Mẹ kiếp, tôi làm chết em!!!
← Ch.030 | Ch.032 → |
<images>
Giang Quyết đặt cô nằm lên giường, tự cởi quần áo của mình, rồi đẩy hai chân cô lên trước ngực, khe động vẫn cứ sít chặt, anh dùng lực đẩy môi lớn ra đưa đầu lưỡi vào vặn xoắn, tầng tầng lớp lớp nếp uốn khiến anh như tê dại, anh đưa một ngón tay đến thăm dò, nhấn vào bên trong.
"Ưm.... .". Khóe mắt cô đỏ lên, khẽ nỉ non.
Giang Quyết dùng hai ngón tay tách khe động thành một lỗ nhỏ đủ để nhét một ngón tay, đồng thời anh sử dụng cả miệng, đẩy lùi áp lực của từng vòng từng vòng nếp uốn.
"Nhẹ chút, em đau". Từ Hoãn dịch mông về sau.
"Thế này đã đau, lát nữa tiểu Giang Quyết tiến vào thì phải làm sao?". Hai ngón tay đâm sâu thêm, mát xa, cố gắng nới rộng khe huyệt.
"Chết tiệt! Làm kiểu gì cũng không nới ra được", chỉ cần ngón tay anh vừa rút ra thì động huyện lại đóng chặt.
Giang Quyết đeo bao, một tay giữ dương vật, một tay giữ âm hộ, chậm rãi đi vào.
"Hoãn Hoãn, kiên nhẫn một chút, hơi đau thôi". Anh nhíu mày, nhằm chằm chằm nơi hai người kết hợp, cố gắng nhét quy đầu vào.
"Á... đau!". Từ Hoãn rên rỉ, ngón chân quắp lại, khe động bị vật cứng rắn đâm vào tạo ra một lỗ nhỏ.
Giang Quyết toát mồ hôi, đâm vào được một đoạn.
"Mẹ kiếp, sao lại con mẹ nó chặt thế này, Hoãn Hoãn, em thả lỏng ra đi, em cắn tiểu Giang Quyết đau quá". Bốn phía như siết chặt lấy anh, quấn quít xiết lấy thân dương vật, mút lấy quy đầu khiến đầu óc anh tê liệt, anh cắn chặt răng cố gắng kiểm soát bản thân.
"Giang Quyết, đau, sắp rách ra rồi!!!". Cô nhăn mặt, giật bắp đùi, da thịt ở miệng huyệt bị giày vò tới ửng hồng.
"Mẹ nó, em đừng động!". Anh bóp chặt mông cô, âm hộ cô run rẩy theo cử động của bắp đùi truyền tới thằng nhóc của anh.
Giang Quyết cắn chặt răng, đã làm thì làm cho xong, thế là anh nhấp mạnh, phá tan lớp màng trinh nữ, dương vật đi vào quá nửa.
"Á...................... !!! Đau quá.... đau chết mất, Giang Quyết, hu hu... có phải rách rồi không?". Cô nghẹn ngào, cơ thể co rút, động huyệt mất cảm giác, vài giọt máu đỏ tươi chảy ra.
"Hoãn Hoãn ngoan, đừng khóc, tôi không động, lập tức sẽ hết đau thôi". Trán anh nổi gân xanh, gắng nhịn dục vọng, cúi đầu hôn lên giọt lệ trên mắt cô, hôn lên đôi môi trắng bệch của cô, vỗ về an ủi, một tay ôm lấy một bên nhũ hoa xoa nắn, một tay để lên hột le vuốt ve, mong muốn giảm bớt cơn đau cho cô.
Tiểu Giang Quyết bị tiểu huyệt cắn tới nỗi xương cụt tê rần, cơ thể toàn mồ hôi, cơ bụng căng cứng, anh kiên nhẫn chờ đợi, không dám động đậy tí nào.
"Bé cưng? Còn đau không?". Anh thì thầm bên tai cô, giọng trầm khàn quyến rũ.
"Không đau nữa, anh động đi, động đi". Từ Hoãn thủ thỉ, uốn éo thắt lưng.
