Vay nóng Tinvay

Truyện:Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ - Chương 043

Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Trọn bộ 177 chương
Chương 043
Linh hàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-177)

Siêu sale Shopee


Cung Quý Dương cười rộ lên: " tiểu cô nương, em thật đúng là" Chỉ phóng hỏa nhà quan, mà không đốt đèn dân chúng", em đùa dai với tôi như vậy, chẳng lẽ tôi không thể phản kích sao?"

Liên Kiều hừ một tiếng, hung hăng trừng hắn, cô không hiểu hắn đang nói cái gì cả (LK vốn ngu Hán ngữ mà)

" Nhưng mà..."

Cung Quý Dương lại nói: " Em xem cỗ thi thể kia tồn tại chân thực nha. !

Một câu nói này khiến Liên Kiều thêm khẩn trương, cô mãnh liệt kéo tay hắn nói: " Tồn tại chân thực là có ý gì? Chẳng lẽ... chẳng lẽ thi thể kia thực sự có vấn đề à?"

" Em cảm thấy sẽ có vấn đề gì?" Cung Quý Dương không trực tiếp trả lời cô, mà hỏi ngược lại.

Liên Kiều trầm mặc một chút, cô nhìn Cung Quý Dương, muốn nói rồi lại thôi.

"Không quan hệ với tôi, tôi thấy gì thì nói thôi." Hắn cười hiền lành, nói.

Liên Kiều tự hỏi bản thân xem nên mở miệng thế nào, đôi lông mày cong cong khẽ nhăn lại.

Lúc sau, cô mới lên tiếng: " Tôi sợ tôi nói ra anh sẽ không tin."

Cung Quý Dương nhún vai, sau đó đặt mông xuống chiếc ghế bên cạnh, bộ dạng nhàn nhã ...

"Chỉ cần em nói, tôi sẽ tin!"

Liên Kiều nhẹ thở dài một hơi, đôi mắt tím tử lan như quay lại một màn đêm đó...

"Kỳ thật, nếu đêm đó không phải là anh giả bộ thi thể, nhất định cỗ thi thể kia có vấn đề, mà vấn đề lớn nhất tôi hoài nghi đó là... giáng đầu thuật."

Nói tới đây, cô tạm dừng một chút, tựa như đang chờ đợi có thể nhìn ra chút biểu tình từ vẻ mặt của Cung Quý Dương, nhưng cô cảm thấy kì quái, người này từ đầu tới cuối đều ôm bụng cười, không có lấy một chút kinh ngạc, cô còn hoài nghi rốt cuộc mình có nói rõ ràng không nữa.

Thấy cô dừng lại, lại thấy Cung Quý Dương nhướng mày nói: " Nói tiếp đi, sao em lại khẳng định là giáng đầu thuật."

Liên Kiều khẽ nhăn mày, nói: " Giáng đầu thuật, khẳng định như thế? Vừa nhìn qua là biết, lúc đó tôi còn tưởng anh bị trúng giáng đầu thuật, tội nghiệt của tôi to lắm nha."

Nghe cô nói những lời này lại khiến Cung Quý Dương cảm thấy hứng thú: " Vừa nhìn qua đã biết? Chẳng lẽ... em cũng tinh thông giáng đầu thuật?"

Liên Kiều nghe thấy thế, mới quyệt mồm lắc đầu: " Không, tôi không tinh thông giáng đầu thuật, nhưng mà nhìn qua, chỉ cần liếc một cái là tôi có thể biết thi thể này có hay không trúng giáng đầu thuật."

"A? Thần kỳ như thế sao? Tôi cũng đã nghe nói về giáng đầu thuật trong truyền thuyết."

Cung Quý Dương cố ý nói với cô, muốn cô giải thích càng nhiều càng tốt.

"Làm sao lại là trong truyền thuyết, nó thực sự tồn tại, chẳng qua anh không tin có giáng đầu thuật, nhất là lại có trong vương thất."

Liên Kiều bất mãn kháng nghị, bộ dáng cô tựa như muốn nói" Anh thật sự là thổ đại nha".

