Truyện:Gả Cho Thẩm Tương Uyên - Chương 34

Gả Cho Thẩm Tương Uyên
Trọn bộ 43 chương
Chương 34
0.00
(0 votes)


Chương (1-43)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Lửa tình đã cháy, muốn cũng khó có thể dập tắt.

Thẩm Tương Uyên mạnh mẽ nhắm mắt lặng lẽ nhẩm đi nhẩm lại đống binh pháp không biết bao nhiêu lần, nhưng bên dưới nghẹn cứng, thủy dịch từ bắp chân tràn ra ngày một nhiều.

Rốt cục chàng vẫn phải mở mắt, nhớ tới nữ nhân nào đó từng thú nhận đã thừa dịp mình ngủ làm chuyện xấu với chàng.

Trong xe ngựa hình ảnh nữ nhân sung sướng, lại có chút ngượng ngùng hiện rõ nét trong đầu chàng, niềm hoan lạc khi được lén lút làm chuyện đó quả là có sức cuốn hút mê người, khiến Thẩm Tương Uyên toàn thân bị kích thích, bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Chàng chầm chậm rút cánh tay ra, đặt gối mềm ra sau, đỡ lấy cái ót mảnh mai của nàng, sau đó nhanh chóng điểm huyệt ngủ phòng ngừa nàng đột nhiên tỉnh giấc.

Dẫu sao nhân lúc phu nhân chưa tỉnh, lén lút thỏa mãn... !ừ thì, cũng chả phải chuyện gì vẻ vang.

Tấm chăn mỏng đắp trên người nữ tử khẽ trượt xuống, bộ ngực đẫy đà bị bao lấy bởi tấm yếm mỏng manh màu hồng cánh sen cùng tầng tầng lớp áo mỏng, khiến người nhìn cũng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Thẩm Tương Uyên nín thở, bàn tay cẩn thận tháo mở từng lớp áo, toàn bộ quá trình chàng đều tiến hành cực kỳ chậm rãi.

Tuy đáy lòng biết Diệp Thê đã ngủ say nhưng luôn có cảm giác chột dạ.

Áo yếm bị cởi bỏ, hai bầu ngực trắng hồng, căng mọng hoàn toàn phơi bày.

Khoang mũi Thẩm Tương Uyên cùng lúc nóng lên, bên dưới đồng thời căng trướng khó chịu.

Nam nhân hít một hơi thật sâu, tiếng động này như phá tan không gian tĩnh mịch.

May mắn chàng không chảy máu mũi, chỉ có điều quy đầu bên dưới đã rỉ nước.

Trên quần lót một vùng thẫm bắt mắt dần dần loang lớn hơn, tố cáo sự nóng lòng của ai đó.

Ở tuổi thiếu niên, hay nói cách khác thời động dục của nam nhân, số lần Thẩm Tương Uyên vờn ong, đuổi bướm, lưu luyến tường hoa, ngõ liễu hoàn toàn bằng không, Ngày còn thiếu niên chàng không mặn mà với tình dục, thuở đó tất cả mọi tinh lực của thất thiếu gia, Thẩm Tương Uyên đều đặt hết trên sa trường da ngựa bọc thây.

Cát vàng đầy trời, trường thương dính máu, đao quang huyết ảnh, ..

đó đều là những ký ức oanh liệt, hào hùng chẳng thể nào quên.

Thẩm Tương Uyên kéo quần lót, cầm "đại điêu" nóng hổi, dữ dằn như một thanh côn sắt.

Dù chàng có vuốt ve kiểu gì, cũng chẳng hữu dụng, nơi ấy vẫn căng trướng đến phát đau.

"Thê tỷ tỷ..." Nam nhân khàn khàn kêu lên, sau đó khẽ lẩm bẩm, "Giúp ta."

Diệp Thê đang ngủ say sao có thể giúp chàng? Đơn giản là giống tế phẩm, dâng hiến cả thân thể mình để chàng tùy ý dâm loạn.

