Về trễ bị phạt
← Ch.13 | Ch.15 → |
Giang Phong là đạo diễn chính, ngoài ra còn kiêm một số việc khác, tất nhiên sẽ bận tối mày tối mặt."Sít...Thiệu tiên sinh, anh đừng gấp mà."
Mới đầu cô còn sợ Thiệu Dịch Chi không vui, gần như đúng giờ hô cắt rồi tan làm, về nhà trải qua đêm xuân cùng anh. Nhưng anh về nhà cũng không đúng giờ, có mấy lần cô về nhà trước chờ đợi nhưng anh lại về rất muộn. Cô phí công đợi anh, trái lại cũng không có gì bất mãn, chỉ cảm thấy lãng phí thời gian, còn không bằng ở trong đoàn quay phim. Thiệu tiên sinh rất thỏa mãn với phản ứng của cô, để cô mở rộng chân, ngồi quỳ trên đùi mình.
Cô dứt khoát dời lại thời gian tan làm, vui vẻ quay phim. Cứ làm như thế, tự nhiên sẽ gặp được những lúc Thiệu tiên sinh về nhà sớm. Thiệu Dịch Chi ném điện thoại lên bàn trà, một tiếng cốp vang lên trong phòng khách trống trải.
Đứa bạn chó má của Thiệu tiên sinh từ Nhật Bản trở về, mang cho anh một đống quà lưu niệm."Quà cáp để lại, người mau cút về viết báo cáo đi."
Giọng điệu của Nhiễm Thuận vô cùng tự hào: "Lúc đi qua hải quan, tên trạch nam thối tha ở trước mặt tôi bị tra ra một thùng AV, bị tịch thu hết toàn bộ. Cậu xem của tôi này, không chút tổn thất! Gương mặt này của tôi vừa nhìn vào thì biết là gương mặt chính nghĩa vô hại với con người và động vật!"Cô lập tức rút vào lòng anh, "Em không muốn thứ đó...em muốn anh, Thiệu tiên sinh, em muốn anh..."Anh gọi cho Giang Phong, đô đô reo suốt 40 giây, chẳng ai nghe máy. Gọi lại lần nữa nhưng vẫn như thế. Giang Phong nhìn về hướng anh, vẻ mặt lo lắng, sợ anh cũng bắt cô làm như thế.
Thiệu tiên sinh kén chọn, "Cậu chỉ đem những thứ này về?"Anh sờ sờ nơi đã ướt đẫm giữa háng cô, rồi chỉnh tư thế để cô xoay lưng lại với mình, sau đó đỡ vòng eo của cô, để miệng hoa huy*t nhắm chuẩn vào vật thô to của bản thân. Thiệu tiên sinh lườm cô một cái, "Em nói xem?"
Nhiễm Thuận cười gian tà, "Những thứ này còn không đủ thỏa mãn cậu sao?"Sắc mặt Thiệu tiên sinh điềm nhiên, "Ý tôi là nói bảng báo cáo của ba cậu. Ba cậu bảo cậu đi khảo sát thị trường Nhật Bản, vậy mà cậu đi khảo sát xóm làng chơi cho ông ấy?"Cô bất chợt tạm ngưng động tác, toàn thân căng chặt, đắm chìm trong sự điên cuồng của cao trào.
Sắc mặt Thiệu tiên sinh điềm nhiên, "Ý tôi là nói bảng báo cáo của ba cậu. Ba cậu bảo cậu đi khảo sát thị trường Nhật Bản, vậy mà cậu đi khảo sát xóm làng chơi cho ông ấy?""Aaaaa, Thiệu tiên sinh anh mau ra ngoài..."Cao trào kéo dài mười mấy giây khiến cả người cô mất đi thần trí, khoảnh khắc cao trào kết thúc, cô hệt như một con rối bị sập nguồn, ngã oặt vào lòng anh, để vật to lớn kia lại lần nữa lấp đầy mình.
Nhiễm Thuận cười gượng gạo, "Hơ hơ.""Em xem cô ấy phạm sai thì phải quỳ gối." Anh thích âm thanh cô gọi anh, nhỏ xíu, giống như đang làm nũng, giống như đang cầu xin, giống như đang mời gọi. Cô vì muốn càng nhận được nhiều khoái cảm, cũng phối hợp tăng nhanh tốc độ, sau khi nhổm người dậy thì không thể chờ nổi mà ngồi thẳng xuống.
