất thọc vào 𝓇-ú-𝐭 𝐫-ⓐ đạt đến mức điên cuồng, dương v*t tím đen mỗi một giây đ.â.ⓜ 𝖛.à.🔴 tới hai lần, Lý Giai Di căn bản không chịu nổi, sau vài trăm cú liền phun trào ra.

"Ưm..... Ông đây cũng muốn bắn, hứng lấy tiⓝ_ⓗ ⓓ_ị_↪️_𝒽 của daddy đi." Trịnh Đằng Huy ôm Hàn Nhã Văn, lúc ⓧ𝐮ấ_т †𝒾_ⓝ_♓ đã không kiềm chế được, phóng hết †·❗·п·h 𝖉·ị·c·♓ đã nghẹn mấy ngày vào â.m ⓗ.ộ cô.

Trong đầu Thạch Đông Thăng hiện lên hình ảnh vợ mình bị chồng của người phụ nữ dưới thân bắn vào trong, tính trả thù của anh nổi lên, sau khi cắm liên tiếp vài chục cái, quy đầu đ.â.Ⓜ️ ✔️.à.𝑜 cửa tử cung, ✝️*❗*ⓝ*𝐡 ⓓị𝐜*𝒽 tanh nồng bắn toàn bộ vào chỗ sâu nhất.

Chương (1-66)