Thứ làm cho em thoải mái
← Ch.061 | Ch.063 → |
<images> Giang Quyết đặt cô l*ê*n ɢℹ️*ườ𝖓*ɢ, gắng gượng rút d/ương v/ật ra rồi mở ngăn kéo
"Anh làm gì thế?" Tiểu huyệt bỗng nhiên trống rỗng khiến Từ Hoãn khó chịu phải ↪️_ọ ✖️_á_т hai bắp đùi với nhau
"Đừng vội vợ ơi, anh hầu hạ em ngay đây" Anh tìm máy se nút đầu ti và trứng rung
"Anh cầm cái gì thế?" Cô nhìn đồ vật trong tay anh vừa nghi ngờ lại vừa sợ
"Đây là thứ làm cho em thoải mái đấy vợ, ngoan nào, thử một chút nhé" Giang Quyết cầm máy se nút đặt trên vú cô, bật chế độ rung
"A.... . nhột quá...." Sự tập kích xa lạ ập tới khiến não cô tê dại
"Thích không?" Anh lại áp máy se nút lại gần rồi bật công tắc, hai bên đồng thời rung lên, chà xát, liếm lấy đầu vú trêu chọc nụ hoa
"A.... . 𝖘ư*ớ𝖓*🌀 quá...." Eo cô cong lên, hô hấp rối loạn, bầu ⓝ🌀.ự.ⓒ trắng tuyết bị Ⓜ️ú_𝖙 lấy, rung mãnh liệt, dịch nhờn nơi huyệt động đầm đìa chảy ra, cô vô thức 𝐫·ê·n 𝖗·ỉ, lắc eo bừa bãi
"Mẹ kiếp! Chảy nhiều nước vậy ư, ga gường ướt một mảng rồi nè" Giang Quyết than thở đưa tay vào nơi giữa hai chân cô khẽ lau
Anh cúi đầu 𝖒●ú●𝐭 lấy nước nhờn tuôn trào, lặng lẽ bật chốt trứng rung 𝐤_í_🌜_ⓗ t_𝒽_í_c_♓ hột le
"A.... !Đừng!" Từ Hoãn run lên, thở hổn hển, cô khép chặt hai chân, c.ọ xá.ⓣ lẫn nhau muốn giảm bớt 𝐤.𝐡.🔴á.ï 𝐜ả.〽️ quá mãnh liệt vừa ập tới
"Dễ chịu không?" Đầu anh bị k·ẹ·ρ ↪️𝐡·ặ·† bởi đôi chân ⓜả*ռ*𝖍 🎋*hả*ռ*𝐡, đôi mắt không rời dòng nước đang ào ạt tuôn trào nơi tiểu huyệt, rồi anh từ từ di chuyển trứng rung, để nó vờn quanh hột le
"A... đừng mà.... . em chịu không nổi, van anh.... . đừng ~." Đầu ti và hột le đồng thời bị 🎋í●🌜●ⓗ 🌴𝐡í●ⓒ●𝖍 khiến tinh thần cô tan rã, cô nũng nịu cầu xin anh, giãy mạnh tránh né vật lạ đang công phá hột le
"Vợ ơi, xem bộ dạng ◗·â·〽️ đ·ãռ·🌀 bây giờ của em đi, rõ ràng 𝖘*ướռ*g muốn chết mà" Anh thở dài, đôi mắt nồng đậm ham muốn, giọng nói thì khàn đục. Anh thâm trầm nhìn gương mặt yêu mị ửng đỏ và bầu ռ𝐠ự.↪️ to lớn đong đưa của cô, rồi dùng tay vuốt ve dươ/ng v/ật, tay kia ra sức nhấn mạnh trứng rung vào hột le, tăng tần số xoa bóp lên
"A.... . !" đột nhiên Từ Hoãn thét lên, ngón chân co quắp, đầu như muốn nổ tung, đôi mắt trắng dã, tiểu huyệt đạt tới cao trào
"Mẹ kiếp!" Giang Quyết vội cúi đầu chặn lấy khe động, uống sạch nước 𝖘ướ-п-🌀
"A.... anh khẽ thôi!...." Cơ thể cô rã rời, giọng nói có chút khản đặc, tiểu huyệt nhạy cảm không ngừng bị anh cắn nuốt khiến cô rùng mình chảy ra càng nhiều nước nhờn.
← Ch. 061 | Ch. 063 → |