Truyện:Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Chương 434

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
Trọn bộ 666 chương
Chương 434
Phiền quý tổng đến phòng tổng giám đốc mặc một lát
0.00
(0 votes)


Chương (1-666)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Tiểu Bát ngấm ngầm nghĩ thầm: lãnh đạo chính quyền rõ ràng cưỡng ép con cừu nhỏ Quý Noãn nhốt vào trong chuồng của sói xám Mặc Cảnh Thâm.

Từ khi chị Đại đọc công văn xong thì vẫn chưa nổi điên, chứng tỏ bây giờ khả năng kiềm chế của chị Đại không hề tầm thường.

"Chị Đại, chuyện với Tập đoàn Shine... chị có dự định thế nào?"

Quý Noãn giữ sắc mặt bình thản cầm công văn lên đọc lần nữa rồi đặt xuống, lật những tài liệu xếp chồng trên bàn, thản nhiên nói: "Chị mất nhiều công sức như vậy mới có thể chuyển trụ sở về nước, bây giờ có nghĩ đến chuyện bỏ cuộc trước cuộc chiến thì cũng không phải đơn giản mà thoát được. Nếu lãnh đạo đã tính toán như vậy thì chị cũng không từ chối được. Công văn đã gửi đến rồi, ngoại trừ đồng ý thì chúng ta còn có thể làm thế nào?"

"Vậy cũng đúng." Tiểu Bát thích thú nhìn dáng vẻ bình thản như đã lường được từ trước của Quý Noãn: "Vậy trong lòng Chị Đại bây giờ có tính toán gì không vậy?"

Quý Noãn lập tức cầm bút ký duyệt tài liệu, không trả lời.

Từ ngày chung cư bị mất điện, cô bị Mặc Cảnh Thâm chặn ở hành lang cầu thang đến bây giờ cũng đã nửa tháng. Thời gian này cô quá bận rộn với chuyện của công ty nên cũng không nghe thấy tin tức gì của Mặc Cảnh Thâm, đương nhiên cô cũng không cố tình tìm hiểu.

Chuyện xảy ra ngày hôm đó, cô xem như là chưa từng xảy ra.

Vốn là cô có thể hoàn toàn không nhắc đến, không nhớ đến, nhưng bất chợt lại có dịp hợp tác với Tập đoàn Shine như thế này, hơn nữa dự án này lại là một hạng mục công trình rất lớn, cũng phải mất một vài năm mới xây xong. Huống hồ bọn họ còn phải thường xuyên đi họp ở trong tỉnh và thành phố. Nếu Tập đoàn Shine không từ chối dự án hợp tác lần này thì nhất định Mặc Cảnh Thâm sẽ tự mình lộ diện.

"Trước hết cứ sắp xếp chỉn chu cho dự án, chuẩn bị sẵn vài phương án kế hoạch. Sau đó chị và bên Tập đoàn Shine sẽ lên kế hoạch gặp mặt, tìm thời gian cùng lên tỉnh họp bàn để thỏa thuận lựa chọn phương án." Quý Noãn nói rồi lập tức vùi đầu vào công việc, không có ý định tiếp tục đề tài này nữa.

***

Hai hôm sau, phương án của hai công ty cũng được hoàn thành. Nhân viên trong công ty trình kế hoạch để họ lựa chọn và xét duyệt. Cuối cùng, sau khi lựa chọn được phương án cải tạo thì hai công ty liên hệ với nhau, ấn định thời gian đến tỉnh họp.

Sau khi đến địa điểm họp bên chính quyền chỉ định, Quý Noãn xuống xe đi vào, làm theo hướng dẫn của lễ tân tiến vào phòng họp.

Cô vừa bước vào đã nhìn thấy lãnh đạo tỉnh, lãnh đạo thành phố, và cán bộ phòng quy hoạch đã có mặt đông đủ. Mọi người đang ngồi trên ghế sofa quanh phòng họp sang trọng, vừa uống trà vừa nói chuyện.

Đồng thời cô cũng bất chợt nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ở ghế sofa bằng da thật bên tay phải.

