Truyện:Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ - Chương 052

Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Trọn bộ 177 chương
Chương 052
Đêm thần bí
0.00
(0 votes)


Chương (1-177)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Liên Kiều ngồi dưới đất, cười tới là sung sướng ——

"Hoàng Phủ Ngạn Tước, hiện tại anh đã biết mình tạo bao nhiêu nghiệt đi? Hừ, lại còn dám giả mạo Cung Quý Dương để lừa tôi, người như anh nên giáo huấn thế nào mới tốt!"

Cô tiếp tục cười tiếng cười xoáy lên đỉnh đầu anh, giống như ma âm của âm hồn không tiêu tan, làm anh bất đắc dĩ đến cực điểm, cho tới hôm nay cái gì gọi là "Hổ xuống đồng bằng còn không bằng chó".

"Được, được được, Đại tiểu thư, hết thảy đều là tôi không tốt, là tôi không nên lừa em trước, em—— em sẽ không nhốt tôi ở dưới này cả đời chứ?"

Hoàng Phủ Ngạn Tước thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Liên Kiều xấu hổ hỏi.

Nói vậy lúc Cung Quý Dương rơi vào bẫy của Liên Kiều cũng có tâm tình như thế đi! Sớm biết rằng sẽ như vậy, lúc trước anh nhất định sẽ không chút do dự tới giúp, bây giờ như vậy, Cung Quý Dương người này nhất định sẽ cười đến không biết có bao nhiêu vui vẻ.

Nên nha đầu chết tiệt kia, xem ra lần này đúng là náo nhiệt.

Liên Kiều nghe vậy, không cho là đúng mà nhún nhún vai, sau đó đứng dậy, vỗ vỗ người nhẹ nhàng nói:

"Anh nha, chậm rãi ở trong này sám hối đi, bổn cô nương không phụng bồi, hì hì!"

Nói xong, cô liền muốn xoay người đi.

"Này —— tiểu nha đầu ——" Hoàng Phủ Ngạn Tước vội vàng kêu lên.

"Có gì chỉ giáo? Hoàng Phủ tiên sinh?"

Liên Kiều cố ý cười đến cực kì lương thiện, từ trên cao mà nhìn xuống.

"Em sẽ không cứ như vậy mà ném tôi dưới này chứ?"

Hoàng Phủ Ngạn Tước tận lực làm cho khuôn mặt mình nhìn qua thực ôn hòa, không đến mức dữ tợn quá, ít nhất phải đi lên trước rồi mới nói a.

Ai ngờ ——

"Không có ý tốt, tôi vừa mới quên nói cho anh biết, cái cặp chuột trên chân anh càng dãy giụa càng kẹp chặt, so với Cung Quý Dương kia quả thực là cao cấp nhiều, chúc anh may mắn a, ở trong này tự hỏi nhân sinh xem xảy ra vấn đề gì!"

Liên Kiều che miệng cười, sau đó tiêu sái mà khoát tay rời đi.

"Này, em trở lại cho tôi! Tiểu nha đầu! Tiểu nha đầu —— "

Hoàng Phủ Ngạn Tước la to, người khác sinh ra vấn đề như nào đây, đây là hãm hại! Mười phần hãm hại!

Nếu không phải Cung Quý Dương người này cố ý gây sự, anh sao có thể tới nông nỗi như bây giờ?

Đáng chết!

※※※※※※※※

Ban đêm, đám sương che bốn phía, đem toàn bộ vườn trường bao phủ bên trong một mảnh mông lung, sau khóa tự học, các học sinh tốp năm tốp ba mà kết bạn nói chuyện, có người tiếp tục ở lại thư viện học.

Toàn bộ phòng thí nghiệm không có một bóng người, đây là quy định của hiệu trưởng, toàn bộ lớp học hôn nay đều hủy bỏ, tuy rằng giáo viên và nhóm học sinh đều rấ dị nghị, nhưng cũng vẫn theo phân phó của hiệu trưởng đi làm.

Đêm nay, càng biển lớn nhất định trải qua một đêm không bình thường, linh cảm tới chuyện xảy ra trong trường học đúng là không giống bình thường.