Một tay chàng nắm chặt dương v*t đang căng cứng, một tay sờ lên bầu ngực mềm mại, mịn màng như bơ sữa của người bên canh.

Thẩm Tương Uyên khẽ phát ra tiếng than thở thỏa mãn, một cảm giác hoàn toàn khác lạ đánh úp lý trí của chàng, Thẩm Tương Uyên nhớ lại cảnh Diệp Thê quỳ gối dưới thân chàng, dùng bầu ngực mềm mại kia kẹp lấy côn th*t nóng rẫy ma sát qua lại.

"Ha..." Tiếng thở dốc thô trầm vang lên, yết hầu mãnh liệt di chuyển.

Quy đầu như có như không chạm vào đầu v* đỏ hồng, bên còn lại bị nam tử dùng tay xoa nắn đến đỏ tấy, dựng thẳng lên.

Thẩm Tương Uyên tự chơi đến hứng thú, chàng di chuyển thân dưới đến trước ngực Diệp Thê đặt "đại điêu" nằm giữa hai bầu ngực trơn láng.

Quy đầu tiết ra dâm dịch nhỏ xuống ngực, khiến bầu vú thêm trơn láng, bắt mắt.

"Đại điêu" cứ thế chơi bầu vú...

Thẩm Tương Uyên không thỏa mãn với sự đụng chạm đơn giản này, côn th*t của chàng đung đưa chạm vào hai bầu ngực trắng hồng, đầy đặn, khiến "đại điêu" bị kích thích chàng lớn hơn, chàng nhịn không được tư thế dụ hoặc này, mê man đặt tay lên hai bầu vú, đem "đại điêu" cắm vào cái rãnh sâu hun hút được tạo nên bởi hai quả đồi đẫy đà kia.

Thật muốn hung hăng làm đến khi vú tỷ tỷ trầy da.

Chàng ác độc nghĩ, cuối cùng ngẫm nghĩ lại thôi, nếu lưu lại vết trầy sẽ bị phát hiện mất.

Sự bất mãn ngày càng tăng lên, Thẩm Tương Uyên mãnh liệt rút ra đút vào khe vú, quy đầu xuyên qua khe trực tiếp đập vào cằm Diệp Thê, rồi theo đà hôn lên môi nàng.

Diệp Thê đang ngủ, bởi vì hít thở cho nên cánh môi khẽ mở ra trùng hợp mở đường cho Thẩm Tương Uyên tiến vào.

Xuyên qua cánh môi mềm mại rồi đến hàm răng, chàng không dám tiến vào quá sâu, sợ không khắc chế nổi mà chui vào khoang miệng nàng, phần khác vì chạm đến răng cứng rắn nên nhanh chóng rời khỏi.

Thời điểm "Đại điêu" rút khỏi, phía trên quy đầu dính một sợi chỉ bạc, trong nhất thời không thể phân biệt được là dâm dịch của nam tử, hay nước miếng của nữ tử, nhưng bất luận là gì đều dâm mĩ vô cùng, khiến ham muốn của Thẩm Tương Uyên càng hung hãn trào lên.

Cứ như vậy một lần rồi lại một lần, Thẩm Tương Uyên dùng quy đầu chơi cánh môi Diệp Thê, cảm giác hoan ái khiến huyết mạch toàn thân chàng như bị đun sôi, trong khoảng khác lý trí buông lơi, tinh dịch mãnh liệt bắn ra, Diệp Thê đang say giấc, đúng lúc mơ màng nói mớ vừa vặn nuốt vào.

Thẩm Tương Uyên chăm chú nhìn về khu rừng thần bí, ẩn sâu dưới hàng Diệp Thê, hiện tại nàng đang mang thai nên cả hai không tiện hoan ái, nhưng sờ một chút chắc vẫn được đi.

Một tay lưu luyến đặt trên bầu ngực sữa, một tay lần mò đi xuống, cách một lớp quần lót mỏng chạm vào hoa huy*t ấm nóng của nàng.

hoa huy*t theo bản năng hút lấy ngón tay chàng như mời gọi, hằn trên váy lụa trắng và hình dáng đẹp đẽ, chặt chẽ của đóa hoa.