Cung Quý Dương cười to, vội nói: " Được rồi, tôi ít học hiểu biết nông cạn, cỗ thi thể kia có hiện tượng gì mà em lại phán đoán là trúng giáng đầu thuật? Hơn nữa, thi thể cũng có thể trúng giáng đầu thuật à?"

(Chỗ này chả hiểu gì)

Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy chuyện này.

Đứng lâu Liên Kiều cũng có chút mệt, cô cũng ngồi xuống ghế đối diện hắn, than thở: " Anh muốn nghe, vậy thì tôi nói."

Ý cô đã rõ ràng, một hai câu không thể nói hết được.

Mà Cung Quý Dương cũng phát huy bản tính rảnh rỗi sinh nông nổi của mình, hắn tựa thân mình vào ghế ngồi, nói: " Được, em nói đi."

Liên Kiều thấy bộ dáng cao hứng của hắn, đáy mắt nổi lên một sự nghi hoặc, cô ngẩng đầu hỏi: " Vì sao anh lại hứng thú với cỗ thi thể kia?"

Cô thật sự tò mò.

Nếu dựa theo lí do thoái thác của hắn, nếu đêm đó thi thể đó không phải là hắn, như vậy hắn sao lại xuất hiện ở đó, rõ ràng cũng là vì cỗ thi thể thần bí kia, chẳng qua, hắn là người ngoài, vì sao lại tò mò chuyện của Hương cảng.

Cung quý dương mỏng môi một câu, phản hỏi một câu: "Vậy ngươi thì tại sao đối cỗ thi thể kia cảm thấy hứng thú đâu?"

Liên Kiều ngẫm lại, sau đó nói rằng: "Muốn điều tra rõ một sự tình lâu!"

" Tôi cũng như em, chúng ta đang trên cùng một trận tuyến nha."

Cung Quý Dương một bộ cà lơ phất phơ nói. (bộ dáng cợt nhả)

Câu trả lời của hắn không đúng với ý cô muốn, Liên Kiều tỉ mỉ đánh giá hắn một phen, mới tiếp tục nói.

" Cái này gọi là giáng đầu thuật, kì thật là có hai hàm nghĩa, trong đó từ " Giáng" (Nguyên convert là hàng đầu thuật) chỉ một thủ đoạn hay là pháp thuật để giảm đau đớn, mà " đầu" là chỉ thân thể người chết hoặc là vật phẩm có liên quan hay có tương quan với thân thể..."

(Beta sau nhé, Min chưa lên được)

Nói tới đây, Liên Kiều sợ Cung Quý dương nghe không hiểu nên cố ý dừng một chút, thấy hắn gật đầu nên mới tiếp tục nói: " Giáng đầu thuật dựa theo thủ đoạn có thể chia làm 2 loại chủ yếu là tương quan phi linh tính, hai là tương quan linh tính, tương quan phi linh tính là dùng sâu hoặc động vật chế tạo thuốc, a, có liên quan tới cổ thuật (thuật có từ xa xưa) xưa của Miêu Cương ở Trung Quốc, anh có biết cổ thuật cổ ấy không?"

Cung Quý Dương nhún vai: " Tôi cũng chỉ nghe nói qua như nghe giáng đầu thuật, chưa từng nhìn thấy."

"Kỳ thật anh không thể phủ định chúng tồn tại, mà giáng đầu thuật bắt nguồn chính xác từ Trung Quốc. Cổ thuật và giáng đầu thuật là quan hệ cha truyền con nối, kì thật chính là cổ hàng tương quan phi linh tính, nhưng mà...

Liên Kiều nuốt một ngụm khí: " Đáng sợ nhất không phải là phi linh tính, mà chính là tương quan linh tính."

" tại sao lại vậy?" Cung Quý Dươngcảm thấy hứng thú hỏi cô.

*****

" Tại sao lại vậy?" Cung Quý Dươngcảm thấy hứng thú hỏi cô.