Sắp tới mười giờ, Mặc Di Nhiễm Dung trong phòng hiểu trưởng đã chuẩn bị tốt bày ra những vật phẩm để giải hàng, chỉ thấy mặt cô có biểu tình cực kỳ thong dong, mà một đôi mắt tím cũng gơn sóng vô lo.

Cửa phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra, Hoàng Phủ Ngạn Thương đi tới, thấy cô đem từng món vật phẩm đã chuẩn bị tốt bày ra, vẻ lo lắng trên mặt không cần nói cũng biết ——

"Nhiễm Dung, cỗ thi thể này lực sát thương rất lớn đúng không?"

Mặc Di Nhiễm Dung nhìn xem ngày sinh tháng đẻ đã điều tra, giữa mắt hiện ra lo lắng, nhưng giây lát liền biến mất, cô nhẹ nhàng lay động đầu:

"Tuy rằng không có dễ dàng như vậy, nhưng tôi nghĩ hẳn là không khó đối phó!"

"Tôi cùng em cùng nhau đi vào!" Hoàng Phủ Ngạn Thương kiên quyết nói.

"Không được!"

Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt nhìn hắn, cực kì kiên định mà phủ quyết: "Cỗ thi thể kia là trong hàng đầu thuật, anh đi vào quá nguy hiểm!"

"Một mình em đi vào tôi rất lo lắng, như vậy, em nói cho tôi biết có thể làm cái gì, tôi sẽ hết sức giúp em!"

Hoàng Phủ Ngạn Thương không khống chế mà kéo bàn tay nhỏ của cô, hai má anh tuấn cực kì nghiêm túc.

Mặc Di Nhiễm Dung hơi giật mình một chút, ánh mắt tím của cô không hề chớp mà nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, cô không rõ vì cái gì biết rõ bên trong nguy hiểm như vậy hắn vẫn muốn đi vào.

"Kỳ thật anh đã giúp tôi rất nhiều, nếu không sao có thể đem những thứ cần chuẩn bị tới hết đây?"

Cô chỉ chỉ những vật phẩm kì lạ bày trên bàn.

"Nhiễm Dung —— "

"Được rồi, anh đi ra ngoài đi, tôi muốn kiểm tra một chút đến tột cùng còn thiếu cái gì!" Mặc Di Nhiễm Dung làm một bộ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Hoàng Phủ Ngạn Thương biết cứ dây dưa như thế này chỉ có thể chậm hỏng chuyện, hắn bất đắc dĩ thở dài, vừa muốn xoay người rời đi, ngay sau đó, cánh tay lại bị Mặc Di Nhiễm Dung một lần nữa ôm lấy ——

"Em —— "

Hắn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ cô đổi ý?

"Hoàng Phủ tiên sinh, sinh nhật của anh là mấy giờ?"

Mặc Di Nhiễm Dung như là nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi hướng hắn.

Hoàng Phủ Ngạn Thương thoáng tự hỏi một chút rồi nói: "Hình như là sau buổi trưa ba tiếng, như thế nào?"

Mặc Di Nhiễm Dung thở dài một hơi, sau đó đem tay buông ra, hai mày xinh đẹp chau lại một chỗ ——

"Xảy ra vấn đề gì?" Hoàng Phủ Ngạn Thương lo lắng hỏi han.

Mặc Di Nhiễm Dung cười rất miễn cưỡng, cô khoát tay nói: "A, không có việc gì, không có việc gì!"

Hoàng Phủ Ngạn Thương cảm thấy không tốt, hắn còn muốn hỏi một chút khi nào thì bắt đầu, cửa phòng lập tức bị mở ra, ngay sau đó, Liên Kiều quỷ linh tinh quái mà thăm dò đi vào.

"Hello, chúng ta lại gặp mặt!"

Hoàng Phủ Ngạn Thương nhướn mày: "Liên Kiều? Mỗi lần cô xuất hiện đều khiến cửa phát ra âm thanh rất lớn sao?"

*****

Liên Kiều cười mà không nói.

"Em gái, sao em lại vào đây? Mau trở về phòng ngủ đi!" Mặc Di Nhiễm Dung thấy thế vội vàng nói.

