Truyện:Eo Thon - Chương 031

Eo Thon
Trọn bộ 113 chương
Chương 031
Anh bắn rồi à?
0.00
(0 votes)


Chương (1-113)

Bùi Y Y vừa mới nói xong thì Thẩm Ý đã cười rộ lên.

Nụ cười của anh không sâu, chóng vánh và lạnh nhạt, đôi mắt ánh lên sự giễu cợt và xem thường. Nhưng lúc này, anh bất chợt trở nên tàn ác, giống như dấu hiệu trước khi ɢ𝖎ế_𝐭 người, vẻ mặt lạnh tanh đẩy mạnh Bùi Y Y xuống giường, rồi nhấc đôi chân thon thả của cô vắt lên thắt lưng của mình."Không 𝖌·ⓘế·✝️ thì làm sao, ℊⓘ*ế*ⓣ rồi thì làm sao?" Anh cầm thằng nhỏ của mình, 🌜ắ*Ⓜ️ ✅*à*0 hoa huy*t của cô, "Em cho là em có thể từ dưới thân anh chạy thoát à?"

Cơ thể như bị một chiếc rìu chẻ làm hai nửa, Bùi Y Y đau đến thét lên, ngay tức khắc cũng quên luôn chuyện anh có 🌀-ⓘế-𝖙 người hay không. Hai tay cô quờ quạng lung tung trong không khí, khi chạm vào cánh tay của Thẩm Ý, cô thử bấu vào cánh tay anh như bắt được một cây bèo trôi, nhằm dùng sức lực của mình để anh nhẹ nhàng hơn một chút.

Nhưng Thẩm Ý không nghe, dường như anh đang trừng phạt cô vì cô đã hỏi chuyện không nên hỏi. Đoạn trước của quy đ*u cứng rắn chọc vào, nong rộng lỗ huy*t vốn chỉ to bằng đầu ngón tay út.

"Đau..." Bùi Y Y 𝓃·🌀·𝖍1ế·𝓃 𝖗ă·ⓝ·ɢ la lên.

Cảnh 𝓅*h*á †r*1*ⓝ*♓ mà cô đọc ở trong những bộ tiểu thuyết ❶·8️⃣·+, cô gái chưa làm chuyện người lớn bị cây gậy thô to tiến vào, cơ thể bị tách ra một cách miễn cưỡng, đợi đến khi gậy th*t thô to vào đến lút cán rồi lại 𝖗.ú.𝖙 𝐫.ⓐ, 〽️á-𝖚 xử nữ sẽ dính vào thân gậy cùng trào ra bên ngoài. Đợi đến khi động tác đưa đẩy được lặp lại mấy lần, cơ thể của cô gái sẽ thích ứng, k𝖍.𝖔.á.❗ 𝖈ả.𝖒 ập đến trước và cảm giác ↪️-ự-𝖈 𝐤-𝒽-oá-ï sẽ xuất hiện ngay sau đó, cô gái đã hoàn toàn biến thành phụ nữ.

Bùi Y Y đã đến bước cơ thể bị xé rách, dựa theo các bước thì cô chỉ cần đợi Thẩm Ý vào đến tận cùng thôi.

Nhưng quy đ*u đã chọc vào vách th*t Ⓜ️.ề.m ⓜạ.ı trong miệng huy*t một hồi lâu, Bùi Y Y còn chưa đợi được Thẩm Ý vào hết thì cô đã đau lắm rồi, nơi miệng huy*t đau đớn như bị xé rách vậy.

Bùi Y Y đau, Thẩm Ý cũng không dễ chịu. Mặc dù bên trong Bùi Y Y toàn là nước, anh cũng đã đeo chiếc bao được bôi trơn, nhưng quy đ*u gặp trở ngại, hoàn toàn không thể tiến vào. Chỉ hơi ra sức một chút, Bùi Y Y đã kêu toáng lên như sắp ⓒ-ⓗ-ế-🌴 đến nơi. Đầu nấm của anh bị 𝖘ⓘ●ế●✝️ c●𝖍ặ●t, loáng thoáng cảm nhận được cơn đau.

"Em thả lỏng chút đi."

Bùi Y Y cũng muốn thả lỏng, nhưng cơn đau bản năng đã khiến toàn thân co thắt lại, cô hoàn toàn không thể điều khiển được.

Hai ngón tay của Thẩm Ý tách hai mảnh thịt trai ra, cúi xuống nhìn thấy quy đ*u đã tiến vào được một đoạn trước.

Anh vừa mới rút quy đ*u ra, tiếng kêu thảm thiết của Bùi Y Y cũng dịu lại, cô tỏ vẻ đau đớn chống người dậy nhìn rồi hỏi anh: "Anh bắn rồi à?"

Bắn cái rắm, anh còn chưa vào trong đây này."Nâng cao ⓜ.ô.ռ.𝐠 lên chút."

Thẩm Ý cầm gối nhét vào dưới ɱ*ô*𝓃*🌀 Bùi Y Y, sau đó lại vào tư thế. Lần này Bùi Y Y cũng rất biết điều, chủ động quặp đôi chân trắng nõn thon thả lên thắt lưng của anh giống như lúc nãy.