"Sớm biết thế đã không cho tỷ tỷ mang thai..."

Hoài thai mười tháng, đã bao lâu chàng không được rong ruổi trong cơ thể mềm mại này, Thẩm Tương Uyên âm thầm hối hận, nghĩ thầm lần này sinh xong, chắc chắn chàng sẽ đích thân tìm thái y muốn chế thuốc ức tinh.

Cách một lớp vải sờ sờ hoa huy*t của tỷ tỷ quả nhiên không thể làm giảm cơn thèm khát của chàng, Thẩm Tương Uyên đổi tư thế, cả người nằm sấp lên thân thể Diệp Thê, đầu vùi vào háng nàng, còn đại điêu của chàng như cũ cắm trong miệng Diệp Thê.

Đầu lưỡi quyến luyến vờn quanh hoa huy*t, khi thì dùng đầu lưỡi đùa bỡn hoa môi, khi lại dùng mặt lưỡi thô ráp dán chặt vào âm hộ, đùa giỡn không biết chán.

Nam nhân mải miết rong ruổi trong hoa huy*t, đặc biệt là bên trong vách tường hoa chật hẹp dần dần tiết nước ngọt, không nhiều lắm nhưng cũng để giảm phần nào cơn khát dục đang bùng cháy toàn thân Thẩm Tương Uyên, an ủi những ngày bị cấm dục, nghẹn đến toàn thân khô nóng của chàng.

truyện ngôn tình

Tần suất liếm láp càng ngày càng tăng, Thẩm Tương Uyển dần cảm thấy hạ thân căng thẳng, dương v*t bên dưới cứng lên, hai tinh hoàn nặng trĩu tì lên cằm Diệp Thê.

Đôi tay ban đầu đặt trên đùi Diệp Thê, nhưng tình trạng dục vọng mất khống chế như hiện tại, chàng sợ sẽ không kìm nổi mà đánh thức nàng, cho nên mạnh mẽ chống lên giường.

Năm ngón tay siết chặt lấy ga trải giường, từng khớp xương nhô lên lộ rõ gân xanh, tố cáo trạng thái tinh thần chàng lúc này.

Thẩm Tương Uyên há to miệng mãnh liệt mút mát hoa huy*t ái thê, đồng thời đem toàn bộ tinh dịch bắn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

Đến khi chàng thỏa mãn từ trên người nàng bò xuống, nhìn đôi bầu ngực đẫy đà dính đầy dịch trắng, trong lòng nhộn nhạo vui sướng, hận không thể dùng chính bàn tay này vò nắn hai nhu tiêm mềm mại kia.

Qua mấy tháng nữa, biết đâu bầu ngực sữa đầy đã đó thực sự có thể tiết sữa đi, Thẩm Tương Uyên vừa nghĩ đến điều này, hạ thân bên dưới lại nóng lên, chàng vội vàng mặc lại quần, nhảy xuống giường, lấy nước ấm lau lau sạch sẽ thân thể phu nhân.

Lúc lau qua nơi tư mật thấy chỗ đó vẫn ào ạt nước, lại cúi đầu liếm sạch.

Nam nhân được ăn no chép miệng thỏa mãn.

"Ăn no uống đủ" Thẩm Tương Uyên cẩn thận đem quần áo lót, tỉ mị mặc lại cho phu nhân... !nhưng mà mặc thứ đồ này quả thực không dễ dàng, chàng lại chẳng am hiểu, nhưng đây cũng không phải vấn đề lớn, chỉ cần sao nhìn phiên phiến là được.

Xong xuôi nam nhân thỏa mãn, nặng nề ôm lấy phu nhân chìm vào giấc ngủ..

*****

Lúc Diệp Thê tỉnh dậy, Thẩm Tương Uyên vẫn còn đang say ngủ.

