Vay nóng Homecredit

Truyện:Em Không Yêu Tôi - Chương 04

Em Không Yêu Tôi
Trọn bộ 10 chương
Chương 04
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Lazada


Kha gia một ngày bắt đầu từ bữa sáng, một nhà bốn người ngồi ở bàn ăn, ở mặt ngoài xem ra rất hoà thuận vui vẻ.

"Ba ba sớm!" Kha Hoằng Kiệt đối phụ thân chào hỏi, gần đây nhất ít nhìn thấy phụ thân, thanh âm của hắn đặc biệt nhảy nhót."Tạp phiến(đậu hủ) cho cha!"

Kha Khải Đường tiếp nhận tạp phiến tự chế từ con, hơi có điểm hoang mang, vừa mở ra mới thấy phát giác hôm nay là tiết phụ thân, nói thật ra hắn không có gánh vác tốt trách nhiệm bởi vì hắn đối đứa nhỏ không có đủ tâm lực.

"Cám ơn, làm rất được." Hắn trong lòng rung động, bỗng nhiên cảm thấy chính mình bị đánh bại bởi đứa nhỏ cũng vì gia đình này, hắn hẳn là lại cố gắng thử xem xem.

Được phụ thân ca ngợi làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Kha Hoằng Kiệt sáng hẳn lên, Kha Nhược Lan thì tại một bên tranh thủ tình cảm nói:"Con đem salad đều đã ăn xong rồi!"

"Ân, Nhược Lan thực là ngoan." Kha Khải Đường khó được mà cười nham nhở, hắn có được rất nhiều, tuy rằng cũng không đầy đủ.

Lí Thần Du lẳng lặng nhìn ba người bọn họ, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, ai cũng nhìn không ra đáy lòng nàng có thương tích hoặc là tiếc nuối hay không?

Ăn qua bữa sáng, Kha Khải Đường phải đi làm, qua kính chiếu hậu nhìn thân ảnh đưa tiễn của thê tử, mặc kệ tối hôm qua phát sinh chuyện không thoải mái gì, nàng luôn hiền thê lương mẫu điển phạm như vậy.

Nên làm như thế nào đánh vỡ mặt nạ bình tĩnh kia của nàng? Đêm không về nhà cũng vô dụng, uống rượu thâu đêm cũng không được, hắn phải thật tốt suy nghĩ một chút.

Cả một ngày này, Kha Khải Đường tâm không ở yên, thư ký Liêu Vĩ Kiều mang ly cà phê đã pha vào hắn vẫn là vẻ mặt mơ mơ màng màng không khỏi quan tâm hỏi:"Chủ tịch, ngài có khỏe không?"

"Ta không sao." Kha Khải Đường hồi phục tinh thần lại, bức chính mình phải chuyên tâm làm việc.

"Cơm trưa vẫn là giống như trước chứ?" Gần nhất phu nhân chủ tịch cũng chưa đến đưa cơm trưa, Liêu Vĩ Kiều liền phụ trách công việc đưa cơm.

"Ân." Kha Khải Đường lo lắng một chút, quyết định hướng nhờ sự giúp đỡ của thuộc hạ, ai bảo hắn chính mình là cái người thất bại."Ta hỏi ngươi, như thế nào mới có thể làm cho một nữ nhân yêu thượng ngươi?"

Liêu Vĩ Kiều vừa nghe đương nhiên là trợn mắt há hốc mồm, nghĩ rằng chủ tịch cùng phu nhân có vấn đề gì đó?

Hay là chủ tịch có nhân tình?"Xin hỏi chủ tịch là hy vọng phu nhân yêu thượng ngươi, hay là nữ nhân khác vậy?"

"Đương nhiên là vợ ta!" Nữ nhân khác tính làm cái gì vậy? Thế giới này có ai có người vợ tốt như vậy so với hắn chứ?

"Nam nữ trong lúc nào đó muốn nói đến luyến ái, trừ bỏ cho nhau sự hấp dẫn như tác dụng hóa học, còn phải thường xuyên tiếp xúc."

"Chúng ta ở cùng một chỗ." Kha Khải Đường rất lạnh nhạt nhắc nhở nói.

"Này không phải vấn đề về lượng, mà là vấn đề về chất." Xem ra chủ tịch ở phương diện này vẫn là người mới,

Liêu Vĩ Kiều kiên nhẫn thuyết minh:"Các ngươi có thường xuyên tâm sự nói chuyện phiếm không? Ngươi có hiểu biết rõ yêu thích của nàng, ý tưởng của nàng không? trao đổi Tâm linh có khi so với sự đụng chạm thân thể còn quan trọng hơn, nữ nhân đều rất chú ý đến cảm giác, ngươi đả động lòng của nàng thì đã thành công được một nửa rồi."

Lời này nghe ra rất có đạo lý, nhưng nam nhân không được tự nhiên nhất thời không nghĩ thừa nhận chính mình có sai."Ta công tác bề bộn nhiều việc."

"Phu nhân không có đi làm, chủ tịch lại nhiều việc như vậy, không ngại đem nàng mang đến công ty, cũng không phải nói muốn các ngươi mỗi ngày đều phải cùng một chỗ, chỉ cần phu nhân một tuần đến hai, ba ngày, làm cho nàng hiểu biết rõ công tác của ngươi ngươi cũng có thể giúp nàng nhận thức nhiều hơn sử dụng nhiều tình tiết lãng mãn nhất định có thể đả động tâm của phu nhân."

"Ta sẽ lo lắng."

Liêu Vĩ Kiều coi như đã có kết luận, cười cười nói:"Vậy trước chúc chủ tịch tình trường đắc ý, mọi chuyện thuận lợi."

Cửa ban công bị đóng lại, Kha Khải Đường đi đến cửa sổ quan sát phong cảnh thành thị, đáy lòng là một trận ngọt ngào.

Nhớ tới lúc trước lần đầu tiên gặp mặt, hắn đối Lí Thần Du ấn tượng đầu tiên chính là hoàn mỹ, nàng là loại hình mà hắn thích, trắng nõn dịu dàng, khí chất tươi mát, là cái mỹ nhân nhưng sẽ không quá mức diễm lệ, nhưng hấp dẫn hắn nhất chính là sự lạnh nhạt kia của nàng, giống như mọi chuyện trên đời đều tựa như không.

