← Ch.04 | Ch.06 → |
Sau buổi diễn.... .
"Nè Quỳnh, cậu định làm đối thủ của tớ hả?" Anna mặt hầm hầm tiến về phía Quỳnh
"Ơ... Anna, cậu nói gì vậy? Tớ đâu có làm gì?"
"Vậy sao lúc song ca nhìn Hoàng ghê zậy? "
"Ơ.. tớ..."Cô không biết phải giải thích như thế nào nữa
"Hihi, tớ đùa thôi! Làm bạn tốt của nhau nhé!"Anna lại trở lại với vẻ dễ thương thường ngày
"Ừ!"
"Xin lỗi vì đã cắt ngang! Quỳnh này, cậu lên song ca cùng Hoàng làm tớ ghen à nha!"
"Không phải đâu, Anna hiểu bạn ấy mà! Chứ con trai các người sao hiểu được"
"Đúng đấy, Minh không phải lo lắng chuyện đó đâu! Tớ gần nhà Quỳnh lại là bạn thân của nhỏ nên hiểu rõ nhỏ mà! À thôi, tớ về cùng Minh Khang đây "Thư che giấu giùm Quỳnh, nhưng cô lại cảm thấy có lỗi vì không cho Minh biết sự thật.
Không biết từ bao giờ, Hoàng, Minh, Thư, Khang đã đứng ở đấy. Nhưng chẳng mấy chốc, couple Thư-Khang "chuồn" nhanh "không để lại dấu vết"
Minh "phân công":
"Bây giờ, Hoàng-Anna, Tớ-Quỳnh sẽ đi về theo nhóm như thế? Ok?"
"Ok ok ok! Ý kiến hay đó! Về thôi về thôi!"Anna hào hứng
**
"Quỳnh nè!"
"Sao?"
"Cậu thích Hoàng phải không?"
"Làm... làm gì có chuyện đó ..."
"Ừ, tớ hỏi vậy thôi! Cậu đi chơi không?"
"Ừ, đi chơi cũng được! Tớ đang không vui lắm!"
"Sao vậy?"
"À.... chuyện gia đình thui... hi! "
"Ừ, đừng buồn nữa nghen Quỳnh, tớ không muốn công chúa của tớ lo lắng chút nào! hihi..."
**
"Cánh đồng hoa tuyệt đẹp phải không?"
Quỳnh ngồi dựa lưng vào thân cây cổ thụ đứng sừng sững giữa cánh đồng, đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định...
"Quỳnh, cậu sao thế? Hoa không đẹp à?"
"Ơ... không phải, Minh này, cậu có biết là......"
"Sao?"
"Cậu có biết là nhiều lúc cậu hơi quá đáng không?"
"Tớ.... tớ... sao cậu... lại... lại... nhắc tới.... chuyện cũ??"
"Lớp 9, cậu luôn đe dọa tớ bằng những hình ảnh tớ... tớ... cậu hành hạ tớ đủ điều! Cậu thật quá đáng! "(lưu ý: hình ảnh ở đây chỉ mang tính chất dìm hàng, ví dụ như lúc đang ăn bị chụp trộm chẳng hạn, ...)
"Tớ... tớ... chỉ muốn tạo ấn tượng cho cậu thôi! Tớ nghĩ làm như thế cậu sẽ chú ý đến tớ hơn ..."
"Tạo ấn tượng bằng những cách như vậy à?"
"Tớ... xin lỗi!"
Quỳnh im lặng. Minh lấy tay lau những giọt nước mắt đang lắn dài trên má cô, bàn tay mới ấm áp làm sao!
Cô cảm nhận được, hơi thở của Minh đang ngày càng gần....
"Lãng mạn quá ha! Mà trùng hợp thật, bọn tớ cũng đến đây nè!"
Minh và Quỳnh cùng giật mình nhìn về phía người vừa nói, thì ra là Anna, bên cạnh tất nhiên là Hoàng. Quỳnh ngượng chín mặt.
"Hoàng nè, biết thế chúng ta im lặng hơn một chút để xem phim tình cảm... Hai người họ chuẩn bị "mi" nhau đó! hihihi..."
"Đâu... có!" Minh chống chế
"Nè ông, không phải chối đâu! hihi... bọn tui nhìn thấy cả rùi! "
"Nè nè nè, Anna, ăn nói cẩn thận nghen! Tui với Quỳnh đã làm gì đâu mà các người nhìn thấy chứ!"
"Thôi, thôi được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, tôi xin hai người đấy!" Hoàng thở dài
"À, cả cậu nữa! Cậu bảo con nhỏ đó đi! Mới vào trường đã gây gổ rồi!"
"Ông nói ai gây gổ hả? Tui là bạn của Quỳnh đó, ăn nói cho cẩn thận nhá!"
"Hừm... đừng tưởng là bạn của Quỳnh thì tôi tha nhá! Mà làm sao chúng ta lại trùng hợp đến đây được nhỉ?"
"Do trời định chứ sao? Duyên phận ý trời mà!"
"Bà mê tín quá ha! "
"Đó không phải mê tín, đồ ngốc! "
"Bà nói ai ngốc hả? Bà ngốc thì có!"
"Tôi á? Ông có bị "chạm dây" không? Tiểu thư đây thông minh kiệt xuất, tài năng đầy mình đấy nhé! hơ... hơ... hơ..."
"Thôi, Minh này, cậu đừng cãi nhau với Anna nữa được không? Tớ xin cậu đấy!!!" Cuối cùng Quỳnh cũng lên tiếng
"Hừ... nể tình bạn gái tui tha cho bà lần này! Lần sau không được bất kính nữa nghe chưa!"
"Ông.... ! "
"Anna, thôi đi, chúng ta về thôi!"
Thế là xong. Đi ra cánh đồng hoa cãi nhau rồi đi về.
Dù sao thì cũng được yên ổn. Quỳnh về nhà trong một tâm trạng chán nản, toàn thân rã rời. Nào ngờ, điện thoại cũng không để yên...
"Hề lố!!! Hôm nay bà biểu diễn hay tuyệt Quỳnh ạ! Còn song ca cùng người trong mộng nữa chứ! Nhất bà rồi còn gì! "
"Haizzz.... bà đừng trêu tui nữa có được không? Tôi mệt lắm rồi!"
"Haha.. bà đừng lừa tui! Sướng thế mà! Hôm nay tui đi chơi với Minh Khang zui ơi là zui lun! "
"Liên quan gì đến tui đâu! Thui bye nha!" Quỳnh tắt máy, ném điện thoại sang một bên
"Ê... này... này!"
Tút... tút.... tút....
Thư không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra với Quỳnh " Nhỏ hôm nay bị sao thế nhỉ? Mọi hôm tám ghê lém mà... hic.. !". Nghĩ thế thôi chứ Thư lại quên ngay, vì có chàng Minh Khang nhắn tin cho nàng mà...
← Ch. 04 | Ch. 06 → |