Mặc Cảnh Thâm lẳng lặng ngồi đó. Hôm nay anh không mặc mặc cả cây đồ đen mà mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh lơ thoải mái. Dáng người anh vẫn cao lớn rắn rỏi, đường nét khuôn mặt anh tuấn như tuyệt phẩm Thượng đế tạo thành. Cặp mắt của anh sắc sảo đen láy như tỏa ra hơi lạnh xa cách. Anh ngồi đó yên tĩnh lạnh lùng mà kiêu ngạo, khẩu khí lạnh nhạt khiêm tốn nhưng lại khiến người khác phải chú ý đến.

Ký ức khi bị anh ghì chặt trong hàng lang bỗng chốc lóe lên ngay trước mắt. Sự tê dại dường như còn vương lại trên đôi môi gợi nhớ nụ hôn hôm đó mạnh mẽ dữ dội cỡ nào.

Quý Noãn liếc mắt nhìn sang thì thấy Mặc Cảnh Thâm cũng không nhìn về phía cô mà đang trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông có vẻ như là một quan chức ngồi bên cạnh.

Khi Quý Noãn đi vào trong rồi thì anh mới chậm rãi quay mặt sang, khóe miệng còn lưu lại nụ cười chưa phai đi, nhưng cảm xúc trong cặp mắt đen sâu thẳm vẫn buốt giá như băng.

Có lẽ vì ở đây có mặt rất nhiều vị lãnh đạo và người đứng đầu các công ty không quá hiểu rõ về quan hệ của hai người, hoặc cũng có thể trong hoàn cảnh này thì đương nhiên phải khách sáo, cho nên anh khẽ mỉm cười với cô. Chỉ có điều nụ cười này rất lãnh đạm, ánh mắt bắn ra tia lạnh lẽo trắng xóa, không khác gì hai ngôi sao sáng đang ẩn trong bầu trời đêm.

Tiểu Bát đứng sau lưng Quý Noãn, lặng lẽ liếc mắt về phía Mặc Cảnh Thâm. Đứng từ góc độ của người ngoài cuộc mà đánh giá thì quả nhiên cô tiên đoán không hề sai.

Ánh mắt của Tổng Giám đốc Mặc rõ ràng là – cuối cùng con cừu nhỏ đã được dâng lên trước miệng sói xám rồi...

Tiểu Bát vô cùng xấu xa trộm suy đoán trong lòng, hoặc cũng có thể vì khó lắm mới được nhìn Mặc Cảnh Thâm ở khoảng cách gần như vậy nên cảm thấy rất phấn chấn.

Nhớ lại, lần đầu tiên cô gặp Tổng Giám đốc Mặc là qua màn hình máy tính. Lúc đó Tổng Giám đốc Mặc còn đàng hoàng đút cho các cô một mồm đầy thức ăn cho chó.

Khi ấy tình cảm của chị Đại và Tổng Giám đốc Mặc rất tốt. Buổi tối mà Tổng Giám đốc Mặc còn tự mình mang sữa ấm đến cho chị Đại, còn vô cùng dịu dàng giúp chị Đại giải quyết các tài liệu trong máy tính.

Thế mà bây giờ...

Tiểu Bát vô cùng thiểu não nhìn bóng lưng Quý Noãn.

Quý Noãn đã thu lại ánh mắt, đồng thời gói ghém cảm xúc lại, không để lộ tâm trạng mà lên tiếng chào các vị lãnh đạo, sau đó ngồi lên một chiếc sofa hơi xa chỗ ngồi của Mặc Cảnh Thâm.

Cảnh tượng đông đủ nhân tài từ giới kinh doanh và chính trị ngồi nói chuyện với nhau giống như cao thủ so chiêu, thần tiên tranh tài, khí thế của các bên không ai thua ai.

Kết quả nghiên cứu sau cùng chính là phương án của Tập đoàn MN được phê duyệt.

Quý Noãn khá bất ngờ trước kết quả này. Dù sao các cơ quan và các công ty tham gia cũng trình bày đề xuất phương án của mình, mặc dù tiêu chuẩn thì cũng tương đương, nhưng cô rất hiểu phòng kế hoạch của Tập đoàn Shine. Chỉ cần nhìn thoáng qua phương án lần này của Tập đoàn Shine thì cũng có thể nhận ra lần này họ làm qua quýt cho có lệ, rõ ràng đây là kế hoạch của một thực tập sinh mới vào làm việc, còn chưa quá thuần thục với nghiệp vụ của công ty.