Liên Kiều không cho là đúng mà cười cười: "Chị à, chị thật không có lương tâm a, người ta là tới giúp chị đó!"

"Giúp chị?"

Mặc Di Nhiễm Dung dở khóc dở cười: "Em cái này nha đầu làm sao biết cái gì là giáng đầu thuật, không cần rước thêm phiền toái cho chị!"

"Ai nói em sẽ thêm phiền? Nha, em chính là mang người đến cho chị!"

Liên Kiều lắc đầu kháng nghị, vừa dứt lời, liền dùng sức mà đẩy mạnh đến một người đàn ông cao to!

"Này, này, này, Liên Kiều, em dùng sức đẩy tôi như vậy, sẽ đứt thắt lưng của tôi!"

Thanh âm đàn ông biếng nhác tà mị dâng lên, dễ nghe giống như rượu ngon say lòng người.

"Này, Cung Quý Dương, anh có lầm hay không, lúc này mới không đến mười giờ mà thôi, anh không cần dùng cái bộ dạng đó được không, là anh nói bất luận là chuyện gấp nào cũng có thể giúp mà!"

Liên Kiều dùng sức mà lay cánh tay, vẻ mặt xỏ lá mà nói.

Cung Quý Dương giơ bàn tay lên vuốt, ánh mắt tà mị mà dương lên ——

"Những lời này đúng là tôi nói vậy, nhưng không có nghĩa là tôi muốn đi làm mồi nhử, vạn nhất cỗ thi thể kia bộc phát thú tính xé tôi làm hai mảnh thì làm thế nào?"

"Sao có thể? Còn có chị tôi ở đây, yên tâm đi, trước khi anh bị xé làm hai nửa, chị tôi nhất định chế trụ cỗ thi thể kia!"

Liên Kiều cười đến thực đơn thuần, hai chiếc răng khểnh cũng lóe ra thanh quang.

Hoàng Phủ Ngạn Thương cùng Mặc Di Nhiễm Dung không rõ nguyên nhân mà nhìn một màn trước mắt này, thật lâu sau, Hoàng Phủ Ngạn Thương mới kịp phản ứng, hắn nhanh chóng đi lên phía trước nói:

"Cung đại ca, sao anh lại đến đây?"

Cung Quý Dương làm biếng Dương Dương (dương dương tự đắc) mà giương mắt nhìn hai người trước mắt, ánh mắt biếng nhác đảo qua Mặc Di Nhiễm Dung sau liền dừng lại trên người Hoàng Phủ Ngạn Thương, hắn chỉ chỉ lên Liên Kiều ——

"Hỏi cô ấy, anh đang chuẩn bị nghỉ ngơi, liền bị điện thoại của quỷ nha đầu này quấy rầy, hiện tại chính là như vậy!" Nói xong, còn cực kỳ khoa trương mà ngáp mấy cái.

Mặc Di Nhiễm Dung chăm chú nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt này, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Cung Quý Dương, thì ra hắn chính là Tứ đại tài phiệt Cung Thị!

Người đàn ông này không đơn giản!

Đây là trực giác của Mặc Di Nhiễm Dung!

Vừa tới người đàn ông này không để ý nhưng hắn ta liếc cô một cái, nhưng từ trong ánh mắt của hắn, cô đã biết người đàn ông này không chỉ không khéo thâm thúy bình thường!

Chẳng qua —— Liên Kiều đem người đàn ông này tới đây làm gì?

"Em gái, em rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì? Biết rất rõ ràng đêm nay chị phải làm gì mà, còn kéo người vô tội đến đây mạo hiểm?" Mặc Di Nhiễm Dung oán trách nói.

Liên Kiều không cho là đúng mà lắc đầu ——

"Chị à, tuy rằng em không tinh thông hàng đầu thuật, nhưng cũng biết trong lúc giải thi hàng, quan trọng nhất là có một sinh vật giống đực ở bên người tốt hơn, nha, sinh nhật của vị Cung Quý Dương tiên sinh chính là thuần dương, hắn hoàn toàn có thể lệnh cho thi thể có phản ứng!"

Cô vừa dứt lời, Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Thương khiếp sợ, mà Mặc Di Nhiễm Dung thì dùng một ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá người đàn ông này.