Sự thật chứng minh ý tưởng của hắn đúng như vậy, nhà nàng liên tiếp gặp biến cố nhưng chưa bao giờ làm cho nàng mất cảm xúc ngược lại là dùng lý trí đối mặt, gọn gàng giải quyết. Đối với người bạn trai đưa ra lời chia tay, đối với kim chủ nhận lời cầu hôn, hết thảy đều giống như sự việc tất yếu nước chảy thành sông, không có nửa điểm miễn cưỡng.

Hôn sau nàng vẫn duy trì hình tượng hoàn mỹ như vậy, trừ bỏ ngày đó ở khách sạn bị hắn chuốc cho quá chén, trong lời nói có chút thất bát, còn lại chưa bao giờ có thời điểm nào nàng không khống chế được. Hắn tự nhận quả thật không đủ hiểu biết nàng, ngay cả đồ ăn nàng thích ăn đều không biết.

Con đường trước mắt còn rất dài có lẽ chính mình cũng nên bắt đầu rồi. Nếu nàng không đi lại phía hắn thì hắn sẽ từng bước, từng bước một đi tới phía nàng.

Buổi tối giờ ăn cơm, Lí Thần Du giúp hai đứa nhỏ ăn cơm miễn cho bọn chúng ăn cơm mà dính tùm lum mọi chỗ.

Cửa lớn mở ra Kha Hoằng Kiệt cùng Kha Nhược Lan cùng nhau hô:"Ba ba."

Trừ phi là cuối tuần, bọn họ chưa từng nhìn thấy qua phụ thân về nhà ăn cơm chiều. Cho dù là cuối tuần phụ thân cũng luôn ở trong thư phòng, rất ít khi cùng bọn chúng dùng cơm, hôm nay làm sao có thể trở về trước thời gian?

Lí Thần Du đứng lên, đoán ý trong lòng nói:"Đã quên lấy cái gì sao?"

Kha Khải Đường không nói mà tự mình đi đến bàn ăn, phân phó người hầu nói:"Lấy một bộ đồ ăn đến."

"Là." Người hầu cũng không hiểu được kinh ngạc, sửng sốt một chút mới xoay người tiến vào phòng bếp.

Lí Thần Du lúc này mới xác định trượng phu là trở về ăn cơm, tuy rằng nguyên nhân không rõ nhưng đương nhiên là không có lý do cự tuyệt."Đồ ăn này không biết ngươi có thích hay không, đầu bếp còn chưa nghỉ ta sẽ nói hắn nấu thêm đồ ăn được không?"

"Đều có thể, ngươi xem sao rồi làm." Kha Khải Đường đối này đó việc trong nhà hoàn toàn giao cho thê tử.

Người hầu lúc này lấy đồ ăn đến, Lí Thần Du vì thế phân phó vài câu, lại đối con gái nói:"Ăn cơm đi, từ từ ăn, không cần cấp."

Kha Hoằng Kiệt cùng Kha Nhược Lan được mẫu thân nghiêm khắc dạy bảo, nên đều là những đứa con ngoan rất có lễ nghi trên bàn ăn, giờ phút này đương nhiên cũng không dám thất lễ. Chỉ là hai đôi mắt to không ngừng nhìn về phía trên người phụ thân, trừ bỏ việc không quen, còn có điểm khẩn trương đứng lên.

Kha Khải Đường cảm thấy chính mình có vẻ không được hoan nghênh mấy khiến cho không khí trầm hẳn nhưng hắn một khi đã bước ra bước đầu tiên, sẽ không tính quay đầu lại.

Lí Thần Du thần sắc tự nhiên thay trượng phu gắp đồ ăn, dặn dò con gái sau đó chờ cơm nước xong liền cho bảo mẫu dẫn các con trở về phòng, hôm nay trượng phu trước thời gian đã về nhà, nàng vì tiếp đón chủ nhân này không rảnh chăm sóc mấy đứa nhỏ.

"Khải Đường, ngươi còn có việc không? Hay là muốn nghỉ ngơi ?"

"Ta...... Ta có lời nói với ngươi, chúng ta về phòng trước." Hắn thật không hiểu từ đâu mà nói lên lời này, nàng tám phần cũng đã cảm thấy hắn thật sự điên rồi.

"Hảo." Nàng không hỏi nhiều, dẫn đầu đi vào phòng ngủ.

Sau khi bước vào cửa phòng, hắn cởi caravat cùng áo sơmi, nàng ở bên cạnh tiếp nhận, hành động vợ chồng này cùng bình thường hắn cũng dường như không có việc gì nói:"Bắt đầu ngày mai, ngươi theo ta cùng đi làm."

"A?" Quần áo trong tay nàng thiếu chút nữa là rớt xuống.

"Ta nói thật sự rõ ràng, ta muốn ngươi hai mươi tư giờ đều đi theo ta." Hắn hận không thể đem nàng nuốt vào bụng đây, chỉ là tùy thân mang nàng theo thì tính cái gì. Nữ nhân này vẻ mặt vô tội như vậy trộm mất tâm tư của hắn còn muốn hắn phải làm sao?

"Ta...... Ta muốn mang các con, còn có rất nhiều chuyện trong nhà cần phải xử lý." Đừng tưởng rằng làm bà chủ là nhàn nhã, trừ bỏ giáo dục đứa nhỏ, mỗi ngày đều rất bận. Bọn họ là hào môn thế gia, các lễ hôn, tang, ngoại giao, giao tế tới lui cũng là không ít.

"Trong nhà có người hầu, có bảo mẫu, bằng không thì tìm một người quản gia chuyên nghiệp, hoặc là cho ba mẹ ngươi đến hỗ trợ, còn ngươi nếu muốn chính mình xử lý cũng được có thể đem máy tính của mình đưa đến công ty ta." Ở trong ấn tượng của hắn, nhạc phụ cùng nhạc mẫu đều rất muốn bồi thường đứa con gái này đương nhiên sẽ vui mừng hỗ trợ trông coi hai đứa con của nàng.

"Ngươi...... Vì sao?"

Nguyên nhân ư hắn thật sự nói không nên lời, bây giờ có thể nói gì chứ chỉ có thể dùng phương pháp kém cỏi nhất mà phân minh thôi."Ngươi cứ không nghe theo lời nói của ta, chúng ta ngày mai liền ly hôn."

