Ch.2 → |
1
Là sinh viên khoa văn, tôi tới khoa tự nhiên học hộ bạn thân, bởi vì chột dạ tôi chỉ có thể lựa chọn ngồi xuống vị trí cuối góc phòng học.
Tôi nhàm chán ngồi vào vị trí mới chọn được, khi giáo sư bước vào cửa, phòng học vốn ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh lại, tôi hình như nghe được cả tiếng thở.
Tôi cũng hoàn toàn đứng yên tại chỗ...
Mẹ nó, thầy của bạn thân, đẹp trai như vậy, sao cậu ấy lại nhẫn tâm không đi học?
Ngũ quan của người đàn ông giống như điêu khắc, lạnh lùng đẹp trai, giơ tay nhấc chân đều lộ ra một cảm giác tự nhiên, toàn thân tựa hồ đều lộ ra cảm giác cấm dục, cự tuyệt người ngoài.
Thầy hướng dẫn của bạn thân rất đẹp trai, đẹp trai đến mức khiến người ta chảy nước miếng.
Nhưng không biết vì sao đứng ở trên bục giảng, vị giáo viên xa lạ kia lại không hiểu sao cho tôi một loại cảm giác rất quen thuộc, thậm chí làm cho tôi không tự chủ mà liên tưởng đến đối tượng yêu qua mạng của mình.
Trong đầu tôi lại không tự giác hiện ra dáng người mà đối tượng yêu qua mạng mỗi tối đều gửi tới.
Eo rộng vai hẹp, mỗi một đường nét đều vừa vặn...... vô cùng!
2
Giáo sư lớn lên rất đẹp trai là không sai, nhưng giảng kiến thức chuyên môn tôi căn bản nghe không hiểu.
Tôi chỉ có thể ở góc phòng học mà buồn ngủ.
Để tránh ngủ gật, tôi nhắn tin cho đối tượng yêu qua mạng:
"Ai, em hiện tại ngủ không ngon, tương lai làm sao ngủ cùng anh?"
Khi tin nhắn được gửi đi thành công trong phòng học đồng thời cũng náo nhiệt lên.
"Đậu má, quá bất ngờ!"
"Đây là tin nhắn mà giáo sư của chúng ta nhận được phải không?"
"Tình huống gì? Tình huống gì? Tôi muốn chụp lại!"
......
Động tĩnh lớn như vậy, cũng làm cho tôi vội vàng ngồi thẳng người, nhìn lên trên bục giảng.
Vừa nhìn cả người tôi đều tê dại......
Tin nhắn tôi vừa gửi cho đối tượng yêu qua mạng, giờ phút này lại trực tiếp bị chiếu lên PPT trước mặt.
Kinh ngạc chính là phía trên khung chat ghi là "Vợ đại nhân".
Toàn bộ lớp học đều ồn ào, tiếng thảo luận liên tiếp vang lên, ai cũng thật không ngờ vị giáo sư trẻ tuổi tài cao, tính tình lãnh đạm cấm dục lại yêu đương trên mạng, còn có nội dung nhắn tin đặc sắc như vậy.
Mà với tư cách là đương sự, giáo sư Lục Ly lạnh lùng đẩy đẩy kính mắt, lần đầu tiên phá lệ bật cười:
"Thật ngại quá, vợ của tôi có chút nghịch ngợm."
Trong phòng học chỉ im lặng một giây, tiếp theo là từng tiếng thảo luận trầm thấp.
Giờ phút này tôi ngồi ở trong góc thật lâu không lấy lại được tinh thần.
Đại não vận hành rất nhanh, đây là tình huống gì?
Chẳng lẽ hắn chính là đối tượng yêu qua mạng của tôi?
Ngay tại thời điểm tôi lo lắng, giây tiếp theo điện thoại di động của tôi vang lên tin nhắn.
"Ngoan, chờ anh trở về sẽ chụp ảnh cho em."
