Vay nóng Tinvay

Truyện:Em Không Yêu Tôi - Chương 02

Em Không Yêu Tôi
Trọn bộ 10 chương
Chương 02
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Shopee


Đêm đó, sau khi Kha Khải Đường về nhà thì cũng đã mười một giờ đêm, Lí Thần Du như thường lệ chờ hắn về nhà mặc kệ dù có trễ đến thế nào. Nam nhân nào được đối xử như vậy làm sao lại không cảm động, nhưng hắn biết nàng chính là người thê tử có trách nhiệm như vậy, bên trong nụ cười kia cũng không có chút tình cảm nào.

"Vất vả rồi người có muốn ăn điểm tâm gì không?" Nàng tiếp nhận cặp tài liệu cùng áo khoác trên tay hắn, thấp giọng nhẹ nhàng hỏi, bọn nhỏ đều đang ngủ.

"Không cần, chuẩn bị nước tắm trước đi." Hắn có khi ở công ty tăng ca cũng không phải là cần thiết lắm, bởi vì hắn thật không biết sớm trở về nhà là muốn làm cái gì. Đối với những đứa nhỏ hắn trong lời nói không có nữa lời dỗ dành an ủi, đối với thê tử càng không có nửa câu lời ngon tiếng ngọt.

"Hảo."

"Đợi chút." Hắn nắm bả vai của nàng, kiểu tóc đoan trang của nàng đã biến hóa, xem ra không thay đổi đi bao nhiêu, chỉ là từ phía dưới đuôi tóc đã biến thành cuộn sóng , cảm giác tựa hồ lãng mạn đi một ít.

"Ta có thể đi chưa?" Nàng xác định hỏi.

"Ân." Hắn gật gật đầu không biết nên cao hứng hay tức giận, cao hứng là vì nàng trở nên càng thêm quyến rũ, tức giận nhưng cũng không biết là do nguyên nhân gì.

Khi thê tử đi vào phòng ngủ của hai người, Kha Khải Đường bước vào phòng của bọn nhỏ, ở trước giường chăm chú nhìn các con một lát. Con trai thật giống hắn, nữ nhi lại giống nàng, khuôn mặt đều rất đẹp, hơn nữa chúng đang ngủ say nói là thiên sứ cũng không sai.

Nói thật ra, hắn là người làm cha thất bại, tựa như người cha của hắn. Hắn từ nhỏ đã được dạy dỗ rất nghiêm khắc, lớn lên đều phải học tập vất vả cùng xây dựng sự nghiệp, may mắn

Lí Thần Du là một người mẹ thành công, hai đứa con này ngày sau hẳn là sẽ không cô đơn giống như hắn.

Xem qua đứa nhỏ một lát Kha Khải Đường bước về phía phòng ngủ của mình, Lí Thần Du đang đứng trước tủ quần áo chọn lấy một bộ áo ngủ, hắn vỗ vỗ bả vai của nàng nói:"Giúp ta gội đầu."

"Ân." Nàng mỉm cười trả lời làm theo, nhưng có khi nàng càng ngoan lại càng làm cho hắn phiền lòng, lúc nào cũng nghĩ nàng tươi cười như vậy cũng chỉ vì báo ân.

Hai người vào phòng tắm, nàng giúp hắn cởi quần áo, để cho hắn ngồi ở ghế trên mới đứng ở phía sau thay hắn gội đầu, từng động tác đều rất cẩn thận mềm nhẹ. Nàng đối hắn tốt như vậy, cho dù không có tình yêu cũng có một ít thân tình đi, hắn không khỏi lại bắt đầu miên man suy nghĩ.

Đầu của hắn tóc cũng không dài, chính mình cũng có thể tắm gội nhưng hắn chính là thích cho thê tử hầu hạ, mỗi khi tay nàng lướt qua tóc của hắn, cảm giác kia chính là đặc biệt thoải mái.

"Ngươi hôm nay sau khi đi làm tóc về lại đi mua quần áo?"

"Ân, bởi vì muốn chuẩn bị đi ăn cưới."