"Nghiêm trọng như vậy sao?" Nàng lộ ra biểu tình không dám tin, đối với sự bình tĩnh vốn có của nàng đây chính là bước đột phá nha.

"Đúng vậy." Không có tình yêu, hôn nhân của hắn sẽ không có ý nghĩa gì.

Dưới sự bức bách của hắn nàng lại là nữ nhân có lý trí, tự nhiên sẽ theo lý trí mà quyết định."Được rồi, ta sẽ cùng ngươi đi làm nhưng khi thời điểm ta có việc mong ngươi thông cảm mà cho ta tan ca sớm hoặc là ta sẽ không đi."

"Không thành vấn đề."

Nàng có thể nói gì chứ, nàng chỉ có thể nghe theo lời nói của hắn, bởi vì là nàng thiếu hắn. Đêm đã khuya, bọn họ cùng ngủ ở trên một giường, hắn cũng không có tiến thêm một bước gì, mà nàng cho tới bây giờ cũng sẽ không chủ động. Hắn cứ thế đem nàng kéo vào trong lòng, hô hấp của nàng thật thanh tĩnh.

Trước khi đi vào giấc ngủ dưới đáy lòng hắn yên lặng đối với chính mình nói, muốn có tình yêu của nàng có lẽ sẽ rất dài có lẽ sẽ không được nhưng đã muốn đi lên cũng chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước......

Lí Thần Du vốn nghĩ nàng đối với trượng phu cơ bản cũng có sự hiểu biết nhất định, nhưng sự thật chứng minh, nàng hoàn toàn không hiểu hắn suy nghĩ cái gì. Đang êm đẹp bỗng nhiên lại muốn nàng cùng hắn đi làm, không đáp ứng thì sẽ ly hôn, nam nhân này không biết lại bị kích thích cái gì nữa đây? Cư nhiên sau khi trở về lại cố tình gây sự như vậy!

Nhưng mà kim chủ vẫn chính là kim chủ, nàng có nợ thì chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng, cho dù hắn muốn nàng làm lái xe, làm thư ký, nàng cũng chỉ có thể chấp nhận.

Buổi sáng đồng hồ sinh lý báo thức làm cho nàng cứ đúng giờ là tỉnh lại, nàng đang muốn rời giường sau lưng lại có một đôi tay vươn đến, Kha Khải Đường đem nàng ôm vào trong lòng, nói nhỏ:"Còn sớm."

"Ta...... Ta muốn đánh răng rửa mặt, còn muốn đi xem các con." Hắn nghĩ nàng nhàn hạ lắm sao? Làm hiền thê lương mẫu cũng không thoải mái chút nào đâu giống như hắn lúc này làm đại lão gia có thể ngủ nhiều hơn nàng một giờ.

"Theo giúp ta là được." Thanh âm của hắn vẫn còn hơi ngai ngái cơn buồn ngủ nhưng ngữ khí này lại cự tuyệt không tha.

Nàng thật sự là đã hết buồn ngủ nhưng cũng đành phải nằm ở trong lòng hắn ngẩn người, ai bảo nàng vừa là người vợ kiêm luôn nữ giúp việc chứ? Bỗng nhiên nàng phát giác đỉnh mông mình có một cái dị vật, cứng rắn, cứng rắn lại nóng nóng, chắc là người nào đó có sinh lý mà phản ứng rồi? Hắn đã hơn mười ngày không có muốn nàng, nếu theo khẩu vị bình thường của hắn, chẳng lẽ thật sự ở bên ngoài có nữ nhân?

Cứ nghĩ đến vậy nàng không khỏi phiền não đứng lên, người khác đã dùng đến nam nhân của mình kêu nàng phải tiếp nhận như thế nào đây? Thẳng thắn mà nói nàng cũng là có điểm không thích, bất đắc dĩ mà hai người có địa vị bất bình đẳng như thế, nói nàng là nữ nhân mua đến cũng không đủ, nào có tư cách phản kháng chứ ?

Kha Khải Đường ôm chặt thê tử, dán tại trên vú của nàng ma sát một trận, hô hấp dần dần trở nên ồ ồ, nàng khẩn trương toàn thân cứng ngắc, e sợ cho hắn sáng sớm liền có khẩu vị, may mắn hắn cuối cùng quyết định bỏ dở."Ta đi tắm rửa."

"Ân." Nàng âm thầm nghĩ may mắn hắn không có thật sự muốn ăn nàng bởi vì nàng bây giờ cảm thấy thực ghê tởm, cho dù đem nam nhân này tắm rửa qua cũng không hy vọng sạch sẽ hết được, ai lại muốn một cây bị người khác dùng qua chứ?

Sau khi rời giường, nàng giúp hắn chọn quần áo muốn mặc trước, đến bên ngoài phòng tắm đơn giản rửa mặt chải đầu sau đó lại đến phòng các con nhìn xem một lượt, đây cũng là trách nhiệm của nàng.

Kha Khải Đường rất nhanh ăn mặc chỉnh tề đi ra, tìm không thấy thê tử, đi vào phòng đứa nhỏ, ho khan một tiếng nói:"Sớm."

"Ba ba sớm......" Kha Hoằng Kiệt cùng Kha Nhược Lan cơ hồ thấy phụ thân xuất hiện tại đây nhất thời còn có điểm lâng lâng.

Kha Khải Đường cũng biết tồn tại chính mình rất có cảm giác áp bách, chớp mắt nhìn đến túi sách của con, hắn cầm lên cảm giác một chút nặng."Hoằng Kiệt túi sách sao nặng như vậy?"

"Sẽ không sao, lưng con rất khỏe." Kha

Hoằng Kiệt chủ động đưa lưng ra mang túi sách vào, chứng minh chính mình tuổi còn nhỏ đã có chí khí cao.

"Hoằng Kiệt giỏi quá." Kha Khải Đường ngồi xổm xuống bên cạnh miệng nói xong cảm thấy trong lời nói hơi khoa trương, biểu tình cũng bình thường cứng ngắc, bởi vì hắn căn bản chưa làm qua loại sự tình này.

Kha Nhược Lan đứng một bên ngơ ngác nhìn phụ thân, bỗng nhiên cao giọng nói:"Ba ba con cũng rất tuyệt!" Rốt cuộc không biết làm sao bé cũng muốn tranh thủ một chút.