"Thả lỏng chút, vào rồi sẽ không đau nữa đâu."

Anh cầm thằng nhỏ, nghe thấy Bùi Y Y thở dài thườn thượt, "Thẩm Ý, cách nói năng của anh y như một tên khốn ấy..."

"Em đừng nói nữa."

"Ồ." Rõ ràng Bùi Y Y đã nhận lời, thế mà lại nói tiếp: "Vậy em có thể kêu không?"

"Lúc anh chuyển động thì em hãy kêu."

Có lẽ hoa huy*t vừa bị chọc vào nong ra, miệng huy*t vốn có màu hồng nhạt non mềm trở nên xung huyết, càng đỏ hơn.

Thẩm Ý rất hưng phấn, ngón tay day nhấn nhụy hoa, nghe thấy những tiếng nỉ non sung 💲.ư.ớп.g của Bùi Y Y, anh mới ưỡn hông lên cắm thằng nhỏ vào miệng huy*t.

Lần này dễ dàng hơn vừa này khá nhiều, nửa đoạn quy đ*u của anh ↪️ắ-𝐦 𝖛-à-🅾️ bên trong, thấy Bùi Y Y nhíu mày lại. Khi anh đang định tiếp tục ↪️ắ.𝐦 v.à.𝖔 thêm, vách th*t trong mật huy*t như cái miệng nhỏ, ⓜ·ú·† chặt lấy đầu nấm, dù thế nào cũng không thể ↪️ắ·ɱ ✔️·à·🅾️ trong.

Bùi Y Y lại bắt đầu kêu la thảm thiết, cô vừa kêu thì bên dưới càng 💲❗ế·✝️ 𝐜·𝐡·ặ·† hơn. Thẩm Ý bị kẹp phát đau, thở hắt ra một hơi, định bỏ mặc tất cả cắm mạnh vào bên trong. Nhưng nhìn thấy Bùi Y Y đã khóc sướt mướt, anh lại có phần không nỡ. Sau khi đưa đẩy mấy cái nhè nhẹ để có được chút 🎋𝖍𝖔_á_ï ⓒả_𝖒, anh lại ⓡ-ú-✞ 𝓇-@ bên ngoài.

"Thẩm Ý, em đau quá." Bùi Y Y vốn đã có đôi mắt hạnh to tròn, lúc này trong mắt ầng ậc nước, càng có vẻ đáng thương động lòng người hơn.

Thẩm Ý nhìn chăm chú một hồi, cũng không biết là bị tiếng "Thẩm Ý" ngọt lịm kia 🎋.í.𝐜.ⓗ ⓣ.♓í.🌜.𝒽, hay là đôi mắt lấp lánh kia đã hấp dẫn anh, trái tim anh đã bị hạ gục, ma զ_⛎_ỷ xui khiến thế nào lại ghé người xuống, khẽ cọ chóp mũi vào chóp mũi xinh xắn của Bùi Y Y. Anh thật sự không thể cầm lòng được nữa, cúi xuống thấp hơn, khẽ ⓗ*ô*ռ vào bờ môi của Bùi Y Y.

Thẩm Ý có thể cảm nhận được sự cứng ngắc của Bùi Y Y, anh cảm thấy dễ chịu. Khi anh đang định làm nụ ♓ô-𝓃 sâu hơn, Bùi Y Y bỗng dùng cả tay lẫn chân quấn chặt lấy người anh, sau đó hé miệng ngậm lấy cánh môi của anh, ra sức 〽️·ú·✝️ mát như nữ զ⛎*ỷ hút tinh khí của con người.

Thẩm Ý cạn lời, đẩy cô ra, "Em nghĩ em đang hút mì đấy à?"

Hai tai của Bùi Y Y ⓝóⓝ●ⓖ 𝒷ừ●ռ●🌀 lên, cô không ngờ Thẩm Ý lại 𝐡ô●𝖓 cô vào lúc này. Cô vừa kinh ngạc vừa hưng phấn, bên dưới ↪️h_ả_🍸 п_ư_ớ_𝐜 ào ạt.

"Nhắm mắt lại."

Bùi Y Y làm theo, vừa nhắm mắt lại liền cảm nhận được Thẩm Ý lại 𝒽.ô.𝓃 cô.

Cánh môi của anh ⓜề*ɱ m*ạ*1 thơm ngát, không biết vì sao đầu lưỡi linh hoạt vừa mới chạm vào thôi đã cuốn lấy đầu lưỡi của cô qu.ấ.𝖓 🍳⛎ý.ⓣ cùng anh.

Bùi Y Y cũng học theo cách của anh, chậm rãi nhẹ nhàng 👢ℹ️-ế-𝐦 Ⓜ️ú_✞ môi lưỡi của anh.

Cô rất thích cảm giác này, khác với cảm giác kí↪️-𝒽 𝖙-𝖍-í-c-𝐡 và 𝖐·𝖍🔴·á·ï 𝒸·ả·ⓜ khi nhũ hoa được ɱ●ú●t mát, nụ ♓ô●ⓝ như một cách để bày tỏ và trao đổi tình cảm giữa hai người.

Cô thích 𝐡ô-𝖓 Thẩm Ý nhưng càng thích Thẩm Ý hơn.

Chương (1-113)