"Quà cáp để lại, người mau cút về viết báo cáo đi."Giang Phong lại lần nữa nhổm người dậy, lặp lại động tác vừa nãy. Khi cô ngồi xuống, anh ung dung nói: "Đừng lười biếng, nếu không để anh giúp em nhé?"Anh đỡ vòng eo của cô, từng chút từng chút đè xuống, cô kêu lên không ngừng, vật thô to của anh vẫn còn sót lại một chút ở bên ngoài mà cô đã cảm thấy quá sâu rồi.
Nhiễm Thuận chửi một câu đồ khốn nạn, lại không nhịn được cười dâm đãng nói: "Công cụ và đĩa phim trong đó đều là theo bộ đấy."Anh vịn eo cô, dùng sức nhấp lên trên, cắm hết toàn bộ vào trong cơ thể cô, quy đầu rắn chắc đâm lên miệng tử cung, thậm chí nửa đoạn trước đã thâm nhập vào tử cung.
"Biết rồi, biến đi."Thiệu tiên sinh không vặn quá nhiều, cô cúi đầu nhìn thử, người phụ nữ trong đoạn phim nhô ra lợi hại hơn cô nhiều, cái đó mới đáng sợ. Cô chỉ hơi đau một chút, trước đây anh dùng răng cắn cô còn đau hơn cả cái này.
Thiệu Dịch Chi đúng giờ tan làm, xách theo túi quà lưu niệm, ung dung đi ra khỏi văn phòng làm việc. Nhìn tư thế sải bước của anh thì biết tâm trạng của Thiệu tiên sinh không tồi. Thiệu Dịch Chi không vừa lòng nói: "Em đủ, nhưng anh chưa đủ."Thiệu Dịch Chi bảo cô đi mở đĩa, cái này thì cô quen đường quen nẻo.
Anh nghĩ, hôm nay thời gian dư dả, có thể chậm rãi chơi từng món một. Nhiễm Thuận cười gian tà, "Những thứ này còn không đủ thỏa mãn cậu sao?"
Kết quả mở cửa ra, bé hồ ly nhỏ nhà mình vậy mà chẳng thấy đâu. Giang Phong nhìn sang đó, trên bàn bày một đống đĩa phim, nhìn từ bên ngoài không đoán được nội dung, Giang Phong bèn tùy tiện lấy ra một cái đĩa, nhìn thử, mặt ngoài cũng không có bìa.
Anh gọi cho Giang Phong, đô đô reo suốt 40 giây, chẳng ai nghe máy. Gọi lại lần nữa nhưng vẫn như thế. Đôi nam nữ trên màn hình bắt đầu điên cuồng cầu hòa, âm thanh da thịt tiếp xúc và tiếng rên rỉ khoa trương của người phụ nữ hòa lẫn hỗn độn, tạo thành một bản giao hưởng của những ham muốn nguyên thủy nhất. Kể từ khi cô vào ở nhà của Thiệu tiên sinh, thứ cô dùng nhiều lần nhất trừ Thiệu tiên sinh ra, thì chính là cái máy phát đĩa này. Cái lý luận vô lý này của cô suýt chút nữa đã thuyết phục được anh.
Thiệu Dịch Chi ném điện thoại lên bàn trà, một tiếng cốp vang lên trong phòng khách trống trải. Anh càng thêm phóng túng, vì muốn nghe tiếng nỉ non của cô, vì muốn bá chiếm âm thanh của cô.
Giang Phong có hơi lâng lâng, hôm nay tiến độ diễn ra quá suôn sẻ, còn quay được vài cảnh quay vô cùng vừa ý, trong lòng thật sự rất sung sướng. Anh nghĩ, hôm nay thời gian dư dả, có thể chậm rãi chơi từng món một. hoa huy*t phun ra một dòng chất lỏng, tưới giội trên đầu nấm của anh.
Cô mở cửa ra, nhìn thấy Thiệu tiên sinh ngồi trên ghế sô pha nên hỏi anh: "Thiệu tiên sinh, anh về khi nào thế?""Áh..."
Thiệu tiên sinh lườm cô một cái, "Em nói xem?"
Trong lòng cô giật thót, "Thiệu tiên sinh, chắc không phải anh...ngồi chờ thị tẩm đó chứ?"Thiệu Dịch Chi đúng giờ tan làm, xách theo túi quà lưu niệm, ung dung đi ra khỏi văn phòng làm việc. Nhìn tư thế sải bước của anh thì biết tâm trạng của Thiệu tiên sinh không tồi. Cuối cùng, anh sắp đạt đến đỉnh dục vọng, cũng không quên dẫn theo cô, vân vê quả nho nhỏ trước ngực cô, kéo theo cô cùng nhau chạy đến nơi không người.