"Ân, Nhược Lan cũng rất tuyệt." Kha

Khải Đường miễn cưỡng chính mình tươi cười, hắn thật sự không biết còn có đề tài gì có thể nói nữa.

Lí Thần Du tức thời đã giải quyết vấn đề nan giải này."Tốt lắm, chúng ta đi ăn bữa sáng đi!"

Một nhà bốn người đồng thời hướng tới bàn ăn, đây tựa hồ là lần đầu tiên bọn họ cùng nhau đi ăn sáng, Kha Khải Đường bỗng nhiên trong lòng có loại cảm giác thân thiết...... Hắn thật sự là suy nghĩ nhiều quá rồi, khả năng vì chưa ăn bữa sáng nên đường máu bị thấp.

Ngồi vào bàn ăn, Lí Thần Du trước tiên chiếu cố trượng phu cùng các con, chiếu cố người ở bên cho tốt đây vốn là thiên tính của nàng vì vậy lúc đó mới có thể vì gia đình mình đáp ứng cuộc hôn nhân mua bán này, tình yêu đối nàng mà nói rất quan trọng nhưng người nhà thì vẫn là quan trọng hơn.

Kha Khải Đường nhìn nàng căn bản là vẫn chưa ăn gì nếu là lúc trước hắn sẽ cảm thấy rất bình thường nhưng hôm nay lại không giống như vậy, nhịn không được nói:"Ngươi đừng làm nữa, ngươi cũng nên ăn đi."

Lí Thần Du tạm dừng động tác, mờ mịt mà nhìn trượng phu."Nha, hảo."

Kha Hoằng Kiệt cùng Kha Nhược Lan dường như đều cảm thấy được không khí hôm nay có vẻ là lạ, bất quá đều là trẻ con nên khả năng thích ứng rất tốt, lực chú ý cũng dễ dàng bị dời đi, không bao lâu liền hiểu chuyện.

Chỉ có bậc cha mẹ như bọn bị màn tâm tình kia làm cho phải suy nghĩ......

Đi vào tổng bộ Kình Vũ, Lí Thần Du cũng không cảm thấy xa lạ lắm nàng thường đưa cơm trưa tới đây, còn kính dâng chính mình làm món điểm tâm ngọt, nhưng hôm nay bồi trượng phu cùng nhau đến đi làm, nói như thế nào đều rất quái lạ, hơn nữa nơi này nhân viên đều có ánh mắt tò mò, hại nàng cả bả vai đến thắt lưng đều như là một mảnh buộc chặt, trên mặt lại còn phải lộ ra vẻ phu Nhân Phong phạm mỉm cười.

Kha Khải Đường vẻ mặt đứng đắn, dẫn dắt thê tử đi vào thang máy, đây là thang máy chuyên dụng cho tổng tài, người khác vừa thấy chủ tịch cùng phu nhân xuất hiện, đương nhiên là nửa người cũng không dám tiến lên đứng cùng.

Trong thang máy, Lí Thần Du nhịn không được hỏi:"Khải Đường, ta thật sự sẽ không quấy rầy đến ngươi chứ?"

"Sẽ không." Hắn cố ý không nhìn tới nàng, để tránh biểu lộ cảm xúc hưng phấn.

Nàng trong lòng vẫn có hoài nghi, nhưng không có bao nhiêu tư cách để hỏi, trượng phu chính là ông trời của nàng, thiên muốn nàng xuống dưới nàng nào có năng lực làm gì khác bây giờ, rõ ràng là không dám phản đối.

Đến tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra, chỉ thấy thư ký Liêu Vĩ Kiều đứng ở trước mắt, một bên cúi đầu một bên tiếp đón:"Chủ tịch hảo, phu nhân hảo, nên chuẩn bị gì ta đều đã chuẩn bị tốt, hy vọng hai vị sẽ vừa lòng."

Kha Khải Đường mặt không chút thay đổi gật đầu, thân thủ nắm ở bả vai thê tử, mang nàng đi tới hướng văn phòng, bàn tay có độ ấm kia xuyên thấu qua vật liệu may mặc truyền qua bả vai nàng làm cho nàng cảm thấy có chút áp lực.

Liêu Vĩ Kiều thay bọn họ mở cửa, cả mặt tươi cười nói:"Mời vào!"

Lí Thần Du thiếu chút nữa thì cười, gian văn phòng này nàng tương đối quen thuộc, thay đổi duy nhất chính là có them một bàn công tác, giống như trở về lại thời đại tiểu học, hai cái bàn còn tựa vào nhau, điện thoại, máy tính cùng các thức văn phòng phẩm, còn có hai chén trà nóng.

Xem ra trượng phu nàng không phải là nói giỡn rồi, nàng còn tưởng rằng chính mình sẽ ở phòng nghỉ bên cạnh, dù sao hắn muốn cùng nhân viên, khách hàng gặp mặt, nàng ở một bên có khả năng không tiện lắm, ai ngờ bọn họ lại biến thành quan hệ "Bàn cách vách" thế này!

"Chủ tịch cùng phu nhân có cần gì, thì cho ta biết một tiếng, ta đi trước có việc." Liêu Vĩ Kiều phi thường thức thời, nhanh chóng đóng cửa văn phòng lại, lưu lại không gian cho đôi vợ chồng này.

Kha Khải Đường đi đến sau bàn của chính mình, không nói hai lời liền khởi động máy tính, Lí Thần Du thấy thế cũng lấy ra máy tính của chính mình, đến lúc chính mình cũng bắt đầu làm việc trên bàn này, chuyện lạ một ngày mới bắt đầu.

"Ngươi nếu muốn ngủ bù có thể đến phòng nghỉ, muốn làm cái gì đều có thể, không cần phải hỏi ta."

"Uhm, ta đã biết." Nàng lấy thân phận nhân viên làm công trả lời, dù sao hắn là cha mẹ áo cơm của nàng.

Hắn nghe xong ngẩn ngơ, đưa tay sờ sờ vào đầu nàng, tựa như vuốt ve một đứa nhỏ."Không cần khách khí, ngươi là phu nhân của ta."

Nàng nghe xong càng ngây ngốc, cho tới bây giờ không có nghe hắn nói qua "phu nhân" Hai chữ này, như thế nào lại cảm giác than thuộc như vậy? Nàng còn chưa có lấy lại tinh thần, hắn cầm một phần thiếp mời đưa qua nàng."Ngươi không phải có bằng Pháp Văn sao? Giúp ta phiên dịch một chút, đánh ra rồi đưa tới cho ta xem."