Khi ngủ say khuôn mặt tuấn tú của chàng nhiều hơn sự trầm tĩnh, lông mi nhỏ dài, tạo thành một bóng nhỏ dưới mắt, thoạt nhìn vô hại, thiên chân, thấp xuống chút nữa là bờ môi mỏng hơi cong lên, thoạt nhìn có vẻ ương bướng, kiêu ngạo, ...

Ừm, bên khóe môi còn dính chút nước miếng.

Nàng nghịch ngợm nhéo nhéo mấy cái nhưng Thẩm Tương Uyên vẫn như cũ, ngủ say đến không biết trời đất.

Hiếm có dịp tướng quân ngoan ngoãn như vậy, Diệp Thê đem khuôn mặt tướng công nhà mình nắn, kéo thành nhiều hình dạng ngốc nghếch khác nhau.

Nhưng mặc kệ Diệp Thê làm đủ trò đi chăng nữa, Thẩm Tương Uyên cũng chỉ chun mũi vài cái tiếp tục vùi sâu vào cơn mộng mị, không có chút xíu biểu hiện nào là sắp thức dậy.

ngôn tình ngược

Cứ thế trong phòng ngủ chỉ còn tiếng cười nhè nhẹ của Diệp Thê và tiếng hít thở đều đều của Thẩm Tương Uyên.

Ngủ say vậy? Trên mặt Diệp Thê mang theo ý cười cưng chiều, nàng chống tay nằm tựa lên ngực chàng, lồng ngực nhịp nhàng lên xuống theo từng nhịp thở.

Nàng lẳng lặng ôm lấy Thẩm Tương Uyên, quay mặt lại, áp tai lên tim chàng nghe tiếng đập vững trãi của chàng, một tay khác phủ lên bụng mình.

Thai nhi vẫn còn nhỏ, cho nên chưa thể cảm thấy được rõ ràng trong mình đang mang một sinh linh bé bỏng, bà vú nói phải hơn hai tháng mới cảm nhận được tim thai của đứa bé.

Đây là đứa con của nàng và tướng quân.

Ánh mắt Diệp thê thoáng chốc trở nên vô cùng nhu hòa, nàng mê luyến người đàn ông này, quyến luyến sự dịu dàng của chàng, sự bá đạo của chàng, sự ngây thơ của chàng, yêu cả tính tình ngang bướng, khẩu thị tâm phi của chàng.

Ngẩn người suy nghĩ đến tận khi có tiếng bước chân nhè nhẹ bên ngoài, nàng mới thận trọng chống người ngồi dậy, cảm giác một cơn nhói từ bụng dưới đột nhiên ập đến, khiến nàng theo phản xạ phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ.

Lập tức Thẩm Tương Uyên mở choàng mắt, cực kỳ nhanh nhẹn, như thể một phản xạ hoàn toàn bản năng.

Diệp Thê còn chưa kịp phản ứng, nam tử đã ôm lấy nàng, bảo hộ phía sau lưng, lo lắng nói: "Nàng không thoải mái à?"

Thẩm Tương Uyên ngáp một hơi, hai chân ngồi xếp bằng cực kỳ tự nhiên cúi người vùi đầu vào hõm vai nàng.

Đêm qua chàng quá hưng phấn, đến mức trong mơ cũng thấy thân thể mềm mại, yểu điệu của nàng.

Lòng không kìm được cảm thấy viên mãn, hạnh phúc, đuôi mắt, khóe miệng đều tràn ngập ý cười.

Hơi thở ấm áp từ cổ truyền đến khiến thân thể nàng tê dại, Diệp Thê nhanh chóng lấy lại tinh thần, trong tim nàng hiện tại toàn là mật ngọt, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cổ Thẩm Tương Uyên, nghe chàng thoải mái thì thầm: "Ta dậy rồi đây."

Thẩm Tương Uyên mơ màng hồi lâu mới xuống giường, lại quay lại hỏi: "Vừa rồi thằng nhóc kia làm phiền nàng ư?"