"Giang Phong, em thiếu đàn ông phải không?"
Cô biết rồi, hôm nay tâm trạng của Thiệu tiên sinh không quá tốt. Trong đoạn phim thân thể trắng nõn chất chồng lên nhau, nhắc nhở bọn họ nên đi vào bữa chính rồi. Cô nóng lòng ngồi xuống, để thân gậy lại lần nữa cắm vào trong cơ thể cô, góc cạnh nhô lên nơi quy đầu và thân gậy nối tiếp cọ qua vách thịt mềm mại, mang đến cho cô khoái cảm mãnh liệt.
Cô vuốt mặt, nở nụ cười quyến rũ đi qua đó, "Thiệu tiên sinh, không phải em cố ý đâu...anh xem trước kia em cũng từng chờ anh mà, hơn nữa còn nhiều lần như thế, anh đợi em có một lần, cứ xem như hòa nhau đi."
Cái lý luận vô lý này của cô suýt chút nữa đã thuyết phục được anh. Anh nhéo thịt vú của cô, "Cầu xin anh."
Thiệu Dịch Chi không biết làm sao, nói: "Em bắt kim chủ của em đợi em mấy tiếng đồng hồ, còn không nghe điện thoại, em giỏi thật đấy."Người đàn ông trong bộ phim gắn hai cái ống hình tròn hẹp dài lên đầu v* của người phụ nữ, sau đó vặn tròn cái chốt xoắn ốc bên trong miệng ống, đầu v* của người phụ nữ nhanh chóng nhô lên, kiểu nhô không bình thường ấy làm cô có chút sợ hãi.
Giang Phong giơ nắm tay nhỏ bé, đấm nhẹ trên đùi anh, cười lấy lòng: "Thiệu tiên sinh, anh đừng giận nữa mà."Thiệu tiên sinh cầm lấy một cái gài lên vú trái của cô, sau đó chuyển động xoắn ốc, hút đầu v* nhỏ bé của cô lồi ra ngoài. Khoái cảm bao trùm toàn thân và cơn đau đớn trước ngực hòa lẫn vào nhau, gần như khiến cô không thể phân biệt được rốt cuộc là đau hay là sướng."Hu hu...em không ổn rồi hức..."
"Anh không giận. Nhưng mà, em về muộn như thế, nên có chút trừng phạt chứ nhỉ."Trong lòng cô giật thót, "Thiệu tiên sinh, chắc không phải anh...ngồi chờ thị tẩm đó chứ?"
Thiệu Dịch Chi cầm lấy cổ tay của cô, chỉ về hướng đống đĩa phim nằm trên bàn, "Em rút một cái, rút trúng cái nào thì chơi cái đó."Thiệu Dịch Chi cười khẽ, buông tha cho cô, lùi ra ngoài một chút, nhường cơ hội biểu hiện lại cho cô. Động tác điên cuồng của anh làm cho cô không chốn dung thân, mặc anh chà đạp.
Giang Phong nhìn sang đó, trên bàn bày một đống đĩa phim, nhìn từ bên ngoài không đoán được nội dung, Giang Phong bèn tùy tiện lấy ra một cái đĩa, nhìn thử, mặt ngoài cũng không có bìa."Ah ah ahhh...sâu, sâu quá hức..."
Thiệu Dịch Chi bảo cô đi mở đĩa, cái này thì cô quen đường quen nẻo."Thiệu tiên sinh, cầu xin anh, cầu xin anh làm em."Thiệu Dịch Chi cầm lấy cổ tay của cô, chỉ về hướng đống đĩa phim nằm trên bàn, "Em rút một cái, rút trúng cái nào thì chơi cái đó."
Kể từ khi cô vào ở nhà của Thiệu tiên sinh, thứ cô dùng nhiều lần nhất trừ Thiệu tiên sinh ra, thì chính là cái máy phát đĩa này. Cô bất lực, chỉ có thể ngồi phịch xuống hết lần này đến lần khác, để con quái vật kia đâm vào miệng tử cung, chỉ có điều cô đã thu lại chút sức lực lúc cuối, không để đầu nấm to lớn của anh thật sự cắm sâu vào tử cung.
Chỉ có điều cô từng mở rất nhiều bộ phim, nhưng vẫn chưa từng thử chiếu phim khiêu dâm Nhật Bản lên màn hình lớn.
Mở đầu chính là người phụ nữ khỏa thân quỳ gối và người đàn ông quần áo chỉnh tề, kích thích thị giác vô cùng kinh người. Nhiễm Thuận cười gượng gạo, "Hơ hơ."