Cung Quý Dương bị Liên Kiều làm cho đầu óc mê muội, hắn đã liên tiếp mở hội nghị hai ngày, cả hai buổi tối cũng không được ngủ ngon, lúc này vừa vặn, bị cô xách tới đây trợ giúp cái gì pháp, kính nhờ, tuy rằng hắn rất ngạc nhiên, nhưng bây giờ đối với việc ngủ ngon mới là hứng thú của hắn!

"Này, tiểu nha đầu, em lại đây!" Hắn khoát tay, ý bảo cô đi đến bên cạnh mình.

Liên Kiều liên bước lên phía trước: "Như thế nào? Anh còn yêu cầu gì?"

Cung Quý Dương xoa bóp huyệt thái dương, vẻ mặt bất đắc dĩ hỏi han:

"Nghe giọng điệu em vừa nói, dường như tôi đây thực làm con mồi, cái gì gọi là tôi có thể ra lệnh thi thể có phản ứng?"

Khuôn mặt Liên Kiều hưng phấn nói: "Cung Quý Dương, anh biết không, anh quả thực là kẻ dở hơi, còn nhớ rõ xác chết vùng dậy đêm đó không?"

"Ừ, nhớ rõ!"

Cung Quý Dương làm biếng một chút lắc đầu, chuyện gì hắn có thể quên, nhưng chuyện đêm đó không thể nào.

Thi thể đó thế mà lại tự mình đứng lên, quả thực là rất nghe rợn người!

Liên Kiều bước hai chân lên, hai tay nhỏ bé dùng sức mà cố định đầu Cung Quý Dương, lắc lắc, tựa muốn khiến hắn thanh tỉnh một chút ——

"Đêm đó nhiều chuyện quỷ dị a, lúc trước tôi còn tưởng rằng thi thể là hướng về phía tôi, sau mới biết được, thì ra bởi vì anh xuất hiện, thi thể mới có thể đột nhiên đứng lên!"

"Cái gì? Nào có chuyện này?"

Cung Quý Dương bị cô lay vậy, cũng nhất thời thanh tỉnh không ít, sau khi nghe thấy cô nói, càng tỉnh táo hơn!

Mặc Di Nhiễm Dung sau khi nghe thấy vậy, thân thể nao nao, cô tiến lên hỏi: "Thật có chuyện này sao?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều giương lên, "Đương nhiên!"

Mặc Di Nhiễm Dung có chút kích động mà nhìn Cung Quý Dương, lập tức hỏi: "Xin hỏi, Cung tiên sinh sinh nhật vào giờ nào?"

Cung Quý Dương nhìn người phụ nữ trước mắt này, toàn thân cao thấp tràn ngập cảm giác thần bí nói không nên lời, nhưng nhìn ánh mắt cô cho thấy cô cực kì nghiêm túc, vì thế liền mở miệng nói:

"Là mười hai giờ đêm!"

"Thực sao?"

Mặc Di Nhiễm Dung thấy vậy, thanh âm đột nhiên cao lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ.

"Thực!" Cung Quý Dương có chút kỳ quái sinh ra vào thời gian này có gì ngạc nhiên.

"Quá tốt quá tốt, Cung tiên sinh, lần này anh nhất định phải giúp tôi mới được!" Mặc Di Nhiễm Dung rốt cuộc cũng thả lỏng, giọng nói cũng cực kỳ khẩn cầu.

"Từ từ ——" Cung Quý Dương vội vàng cắt ngang hỏi: "Tôi không rõ ý tứ của cô?"

Hắn sẽ không cái gì hàng đầu thuật, thế nào mà lại còn muốn hắn đến hỗ trợ?