Nói cách khác, Quý Noãn thắng lần này không khác gì ăn may, tuy rằng có thực lực, nhưng vẫn là ăn may.

Xét từ hiểu biết của Quý Noãn về Tập đoàn Shine thì không khó nhìn ra được Tập đoàn Shine đang nhường lợi thế cho Tập đoàn MN.

Nhưng sao phải nhường cô?

Khi công bố phương án của Tập đoàn MN được phê duyệt, Quý Noãn đăm chiêu liếc về phía Mặc Cảnh Thâm.

***

Vào giờ giải lao giữa cuộc họp, Quý Noãn đứng lên đi ra ngoài gọi điện thoại.

Sau khi nghe điện thoại xong, cô quay lại định đi vào nhà vệ sinh, nhưng mới bước đến cửa thì đã nghe thấy hai thư ký hành chính của bên chính quyền đang tranh thủ thời gian giải lao để buôn chuyện bên trong.

"Tổng Giám đốc Mặc thật là đẹp trai. Lúc trước khi anh ấy còn là Tổng Giám đốc Mặc của Tập đoàn Mặc thị cũng đã nổi tiếng lẫy lừng nhờ vào dung mạo của mình. Nhưng sau đó truyền thông không dám đăng những tin tức liên quan đến nhà họ Mặc hoặc là ảnh trực diện của Tổng Giám đốc Mặc nữa. Thật sự hôm nay mới là lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm bằng xương bằng thịt, thật không ngờ ở tầng lớp cao này lại có một người đàn ông ưa nhìn, dáng dấp đẹp như vậy. Nhìn một lượt các vị lãnh đạo đến dự họp mà xem, không phải hói đầu thì cũng là bụng bia, hoặc là có dáng vẻ quan to, mặt đỏ bừng, suốt ngày nhậu nhẹt hát ca. Thế mà Tổng Giám đốc Mặc lại điềm nhiên như mây gió, cũng không biết thật sự Tổng Giám đốc Mặc bao nhiêu tuổi rồi..."

"Chắc chưa đến ba mươi tuổi chứ? Lúc trước tôi đi nghe ngóng thì nghe nói sang năm Mặc Cảnh Thâm mới được ba mươi. Nói vậy thì năm nay anh ấy cũng chỉ mới hai chín tuổi thôi phải không? Nhìn anh ấy trẻ thật, tuy khiêm tốn trầm ổn nhưng nhìn kỹ thì cũng chỉ như hai lăm tuổi thôi. Thật là, nhìn thế nào cũng thấy hấp dẫn, ôi sao lại có người đàn ông đẹp trai như thế chứ."

*****

"Haiz, càng nói càng mê, không biết người phụ nữ như thế nào mới có thể chinh phục được người đàn ông như Tổng Giám đốc Mặc. Thật là đẹp trai quá đi! Không biết anh ấy đã kết hôn chưa!"

"Gia đình tôi sống ở Hải Thành, mấy năm trước, hồi còn đi học, tôi cũng nhớ có tin loáng thoáng là Tổng Giám đốc Mặc đã kết hôn rồi."

"Sao có chuyện đó được, điều kiện của Tổng Giám đốc Mặc như vậy, đừng nói là ở Hải Thành rộng lớn này, mà kể cả có tìm kiếm trong cả nước cũng không có được một người phụ nữ tương xứng, sao anh ấy có thể kết hôn sớm như vậy được..."

"Tôi nhớ hình như có năm nào đó có nghe nói. Hình như là khi anh ấy còn chưa tiếp quản Tập đoàn Shine thì đã kết hôn ở Hải Thành, với con gái của một trong bốn đại gia tộc ở Hải Thành. Tôi quên mất tên, cũng không nhớ rõ lắm..."

"Thật sự là đã từng kết hôn sao? Trời ơi, rốt cuộc mẫu phụ nữ như thế nào mới được Mặc Cảnh Thâm coi trọng, chắc hẳn là kiếp trước đi tu rồi."

Đứng ở trước cửa phòng vệ sinh, người kiếp trước có lẽ thật sự đã từng đi tu giơ tay lên ôm mũi, suýt nữa thì hắt xì.