Tôi thậm chí còn biết ý hắn ta là chụp ảnh.
Trong đầu cũng không tự giác hiện ra hình ảnh hắn trước kia gửi cho tôi, nào là cơ bụng, đường nhân ngư, yết hầu gợi cảm...
Ngay khi tôi gần như chảy nước miếng, tôi đột nhiên bừng tỉnh.
Không, không, bây giờ không phải lúc để nghĩ về chuyện này.
Tầm mắt của tôi sâu kín rơi trên bục giảng, người đàn ông cầm điện thoại di động vẻ mặt tươi cười kia.
Cơ bản xác định, hắn chính là ông chồng trên mạng của tôi!
Khi chương trình học kết thúc, cả lớp đều đắm chìm trong tin tức nổ tung vừa mới nhìn thấy.
"Chậc chậc, không thể tưởng được giáo sư cao lãnh lại là ở phía dưới!"
"Không ngờ giáo sư lại là một người bị vợ quản nghiêm!"
"Bất quá không hiểu sao lại cảm thấy có chút ngọt!"
"A a a...... Thật muốn biết vợ giáo sư là người như thế nào!"
"Rốt cuộc là dạng con gái gì mới có thể đem giáo sư trong trẻo lạnh lùng của chúng ta huấn luyện thành như vậy!"
......
Nghe xung quanh có liên tiếp tiếng thảo luận, tôi chỉ cảm giác gò má một trận nóng lên.
Rốt cuộc nghe không nổi nữa, tôi quyết đoán thu dọn sách giáo khoa lựa chọn chạy trốn.
3
Tôi muốn nhanh chóng thoát đi khỏi nơi thị phi này, nhưng có lẽ là lúc thoát đi quá mức kích động.
Vừa mới đi qua góc cầu thang, tôi trực tiếp đụng vào một lồng ngực kiên cố.
Mũi tôi đau nhức, tôi ôm cái mũi đau nhức ngước mắt: "Ai vậy?"
Lời châm chọc vừa dứt, nhìn ngũ quan lạnh lùng căng thẳng trước mặt, tôi yên lặng nuốt một ngụm nước miếng, theo bản năng muốn trực tiếp xoay người chạy trốn.
Không nghĩ tới Lục Ly lại một lần nữa chặn đường đi của tôi.
Hắn từ trên cao nhìn xuống liếc tôi, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng,
"Vì sao lúc trước ở trong lớp học của tôi chưa từng thấy qua em?"
Giờ phút này hắn khẽ nhíu mày, toàn thân đều mang theo khí thế nghiêm khắc, bộ dáng đứng đắn như vậy quả thực cùng đối tượng yêu qua mạng khác một trời một vực.
Tôi cúi đầu căn bản không dám ngẩng lên
"Có lẽ là bởi vì bình thường em vẫn có thói quen ngồi ở góc, lại tương đối tầm thường, cho nên... cho nên..."
Lúc tôi nói những lời này, ánh mắt nghiêm khắc của hắn vẫn không rời khỏi người tôi.
Căn bản không dám ở trước mặt hắn tiếp tục trì hoãn, tôi cúi đầu vội vàng lại nói một câu
"Giáo sư nếu như thầy không có chuyện gì, em đi trước."
Lời nói vừa dứt, tôi trực tiếp bước nhanh xoay người rời đi.
Lục Ly đứng sau lưng tôi, khẽ nhíu mày.
Tôi biết hắn nhất định là mang theo nghi ngờ đối với tôi, nhưng phỏng chừng chỉ là nghĩ tôi vì mê hắn mà mò tới.
May mắn......
4
Tôi vội vàng hoảng loạn chạy về ký túc xá, đang ở trong ký túc xá vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim thì quay đầu lại thấy bạn thân nhìn tôi một cái:
"Tống Ninh, không bị phát hiện chứ?"
"A."
Tôi vội vàng đáp một câu liền định trực tiếp lăn trở về giường của tôi.
