Hồ ly tinh còn chẳng lẳng lơ như em
← Ch.074 | Ch.076 → |
<images> "Ngồi xổm lên" Anh đánh vào Ⓜ️ôn_🌀 cô, sau đó đẩy ra mạnh mẽ thúc thẳng vào trong
"A... sâu quá..." Ai đó lấy lại phong độ, giống như dùng hết sức mạnh khiến Từ Hoãn cụng cả đầu vào giường
"Nhẹ thôi, nhẹ thôi anh" cô hờn dỗi, tay chống vào đầu giường tránh lại cụng vào lần nữa, ngoảnh đầu nhìn cái người trâu bò nào đó đang miệt mài cày cuốc
"Nhẹ sao được? Nhẹ thì em có 💲_ư_ớп_🌀 không?" Đôi mắt Giang Quyết sâu thẳm, chẳng buồn quan tâm sự hờn dỗi của cô, siết chặt lấy bầu п·🌀·ự·c nặng trĩu mà ve vuốt, hạ thân đâ_𝖒 càng sâu
"A..." Từ Hoãn cắn chặt môi, cả người quỵ xuống giường, cảm giác như đang lênh đênh giữa biển cả
"A... sâu quá ~" đột nhiên anh thúc sâu vào miệng tử cung, cơ thể nhạy cảm của cô muốn lùi lại để né tránh
"Đi đâu?" Giang Quyết giữ chặt cô, ghì lên lưng cô giọng khàn khàn
"D/ương v/ật to lớn của chồng làm vợ có thích không?" Anh múi tai cô, lời nói mang theo sắc dục. Hạ thân vẫn cứ ra vào mạnh mẽ không thương tiếc, nhiều lần đâ-ⓜ tới tận tử cung, quy đầu khuấy động bên trong động huyệt
"A... đừng mà... đừng mà... sắp tưới rồi!" Đột nhiên Từ Hoãn run lên, đầu óc trắng xóa, 🎋-𝐡ⓞá-ⓘ 𝖈ả-ɱ như thủy triều đánh tới, tiểu huyệt co rút siết chặt lấy d/ương v/ật, ◗â-〽️ dịch tuôn trào thành từng dòng
"A... ɱú_ⓣ chặt quá vợ ơi!" Giang Quyết cắn răng hưởng thụ cảm giác được cắn m-ú-t, cố chịu đựng không xuất tinh. Anh đổi sang một tư thế khác, mở rộng chân cô rồi đè lên trước 𝖓.🌀ự.↪️, say mê ngắm nhìn gương mặt ửng đỏ như hoa đào của cô
"Chồng làm em 𝖘*ư*ớ𝐧*ⓖ không?" Anh lại thong thả ra vào, khẽ mổ lên miệng cô khẽ hỏi
"Vâng... 💰●ư●ớ●n●g.... 💰ư*ớ*п*𝐠 lắm" Cô khẽ ngâm nga, gương mặt toát lên sự mê hoặc khiến xương cốt Giang Quyết rã rời
"Mẹ kiếp, hồ ly tinh còn chẳng lẳng lơ như em"
← Ch. 074 | Ch. 076 → |