"Cái gì mà thằng nhóc?" Diệp Thê bất đắc dĩ cười.

Chàng ậm ừ vài tiếng, không tỏ ý kiến gì, nhanh chóng mặc quần áo.

Diệp Thê ngồi trên giường chậm rãi tập các động tác giãn cơ mà các ma ma chỉ dạy, không ngờ nàng vừa giơ tay lên chiếc áo yếm lỏng lẻo trên người tuột xuống.

Diệp Thê vội vàng che lại mảnh xuân sắc đầy đặn, hút hồn trước ngực.

May thay Thẩm Tương Uyên đưa lưng về phía nàng, cho nên không nhìn thấy, nàng một lần nữa thắt chặt dây áo, cẩn thận suy nghĩ lại rõ ràng hôm qua nàng quần áo nghiêm chỉnh đi ngủ.

Áo yếm sao có thể đang yên đang lành tuột ra...

Diệp Thê nhìn tấm lưng vạm vỡ, trần trụi, đầy sức sống của Thẩm Tương Uyên, mơ hồ đoán được đáp án, chậm rãi nói: "Tướng công."

"Sao thế?" Thẩm Tương Uyên vừa mặc xong một nửa quần áo, ngơ ngác quay đầu."

"Tối hôm qua, chàng..."

"Tối hôm qua..." Động tác của Thẩm tướng quân thoáng dừng lại, biểu hiện chột dạ rõ ràng.

Diệp Thê thấy biểu tình này của chàng, biết chắc là mình đã đoán trúng, cũng không rõ rốt cục chàng đã làm gì, nhưng mà toàn thân nàng mỏi nhờ, bủn rủn, cho nên đại khái đêm qua đã xảy ra chuyện gì cũng không khó tưởng tượng, nàng chỉ đành bất đắc dĩ thở dài: "Tướng quân chàng như vậy là không được nha."

Đại phu đã dặn đi dặn lại không đủ ba tháng nhất định không được hoan ái, thế mà chàng lại chẳng để trong lòng.

Diệp Thê có chút tức giận.

Chuyện xấu bị phát hiện, Thẩm Tương Uyên nghe ngữ khí của phu nhân, đột nhiên thấy xấu hổ, buồn bực đáp: "Thế nào là không được?"

"Chúng ta rõ ràng đã đồng ý..." Diệp Thê hơi nhíu mày.

"Nào có ai đồng ý?" Dù sao chuyện cũng đã rồi, Thẩm Tương Uyên tính tình ương ngạnh, ăn mềm không ăn cứng, bắt đầu nổi tính ngang.

Khoảng thời gian trước, hai người cãi nhau, tính tình Thẩm Tương Uyên mềm mỏng, chịu nhường nhịn một thời gian.

Diệp Thê còn tưởng chàng đã thu liễm tính tình, giờ phút này xem ra ai đó hoàn toàn chẳng biết hối cải, nhận sai.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại người xưa có câu giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời, tính nết của chàng cũng chẳng thể nào thay đổi một sớm một chiều được.

Nhưng việc mang thai là vấn đề hệ trọng, Diệp Thê không thể dung túng cho Thẩm Tương Uyên làm bậy, vạn nhất hành xử không đúng mực, xảy ra chuyện gì... !Haizzz tiểu tướng quân thật là, nàng thầm oán giận trong lòng.

"Dù sao chàng cũng phải nhịn xuống, không thể làm loại chuyện lén lút, vụng trộm thế được." Diệp Thê đã giận đến độ hai má đỏ lên.

Sự ham muốn thân thể không phải chỉ mỗi mình chàng, bản thân Diệp Thê cũng phải vô cùng kìm nén, trước đây ngày nào cũng hoan ái, quấn quýt, đột nhiên bảo ngừng quả thực không dễ thích ứng, mỗi lần trong bụng trướng lại lại nhớ đến cảm giác tinh dịch ấm nóng lấp đầy cơ thể.