*****

Mặc Di Nhiễm Dung thở dài một hơi, chậm rãi đi đến những vật phẩm đã được chuẩn bị tốt nói:

"Cung tiên sinh có điều không biết, tòa nhà nghiên cứu xác chết là do thi hàng mà ra, bởi vậy, nếu hủy diệt trễ một chút, hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi, tôi đã tìm rất lâu rồi, chủ nhân của cỗ thi thể này là sinh vào lúc 12h chính ngọ, nói cách khác là tại thời điểm âm khí nặng nhất mà được sinh ra, muốn bắt được nó, quan trọng nhất phải tìm được người có dương khí mạnh nhất tương khắc với nó, nếu Liên Kiều nói đêm đó thi thể là vì Cung tiên sinh xuất hiện mà phát sinh sự khác thường, điều này nói lên thi thể đó cùng Cung tiên sinh ngài phát sinh cảm ứng, thi hàng cùng linh hồn hoàn toàn không giống nhau, nó yêu cầu hấp thu một ít dương khí mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên ngày đó thi thể nhất định muốn hấp thu dương khí của Cung tiên sinh hoàn thành quá trình chỉnh thể hàng đầu thuật!"

Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe được vậy rất sửng sốt, nhất là Hoàng Phủ Ngạn Thương, hắn rốt cục hiểu được vì cái gì mà khi nãy Nhiễm Dung hỏi hắn sinh nhật vào giờ nào.

"Từ từ ——" Cung Quý Dương đi lên trước, nghi hoặc ——

"Chủ nhân cỗ thi thể kia sinh vào mười hai giờ trưa sao? Rõ ràng trời sinh hẳn là dương khí thịnh mới đúng, như thế nào ngược lại là người sinh vào 12h đêm là tôi đây dương khí thịnh?"

Mặc Di Nhiễm Dung cười cười: "Hàng đầu thuật vốn là chính là vi phạm quy tắc pháp thuật âm dương, lại nói, một người là thuần âm vừa thuần dương không phải là hắn sinh ra ban ngày hay ban đêm, mà là căn cứ vào người vận thế và suy tính, Cung tiên sinh ra vào thời điểm dương khí nặng nhất, bởi vậy tự nhiên sẽ giúp tôi một tay, chỉ cần thi thể có phản ứng, tôi liền có thể giải hàng!"

Cung Quý Dương dường như có suy nghĩ gì đó, hắn hơi gật đầu, lập tức hỏi: "Cô muốn tôi giúp như thế nào?"

Mặc Di Nhiễm Dung đem một ngọn nến rỗng ruột sớm chuẩn bị đưa cho hắn ——

"Đây là một ngọn nến có bột phấn con rết, chỉ cần thắp sáng sau đó lấy tay anh che lên, đứng bên cạnh tôi, thi thể nhìn thấy sau đó tự nhiên sẽ có phản ứng!"

Cung Quý Dương tò mò mà nhìn ngọn nến này, chỉ thấy bên trong chính xác có chút phấn bột, vì thế liền nghi ngờ hỏi:

"Cái này chính là bột phấn rết như cô nói?"

Hắn cảm thấy chút kì quái, đem côn trùng chế tạo thành bột phấn này quả thực lần đầu tiên hắn nghe thấy.

Mặc Di Nhiễm Dung rất kiên nhẫn giải thích: "Kỳ thật cái này không chỉ đơn giản là bột phấn con rết, bột phấn này có nguồn gốc rất sâu, đầu tiên phải dùng một phần giấy vàng cắt thành hình, mặt trên có máu thằn lằn, trên chỉ còn viết ngày sinh tháng đẻ, sau đó lấy ra một ít thi dịch, sau đó lấy con nhện, con rết cùng bọ cạp nuôi trong thi dịch (nước rỉ ra từ xác người chết đó các bác) ba ngày ba đêm, để chúng nó hấp thu đủ thi dịch, sau đó nghiền nát, cùng người hình để vào trong đó hong khô, sau đó mới thành hình bột phấn này!"

Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe vậy, hai mặt nhìn nhau, sau đó từng người khẽ nuốt ngụm nước miếng —— Trời ạ, đây quả thực là, quá ghê tởm đi!

Cầm ngọn nến trong tay, sắc mặt Cung Quý Dương chuyển sang trắng bệch, hắn hung hăng mà trừng mắt Liên Kiều một cái, tất cả là nha đầu chết tiệt kia, thế mà dám đẩy hắn ra làm loại chuyện này.

Mặc Di Nhiễm Dung tiến lên cười cười nói: "Đêm nay chỉ có thể mượn tôn thể của Cung tiên sinh, tuy rằng rất mạo muội, nhưng không có cách nào!"

