C62: Kêu cho anh nghe
← Ch.61 | Ch.63 → |
Edit: Dưaa
Nguyên nhân lớn nhất ban đầu cô thuê căn nhà này cùng Đổng Hân Kỳ là vì tuy nhỏ nhưng có hai phòng tắm, vô cùng tiện lợi cho hai cô gái.
Trong phòng ngủ của Đổng Hân Kỳ có nhà tắm, Trâu Ⓜ️.ôn.🌀 ở ngay bên cạnh cũng có. Chính vì thế mà cho dù rạng sáng Đổng Hân Kỳ mới về đến nhà cũng không lách ca lách cách làm phiền đến Trâu 〽️ô·n·ℊ.
Cô chỉ tay về phía sau: "Ở đằng kia."
Hạ Vũ Châu vòng tay ôm lấy cô, muốn đi vào bên trong.
"Chờ một chút..." Trâu Môn.🌀 nhìn chằm chằm túi đồ vương vãi trên mặt đất.
Hạ Vũ Châu nương theo ánh mắt của cô, nháy mắt liền hiểu rõ cô nghĩ gì, vươn tay cầm túi đồ lên kéo Trâu Mô𝖓_ⓖ vào phòng tắm.
Sau khi đóng cửa lại, Hạ Vũ Châu đặt cô lên bồn rửa mặt, hai tay chống ở hai bên hông cô cúi người xuống, cô thuận theo đó mà đưa tay ôm lấy cổ anh. Mái tóc dài của cô hơi xoăn ở cuối đuôi dần rủ xuống.
Trâu ℳ·ôn·𝖌 đưa tay sờ mặt anh, mặt bàn lạnh lẽo quả nhiên không thoải mái bằng cơ thể ấm áp của anh. Hạ Vũ Châu đưa tay thò vào quần áo cô, bàn tay chạm vào da thịt có hơi lạnh khiến Trâu Mô.п.ɢ không thể không ⓒắ-𝐧 пⓗ-ẹ đầu lưỡi anh.
"Cắn anh đi." Hạ Vũ Châu buông môi cô ra.
Cô nhìn vào mắt anh: "Tay anh lạnh."
"Sờ một chút là ấm ngay ý mà." Dứt lời liền vòng tay qua sau lưng cô, cởi bỏ khóa nội y: "Cho anh sờ n-ℊ-ự-𝐜 đi mà."
Hạ Vũ Châu bình thường lịch sự nhã nhặn, Trâu 〽️*ô𝓃*𝐠 cũng ít khi nghe anh nói lời thô tục hay chửi thề.
Nhưng một khi tới lúc rồi thì đúng là "miệng chó không mọc được ngà voi" mà.
Ban đầu cô cảm thấy không quen nhưng về sau lại phát hiện kiểu "dirty talk" này thực sự có thể khiến cuộc vui hưng phấn hơn ở một mức độ nhất định.
"Mềm thật đấy, ℳôռ*ℊ Ⓜôⓝ-🌀." Anh xoa nhẹ vài cái: "Hình như so với hồi trước lớn hơn một chút thì phải."
Trâu Môⓝ.🌀 cảm thấy anh đang ngấm ngầm ám chỉ cô béo.
"Nhưng mà anh thích." Hạ Vũ Châu chậm rãi nhào nặn: "Nếu to hơn chút nữa thì tốt biết mấy."
Trâu Ⓜô●𝖓●ⓖ bĩu môi, đây là... chê cô nhỏ hả?
Hạ Vũ Châu đọc được ý tứ trong ánh mắt cô: "Không phải chê em nhỏ đâu. Em to, đẹp mà, anh thích!"
"Anh phiền thật đấy." Trâu Môп-ɢ nhỏ giọng thì thầm, lại nhịn không được cúi đầu cười.
Cô vui thì Hạ Vũ Châu cũng vui. Đang muốn cởi nút thắt trên quần áo của cô, nửa ngày mới phát hiện chỉ là đồ trang trí.
"Là thế này này." Trâu 〽️ô*n*ɢ tự 🌜*ở*𝐢 🍳*u*ầ*𝐧 áo của mình ném xuống đất, thuận tay cởi luôn cả quần lót xuống.
Lúc Hạ Vũ Châu đang định 𝖍ô·𝐧 lên ⓝ-🌀ự-ⓒ cô thì bị cô giữ lại: "Chờ chút đã." Trâu 𝐌·ôn·ɢ lấy ra hai chiếc khăn bông mềm, thấm nước rồi lau vết son môi quanh miệng anh: "Được rồi."
Lần nữa cúi xuống, Hạ Vũ Châu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, ngẩng đầu cùng cô chắc chắn: "Chắc là không còn điều gì ngoài ý muốn nữa đâu nhỉ?"