"Ta thật lâu đã không đụng đến Pháp Văn......" Thủ hạ nhân tài của hắn đông đúc, sao lại dùng nàng?

"Không sao, chỉ rõ ý tứ là tốt rồi, lên mạng tra tự điển cũng được, ngày mai lại giao cho ta đi." Hắn thực

"Thiện người am hiểu ý" nói.

Còn nói cái gì nàng là phu nhân của hắn, rõ ràng là nhiều có nhiều than phận, đầy đủ để hắn lợi dụng a! Nàng trong lòng âm thầm oán giận, bất quá vẫn là ngoan ngoãn nhận lấy, nếu muốn ở lại trong văn phòng này, có chút việc làm cũng tốt, hay đây là

"Thiện người am hiểu ý" của hắn?

Hai người liền như vậy bắt đầu kiếp sống làm công, Kha Khải Đường thỉnh thoảng muốn tiếp điện thoại, gặp gở nhân viên, ý tứ không có chút lảng tránh nàng, những người khác âm thầm kinh ngạc rất nhiều người cũng không dám nửa câu nhiều lời, ngược lại muốn suy nghĩ làm sao có thể lấy lòng vị phu nhân "Buông rèm chấp chính" này.

Thời gian nghỉ trưa, Liêu Vĩ Kiều thay hai vị trưởng quan chuẩn bị đồ uống tiện lợi, xong xuôi liền vội vả đi ra, e sợ quấy rầy cho việc ước hội của vợ chồng nhà người ta.

Kha Khải Đường đứng lên duỗi than thể một chút, sau đó hướng đến phu nhân đang ở bên nghiên cứu phiên dịch nội dung nói:"Ăn cơm trước, rồi làm sau."

"Nha." Nàng đã lâu rồi chưa làm qua văn kiện nào, tế bào não nhất thời còn ngưng trệ, hy vọng bữa cơm trưa này có thể làm cho nàng bổ lại não một chút.

Hai người ngồi vào trên sô pha, vẫn theo như thói quen thường lui tới, nàng giống như tiểu nữ nhân Nhật Bản hầu hạ hắn dùng cơm, bất quá hắn cũng sẽ nhắc nhở nàng nói:"Chính ngươi cũng ăn."Lí Thần Du không phải đứa ngốc, mọi cử chỉ hành động của trượng phu đều có nhiều điểm khả nghi, lúc trước hắn ba ngày thì đã có hai ngày sẽ không trở về nhà, hiện tại bỗng nhiên đứng lên săn sóc. Hay là hắn ở bên ngoài bao vợ lẽ, lòng vì có áy náy cho nên cố ý bồi thường nàng? Vạn nhất ngày nào đó bên thứ ba tới nhà tìm gặp nàng nên làm như thế nào cho phải đây? Là phu nhân cả cùng là mẹ của hai đứa nhỏ, nàng hẳn là nên dũng cảm bảo vệ gia đình chính mình, hay là nghe lời an bài của kim chủ đây? Ai, này nam nhân thực làm cho nàng phiền toái.

Vợ chồng cả hai đều có tâm sự bất đồng, hắn bỗng nhiên nhắc nhở nói:"Nếu ngươi có việc muốn làm, tùy thời có thể xin phép."

"Ân...... Không bằng ta đi làm một ngày, nghỉ ngơi một ngày?"

"Có thể." Hắn cũng không nghĩ sẽ đem nàng hằng ngày, chỉ hy vọng sẽ được ở chung nhiều thêm một chút mà thôi."Đúng rồi, ăn cơm xong phải vào họp, ngươi cũng cùng ta đến."

"Nhưng là ta nghe không hiểu......"

"Không quan hệ, ngươi theo giúp ta thì tốt rồi."

Di, này chẳng lẽ là ý tứ "Làm nũng"

trong truyền thuyết sao? Nàng vì ý nghĩ của chính mình mà cảm thấy buồn cười, Kha Khải Đường nam nhân như băng sơn này có lẽ nào lại làm nũng?

Đang lúc nàng âm thầm phỏng đoán, hắn bắt đầu đặt câu hỏi:"Ngươi thích ăn đồ ăn gì? Có không muốn ăn cái gì đó hay không?"

"Ách...... Ta không dám ăn cay, tràng vị không được tốt lắm, cái khác đều được, ta không kiêng ăn lắm."

Hắn vừa nghe liền nhíu mày."Tràng vị không tốt, có định kỳ làm kiểm tra hay không?"

"Đương nhiên, hàng năm ta đều có làm kiểm tra, ta già đi nhưng về sau vẫn còn cần ta chăm sóc con cái." Nàng chú trọng thân thể của chính mình, bởi vì nàng muốn chiếu cố người nhà thật tốt, tự nhiên muốn khỏe mạnh trường thọ.

"Ngươi nghĩ đến nhiều đến như vậy sao?" Hắn phát giác tâm tư trách nhiệm của nàng không phải bình thường, nữ nhân này bề ngoài nhỏ nhắn mềm mại, kỳ thật phi thường kiên cường a.

"Đúng vậy, ca của ta trước kia đều bảo ta là tiểu lão sư, tiểu thư ký, làm cái gì đều phải kế hoạch thật tốt

, ngoài ra một chút cũng không có đáng yêu." Nhớ tới những chuyện trước đây khóe miệng của nàng dương lên, có đôi khi nàng cảm thấy chính mình giống tỷ tỷ, ca ca nàng ngược lại giống đệ đệ hì...

Khó có được lúc cùng nàng đàm tiếu thoải mái như thế, hắn chỉ cảm thấy một màn trước mắt thật sự chói mắt, ngoài ra còn có điểm tâm hơi nhói đau. Trên bả vai nho nhỏ của nàng thật sự nhận quá nhiều áp lực, hai mươi tám năm qua có ai có thể đưa bờ vai để cho nàng dựa vào? Nếu có khả năng, hắn nghĩ thật muốn nhìn nàng mãi

"Đáng yêu" như thế kia, có thể như một đứa nhỏ mà nương tựa vào bên vai hắn.