Giang Phong đỏ mặt, cúi sầm đầu. Mở đầu chính là người phụ nữ khỏa thân quỳ gối và người đàn ông quần áo chỉnh tề, kích thích thị giác vô cùng kinh người.
Anh nhấc cằm cô lên, buộc cô nhìn thẳng vào những hình ảnh gây sốc kia. Người đàn ông trong đoạn phim cầm một cái dương cụ giả trêu đùa phía dưới của người phụ nữ kia, cô nhìn thấy vẫn sợ, lập tức ngoảnh đầu đi.
"Em xem cô ấy phạm sai thì phải quỳ gối."
Giang Phong nhìn về hướng anh, vẻ mặt lo lắng, sợ anh cũng bắt cô làm như thế. Động tác của cô mà thả chậm, anh sẽ nhéo lên thịt phía sau eo cô ngay, để hối thúc cô nhanh lên.
Thiệu Dịch Chi xoa mặt cô, cười nói: "Đừng sợ, anh không biến thái đến vậy." Anh dừng lại đôi chút, tiếp tục nói, "Em cởi sạch quần áo rồi ôm anh là được."Giang Phong giơ nắm tay nhỏ bé, đấm nhẹ trên đùi anh, cười lấy lòng: "Thiệu tiên sinh, anh đừng giận nữa mà."
Giang Phong oán thầm: Chẳng nhẽ anh làm như thế không phải biến thái sao!Anh không kìm được, đặt cô nằm xuống, từ phía sau mạnh mẽ cắm vào.
Giang Phong tự mình cởi quần áo, thân thể trần trụi, nhưng Thiệu tiên sinh vẫn áo quần chỉnh tề, giống hệt người đàn ông trong bộ phim.
Người đàn ông trong bộ phim gắn hai cái ống hình tròn hẹp dài lên đầu v* của người phụ nữ, sau đó vặn tròn cái chốt xoắn ốc bên trong miệng ống, đầu v* của người phụ nữ nhanh chóng nhô lên, kiểu nhô không bình thường ấy làm cô có chút sợ hãi.
Thiệu tiên sinh nhéo nhéo vú cô, "Đi, tự mình tìm thứ giống hệt vậy qua đây."Giang Phong bất lực, đi đến bên cái túi công cụ kia mù quáng bắt chước tìm, lấy ra hai cái dụng cụ kẹp vú giống hệt nhau. Giọng nói trầm thấp của Thiệu tiên sinh từ phía sau vang lên, "Em động đi."Nhiễm Thuận chửi một câu đồ khốn nạn, lại không nhịn được cười dâm đãng nói: "Công cụ và đĩa phim trong đó đều là theo bộ đấy."
Mặt mày cô ủ rũ, nói: "Em sợ..."Giang Phong giúp anh cởi thắt lưng, giải phóng gậy th*t hưng phấn ra khỏi gông cùm xiềng xích.
Anh cũng có kiên nhẫn, dịu dàng an ủi: "Không sao đâu, tin tưởng anh."Lưỡi dao sắc bén của anh cọ xát giữa rãnh hoa, tách mở âm môi khép chặt, không ngừng chuyển động trước sau, thỉnh thoảng cọ trúng hoa đế của cô, khiến cô không khỏi ưm a vài tiếng.
Giang Phong bất lực, đi đến bên cái túi công cụ kia mù quáng bắt chước tìm, lấy ra hai cái dụng cụ kẹp vú giống hệt nhau. Anh ôm lấy thân thể run lẩy bẩy của cô, yên tĩnh hưởng thụ phần cuối cùng của bữa tiệc thịnh soạn, trong không trung chỉ có tiếng thở dốc xen kẽ của bọn họ, như những chú mèo nô đùa, em chạy anh đuổi. Cô mở cửa ra, nhìn thấy Thiệu tiên sinh ngồi trên ghế sô pha nên hỏi anh: "Thiệu tiên sinh, anh về khi nào thế?"
Thiệu tiên sinh cầm lấy một cái gài lên vú trái của cô, sau đó chuyển động xoắn ốc, hút đầu v* nhỏ bé của cô lồi ra ngoài. Mới đầu cô còn sợ Thiệu Dịch Chi không vui, gần như đúng giờ hô cắt rồi tan làm, về nhà trải qua đêm xuân cùng anh. Nhưng anh về nhà cũng không đúng giờ, có mấy lần cô về nhà trước chờ đợi nhưng anh lại về rất muộn. Cô phí công đợi anh, trái lại cũng không có gì bất mãn, chỉ cảm thấy lãng phí thời gian, còn không bằng ở trong đoàn quay phim.