Trâu ℳô*п*𝐠 đột nhiên cảm thấy bộ dạng này của anh có chút đáng thương, nén cười lắc đầu: "Không đâu."
Hạ Vũ Châu không chần chừ nữa mà ôm lấy lưng làm cô dựng thẳng người lên, hô·ⓝ lên nɢự●↪️ cô, dùng đầu lưỡi 👢𝖎ế*𝖒 láp, lưu lại vài vệt nước, hơi thở ấm nóng phả lên da thịt khiến nhũ hoa cô dựng đứng.
Trâu ℳ.ôⓝ.ɢ ngửa đầu, tay Hạ Vũ Châu đỡ sau gáy cô, ngón tay cô luồn vào tóc anh, anh ⅼ·ℹ️ế·𝐦 hơi mạnh bạo, có thể nghe được tiếng cô г.ê.ռ 𝖗.ỉ.
"A... a..." đầu v* bị anh ngậm liên tục trong miệng, Trâu 𝐌●ô●𝓃●g thoải mái đến mức ngón chân ở dép lê cuộn tròn vào nhau.
Hạ Vũ Châu không muốn bỏ mặc bên còn lại, nhưng anh thực sự không thể quan tâm hết được bèn nắm lấy tay Trâu M.ô.п.🌀 đặt lên bầu 𝐧●ⓖự●𝒸 cô: "Tự xoa chỗ này một chút."
Trâu Ⓜôn.g nghe lời tự mình xoa hai lần, thế nào cũng không có cảm giác được như lúc anh xoa. Cô hơi xấu hổ, lấy hết can đảm nói: "Anh... anh sờ đi..."
Hạ Vũ Châu cười khẽ ra tiếng, anh ôm Trâu 𝐌ô_n_𝐠 xoay người, để cô dựa vào tường, nửa người trên có điểm tựa mới dễ dàng "hoạt động". Anh rảnh tay xoa nắn bên п🌀ự●↪️ còn lại. vừa 𝐥1·ế·ⓜ vừa cắn, hai bên đều chăm sóc tận tình.
Từ góc độ này, Trâu Ⓜ️·ôⓝ·🌀 nhìn thấy toàn bộ hành tung của hai người từ tấm gương đối diện, cô nhìn thấy mặt mình đỏ ửng, lại nhìn thấy Hạ Vũ Châu chôn mặt vào ռgự_𝐜 cô, thi thoảng lại nhìn thấy mình trần trụi bị anh xoa п🌀ự●ⓒ.
Cô thấy rõ biểu cảm của chính mình, vừa thèm khát vừa thích thú.
Trâu 〽️ô𝓃-ⓖ vòng tay qua cổ anh, cô muốn anh tiếp tục, muốn nhiều hơn nữa, cô vô thức hoàn toàn không kiểm soát được gót chân mình cọ vào bắp chân anh.
"Muốn không, 〽️ôⓝ.ɢ 𝐌-ôռ-🌀?" Hạ Vũ Châu đã cảm nhận được lửa tình của cô.
"Ừm..." Cô hừ nhẹ một tiếng.
"Ướt rồi?" Anh dùng đầu ngón tay xoa nắn nhẹ quả hồng, chúng ở trong tay anh lúc mềm lúc cứng, lặp đi lặp lại.
Đương nhiên ướt, Trâu 〽️ô.𝓃.ɢ nhắm hai mắt lại cũng có thể cảm nhận được mình ướt thành dạng gì, cô khẽ gật đầu.
Hạ Vũ Châu cũng không định cứ vậy mà cho cô, tay anh luồn vào giữa hai chân, từ gấu quần ⓥ*⛎*ố*𝐭 ☑️*e vào trong đùi, lòng bàn tay anh thô hơn da cô rất nhiều, Trâu ℳô.𝐧.g nhịn không được nổi da gà.
"Hình như không ướt lắm nhỉ!"
Hạ Vũ Châu dường như cố ý ở trêu ngươi cô, anh rõ ràng không sờ đến.
"Ướt... Ướt..." Trâu ℳ-ô-𝓃-🌀 sốt ruột muốn chứng minh.
Cô nâng chân lên, câu lấy đùi anh rồi đẩy hông về phía trước, phảng phất mời gọi anh đến "kiểm tra".
Anh thỏa mãn cô một ít, cách quần lót dùng tay ấn nhẹ nơi riêng tư của cô, xúc cảm tuy nhỏ nhưng lại làm cô hít hà một hơi.
"Muốn anh xoa không?" Hạ Vũ Châu ở bên tai cô phà hơi, nói xong liền ⅼ𝐢ế·𝐦 vành tai cô.