Lí Thần Du phát hiện hình như ánh mắt trượng phu không đúng lắm, hắn cứ nhìn chằm chằm nàng như là muốn ăn nàng, hại nàng phải cúi đầu ăn cơm thật nhanh. Nàng chả khác gì một bộ dân chạy nạn ăn vội ăn vàng cho hết, chỉ hy vọng hắn sẽ không có "Khẩu vị" quái gở gì, không phải nàng chán ghét cùng hắn làm chuyện đó, chỉ là nàng thật chán ghét phải dùng thứ mà người khác đã dùng qua, cho dù không thương yêu gì nhau nhưng cũng vẫn thấy chán ghét.

Hôn nhân thật sự là một loại quan hệ phức tạp, rút giây động rừng, nàng không có khả năng nói đi là đi, ở lại nhưng cũng gặp phải vấn đề nạn giải, tuy nói nhân sinh quan của nàng là nhẫn nhục chịu đựng, thích ứng trong mọi tình cảnh, nhưng nàng muốn thừa nhận không khỏi không phục......

Sau giữa trưa, tại phòng họp.

Kha Khải Đường nhìn ra được sự kinh ngạc của bọn thuộc hạ, nhưng hắn vẫn kiên trì quyết định của chính mình, chính là nắm lấy cả bả vai thê tử để nàng ngồi vào vị trí thường tọa của chính mình, làm cho nàng có thể cùng hắn sóng vai mà ngồi, bọn họ là ngang hàng.

"Có thể bắt đầu."

"Tốt, chúng ta trước hết mời lưu quản lí báo cáo." Liêu Vĩ Kiều thân là thư ký chủ tịch, hướng đến chủ trì phụ trách hội nghị.

Các cấp chủ quản từng người lên báo cáo, tiếp theo lại là đề nghị, lại là biện luận, lại là kết án. Lí Thần

Du tất cả đều nghe không hiểu, đành phải lấy một tờ giấy trắng mà viết này nọ, viết xong danh sách mua sắm cùng các hạng mục công việc chờ làm, sau đó thật sự không biết viết gì nữa nên đành vẽ một cái mặt người.

Trước đây nàng thực yêu thích vẽ mấy tranh về vương tử, công chúa, tất cả đều là do ảnh hưởng của phim hoạt hình hoặc phim nhựa.

Kha Khải Đường khóe mắt thoáng nhìn, phát hiện thê tử thế nhưng lúc này lại đang vẽ một khuôn mặt nho nhỏ, trên mặt có một ánh mắt thật to, ánh mắt thật to trên một khuôn mặt nho nhỏ sao......

Hắn thiếu chút nữa nhịn không được phát ra tiếng cười, trong lòng mềm dịu hẳn, sau đó thân thủ nắm lấy tay trái của nàng để vào trong lòng bàn tay của chính mình mà vuốt ve. Xúc cảm vì sự tiếp xúc kia không ngờ lại phóng tới thứ đang ở bên dưới khóa kéo quần của hắn, thật không biết nàng sẽ có phản ứng gì? Hắn hơn mười ngày chưa ăn nàng, chẳng lẽ nàng một chút cũng không nghĩ tới sao?

Những người khác thấy một màn như vậy, đều hít lấy một hơi thật sâu. Kha chủ tịch vốn là có tiếng "Mặt bộ cơ bắp tê liệt", cá tính thâm trầm khó có thể xem xét, hôm nay cư nhiên lại bắt gặp ngài ấy đang mỉm cười, còn cầm lấy tay phu nhân mà thưởng thức, một bộ "Sắc lang", làm cho người khác thật là được mở rộng tầm mắt a!!!

Lí Thần Du vừa thẹn lại quẫn, nhẹ nhàng dung lực muốn thu hồi tay lại nhưng trượng phu nàng lại không chịu, trừ bỏ tiếp tục ở trên lòng bàn tay nàng xoa vòng, còn cúi đầu tiến đến bên tai nàng nói:"Ngươi họa đồ thực đáng yêu."

Bị hắn nhìn đến tác phẩm ngây thơ như thế, nàng quả muốn một đầu đánh vào bàn một cái, đã thấy trên mặt hắn hiện lên vẻ tươi cười sủng nịch, làm cho nàng trong khoảng thời gian ngắn rất bị mê hoặc, hắn như thế nào lại dùng loại vẻ mặt này nhìn nàng chứ?

Sau khi không khí quỷ dị tại hội nghị kết thúc, Kha Khải Đường đem tác phẩm của thê tử thu vào tập văn kiện của hắn, cầm tay nàng rời đi hội trường, lưu lại một đàn người cấp dưới trợn mắt há hốc mồm.

"Trả lại cho ta đi......" Nàng thấp giọng khẩn cầu, bức vẽ trẻ con đó sao có thể nào để ở trong tay hắn?

"Nếu họa là ta với ngươi, ta vốn nên bảo quản có cái gì không đúng?"

"Đó là vương tử cùng công chúa!" Hoàn toàn không phải vẽ bọn họ đôi vợ chồng vốn đang bất hoà.

"Chúng ta không phải vương tử cùng công chúa sao? Thế thì là quốc vương cùng vương hậu?"

"Ách...... Đúng vậy." Ở dưới mái hiên người khác, không thể không cúi đầu, chủ nợ nói gì chính là cái đấy.

Xuyên qua hành lang đến văn phòng, hắn mở cửa ra đem nàng tiến vào, đóng cửa lại đem nàng kéo vào trong lòng, cúi đầu nói thanh:"Ta thật cao hứng."

Cao hứng cái gì? Vừa rồi hội nghị có thu hoạch được gì sao? Nàng ngẩng đầu muốn đặt câu hỏi, còn không có tới kịp mở miệng, đã để cho hắn nuốt hết thanh âm.

Trước kia của hắn hôn luôn tham lam mà gấp gáp, một ngụm có thể ăn hết khí thế của nàng, hôm nay không biết tại sao lại sửa lại tính tình, từng giọt từng giọt tinh tế mà liếm nhẹ nàng. Cho dù xâm nhập nhấm nháp cũng là không nhanh không chậm, giống nhau gió xuân phân tán phả nhẹ vào mặt, bình thường thoải mái, làm cho nàng nhắm lại hai mắt không ngừng say mê trong đó.

Kha Khải Đường phát giác thê tử hai chân như nhũn ra, rõ ràng ôm lấy nàng ngồi vào trên sô pha, hắn cũng không ý đồ mới có ăn là sẽ ăn no, hắn chính là muốn hảo hảo hôn nàng. Có khi tâm linh trao đổi quan trọng hơn kết hợp thân thể, hắn quyết định sẽ nghe theo đề nghị của Liêu thư ký từ từ áp dụng.