Đợi đã, Thiệu tiên sinh làm sao mà biết cái này không sao vậy?Đợi đã, Thiệu tiên sinh làm sao mà biết cái này không sao vậy?Nói xong, anh tiếp tục dùng sức, lại tiến vào thêm một chút nữa.
Cô đột nhiên hỏi anh, "Thiệu tiên sinh, có phải trước đây anh cũng từng chơi thứ này với người phụ nữ khác không?"
Giọng nói của Thiệu tiên sinh không thay đổi, "Em ghen à?""Ưm...thật, thật thoải mái..."
Trong lòng cô chua xót, cũng không biết là ủy khuất, hay là ghen, có lẽ là cả hai đều có. Edit: Đậu Xanh
Thiệu tiên sinh không vặn quá nhiều, cô cúi đầu nhìn thử, người phụ nữ trong đoạn phim nhô ra lợi hại hơn cô nhiều, cái đó mới đáng sợ. Cô chỉ hơi đau một chút, trước đây anh dùng răng cắn cô còn đau hơn cả cái này. Anh vươn tay giữ chặt dụng cụ kẹp vú trước ngực cô, dùng lực, hai khối đầy đặn của cô ngay lập tức bị kéo dài biến thành hai cái hình nón.
Thiệu tiên sinh tiếp tục dùng cái còn lại, cô cảm thấy gắn hai món đồ chơi như thế này lên vú quá xấu hổ, mặt đỏ bừng lên."Áh..." Cô bị đau đến chau mày, chỉ cầu xin anh buông tha cho quả nho trước ngực mình, hai quả nho kia bây giờ bị hút đến nỗi ứ máu huyết sưng to, đỏ đến bầm tím, nhạy cảm đến quá mức. Anh nhẹ nhàng chạm vào, lập tức có thể mang lại cho cô xúc cảm ngất trời.
Người đàn ông trong đoạn phim cầm một cái dương cụ giả trêu đùa phía dưới của người phụ nữ kia, cô nhìn thấy vẫn sợ, lập tức ngoảnh đầu đi.
Thấy thế, Thiệu Dịch Chi cười cười, "Thứ đó còn chưa to bằng của anh, em sợ cái gì?"
"Của anh em còn nuốt nổi, nuốt thứ đó thì dư sức."Giang Phong thở dốc dồn dập, đến lời cầu xin tha cũng không thốt ra được, chỉ biết không ngừng ngâm nga điệu khúc không thành nhịp.
Cô lập tức rút vào lòng anh, "Em không muốn thứ đó...em muốn anh, Thiệu tiên sinh, em muốn anh...""Đủ...đủ rồi anh..."
Thiệu tiên sinh rất thỏa mãn với phản ứng của cô, để cô mở rộng chân, ngồi quỳ trên đùi mình.
Giang Phong giúp anh cởi thắt lưng, giải phóng gậy th*t hưng phấn ra khỏi gông cùm xiềng xích.
Anh sờ sờ nơi đã ướt đẫm giữa háng cô, rồi chỉnh tư thế để cô xoay lưng lại với mình, sau đó đỡ vòng eo của cô, để miệng hoa huy*t nhắm chuẩn vào vật thô to của bản thân.
Lưỡi dao sắc bén của anh cọ xát giữa rãnh hoa, tách mở âm môi khép chặt, không ngừng chuyển động trước sau, thỉnh thoảng cọ trúng hoa đế của cô, khiến cô không khỏi ưm a vài tiếng.
"Thiệu tiên sinh..."Giang Phong tự mình cởi quần áo, thân thể trần trụi, nhưng Thiệu tiên sinh vẫn áo quần chỉnh tề, giống hệt người đàn ông trong bộ phim.
Anh vươn tay giữ chặt dụng cụ kẹp vú trước ngực cô, dùng lực, hai khối đầy đặn của cô ngay lập tức bị kéo dài biến thành hai cái hình nón.
"Đau..." Thực ra cũng chỉ đau một chút thôi, cảm giác đau một chút ấy tác động lên bộ phận nhạy cảm của cô, bỗng khiến cô cảm giác nơi bụng nhỏ dâng lên một cỗ ham muốn thầm kín, thân thể vô cùng trống rỗng."Của anh em còn nuốt nổi, nuốt thứ đó thì dư sức."
"Chỉ đau thôi sao?"Thiệu tiên sinh kén chọn, "Cậu chỉ đem những thứ này về?"