"Ưm." Trâu Ⓜ️*ôռ*🌀 trả lời anh, nhưng Hạ Vũ Châu không bao giờ chấp nhận kiểu thừa nhận keo kiệt thế này.
"Xoa chỗ nào?" Hạ Vũ Châu hỏi cô: "Vú đã xoa rồi, còn muốn anh xoa chỗ nào nữa?"
Trâu Ⓜ*ô𝐧*𝐠 không chịu nói, hai chân 🎋.ẹ.🅿️ 𝒸𝖍.ặ.✝️ không cho tay anh rời đi.
"Không nói? Không nói anh làm sao mà biết được em muốn xoa chỗ nào?" Hạ Vũ Châu chơi xấu: "Nói đi, muốn anh xoa chỗ nào?"
"Ở đây." Trâu M-ô-ⓝ-ɢ vất vả rặn ra hai chữ.
"Hả? Chỗ này á?..." Anh không muốn cho cô được thoải mái sớm như vậy, nhưng lại đau lòng bộ dạng nghẹn đến đáng thương của cô, quan trọng nhất là 𝐝ụ·↪️ ✔️·ọ·𝖓·ɢ của anh cũng đang gia tăng không ngừng, Hạ Vũ Châu sợ cứ như thế này mãi anh sẽ là người mất khống chế đầu tiên.
Vì thế anh đành lui một bước: "Muốn anh sờ tiểu huyệt của Ⓜ️ôռ*🌀 Ⓜ*ô*𝐧*𝖌 đúng không?"
Anh nói trắng ra như vậy khiến Trâu Ⓜ*ô*ռ*𝖌 run lên.
"Nói đi, ℳ*ô*п*🌀 Ⓜô𝐧_🌀." Anh lén tăng thêm lực trên tay, ý định cho cô hưởng chút ngọt rồi dẫn dụ cô nói ra: "Nói muốn anh xoa tiểu huyệt đi."
"Muốn..." Trâu Ⓜô𝖓·𝐠 nếm được chút ngon ngọt liền vứt hết thẹn thùng ra sau đầu: "Muốn... Xoa xoa... Xoa..."
Cô nói không nên lời.
"Xem ra Ⓜ️ô*𝐧*𝖌 ℳ*ô*ռ*g không muốn lắm nhỉ." Hạ Vũ Châu giả vờ có chút mất mát, muốn buông tay nhưng ngón tay lại càng dùng sức tìm hoa tâm, vừa ấn vừa xoa.
Cách một lớp vải nội y khiến Trâu 〽️●ô●ռ●ⓖ càng thêm ngứa ngáy.
Hạ Vũ Châu hô*𝐧 sau tai cô, từng chút một chậm rãi mổ nhẹ sườn cổ cô.
"A... Muốn..." Trâu ℳô.𝐧.ℊ nắm chặt quần áo anh, chủ động vặn vẹo eo muốn anh dùng thêm chút lực: "Muốn xoa... xoa tiểu..."
"Hả?" Ngón tay anh đẩy lớp vải sang một bên, trực tiếp chạm vào chỗ đó của cô.
Thật là ướt rồi.
"Tiểu... tiểu... huyệt..." Trâu Môn·ɢ nói được hai chữ kia liền nhẹ nhàng đi không ít.
Hạ Vũ Châu nghe thấy được, anh cũng không muốn khiến Trâu Ⓜ️ôn.ɢ khó xử, như vậy là anh đã thỏa mãn lắm rồi: "Ngoan thật đấy."
Sau đó kéo xuống quần lót cô, hai ngón tay ở hoa tâm cô khẽ khép lại, đầu ngón tay dính đầy chất lỏng trong suốt.
"Nhìn này, Ⓜ️ô_𝓃_ℊ Ⓜôⓝ.🌀." Anh giơ tay lên trước mắt cô: "Tiểu huyệt chảy nhiều nước thật đấy."
Thẹn quá hóa giận, Trâu 𝐌ôռ_ⓖ quay đầu đi, không muốn xem nữa.
Cho dù thẹn thùng nhưng cô không thể không thừa nhận ◗*ụ*↪️ ѵọ*𝐧*g to lớn về cả sinh lý lẫn tâm lý, cô muốn bị chiếm lấy, muốn bị Hạ Vũ Châu chiếm lấy không chừa lại đường lui nào.
Hạ Vũ Châu nâng đùi cô lên, ôm lấy Ⓜ️ôп.𝐠 cô, nơi riêng tư dính vào phía dưới quần anh, nháy mắt để lại vệt nước óng ánh.
Anh đặt cô lên bồn rửa, đụng tới đồ trang điểm xung quanh, chai lọ loang choang rơi xuống.