"Nhưng mà gần đây cũng không thấy có tin tức gì của vợ anh ấy, có khi đã ly hôn rồi cũng nên."

"Chắc là ly hôn rồi. Nghe nói hôn nhân trong các gia đình quyền thế cũng không được yên ổn cho lắm..."

"Nhưng mà Tổng Giám đốc Mặc thật là quá đẹp trai đi! Vừa rồi lúc tôi đi đến rót trà, anh ấy cũng có liếc tôi một cái rồi còn cười với tôi nữa, khiến cho hồn vía tôi bay lên mây luôn."

"Làm gì có chuyện đó? Lúc cô đi qua đó tôi vẫn để mắt nhìn không rời, rõ ràng là Tổng Giám đốc Mặc không hề cười."

"Cười mà, đúng là cười với tôi."

"... Cô nằm mơ đi. Tổng Giám đốc Mặc là người nghiêm túc không dễ nói cười, kể cả với lãnh đạo tỉnh còn không cười, cô mong anh ấy cười với cô sao? Chẳng lẽ mặt cô nở hoa à? Anh ấy mà lại cười với cô sao?"

"Này, rõ ràng là có cười, cô không tin thì thôi. Nhưng mà nói thật, chẳng có mấy người Hoa trong ngoài nước có thể đối kháng với Tập đoàn Shine, đừng nói là kết hôn, cho dù quan hệ bạn bè thân thiết bình thường thôi cũng có thể thuận lợi thông dòng bến giọt. Dù sao cũng là núp dưới bóng cây to hưởng gió mát, Mặc Cảnh Thâm chính là một thân cây không ai có thể xô ngã nổi..."

"Cũng phải, dù sao Tập đoàn Shine cũng là ông trùm trong các tập đoàn người Hoa, huống hồ nhà họ Mặc vẫn còn ở Hải Thành. Tôi thật mong Tổng Giám đốc Mặc lúc nào cũng có thể ở lại Hải Thành, không cần phải quay về Mỹ. Lúc trước chính quyền bên mình nhiều lần đề nghị hợp tác với Tập đoàn Shine nhưng đều bị từ chối, không ngờ lần này Tập đoàn Shine lại phá lệ đồng ý hợp tác với Tập đoàn MN cùng xây sân vận động. Rõ ràng các đề xuất dự án dành riêng cho Tập đoàn Shine mà bên chính quyền đề nghị hợp tác hay hơn dự án này nhiều, thế mà lần này Tập đoàn Shine lại đồng ý hợp tác với phía chính quyền, lại còn có cả Tập đoàn MN chen chân vào."

"Đúng vậy, lâu như vậy rồi mà đây mới là lần đầu tiên nhìn thấy Tổng Giám đốc Mặc thân chinh đến cơ quan chính quyền để họp. Lần đầu được nhìn thấy anh ấy bằng da bằng thịt, thật là hạnh phúc chết đi được..."

Quý Noãn vốn muốn đi vào nhà vệ sinh, nhưng nghe thấy cuộc nói chuyện này thì lại suy nghĩ một chút, cuối cùng quay người đi đến nhà vệ sinh ở một tầng khác.

Sau đó cô quay về phòng, tiếp tục họp.

Đến tối, bên chính quyền mời mọi người đi đến một khách sạn gần đây để ăn tối, họ đã đặt trước phòng VIP và hai bàn ăn với rượu và món ăn rất phong phú.

Lúc đầu Quý Noãn cũng đi cùng họ ăn uống, nhưng sau vì có đại diện của một công ty đối tác ở gần đó nên nhân dịp lúc lãnh đạo còn đang khách sáo chào hỏi nhau thì cô mượn cớ đi ra ngoài làm việc mà chạy ra khỏi khách sạn, đến chỗ khách hàng cùng ăn vài món nhẹ.

Thời gian cô gặp đối tác cũng không phải là quá lâu, chỉ là trò chuyện tán gẫu vài câu. Hai tiếng sau cô để Tiểu Bát đi về trước, còn mình lại vội vãi chạy về khách sạn.

Không khí trong phòng VIP rất náo nhiệt, đã hết ba tuần rượu, một vị lãnh đạo đã cao hứng hát hò.