Giang Phong nhỏ giọng cầu xin anh, "Thiệu tiên sinh, anh cắm vào đi."Chỉ có điều cô từng mở rất nhiều bộ phim, nhưng vẫn chưa từng thử chiếu phim khiêu dâm Nhật Bản lên màn hình lớn.
Anh nhéo thịt vú của cô, "Cầu xin anh."Anh nhấc cằm cô lên, buộc cô nhìn thẳng vào những hình ảnh gây sốc kia. Giọng nói của Thiệu tiên sinh không thay đổi, "Em ghen à?"
Đôi nam nữ trên màn hình bắt đầu điên cuồng cầu hòa, âm thanh da thịt tiếp xúc và tiếng rên rỉ khoa trương của người phụ nữ hòa lẫn hỗn độn, tạo thành một bản giao hưởng của những ham muốn nguyên thủy nhất. Thiệu Dịch Chi xoa mặt cô, cười nói: "Đừng sợ, anh không biến thái đến vậy." Anh dừng lại đôi chút, tiếp tục nói, "Em cởi sạch quần áo rồi ôm anh là được."Thế gian không còn gì hài hòa hơn lúc này.
Trong đoạn phim thân thể trắng nõn chất chồng lên nhau, nhắc nhở bọn họ nên đi vào bữa chính rồi."Anh không giận. Nhưng mà, em về muộn như thế, nên có chút trừng phạt chứ nhỉ."Giang Phong là đạo diễn chính, ngoài ra còn kiêm một số việc khác, tất nhiên sẽ bận tối mày tối mặt.
Âm thanh và màu sắc xung quanh đã tạo thành nguồn kích thích trực tiếp nhất, đầu óc cô váng vất, cuối cùng cũng triệt để lãng quên những xiềng xích thế tục, đạo đức khắt khe."Ưm ah...Thiệu tiên sinh..."
"Thiệu tiên sinh, cầu xin anh, cầu xin anh làm em."Khoảnh khắc cô lên đỉnh cao trào, anh rút bỏ cái ống tròn nhỏ hút trước ngực cô, một tiếng "bụp" vang lên vô cùng lanh lảnh.
Anh vỗ một phát vào bờ mông căng đầy của cô, "Lớn tiếng một chút."
"Cầu xin anh làm em..."
Cuối cùng anh cũng xả lòng từ bi, lưỡi dao sắc bén tách mở đường hành lang chật hẹp của cô, chen vật cứng thô to kia vào trong.
Anh đỡ vòng eo của cô, từng chút từng chút đè xuống, cô kêu lên không ngừng, vật thô to của anh vẫn còn sót lại một chút ở bên ngoài mà cô đã cảm thấy quá sâu rồi.
"Đủ...đủ rồi anh..."Giang Phong nhỏ giọng cầu xin anh, "Thiệu tiên sinh, anh cắm vào đi.""Áhh..."
Thiệu Dịch Chi không vừa lòng nói: "Em đủ, nhưng anh chưa đủ."
Nói xong, anh tiếp tục dùng sức, lại tiến vào thêm một chút nữa.
"Ah ah ahhh...sâu, sâu quá hức..."
Thiệu Dịch Chi dừng lại, nhẹ nhàng hoạt động trước sau, thân gậy thô to lấp đầy huyệt nhỏ, nếp nhăn của vách thịt bị vuốt phẳng. gậy th*t và niêm mạc không ngừng cọ xát, khoái cảm kịch liệt bất ngờ bao trùm toàn bộ tâm trí của cô, trong đầu chỉ còn lại niềm vui sướng kích thích mà anh mang đến.
Giang Phong thở dốc dồn dập, đến lời cầu xin tha cũng không thốt ra được, chỉ biết không ngừng ngâm nga điệu khúc không thành nhịp.
Thiệu tiên sinh tạm ngưng động tác, khẩy khẩy ống tròn nhỏ trước ngực cô. Kết quả mở cửa ra, bé hồ ly nhỏ nhà mình vậy mà chẳng thấy đâu.
"Áh..." Cô bị đau đến chau mày, chỉ cầu xin anh buông tha cho quả nho trước ngực mình, hai quả nho kia bây giờ bị hút đến nỗi ứ máu huyết sưng to, đỏ đến bầm tím, nhạy cảm đến quá mức. Anh nhẹ nhàng chạm vào, lập tức có thể mang lại cho cô xúc cảm ngất trời.
Giọng nói trầm thấp của Thiệu tiên sinh từ phía sau vang lên, "Em động đi."Thiệu tiên sinh nhéo nhéo vú cô, "Đi, tự mình tìm thứ giống hệt vậy qua đây."