Bạn thân để khoai tây chiên xuống, trực tiếp đi tới trước mặt tôi, từ trên xuống dưới đánh giá tôi
"Cái mặt này của cậu...... không bình thường nha!"
Tôi chột dạ vươn tay che hai má nóng lên
"Mẹ nó, có thể là bởi vì thời tiết hơi nóng, mặc hơi nhiều."
Nói xong câu đó cũng không đợi bạn thân tiếp tục tìm tòi nghiên cứu, tôi trực tiếp nhanh chóng bò lên giường, hơn nữa thuận thế kéo rèm cửa sổ lại.
Giờ phút này điện thoại di động trong túi tôi liên tiếp có thông báo.
"Vợ, anh đã về rồi."
"Vợ ơi hôm nay công việc của anh cũng rất tốt."
"Vợ ơi, anh rất nhớ em, em có nhớ anh không?"
"Vợ ơi, em vừa mới nói em gần đây ngủ không ngon là có chuyện gì xảy ra?"
......
Nhìn từng tin nhắn trong điện thoại di động, trong đầu tôi lại hiện ra bộ dáng cao lãnh cấm dục của người đàn ông vừa mới đứng trên bục giảng.
Tôi căn bản cũng không biết nên trả lời như thế nào a.
Nếu chuyện tôi chính là bạn gái của Lục Ly truyền ra ngoài, tôi trực tiếp sẽ biến thành kẻ thù của toàn bộ nữ sinh trong trường.
Nếu Lục Ly biết bạn gái hắn từng bị hắn phê bình tôi cũng sẽ rất xấu hổ.
Nếu không thì trực tiếp chia tay để ngăn chặn tổn thương.
Sau khi hạ quyết tâm, tôi dự định trực tiếp kéo tất cả phương thức liên lạc của hắn vào danh sách đen, dù sao chúng tôi cũng chưa từng gặp mặt, chỉ cần tôi xóa hắn, quan hệ giữa chúng tôi cũng liền coi như bỏ đi.
Nhưng ngay khi tôi mở tài khoản cá nhân của hắn ra, một đoạn video gửi tới.
Lúc này đây không phải là ảnh chụp mà trực tiếp là video a, bên trong người đàn ông cơ bắp đường nét rõ ràng, xương quai xanh thon dài...
Mỗi một đường nét của hắn đều đánh vào thần kinh của tôi.
Tôi thức tỉnh linh hồn, liếm màn hình đồng thời lập tức quyết định tạm thời không chia tay.
Dù sao nếu như đem hắn xóa đi, tôi về sau sẽ không bao giờ thu được những ảnh chụp cùng video này nữa.
Ngay lúc tôi yên lặng nhìn chằm chằm màn hình, bên Lục Ly lại gửi tin nhắn tới,
"Vợ, anh muốn gặp em, thật sự rất muốn rất muốn."
Tôi ngơ ngác nhìn một câu này, càng không biết nên đáp lại như thế nào.
Lúc trước lúc tôi cùng Lục Ly nói chuyện phiếm, có nói qua với hắn chúng tôi là cùng một thành phố, cho nên hiện tại hắn muốn cùng tôi gặp mặt, có lẽ cũng là bởi vì cái này.
Nhưng mà nếu như gặp mặt thì sẽ bại lộ, tôi sẽ thật sự trở thành kẻ thù chung của toàn bộ nữ sinh ở trường học, thậm chí là trở thành chuyện cười của mọi người.
"Gần đây e rằng không được, trong nhà em có chút chuyện, em nhất định phải về nhà một chuyến, trong khoảng thời gian này đều rất bận rộn."
Tôi vắt hết óc bịa ra một lý do vụng về, cuối cùng không đợi hắn trả lời, tôi cũng dứt khoát rời khỏi wechat.
A......
Tôi cũng biết hắn là ai, mẹ nó, ai còn dám gặp mặt!
Ch. 2 → |