Sau khi buông tha đôi môi đỏ mọng đang không ngừng thở dốc nàng, hắn chuyển hướng đến cái trán của nàng, khóe mắt cùng hai má, hạ xuống rất nhiều nụ hôn ôn nhu dầy đặc.

Lí Thần Du thật sự muốn hôn mê, trừ bỏ khoái cảm tê dại còn có một loại đau đớn kích thích, như vậy Kha Khải

Đường bảo nàng làm sao có thể kháng cự chứ? Kỳ thật nàng không phải không vì hắn mà động tâm, nhưng đã trải qua một đoạn tình yêu đã hao tốn hết giấc mộng tời thiếu nữ của nàng, hơn nữa cuộc hôn nhân bản chất chính là một cuộc mua bán, nàng đối với trượng phu cảm giác cũng từ đó liền biến thành trách nhiệm.

"Buổi tối ta có một cuộc xã giao, ta cho lái xe trước đưa ngươi về nhà." Hắn không nghĩ ngày đầu tiên liền đem nàng mệt chết, còn nhiều thời gian, huống hồ nàng là nữ nhân đáng trân trọng như vậy, hắn cũng luyến tiếc cướp đoạt đi quyền lợi làm mẫu thân của nàng. Về sau hắn sẽ tận lực về nhà sớm một chút, cũng có thể cùng lão bà, và các con ở chung với nhau.

Là xã giao như thế nào? Có nữ nhân tiếp khách sao? Nàng muốn hỏi lại không dám hỏi, tâm có một chút ấm áp bỗng nhiên lại trở thành lạnh lẽo.

"Ta sẽ sớm một chút mà về nhà." Hắn đối nàng cũng đối chính mình nói.

"Không quan hệ, công tác của ngươi là trọng yếu."

"Ngươi không muốn ta về nhà sớm một chút sao?" Vì sao nàng đối hắn cũng không yêu cầu cũng không trách cứ, là vì một chút cũng không để ý sao?

"Đương nhiên không phải......" Nàng thông cảm tình cảnh của hắn cũng không đúng sao? Vì sao hắn còn muốn xé mọi chuyện ra?

Hắn thở dài, buông nàng ra rồi đứng lên."Ngươi đi về trước đi, ta còn có việc."

"Hảo." Nàng chạy nhanh đóng bút ký cùng máy tính, cất vào túi sau đó liền đi ra ngoài.

Lúc nàng đi tới cửa, nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, cái nam nhân kia đứng ở phía trước cửa sổ chăm chú nhìn ra bên ngoài, trong ánh mắt mang theo điểm mờ mịt, thậm chí có thể nói là...... Yếu ớt? Tuy đã cùng nằm chung trên một chiếc giường năm năm, nàng vẫn không hiểu hắn, tương lai hai mươi năm, ba mươi năm cũng sẽ như vậy sao? Không biết như thế nào, nhưng nàng lúc này lại cảm thấy bi thương thay hai người bọn họ......

Lí Thần Du tự nhận là người có thể thích ứng mọi hoàn cảnh, rất nhanh mà hình thành thói quen ở nơi sinh sống mới, chỉ cần có một chút thời gian là được. Trước kia nàng không biết trượng phu làm những việc gì, hiện tại cơ bản có khái niệm, cũng có thể giúp hắn phiên dịch một ít văn kiện, ngẫu nhiên còn có thể có lúc vợ chồng đồng tâm.

*******************

Kha Khải Đường đầu tiên là sửa tác phong ngày xưa, mỗi ngày đều ở nhà ăn bữa sáng cùng bữa tối, cũng sẽ đến phòng các con nhìn qua. Tuy rằng còn chưa tới mức cùng nhau chơi đùa, lời nói trong lúc đó đã nhẹ nhàng đi rất nhiều, quả nhiên cảm tình đều là từ việc ở chung cùng nhau mà bồi dưỡng, thân tình như thế, tình yêu hẳn là cũng là sẽ có.

Hôm nay thời gian nghỉ trưa, vợ chồng bọn họ ngồi ở trên sô pha, vừa ăn cơm vừa một bên thảo luận công tác, cảm giác tựa như hợp tác sự nghiệp.

Tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, Kha Khải Đường hơi hơi nhăn mi lại, trừ phi sự kiện trọng đại, thư ký sẽ không ở thời gian nghỉ trưa mà quấy rầy hắn.

Tiếp điện thoại, nghe xong Liêu Vĩ Kiều giải thích, mặt mày của hắn nhăn càng sâu."Hảo, để cho nàng đi lên."

"Có khách đến?" Lí Thần Du ngẩng đầu hỏi.

"Là mẹ ta." Kha Khải Đường đối mẫu thân không có hảo cảm cũng không có ác cảm, nói ngắn gọn chính là vô cảm lười tiếp xúc mà thôi, dù sao hắn bảy tuổi liền xuất ngoại học hành, mẫu tử trong lúc đó có thể có bao nhiêu cảm tình?

Vừa nghe mẹ chồng đến Lí Thần Du nhảy dựng lên nói:"Ta đi pha hồ trà, không biết mẹ ăn cơm chưa? Trong tủ lạnh còn có hoa quả cùng bánh ngọt, mẹ có thể thích ăn hay không?"

"Pha trà thì tốt rồi, không cần lo lắng chiêu đãi." Hắn vỗ vỗ bả vai của nàng nói.

Nàng đương nhiên không thuận theo, vẫn là chuẩn bị trà bánh mới có thể an tâm, khi Khổng Lệnh Ngọc xuất hiện, một thân trang phục cao cấp làm cho người ta hai mắt sáng ngời.

"Mẹ, ngươi đã đến rồi." Lí Thần Du mỉm cười tiếp đón."Bên này mời ngồi, thỉnh uống trà."

"Mẹ." Kha Khải Đường chính là gật đầu, vô tình ngồi vào sô pha, tự tại đánh chữ ở máy tính trước mặt.

Khổng Lệnh Ngọc sớm biết tính tình của đứa con này, cũng không đi quản hắn, ngồi vào bên cạnh con dâu nói:"Ta nghe Liêu thư ký nói ngươi gần đây thường đến công ty, ta còn không thể tin được nguyên lai ngươi cùng Khải Đường dính nhau như vậy!"

