← Ch.13 | Ch.15 → |
Từ Cảnh Nhiên từ ngoài vào, cầm trong tay một cái cặp sau đó thẳng tay vứt nó lên ghế, quay qua lại nhìn thấy cô đang nói chuyện điện thoại vui vẻ với ai đó, nhưng cái anh quan tâm chính là vẻ mặt đó, nó chưa bao giờ thể hiện như lúc cô ở bên cạnh anh, "Tuyết Mạn cô đang nói chuyện với ai vậy?"
Tôi giật mình, bình nước trong tay động nhẹ, "Tôi đang có chuyện, nếu rảnh tôi sẽ điện thoại lại cho anh, tạm biệt" nói xong tôi liền tắt máy đi, vội quay người nhìn Từ Cảnh Nhiên
Gương mặt lạnh lùng của anh ta là gì đây? Mới về tới nhà đã như thế, "Là một người bạn, không có gì để phải lo lắng"
"Bạn? Cô hiện tại có rất nhiều bạn sao?" Từ Cảnh Nhiên nghi hoặc bước đến gần cô, từ lần đầu gặp cô đến nay dường như mọi chuyện của cô anh đều nắm rõ trong tay, nhưng lần này bạn bè lại trở nên nhiều như vậy, khiến anh có chút lo lắng
"Từ Cảnh Nhiên! Anh rất quá đáng, tuy anh giúp tôi trở thành một con người khác nhưng cuộc sống này là của tôi, anh không có quyền bới móc nó" tôi tức giận một mạch nói ra những gì mình vừa nghĩ mà chưa hề xem qua nó có sức ảnh hưởng đến anh ta thế nào, anh ta sẽ không tức giận cãi vã với tôi chứ?
"Đủ rồi! Tôi nói cho cô biết" anh chỉ tay về phía Tuyết Mạn, ánh mắt trừng to, "Cuộc sống của cô hiện tại do tôi quản lý, tôi thật sự đã đến giới hạn, nếu cô cứ như vậy thì đừng trách tôi!" cực điểm của bản thân anh chắc đã chưa bùng nổ trước câu trả lời của cô, nhưng tính tình thích đối đầu anh cô hình như đã quen rồi. Chưa một lần Từ Cảnh Nhiên bị người khác nói năng không nhìn mặt như cô đương nhiên bản thân cũng phải nhẫn nhịn hết mức
"Được, mối quan hệ này anh cứ giữ trong lòng, tôi cũng sẽ khắc sâu nó vào trong, NHỚ TỪNG CHỮ HÔM NAY ANH NÓI!" tôi nhấn mạnh từng chữ một để tỏ rõ lập trường của bản thân, hôm nay tôi đã nghĩ mình rất tức giận, tức giận nhất từ trước đến nay. Nói xong tôi uống hết cốc nước, bước vào phòng đóng sầm cửa lại, anh ta vẫn đứng tại chỗ đó gọi một tiếng 'Tuyết Mạn' nhưng mặc kệ anh ta tôi không quan tâm
Lời nói vừa nãy là do không kiểm soát được nên anh mới nói ra, tỏ thái độ giận dữ anh cũng không muốn, chỉ là... cô cái gì đối với anh cũng dần xa lạ, không còn thái độ bình thường như ngày trước nữa
Trưa hôm sau, tôi mở mắt thứ đầu tiên trong mắt tôi chính là trần nhà. Hôm qua ngủ không được cứ nằm lăn đi lăn lại đến cuối cùng tờ mờ sáng mới ngủ được. Tôi mở cửa bước ra bên ngoài, cố ý đi vòng vòng nhà coi hôm nay anh ta có đi chưa
"Tuyết Mạn, cô đang tìm tôi sao?" Từ Cảnh Nhiên mặc một cái tạp dề cầm đĩa thức ăn trong tay đặt xuống bàn, ngữ điệu nâng nuôi như lúc cô mới về nước nó cũng chính là như vậy
Tuyết Mạn nhìn anh một chút, Từ Cảnh Nhiên hiểu được ý nghĩ sau ánh mắt đó của cô nên nói tiếp "Hôm qua tôi thật sự xin lỗi, còn việc đêm đó... tôi sẽ xem như không có chuyện gì"
"Cái gì? Tôi mới là người nói câu đó anh có biết không" cái câu này không phải của anh ta mà là của tôi. Quái lạ thật đấy, người bị cưỡng hôn là tôi sao anh ta có thể nói ra câu đó trong khi tôi là người chịu thiệt thòi?