Sau cùng có một câu nói mà cô không nói ra —— ai kêu anh sinh ra vào giờ dương khí thịnh đâu??

Cung Quý Dương nhướn mày một cái: "Không đúng đi, sinh ra trong giờ đó không hẳn chỉ có mình tôi chứ, tiểu nha đầu, cô nên biết Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng sinh ra cùng giờ với tôi đó, vì cái gì kéo tôi đến đây?"

Ánh mắt Liên Kiều lộc cộc một cái, bộ dáng quỷ tinh linh tinh quái ——

"Anh ta sao, nói gì đi nữa thì giờ vẫn còn ngồi trong hố trên núi, cho dù đi ra cũng sẽ bị dính trên xe, tôi đem chiêu chỉnh anh áp dụng lên người anh ta, ha ha!"

Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe vậy, không khỏi xấu hổ, hắn xác thực thay anh trai mình mà cảm thấy lo lắng!

Mà Mặc Di Nhiễm Dung thấy vậy ánh mắt lộ vẻ trách cứ thản nhiên ——

"Em gái, em sao có thể nghịch ngợm như vậy nữa, sao lại chêu cợt người Tứ đại tài phiệt, ngộ nhỡ ông nội biết thì sao, ông nhất định sẽ tức giận đó, đến lúc đó xem em phải làm thế nào!"

Liên Kiều le lưỡi: "Ông nội sẽ không biết, nếu Hoàng Phủ Ngạn Tước dám đi mách lẻo, em nhất định khiến anh ta khó coi cho xem!"

Mặc Di Nhiễm Dung bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Lúc này, Cung Quý Dương cười một tiếng quái dị, dùng ánh mắt như thế này mà nhìn Liên Kiều.

Liên Kiều cảm thấy bị hắn nhìn tới toàn thân đều mất tự nhiên, cả người đều dựng lông mao, vì thế liền Cà Lăm hỏi câu:

"Anh, anh làm gì cười kì quái vậy?"

Cung Quý Dương làm biếng dương dương (dương dương tự đắc) mà ngồi ở trên ghế sa lông, thân thể cao lớn cũng dựa cả trên ghế ——

"Liên Kiều a, tôi thật đúng là thương tâm!" khuôn mặt anh tuấn của hắn giờ phút này thế nhưng lại hiện lên một tia uất ức.

Liên Kiều khó khăn hỏi: "Anh thương tâm cái gì đó?"

"Ai —— "

Cung Quý Dương cố ý làm ra khẩu khí giống một oán phụ: "Tôi a, giúp em không ít việc, hơn nữa về sau tôi còn chính là quân sư của em, thì ra em liền báo đáp tôi như vậy, thật sự là thương tâm!"

Liên Kiều không phải là người bản địa, không chịu được người khác dài dòng, cô sốt ruột lên tiếng trước, gạt cánh ta hắn ra nói:

"Anh nói xem, tôi đối với anh như thế nào?"

Cung Quý Dương ngẩng đầu, liếc mắt cô một cái: "Em cố ý chọn hôm nay chỉnh cái tên Hoàng Phủ kia sao?"

Liên Kiều nghe vậy, ngẩn ra, lập tức mất tự nhiên mà nói rằng: "Chỉnh người chính là chỉnh người, còn phân ra thời gian nào sao?"

Cung Quý Dương đứng dậy, giơ tay lên, xoa xoa một cái trên đầu cô ——

"Chút kĩ xảo nhỏ nhoi ấy của em sao lừa được tôi? Em chẳng qua sợ Hoàng Phủ Ngạn Tước đêm nay tới nơi này quá mức mạo hiểm thôi, cậu ta sinh cùng thời gian với tôi, điểm ấy em không khó để biết!"

Liên Kiều le lưỡi, mím môi lại ——

"Chính là, chính là tôi cảm thấy Hoàng Phủ Ngạn Tước không có thông minh như anh mà, có anh hỗ trợ tôi mới yên tâm!"

"Miệng lưỡi trơn tru!" Cung Quý Dương quả thực dở khóc dở cười.

Crypto.com Exchange

Chương (1-177)