Ghen
← Ch.58 | Ch.60 → |
Buổi đấu giá này không xa hoa lắm, nào là sứ Thanh Hoa, cũng không phải đồ cổ giá trị, ngược lại có giá nhất là mấy bức tranh chữ mà Kiều Khương không thể thưởng thức được, chỉ những kẻ có tiền mới biết ý nghĩa của chúng. Vị khách hàng mà Thạch Khang Thành đắc tội, Phạm Tổng rất thích bức tranh chữ đó, Kiều Khương nhìn mặt trợ lý, cậu ta lập tức gật đầu, giở bảng trong tay.
Đấu giá hai lần, Phạm Tổng nhịn không được quay đầu, phát hiện Kiều Khương ở phía sau, ông ta cười cười thân thiện, không đấu giá nữa, người chủ trì gõ gõ, Kiều Khương lấy được bức tranh chữ kia, phục vụ đi xuống đưa thẻ đánh số thứ tự món đồ vào trong tay trợ lý của Kiều Khương, bảo lát nữa cô qua đó ký tên.
Phạm Tổng lúc này phải ra về tay không, đồ muốn mua bị đoạt mất, ông ta đỡ đỡ mắt kính, phất tay chào mấy vị tổng giám khác. Kiều Khương đi đến, cầm số thẻ bức tranh chữ trong tay của trợ lý, đưa đến tay Phạm Tổng.
"Vậy là có ý gì?" Phạm Tổng hỏi.
"Như chú thấy, cháu tặng chú." Kiều Khương trực tiếp nói: "Xem như đền bù sai lầm của Sếp nhỏ."
"Không hổ danh là Kiều Tổng, ra tay hào phóng thật."
Phạm Tổng nhận lấy tấm thẻ gỗ, cười cười: "Tôi chỉ không muốn hợp tác cùng đứa trẻ kia, căn bản sẽ chờ cô trở về rồi bàn, ai biết, cô nghỉ ngơi dài như vậy."
Kiều Khương cùng ông ta nói chuyện vài câu, trợ lý đi đến nói cô có điện thoại, cô chào hỏi cùng mấy tổng giám khác, vừa nhận lấy điện thoại, là gã chó má gọi đến.
"Tên đàn ông trong nhà em là ai?" Yến Chiêu vừa đưa hàng xong trở về, đi ngang qua nhà Kiều Khương, phát hiện có người bơi lội ở bể bơi nhà cô. Là con trai.
Kiều Khương vừa nghe đã biết ngay là Trần Chúng thăng, cố ý hỏi: "Đàn ông nào cơ?"
Yến Chiêu: "......"
Anh hít sâu một hơi: "Em ở đâu?"
"Có việc?" Kiều Khương xoay người thấy Vinh Yến cùng ông tổng đại gia đang đi về phía thang máy chuẩn bị xuống dưới, cô nắm di động phất tay ý bảo trợ lý đuổi kịp.
Đầu dây bên kia im lặng một lát, truyền đến tiếng nói thô nặng của Yến Chiêu:
"Kiều Khương, anh đang ghen."
Không biết vì sao, câu này làm tâm trạng của Kiều Khương rất sung sướng.
Có lẽ là vì những lời này, cũng có lẽ vì sự xuất hiện của Vinh Yến, cũng có thể lúc cô đang nói chuyện với Yến Chiêu, mà cô ta vừa vặn lại đứng trước mặt mình cách đó không xa, bỗng nhiên cô hô to tên anh trong điện thoại: "A Đại."
Vinh Yến giật mình run lên một cái, lão tổng kia đang nắm tay cô ta hỏi: "Làm sao vậy?"
Vinh Yến muốn quay đầu lại, nhưng không dám nên chỉ nhỏ giọng nói: "Không có gì."
Kiều Khương xác định đây là Vinh Yến kia, sau đó cúp máy.
Thang máy đến, bốn người đi vào bên trong, lão tổng chào hỏi với Kiều Khương, hỏi sếp tổng cô gần đây làm gì, sao hôm nay không tới, Kiều Khương đáp qua loa, không lộ ra tin sếp mình bay đi nước ngoài.
Sau khi ra khỏi thang máy, cô thấy di động nhận được vài tin nhắn, có của gã chó má, không click mở, ném túi xách vào tay trợ lý, nhấc giày cao gót bước lên xe.
Vinh Yến không thể tưởng tượng có người phụ nữ xinh đẹp tự tin như vậy, cô không nhịn được hỏi người bên cạnh: "Cô ấy là ai, nhìn thật tài giỏi."
"Giỏi hơn đàn ông." Lão đại gia vô cùng tán thưởng: "Tập đoàn Hoàng Thân biết chứ? À, nói thì cô cũng không biết, về sau những việc này đừng hỏi, đối với cô cũng vô dụng."
Sắc mặt Vinh yến trắng bệch, vẫn còn nguyên vẻ cười mỉm nói: "Vâng"
Xe chạy về khu chung cư mà Kiều Khương thuê ở gần cửa sau của công ty, sau đó trợ lý sẽ đánh xe cô về nhà. Kiều Khương yên ổn ngồi ở ghế sau, mới nhớ ra hôm nay vẫn chưa ăn cơm chiều, đói đến mức dạ dày hơi đau đau. Cô cầm di động lên nhìn, Yến Chiêu nhắn hai tin đến:
【 Em ở đâu? 】【 Anh phải làm, bận xong gọi anh. 】
Cao Kim Lan nhắn tin hỏi cô tối nay có về không, Thạch Khang Thành hỏi cô tối nay có tham gia tiệc từ thiện không, Trương Đông Đao nhắn mười mấy tin chửi Trần Chúng Thăng là con trai đại gia ngốc nghếch, mấy nhóm công ty tin tức liên hồi, cô tắt điện thoại.
Cảm thấy hơi mệt.
Lần tìm thuốc lá trong túi, không nghĩ lại mò được một viên kẹo dẻo vị quýt.
Chắc Cao Kim Lan dọn đồ cho cô lỡ tay để vào, cô xé vỏ cho vào trong miệng, vị chua chua ngọt ngọt mùi quýt tràn đầy khoang miệng, trong đầu tất cả đều là vẻ mặt của Yến Chiêu.
Cô mở di động ra, tìm khung chat với Yến Chiêu, gửi định vị.
← Ch. 58 | Ch. 60 → |