"Được được, tất cả là lỗi của tôi không phải của cô, tôi ở đây xin lỗi cô" Từ Cảnh Nhiên thành tâm nhìn cô
Tôi cũng ừ cho qua, vốn tôi là người đơn giản, không tính toán nên không muốn so đo với người khác. Nằm suy nghĩ tôi cũng cảm thấy mình rất có lỗi, không phải hôm đó bậy bạ cũng không xảy ra chuyện như vậy, làm cả hai người đều tâm sự đầy mình
"Tay cô hôm qua không sao chứ?" anh ngồi trên ghế nhìn cô hỏi
"Không sao, chỉ là sơ ý một chút" cô cẩn thận nói, vết thương đã được băng bó kĩ trước khi nhiễm trùng nên cũng không vấn đề
"Sau này cẩn thận một chút, còn nữa ngày mai là ngày debut. Cô không làm tôi thất vọng, người đứng đầu trong top là cô, còn người thứ hai là SS còn lại là em gái Towl và một số thành viên khác. Ba người đứng đầu có tài năng nên trực tiếp đặt cách vào girlgroud, còn lại phải trải qua một năm khổ luyện" Từ Cảnh Nhiên gắp một chút thức ăn cho cô, nói tiếp "Tôi quyết định rồi! Girlgroud Er. l thành lập cùng lúc với công ty không có thành tựu vượt trội, nếu tiếp thêm ứng cử viên sáng giá như top ba các người sẽ rất tốt cho sự phát triển của Er. l"
"À tôi có thể hiểu nhưng thành viên trong nhóm đó rốt cuộc là bao nhiêu người?" tôi đặt đũa xuống, cầm muỗng bạc mút một chút cơm cho vào miệng
Từ Cảnh Nhiên chăm chú nhìn cô hồi lâu, hôm qua rõ ràng rất ghét anh hôm nay lại bình thường, tự nhiên trước mặt anh như vậy, khiến anh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, "Sáu thành viên, từ lúc họ lập Er. l dù bản thân rất cố gắng và có đầy đủ năng lực nhưng không hề có được sự ủng hộ từ công chúng vì họ không theo xu hướng hiện đại"
"Vậy tôi sẽ làm gì?" tôi mở to mắt nhìn về phía anh ta, nghiên đầu hỏi
"Sẽ làm gương mặt đại diện" có vẻ như anh đã quyết định từ trước mới trả lời ngay sau cô hỏi như vậy
"Còn Soo Min?"
"Sẽ là vũ đạo chính của nhóm"
"Ừ" hai người chúng tôi tiếp tục ăn cơm, sau đó thì anh ta thay đồ đến công ty, tôi cũng chẳng có việc gì làm nên đành đi ngủ
...
Ring
Tiếng tin nhất trên messenger thật đáng ghét, cặp chân mày tôi nhíu lại, thật sự là chẳng muốn mở mắt bắt điện thoại xem là cái gì, "Tzy ngày mai mình đợi cậu trước công ty nhé" tôi đọc dòng tin nhấn được gửi từ Soo Min, chắc cô ấy cũng được thông báo rồi
Tôi không nghĩ nhiều quăng điện thoại qua một bên tiếp tục nhắm mắt, đột nhiên trong đầu hiện ra khung cảnh tôi ở công ty, đáng lẽ ra sáng nay phải hỏi anh ta cho rõ ràng nhưng rốt cuộc lại quên mất, thấy vậy tôi liền gọi cho anh ta
------Văn phòng chủ tịch
[Tuyết Mạn lại nhớ tôi nữa à?] bình thường anh sẽ là người gọi cô chứ cô có bao giờ thèm gọi cho anh đâu, bất quá dù anh có điện thì cũng chỉ là vì công việc
Tôi hừ một tiếng, "Hôm qua Tề Hàn nói như vậy là thế nào?"
Từ Cảnh Nhiên có đôi chút ngẩn người, anh cũng quên mất việc đó nếu cô không nói anh cũng sẽ không nhớ ra. Theo như anh nghĩ thì chuyện này không thể nói được, nếu nói anh chắc chắn sẽ bị cô giận cho đến chết
[Chuyện là... hôm qua Tề Hàn bị thất tình nên có đôi chút không vui liền đi kiếm việc giải toả nên mới lôi việc của cô ra thúc đẩy] đành phải xin lỗi người anh em. Từ Cảnh Nhiên cười e dè, trên cổ họng vài giọt mồ hôi nhỏ cứ thay phiên nhau trút xuống
"Đã hiểu" tôi cúp máy, giải quyết xong chuyện bản thân thắc mắc nên tôi ngủ luôn một mạch đến tối
Ngày debut, do ngủ sớm nên năm giờ mấy sáng tôi đã thức giấc, nhưng mà cái bụng rất trống trải a. Cái đó không trách được, anh ta không về thì bệnh làm biếng của tôi lại phát tác rất mạnh đến cơm tôi cũng quên ăn
← Ch. 13 | Ch. 15 → |