Động tác của cô mà thả chậm, anh sẽ nhéo lên thịt phía sau eo cô ngay, để hối thúc cô nhanh lên.
"Sít...Thiệu tiên sinh, anh đừng gấp mà."
Cô chậm rãi nhổm dậy, để gậy th*t của anh trượt ra khỏi cơ thể mình, có thể đã quen với cảm giác bị nong căng, nên cô rất muốn cây gậy kia lại cắm vào trong.
Cô nóng lòng ngồi xuống, để thân gậy lại lần nữa cắm vào trong cơ thể cô, góc cạnh nhô lên nơi quy đầu và thân gậy nối tiếp cọ qua vách thịt mềm mại, mang đến cho cô khoái cảm mãnh liệt. Cô càng lúc càng nhận được nhiều khoái cảm trong trận vận động pít-tông lặp đi lặp lại này, vì muốn gặt hái càng nhiều, nên cô thỏa sức bay nhảy truy đuổi trong thế giới tình dục, mỗi một lần rút ra đều là vì lần cắm vào tiếp theo. Mặt mày cô ủ rũ, nói: "Em sợ..."
"Ưm...thật, thật thoải mái..."
Thân gậy vẫn còn sót lại một chút ở bên ngoài, cô đang định nhổm người dậy, bả vai bị anh giữ chặt, buộc phải tiếp tục ngồi xuống.
Thân gậy cắm đến vị trí ban nãy, anh vẫn chưa có ý định thu tay, khiến cô liên tục phản đối: "Ah ah ah, không được nữa...hu hu..."
Anh vịn eo cô, dùng sức nhấp lên trên, cắm hết toàn bộ vào trong cơ thể cô, quy đầu rắn chắc đâm lên miệng tử cung, thậm chí nửa đoạn trước đã thâm nhập vào tử cung. Đứa bạn chó má của Thiệu tiên sinh từ Nhật Bản trở về, mang cho anh một đống quà lưu niệm.
"Aaaaa, Thiệu tiên sinh anh mau ra ngoài...""Chỉ đau thôi sao?"
Thiệu Dịch Chi cười khẽ, buông tha cho cô, lùi ra ngoài một chút, nhường cơ hội biểu hiện lại cho cô. Cô vừa bị tình dục tôi luyện qua, thân thể đã hoàn toàn mở rộng, anh không cần phải băn khoăn việc liệu cô có thể dễ dàng dung nạp mình hay không, tùy ý mặc sức rong ruổi.
Giang Phong lại lần nữa nhổm người dậy, lặp lại động tác vừa nãy. Khi cô ngồi xuống, anh ung dung nói: "Đừng lười biếng, nếu không để anh giúp em nhé?"Cuối cùng anh cũng xả lòng từ bi, lưỡi dao sắc bén tách mở đường hành lang chật hẹp của cô, chen vật cứng thô to kia vào trong.
Cô bất lực, chỉ có thể ngồi phịch xuống hết lần này đến lần khác, để con quái vật kia đâm vào miệng tử cung, chỉ có điều cô đã thu lại chút sức lực lúc cuối, không để đầu nấm to lớn của anh thật sự cắm sâu vào tử cung."Đau..." Thực ra cũng chỉ đau một chút thôi, cảm giác đau một chút ấy tác động lên bộ phận nhạy cảm của cô, bỗng khiến cô cảm giác nơi bụng nhỏ dâng lên một cỗ ham muốn thầm kín, thân thể vô cùng trống rỗng.
Cô càng lúc càng nhận được nhiều khoái cảm trong trận vận động pít-tông lặp đi lặp lại này, vì muốn gặt hái càng nhiều, nên cô thỏa sức bay nhảy truy đuổi trong thế giới tình dục, mỗi một lần rút ra đều là vì lần cắm vào tiếp theo. Thân gậy vẫn còn sót lại một chút ở bên ngoài, cô đang định nhổm người dậy, bả vai bị anh giữ chặt, buộc phải tiếp tục ngồi xuống.
Thiệu tiên sinh thỉnh thoảng sẽ đánh vào bờ mông của cô, giống như đang hối thúc ngựa phi nhanh một chút.
Cô vì muốn càng nhận được nhiều khoái cảm, cũng phối hợp tăng nhanh tốc độ, sau khi nhổm người dậy thì không thể chờ nổi mà ngồi thẳng xuống. Thấy thế, Thiệu Dịch Chi cười cười, "Thứ đó còn chưa to bằng của anh, em sợ cái gì?"