Nàng sớm biết rằng hắn tùy thời điểm đều chú ý đến nàng mặc kệ nàng đi nơi nào, làm cái gì. Vừa nghe hắn hỏi nàng thật sự kinh hãi, hắn mỗi ngày đều phải xử lý giao dịch tiền tài lớn như vậy vì sao ngay cả việc nhỏ này của nàng đều có thể để ý như thế?

"Sắm sửa như vậy là vì ai?"

"Ta...... Chính là ta muốn thay đổi một chút thôi." Sau hôn nhân nàng thật sự là một người vợ đoan trang, nàng ngay cả lĩnh vực thấp nhất hoặc vấn đề quần áo đều không rõ. Nàng đã đàng hoàng đến thế này, hắn còn muốn yêu cầu cái gì nữa?

"Vì sao muốn thay đổi?"

"Khả năng...... Tuổi lớn rồi nữ nhân luôn luôn sợ mình già mà."

Hắn lại không hỏi nhiều, chính là trong lòng vẫn có chút hoài nghi, nhắc nhở chính mình ngày mai phải tìm người đi thăm dò một chút, thê tử này hành động hôm nay không thích hợp lắm.

Ở trong phòng tắm hắn liền đem nàng ôm lấy không nói hai lời liền ôm lấy nàng đi hướng tới giường lớn, dùng khăn lụa hàng hiệu mềm mại trói chặt hai tay hai chân của nàng, làm cho nàng nằm ngữa ra ở trên giường. Đây không phải lần đầu tiên hắn làm như vậy, qua một đoạn thời gian hắn dục vọng dâng trào đều sẽ làm như vậy, may mắn khăn lụa sẽ không lưu lại dấu vết, miễn làm cho người ta thấy được, còn tưởng rằng là hắn bạo hành vợ của mình.

Lí Thần Du không hiểu, đây là cách nam nhân chinh phục nhục dục hay sao? Nàng đã sớm đầu hàng vì sao hắn vẫn còn cố ý như thế? Hơn nữa giữa trưa đã ăn qua một lần, vì sao ban đêm còn muốn ăn, khẩu vị nặng như vậy sao? Kết hôn lâu như vậy, nàng vẫn là không hiểu được hắn, người chồng quen thuộc nhất lại tựa như người xa lạ vậy.

Hắn ung dung vỗ về chơi đùa toàn thân nàng."Có đau không?"

"Sẽ không." Hắn buộc thật sự có kỹ xảo, quả thực có thể ban giấy phép chuyên gia. Không biết tiền hôn hắn có bao nhiêu phong lưu, nàng không phải là muốn để ý, chỉ là chính mình lại bị trở thành vật thí nghiệm để thu thành quả như vậy, thật sự có điểm oan a!

"Thoải mái sao?"

"Ân......" Hắn cố ý trêu chọc, ý định tra tấn, nàng đương nhiên là thất bại dưới tay hắn.

"Ngươi như vậy chỉ có thể để cho mình ta nhìn thấy, nghe không?"

"Nghe được."

"Ngươi nếu dám ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi."

"Đã biết." Làm ơn, nàng mỗi ngày hành tung đều do hắn nắm giữ làm gì có cơ hội muốn gặp ai ở bên ngoài? Người nhà giàu đều sợ gièm pha như vậy sao? Vẫn là nam nhân trời sinh bá đạo như vậy nữ nhân chính mình cho dù không thương cũng không thể để cơ hội cho người khác yêu thương?

Một lần lại một lần ra vào. Đột kích kích thích bốn phía, yêu như thủy triều, hắn rốt cục cũng cởi bỏ trói buộc cho nàng, cả người ghé vào trên người nàng, đem chính mình trở thành chăn của nàng.

Loại phương pháp ngủ này tuyệt đối không thoải mái, tuy rằng giường lớn lại có co dãn, nàng không đến mức hít thở không thông, nhưng vẫn là rất áp lực a!

Ngày hôm sau là thứ Bảy, Kha Khải Đường cùng Lí Thần Du mang theo con gái lái xe đến biệt thự trên núi, đó chính là nơi hắn đã sống từ nhỏ đến lớn. Sau khi trưởng thành mới mua nhà rồi chuyển đến sống trong nội thành.

Kha gia trước mắt vẫn là giữ lại căn biệt thự này, tuy rằng bọn họ một năm ở không đến một tháng.