Nghĩ rồi, ánh mắt khẽ liếc xuống, dưới đường nhân ngư mạnh mẽ là bộ dạng không chỉnh tề, quần mới mặc qua loa, dây lưng còn chưa thắt, phần thân dưới hơi cộm lên, mơ hồ nhìn rõ hình dáng "đại điêu".

Thẩm Tương Uyên thấy ánh mắt do dự của phu nhân, cho rằng nàng không tín nhiệm mình, chàng cũng tự biết bản thân đuối lý, vì vậy nhanh chóng lên tiếng đáp ứng: "Đã biết, đã biết."

"Thật không?" Diệp Thê nghe là hiểu ai đó trả lời cho lấy lệ mà thôi.

Thẩm Tương Uyên nhanh chóng chỉnh đốn thái độ, nghiêm túc e hèm một tiếng, gật gật đầu.

Hôm nay nghiêm khắc như thế, tiểu tướng quân cũng đã chịu đồng ý, nhưng chàng thực sự biết sai mà sửa hay chưa mới là điều quan trọng.

Đáp án thì có vẻ đương nhiên là không.

Dùng xong điểm tâm, Thẩm Tương Uyên chuẩn bị đi thượng triều, trước khi rời đi miệng còn không ngừng làu bàu.

"Chẳng phải là... !không tin ta đến nỗi bắt ta thề thốt hay sao.

Cứ như định lực của ta kém lắm không bằng."Ai đó cực kỳ ủy khuất bất mãn nói.

Trong mắt Thẩm Tương Uyên việc chàng không nhịn được mà làm chuyện lén lút với thê tử không phải chuyện lớn, trên đời này làm gì có nam nhân nào, lại còn là người vừa kết hôn nhẫn nhịn không ăn mặn được suốt 10 tháng, có thể nhịn được thì dám chắc không phải nam nhân.

Hơn nữa, chàng làm gì cũng đều đúng mực, Thê tỷ tỷ hà tất phải...

Thẩm Tương Uyên càng nghĩ càng tức, chàng từ trước đến nay có một tính xấu chính là không bao giờ nghĩ nguyên nhân xuất phát từ mình, vì vậy theo tư tưởng thâm căn cố đế cảm thấy Diệp Thê keo kiệt, nói không cho chạm vào, là không cho chạm thật.

Chàng nghĩ đến nhập thần, không chú ý đã đi đến tiền viện, Thẩm Tương Uyên nhìn dám người trong sân, Phúc Bá ngồi bên trong đình hóng gió nói chuyện với mấy nô bộc.

Thẩm Tương Uyên quyền cao chức trọng, điền sản, của cải lớn, có ở khắp mọi nơi, chưa kể cơ nghiệp tổ tông Thẩm gia để lại, vì vậy cần có người quản lý và thường xuyên kiểm tra.

Nói chung việc này trước kia là của phu nhân Thẩm gia, nhưng sau khi Diệp Thê mang thai, không đủ sức quản quá nhiều việc, trùng hợp kế toán của phủ tướng quân lại xin về quê vì nhà có việc gấp, đành phải tuyển người mới.

Trước nay nếu trong phủ không có chuyện quá hệ trọng thì đa phần sẽ giao cho Phúc bá toàn quyền xử lý, nhưng đột nhiên trong đám người đến ứng tuyển, Thẩm Tương Uyên nhác thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Ngươi đến đây làm gì?" Thẩm Tương Uyên hếch cằm, ánh mắt không có chút thiện ý nhìn chọc chọc về phía người nam tử kia, người này chính là căn nguyên gây ra hiểu lầm giữa chàng và Diệp Thê.

"Ứng tuyển vị trí quản lý tài chính phủ tướng quân." Cố Liễm Chi cởi bỏ áo gấm, chỉ còn là một nam tử bình dị, hõa nhã.

Chàng ta bình thản đáp, không hề để ý đến ánh mắt khinh thường của người xung quanh, nở nụ cười không kiêu ngạo, không siểm nịnh với Thẩm Tương Uyên..

Crypto.com Exchange

Chương (1-43)