"Ưm ah...ưm ưm..."
Anh cười cười hỏi: "Sao mà thèm khát vậy?"Anh cũng có kiên nhẫn, dịu dàng an ủi: "Không sao đâu, tin tưởng anh."
Cô trách móc: "Còn, còn không phải tại anh dạy...ưm..."Cô đột nhiên hỏi anh, "Thiệu tiên sinh, có phải trước đây anh cũng từng chơi thứ này với người phụ nữ khác không?"
Thiệu tiên sinh quá hiểu rõ thân thể cô, biết cô đã sắp đến cao trào, dứt khoát tự mình tăng tốc đâm chọc, đưa cô lên tận mây xanh. Âm thanh và màu sắc xung quanh đã tạo thành nguồn kích thích trực tiếp nhất, đầu óc cô váng vất, cuối cùng cũng triệt để lãng quên những xiềng xích thế tục, đạo đức khắt khe.
"Áh...""Cầu xin anh làm em..."
Cô bất chợt tạm ngưng động tác, toàn thân căng chặt, đắm chìm trong sự điên cuồng của cao trào.
Khoảnh khắc cô lên đỉnh cao trào, anh rút bỏ cái ống tròn nhỏ hút trước ngực cô, một tiếng "bụp" vang lên vô cùng lanh lảnh.
Khoái cảm bao trùm toàn thân và cơn đau đớn trước ngực hòa lẫn vào nhau, gần như khiến cô không thể phân biệt được rốt cuộc là đau hay là sướng.
Cao trào kéo dài mười mấy giây khiến cả người cô mất đi thần trí, khoảnh khắc cao trào kết thúc, cô hệt như một con rối bị sập nguồn, ngã oặt vào lòng anh, để vật to lớn kia lại lần nữa lấp đầy mình.
hoa huy*t phun ra một dòng chất lỏng, tưới giội trên đầu nấm của anh.
Anh không kìm được, đặt cô nằm xuống, từ phía sau mạnh mẽ cắm vào."Giang Phong, em thiếu đàn ông phải không?"
Cô vừa bị tình dục tôi luyện qua, thân thể đã hoàn toàn mở rộng, anh không cần phải băn khoăn việc liệu cô có thể dễ dàng dung nạp mình hay không, tùy ý mặc sức rong ruổi. Giang Phong oán thầm: Chẳng nhẽ anh làm như thế không phải biến thái sao!
"Ưm ah...Thiệu tiên sinh..."
Động tác điên cuồng của anh làm cho cô không chốn dung thân, mặc anh chà đạp. Thiệu tiên sinh tiếp tục dùng cái còn lại, cô cảm thấy gắn hai món đồ chơi như thế này lên vú quá xấu hổ, mặt đỏ bừng lên.
Trước tình cảnh bất lực này, cô chỉ có một con đường duy nhất là giải tỏa cảm xúc mê mang do anh mang đến, cô chỉ có thể gọi anh hết lần này đến lần khác: "Thiệu tiên sinh, Thiệu tiên sinh..."
Anh đã quen với cách xưng hô của cô dành cho mình, cũng đã quen với chuyện cô gọi anh hết lần này đến lần khác trong lúc làm tình, cứ giống như trong thế giới của cô chỉ có mỗi mình anh vậy, anh là toàn bộ của cô. Giang Phong có hơi lâng lâng, hôm nay tiến độ diễn ra quá suôn sẻ, còn quay được vài cảnh quay vô cùng vừa ý, trong lòng thật sự rất sung sướng.
Anh thích âm thanh cô gọi anh, nhỏ xíu, giống như đang làm nũng, giống như đang cầu xin, giống như đang mời gọi. Cô trách móc: "Còn, còn không phải tại anh dạy...ưm..."
Anh càng thêm phóng túng, vì muốn nghe tiếng nỉ non của cô, vì muốn bá chiếm âm thanh của cô.
"Hu hu...em không ổn rồi hức..."
Cuối cùng, anh sắp đạt đến đỉnh dục vọng, cũng không quên dẫn theo cô, vân vê quả nho nhỏ trước ngực cô, kéo theo cô cùng nhau chạy đến nơi không người.
"Áhh..."
Anh ôm lấy thân thể run lẩy bẩy của cô, yên tĩnh hưởng thụ phần cuối cùng của bữa tiệc thịnh soạn, trong không trung chỉ có tiếng thở dốc xen kẽ của bọn họ, như những chú mèo nô đùa, em chạy anh đuổi.
Thế gian không còn gì hài hòa hơn lúc này.
← Ch. 13 | Ch. 15 → |