Liên Kiều khẽ liếm môi, bộ dạng giống như thầy giáo đang giải thích vấn đề khó hiểu cho học sinh, cô nói:

" Giáng đầu thuật loại mà hành vithuộc lọai linh tính tương quan có một loại tên " Linh hàng", mà linh hàng là đáng sợ nhất trong các hành vi đó! Linh hàng trong bóng tối, khả năng hại người có thể tương đương với " lệnh truy nã". Linh hàng vận dụng ý thức tinh thần dựa theo giới thần linh, gng giống như hồn ma. Linh hàng đáng sợ nhất trong giáng đầu thuật bởi vì được các nhà giả linh học nghiên cứu, có khả năng khống chế quỷ dữ, người thực hiện linh hàng cao tay nhất chính là Vu sư!

"Vu sư? Không phải hàng đầu sư sao?" Cung Quý Dương nghe thế nào cũng không hiểu được.

"Không, hàng đầu sư là hàng đầu sư, Vu sư là Vu sư, không thể nói hai người là một được."

Vẻ mặt Liên Kiều cực kì nghiêm túc, cô phản bác lại Cung Quý Dương " Có gì không đúng à?"

Hắn tò mò hỏi, nếu là giáng đầu thuật, không phải do hàng đầu sư làm sao?

Liên Kiều trừng hắn liếc mắt một cái nói: " ThứVu sư sử dụng là tà thuật, là một loại hành vi của ác ma, mà một người đủ tư cách làm hàng đầu sư không được phép sử dụng tà thuật, phải rắp tâm mới thực hiện được!"

"A —— "

Rốt cuộc Cung Quý Dương cũng hiểu được, hắn không nghĩ lại có thể học được những điều này, hơn nữa hắn cũng biết được hàng đầu sư cũng có ba bảy loại.

" Vậy cỗ thi thể trong tầng hầm kia thuộc loại linh hàng nào?"

Liên Kiều gật đầu: "Ừ, nếu không lầm trăm phần trăm là linh mẫn hàng, chẳng qua bây giờ tôi chưa thể khẳng định cỗ thi thể ấy bị trúng giáng đầu thuật lúc còn sống hay là đã chết rồi thôi, bởi vì lúc ấy... lúc ấy..."

Cô nghĩ lại tình huống đêm đó, nhất thời rụt cổ lại, giờ nghĩ lại cô vẫn còn thấy sợ.

Lúc ấy nếu không phải Cung Quý Dương xuất hiện, nói không chừng cô đã sớm trở thành vật hi sinh.

Cung Quý Dương cười, loại tình huống bị một tiểu cô nương động tới quả thực sợ muốn chết nha.

Nghĩ đinghĩ lại, dưới một nhà xác dưới tầng hầm đầy ám muội, mà một cô gái chỉ hai mươi tuổi lại một mình đối mặt với xác chết, mà xác chết này lại ngoài ý muốn động đậy, từng bước từng bước hướng phía mình đi tới, quả thực là đáng sợ.

Đây chẳng phải là tình huống chỉ có trong phim sao?

" Chết trước hay sau thì có gì khác nhau?" Cung Quý Dương khó hiểu hỏi.

Liên Kiều gật đầu: " Chết trước mới trúng giáng đầu thuật, thì đó là ác linh, còn sau khi chết mới trúng, đó là ác thi, hậu quả đều rất nghiêm trọng."

Thứ hai túi sách võng ( Shubao2) miễn phí TXT tiểu thuyết hạ tái

" Em cho rằng cỗ thi thể này trúng giáng đầu thuật sẽ làm cái gì?" Cung Quý Dương tiếp tục hỏi.

Liên Kiều bất đắc dĩ lắc đầu ——

"Không biết, nó sẽ nghe theo chỉ thị của thủ lĩnh, sau đó người đó sai nó làm gì nó sẽ làm theo cái đó."

" Chẳng lẽ không có biện pháp gì sao? Cũng không thể để nó muốn làm gì thì làm?"

Cung Quý Dương hơi trầm tư hỏi.

"Có biện pháp!"