Giang Quyết bèn thúc mạnh, dương vật vào lút cán, xông phá hoa tâm, húc thẳng vào miệng tử cung.
"A.... .". Tử cung bị khai phá khiến cơ thể Từ Hoãn co quắp lại, đôi mắt trắng dã, toàn thân như bị điện giật.
Miệng tử cung khẽ mút lấy dương vật anh, anh chịu không nổi cái cảm giác sướng tới tận xương tủy này bèn vội vã rút ra, hít một hơi thật sâu, suýt chút nữa thì toi.
Anh từ tốn nhấp, cứ chín cạn một sâu, hưởng thụ sự quấn quít căng chặt, kích thích tới tận cùng.
Tiểu Từ Hoãn dần dần trở nên ngứa ngáy, cô khẽ dịch mông, đôi chân siết chặt đầu anh, nghênh đón anh, bên trong huyệt động bắt động rung động theo từng cử động của bắp đùi.
"Bắt đầu cảm giác được rồi? Bên dưới em đúng là chặt vãi". Dương vật của Giang Quyết bi vây trong tầng tầng lớp lớp nếp uốn, cơn ngứa đã lên tới cực hạn. Anh thúc mạnh từng cú, hưởng thụ cảm xúc tuyệt vời này, sướng tới nhũn cả xương.
"Ưm.... thích quá.... mạnh chút.... .". Bên dưới Từ Hoãn giàn dụa nước, chân cô vẫn cứ kéo chặt cổ anh, đôi nhũ hoa tự do lắc lư, mắt trở nên vô hồn.
Giang Quyết nắm chặt vú cô, khẽ nâng cơ thể cô lên, dương vật khuấy đảo tìm kiếm điểm G.
"Hoãn Hoãn, bé yêu, sao em mút tôi chặt thế hả? Dương vật tôi sắp bị em cắn gẫy rồi". Đột nhiên anh chọc phải một khối nhỏ bằng đồng xu nhô ra, không do dự, anh đâm thẳng vào nó.
"A................ dùng sức nữa, mạnh nữa, mạnh hơn nữa....". Bị đụng phải điểm G, Từ Hoãn sung sướng thét lên, giọng nói run rẩy đứt quãng.
"Chết tiệt, thực con mẹ nó sự lẳng lơ, con mẹ nó, sao em lại kêu lên như thế? Sao em lại thét như thế hả? Em cắn tôi, ép tôi, tôi làm chết em, làm chết em!". Mắt Giang Quyết vằn đỏ, đầu óc hỗn loãn, anh bóp chặt vú cô đỡ cô ngồi dậy, thắt lưng đẩy lên thúc một cú mạnh, xương mu anh đụng phải gò mu cô, rung lắc dữ dội, dương vật đã quen lối, liên tục đụng vào điểm G, nhấp mấy chục lần nữa rồi mới bắn tinh.
Giang Quyết thở hổn hển, hôn Từ Hoãn, bên dưới xoay tròn, đầu như nổ tung, cơ thể tê dại như bị điện giật.
Từ Hoãn hé miệng liếm lấy lưỡi anh, yêu kiều ngâm nga, đợi cao trào qua đi.
Thần trí Giang Quyết dần tỉnh táo lại, anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ, hơn chín phút, anh thở phào nhẹ nhõm, không phải bắn ngay là tốt rồi.
Anh rút tiểu Giang Quyết ra, lấy lại bao cao su thắt nút, rồi ném vào thùng rác
"Giang Quyết, em còn muốn". Từ Hoãn khó chịu lắc mông, chân cọ vào chân anh, tiểu huyệt cô còn ngứa ngáy lắm, miệng huyệt lóng lánh nước nhờn.
Nhìn bộ dạng lẳng lơ của cô, Giang Quyết dùng tay giày xéo nơi căng chặt bên dưới, luồn ba ngón tay vào bên trong nhấp vài lần khiến cô phải cuống quít rên rỉ.
"Tiểu Từ Hoãn lẳng lơ, tôi lập tức thỏa mãn em". Anh lấy ra một cái bao cao su khác đeo vào. Đặt cô ngồi trên đùi, dương vật đút lút cán.
← Ch. 030 | Ch. 032 → |