"Ⓜ.ô.n.🌀 〽️·ô𝐧·𝐠." Anh t*𝒽*ì ⓣ*𝖍ầ*ɱ 🅱️*ê*𝐧 𝐭*@*ℹ️ cô: "Em làm anh cứng rồi."
Hạ Vũ Châu thô bạo mà 𝖈ở·ℹ️ 🍳υầ·𝐧 cô ra, kéo quần lót thuần sắc trắng điểm chút hoa nhỏ xuống, anh đột nhiên vỡ lẽ ý nghĩa của câu nói trên mạng kia: Vừa thuần khiết vừa 🍳цγ●ế●n 𝐫●ũ.
Cô sạch sẽ thuần khiết, gợi lên 𝒹ụ·𝖈 ✌️·ọ·ⓝ·𝐠 chiếm hữu của anh.
Anh cởi sạch quần áo của mình, hai người trần truồng đứng ở trước gương, Hạ Vũ Châu đẩy tóc cô ra sau, nhìn Trâu ℳô*n*🌀 trong gương, nhịn không được cảm thán: "Đẹp thật đấy."
Cảnh đẹp thế này không thể không chia sẻ với cô được. Nghĩ là làm, anh quay lưng cô lại, một tay ôm ⓝ●𝖌●ự●𝖈 một tay sờ xuống phía dưới rậm rạp kia của cô: "Nhìn kìa ℳ_ô_п_𝖌 Ⓜôⓝ●🌀, em đẹp quá."
Trâu 𝐌.ô𝐧.𝖌 híp mắt, nhìn thấy xong lại lập tức nhắm mắt.
"Ⓜ*ôⓝ*🌀 Ⓜô𝓃-ℊ, mở mắt ra nào." Ngón tay lướt qua hạt đậu, 🎋-í-🌜-h т♓-íⓒ-h khiến Trâu 𝐌ô·ռ·🌀 run lên: "Nhìn kìa."
Dưới sự mê hoặc của anh, Trâu M●ôռ●ɢ lần nữa mở mắt ra. Mái tóc che đi một bên ռ🌀·ự·🌜, một tay anh che bên 𝐧ⓖự*↪️ còn lại, tay kia che khuất đi cảnh xuân phía dưới. Nhưng loại nửa kín nửa hở này mới là chí mạng nhất.
Hạ Vũ Châu thân hình cao, anh dang rộng hai chân, dương v*t dựng đứng khẽ trượt qua kẽ ⓜ_ôn_🌀 cô, không nặng không nhẹ nhưng lại khiến cô kêu ra tiếng.
"A... ừm..." Chỉ là hai tiếng †ⓗ.ở 𝖍.ổ.𝐧 hể.𝐧 thôi nhưng lại mê hoặc lạ thường.
Quy đầu như có như không mà cọ vào cửa huyệt, âm đế bị anh dùng tay xoa tròn, Trâu ℳ_ô_𝐧_🌀 vừa nóng vừa ngứa. Hơi thở ấm nóng của anh phun hết lên gáy cô, cô duỗi tay đặt lên cánh tay đang ở phía dưới cô của Hạ Vũ Châu, không muốn để anh rời đi.
"Thích thì nói, muốn rên thì kêu ra." Hạ Vũ Châu dỗ cô: "Anh thích em rên cho anh nghe"
Có lúc Hạ Vũ Châu thật sự không hiểu cô đang thẹn thùng cái gì, kể cả khi chỉ có hai người cô cũng không buông thả được. Nhưng nếu tìm cách khác, vòng vèo vài lần lại có thể trải nghiệm "cuộc yêu" thỏa mãn hơn bao giờ hết.
Trâu ℳ·ô·𝐧·𝐠 rầm rì vài tiếng, cô vặn vẹo ⓜ.ô𝖓.🌀, cọ tới cọ lui khiến anh sưng to, tràn đầy 𝖍🅰️●Ⓜ️ 〽️●u●ố●𝓃.
"Tiểu huyệt muốn bị làm đúng không?" Lời anh nói tuy thô tục nhưng lại là sự thật.
"Ừm..." Trâu M_ô𝐧_ⓖ nhỏ giọng thừa nhận.
Cô đều đã làm tốt công tác chuẩn bị trước "sức ép" của Hạ Vũ Châu, nhưng lần này anh không muốn để cô nói ra nữa mà muốn dùng cách khác.
Anh quay người cô lại, bắt cô nhìn thẳng vào gương.
"Nhìn kĩ nhé Ⓜ·ô𝐧·🌀 𝐌ô●ⓝ●ɢ." Hạ Vũ Châu áp sát người cô vào người mình: "Nhìn xem anh làm em thế nào."
2197 words
14. 07. 2023
← Ch. 61 | Ch. 63 → |