Vẻ mặt Liên Kiều tràn đầy khẳng định nói: " Mặc Di tỷ nói, chị ấy có thể kiểm soát để thi thể đó không thực hiện hành động kế tiếp, khi đó thi thể chỉ còn là thi thể thôi!"

(Chỗ này chả hiểu gì chem tạm beta sau nhá)

(người của gia tộc Mặc Di?

Thì ra là thế!

Cung Quý Dương như đang suy nghĩ điều gì, hắn cũng không tiếp tục hỏi nữa, xem ra có chút chuyện phát sinh ngoài ý muốn của hắn.

Liên Kiều thấy hắn như vậy, giơ bàn tay nhỏ bé hua hua trước mặt hắn.

" Này"

Cung Quý Dương đang từ suy nghĩ sâu xa khôi phục lại, cười cười: " Thật sự không nghĩ tới tiểu cô nương em lá gan lại lớn như vậy, mà chuyện kia cũng kì lạ!"

Liên Kiều nhún vai, sau đó nở nụ cười đầu quỷ dị.

" Anh sẽ không phải là ở đó vì muốn làm gì cỗ thi thể kia chứ?"

Cung Quý Dương duỗi lưng vẻ biếng nhác, trên mặt ý cười càng sâu, gương mặt anh tuấn quả thực làm mê đảo chúng sinh.

"Đương nhiên không phải, em không phải đã nghe được nguyên nhân từ hiệu trưởng rồi sao?'

Liên Kiều kinh ngạc vài giây đồng hồ, mắt to chớp chớp...

" Thật là phải tới Cung thị sao?'

Cung quý dương gật đầu.

Liên Kiều ngẫm lại, lập tức lắc đầu ——

" Tôi mới không cần đâu, chơi không vui!"

(Con lạy mẹ Kiều, mẹ lúc nào cũng nghĩ tới chơi)

" Tới Cung thị không phải để em chơi bời, mà là..."

Cung Quý Dương rướn thân lên phía trước như muốn tìm cái gì, cười xấu xa nói: " Báo thù cho em nha."

" Thay tôi báo thù?" Nhất thời Liên Kiều không hiểu hàm ý trong lời nói của Cung Quý Dương.

Nhìn thấy bộ dáng mơ hồ của cô, Cung Quý Dương cũng không ngại làm " Người tốt" một lần nữa, hắn biếng nhác mở miệng nói: " Chẳng lẽ em không biết Hoàng Phủ Ngạn Tước hai ngày nữa sẽ về Hongkong sao?"

Liên Kiều hơi giật mình, anh nhanh như vậy đã phải đi rồi sao?

Tâm có chút ê ẩm, giống như đã uống rất nhiều nước nên không ngừng khó chịu.

Tại sao có thể như vậy?

Thứ hai túi sách võng ( shubao2)txt sách điện tử hạ tái

" Tổng bộ của tài phiệt Cung thị đặt ở Mỹ, mà hai ngày sau đó Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng sẽ quay về Mỹ, hắn lừa em lâu như vậy, chẳng lẽ em không muốn cho hắn nếm mùi đau khổ, đi Cung thị báo thù sao?" Cung Quý Dương xấu xa xúi Liên Kiều.

Ý chí chiến đấu lập tức dân lên trong Liên Kiều! đôi bàn tay trắng như phấn vào giờ khắc này đã nắm thật chặt.

Đúng vậy, cái tên đàn ông đáng chết kia dám lừa cô lâu như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua cho hắn, quả thực là tiện nghi cho hắn đi, tuyệt đối không được.

" Được." Liên Kiều hăng hái nói thêm: " Quả thực tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ta như vậy, đáng giận."

"Ha ha ——" Cung quý dương hài lòng cười...

"Nha đầu, theo tôi đi tới Mỹ, tôi sẽ làm quân sư cho em."

Liên Kiều vỗ tay hoan hô, nhất định cô sẽ trừng trị tên Hoàng Phủ Ngạn Tước kia mới được, để cho hắn biết, lừa gạt Liên Kiều cô hắn sẽ chỉ có thể nước mắt giàn dụa thôi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-177)