Quý Noãn nhìn quanh một vòng, thấy chưa có chỗ nên cũng chưa vội đi vào, chỉ đứng ở cửa cùng mấy người còn có vẻ tỉnh táo tươi cười nói qua lại vài câu.

Cô nói chuyện một lát mới phát hiện hình như trong phòng VIP thiếu đi vài người, hỏi ra thì mới biết có mấy người đi sang phòng bên cạnh đánh bài.

Mặc Cảnh Thâm cũng không có trong phòng, không lẽ anh cũng đi sang phòng bên cạnh đánh bài sao?

Chẳng mấy phút sau, có người ở phòng bên cạnh quay lại, người đẩy cửa bước vào chính là Thẩm Mục. Cậu ta vội vàng gọi những người khác cũng đi sang đánh bài tiếp, cái gì mà có ba chân rồi còn thiếu một chân.

Khi đi đến gần Quý Noãn thì Thẩm Mục cười hỏi: "Quý tổng, có muốn sang đánh bài cùng không, chỉ chơi mạt chược thôi, hẳn là cô cũng biết chứ?"

"Mạt chược thì thôi, tôi không rành lắm. Vừa rồi cậu ở phòng bên cạnh đánh bài sao?" Quý Noãn hỏi.

Thẩm Mục gật đầu, rồi lại niềm nở chào hỏi một vị lãnh đạo đi ngang qua, sau đó quay sang Quý Noãn: "Cô muốn hỏi Tổng Giám đốc Mặc đi đâu phải không?"

"Không."

Thế nhưng trong lúc phòng VIP đang ồn ào, Thẩm Mục như không nghe thấy hai tiếng này của Quý Noãn, cúi đầu ghé sát vào tai cô khẽ nói: "Gần đây Tổng Giám đốc Mặc làm thêm giờ ở công ty, thường xuyên thức đêm. Vừa rồi anh ấy uống mấy ly rượu nên phải sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi. Nhưng hai ba năm nay, Tổng Giám đốc Mặc thường xuyên mất ngủ, mà có lẽ ở đây cũng không được yên tĩnh lắm. Nếu Quý tổng không bận gì thì giúp tôi đến hiệu thuốc gần đây mua ít thuốc an thần rồi đưa Tổng Giám đốc Mặc giúp tôi với."

Nói rồi Thẩm Mục liền lấy thẻ phòng ra giúi vào tay Quý Noãn, sau đó cũng không màng sắc mặt cô, lập tức cười nói chào hỏi mấy vị lãnh đạo đang chuẩn bị cùng sang chơi bài.

Quý Noãn rất muốn nói loại chuyện như thế này không cần phải nhờ cô giúp. Nhưng hiện giờ Thẩm Mục cũng có chút hơi men, lại đang hăng hái nhiệt tình chào mời mấy vị lãnh đạo sang chơi bài. Hiển nhiên cậu ta thấy người duy nhất mình tin tưởng để đi vào phòng Mặc Cảnh Thâm trong đám đông này chỉ có mình Quý Noãn, vì vậy mới không nghĩ ngợi gì mà đưa thẻ phòng cho cô.

Hơn nữa lại còn nhờ cô đi mua thuốc an thần cho Mặc Cảnh Thâm.

Thẩm Mục không chỉ gọi thêm được một chân để ghép cùng với ba người kia, mà thậm chí còn lập thêm được một bàn nữa. Cậu ta đang định bước ra khỏi phòng VIP thì mới sực nhớ ra Quý Noãn, quay sang thì đã thấy Quý Noãn vẫn ngồi nguyên một chỗ, không hề có ý định giúp đỡ.

Cậu ta vội vàng chắp hai tay trước ngực, khom lưng cúi đầu hạ giọng nói với Quý Noãn: "Tổ tông à, giúp tôi đi mà, bây giờ tôi đang bận tiếp mấy vị lãnh đạo chơi bài, thật sự không thể phân thân được, giúp tôi đi mà..."

Sau đó Thẩm Mục tha thiết năn nỉ cười với cô, rồi quay người nhiệt tình đi theo mấy vị lãnh đạo sang phòng bên chơi bài.

Quý Noãn chán chường nhìn theo bóng lưng dường như đã say của Thẩm Mục, rồi lại nhìn chìa khóa phòng màu vàng kim trong tay.

Crypto.com Exchange

Chương (1-666)