"Không có, con chỉ là tới bồi hắn thôi

." Lí Thần Du cũng không hiểu trượng phu rốt cuộc có ý tứ gì, nhưng nàng nào có thể không nghe lời hắn?

"Gặp các ngươi cảm tình tốt như vậy, ta thực vui vẻ." Khổng Lệnh Ngọc xem con dâu thẹn thùng cúi đầu, cũng không lại nói chuyện nhiều."Tóc ngươi đã dài đi một chút, cũng chưa đi cắt sao."

"Gần nhất bận quá, không thời gian đâu." Lí Thần Du âm thầm cảm tạ bà bà chuyển đề tài, lập tức phát huy bản lĩnh nữ nhân khen tặng lẫn nhau."Mẹ đôi giày này của ngươi là mua ở nơi nào? Là người nào chỉ vậy?"

"Ta mới từ Italy trở về, ở trong một nhà cửa hiệu lâu đời mà mua, ta còn mua cho ngươi một cái ngươi xem có thích hay không?"

Khổng Lệnh Ngọc theo mua sắm trong túi xuất ra một cái đôi giày màu bạc, Lí Thần Du lập tức kinh hô:"Thật khá!"

Cái gì giầy, bao bao, Kha Khải Đường lười nghe đại sự của nữ nhân này, rõ ràng chủ động cầu đi."Các ngươi tán gẫu, ta đi tham gia tiệc hội."

"Hảo, ngươi từ từ đi." Khổng Lệnh Ngọc đương nhiên cũng không lưu hắn lại, cùng hắn cũng không có gì mà nói?Bà cứ lưỡng lự ở lại văn phòng, hàn huyên chút về đề tài du lịch mới cuối cùng Khổng Lệnh Ngọc mới quan tâm hỏi:"Nhìn ngươi khí sắc rất tốt, gần đây ở cùng Khải Đường có phải rất khá không?"

"Cũng bình thường như vậy, đều lão phu thê rồi." Lí Thần Du nhún nhún vai nói.

"Cảm tình phải từ từ bồi đắp không giống như kinh doanh, đừng giống như ta mất đi rồi mới cảm thấy tiếc nuối." Khổng Lệnh Ngọc lấy ngữ khí người từng trải nói.

"Mẹ, kỳ thật con......"

Xem con dâu muốn nói lại thôi, Khổng

Lệnh Ngọc có loại dự cảm không tốt."Có chuyện gì liền nói với mẹ, đừng sợ mẹ luôn đứng ở bên con."

"Con chỉ là hoài nghi mà thôi, còn không dám xác định thời gian trước Khải Đường thường xuyên không trở về nhà...... Ta lo lắng hắn ở bên ngoài có nữ nhân, mẹ có phương tiện thì giúp con điều tra một chút được không?" hành động của nàng toàn ở trong mắt trượng phu, nàng cũng không lá gan tiêu tiền đi tìm tin tức về hắn.

"Khải Đường làm sao có thể có cặp người ở ngoài được? Đừng nghĩ bậy." Khổng Lệnh Ngọc ngửa đầu cười ha hả, hoàn toàn mất đi phong độ của một vị phu Nhân.

"Mẹ ngươi không biết đó thôi đoạn thời gian kia hắn thường xuyên uống rượu, ba ngày thì hai ngày không trở về nhà, hơn nữa đến bây giờ đã gần một tháng...... Không cùng con cái kia......" Lí Thần Du thật sự là không có biện pháp, đành phải nói ra chuyện riêng tư đó. Nàng không nghĩ mình sẽ trở thành người biết được sự thật cuối cùng, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, nếu nhất định phải ly hôn ít nhất nàng muốn có chuẩn bị tâm lý trước.

"Nga? Nghiêm trọng như vậy?" Khổng Lệnh Ngọc nghe vậy trầm tư đứng lên, gật gật đầu đáp ứng con dâu."Hảo, ta sẽ cho con một cái công đạo."

"Cám ơn mẹ, nếu tình huống thật sự thực nghiêm trọng, đến lúc đó con không biết được nên xử lý như thế nào......"

"Trước đừng nghĩ nhiều quá nói không chừng chính là hiểu lầm."

"Hy vọng là như thế." Lí Thần Du không dám kỳ vọng nhiều lắm, từ biến cố năm năm trước của nhà nàng , nàng đã không còn có thể hữu có thái độ lạc quan như trước nữa.

"Khải Đường, đứa nhỏ này rất đầu gỗ, ngươi muốn chủ động cùng hắn bồi dưỡng cảm tình thì phải bắt lấy tâm của hắn như vậy sẽ không sợ hắn chạy mất."

"Đây là kinh nghiệm của mẹ sao?"

Khổng Lệnh Ngọc vuốt ve mi tâm chính mình một chút, hiền lành trong mắt mang theo một chút lòng chua xót."Ta cùng hắn, ba ba Khải Đường năm đó yêu đến chết đi sống lại, phải dùng đến cách mạng đối với hai bên gia đình mới có thể kết hôn, đáng tiếc yêu nhau dễ dàng nhưng không giống như ở chung, cuối cùng vẫn là tan. Ngươi cùng Khải Đường có thể cùng ở chung lâu như vậy, vì sao không thể hảo hảo yêu nhau? Ta đối với các ngươi rất tin tưởng, ngươi cũng nên vì chính mình mà cùng hắn tin tưởng."

"Cám ơn mẹ, con sẽ cố gắng......" Lí Thần Du chỉ có thể cười khổ, ở chung với nhau thì nhất định có thể yêu nhau sao? Bọn họ trình tự hạnh phúc tựa hồ điên đảo hết rồi.

Bình tĩnh mà xem xét, nàng tin tưởng

Kha Khải Đường là nam nhân tốt, tuy rằng hắn có chút tiểu khuyết điểm, như là bá đạo, lạnh lùng, đã muốn làm thì không muốn đợi, nhưng hắn dù sao cũng không có ngược đãi nàng, ít nhất ở phương diện này còn rất tin cậy, chỉ cần hắn không có người ở bên ngoài, nàng nguyện ý nghe lời của mẹ chồng, cùng cho nhau một cơ hội, có lẽ lúc nào đó có thể quay lại yêu đương chủ nợ......


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-10)