Trong mắt Lí Thần Du bố mẹ chồng nàng là một đôi vợ chồng thực kỳ lạ, bọn họ ly hôn nhiều năm đều đã có sự nghiệp riêng, phần lớn thời gian không ở trong nước nghe nói bọn họ đều có tình nhân riêng. Nhưng từ khi li hôn bọn họ vẫn là ở tại căn biệt thự này thậm chí còn cùng nhau tụ hội chiêu đãi bằng hữu.

Lí Thần Du cùng cha mẹ chồng cũng không thường gặp mặt, một năm cũng chỉ có hai, ba lần. Điều này trong mắt người ở bên ngoài lại là điều tốt không cần phải phụng dưỡng cha mẹ chồng.

"Ông nội, Bà nội khỏe!" Kha Hoằng Kiệt cùng Kha Nhược Lan được mẹ dạy bảo vừa thấy lão nhân gia liền ngoan ngoãn chào hỏi.

"Thực ngoan." Kha Thế Huân một tay ôm lấy cháu gái, một tay ôm lấy tôn tử. Khổng Lệnh Ngọc đứng ở một bên sờ sờ mặt đứa nhỏ, vẻ mặt ôn nhu, bức họa trước mặt này xem ra là phi thường hoàn mỹ, nếu không nói ra thật là ai cũng đoán ra ông bà nội của mấy đứa nhỏ đã ly hôn nhiều năm.

"Ba, mẹ, đã lâu không gặp." Lí Thần Du đối cha mẹ chồng mỉm cười nói.

"Thần Du con làm tóc nhìn thật xinh đẹp!" Khổng Lệnh Ngọc dôi mắt sáng lên, chỉ có cùng là nữ nhân mới có thể chú ý đến chi tiết này. Kha Thế Huân đối với con dâu chỉ gật đầu vô tình không phát biểu bình luận gì.

"Cám ơn mẹ, vòng cổ này của mẹ cũng rất đẹp." Vòng kim cương lóe sáng như thế lại không xinh đẹp được? Lí Thần

Du cũng chỉ là dệt hoa trên gấm.

"Ba, mẹ." Kha Khải Đường tiếp đón với ngữ khí bình thản, như là có cũng được mà không có cũng không sao.

"Khải Đường a, phần báo cáo lần trước ta đã xem qua, ta cho rằng nên cần cải tiến không gian......" Kha Thế Huân đối con đề tài tán gẫu cũng chỉ có về công việc.

Khổng Lệnh Ngọc đương nhiên không dừng lại, hỏi con dâu đã đi uốn tóc ở tiệm nào? Mua quần áo ở đâu?

Lí Thần Du đều nhất nhất trả lời, nàng đối với người cha chồng này có chút kính sợ, nhưng đối với người mẹ chồng lại rất thích. Đều là nữ nhân nên có rất nhiều đề tài để thảo luận, cũng có khả năng vì là phụ tử nên cũng giống nhau như vậy, cả hai đều mang một bộ dáng biểu tình không muốn nói nhiều, hy vọng con nàng về sau sẽ không có như vậy a.

Sau khi cả đại gia đình dùng cơm trưa xong, Kha gia phụ tử đi vào thư phòng tiếp tục bàn luận công việc. Hai đứa nhỏ đến bên hoa viên chơi đùa, chỗ đó có đầy đủ các trò chơi nào là cầu thang trượt, đu dây, cồn cát đôi, tất cả đều là vì hai tiểu tổ tông này mà làm nên.

Khổng Lệnh Ngọc cùng Lí Thần Du đi đến ngồi ở trên ghế dài, một bên nhìn đứa nhỏ một bên nói chuyện phiếm.

Lí Thần Du nghe mẹ chồng nói một ít chuyện ở nước ngoài, đáy lòng đã muốn ở cười ha ha, ở mặt ngoài vẫn là giấu đi. Thân là phu nhân hào môn lại là con gái gia đình đàng hoàng, nàng là sẽ không làm cho chính mình thất thố được.

Cuối cùng Khổng Lệnh Ngọc vẫn là bàn về chuyện của con dâu."Ngươi cùng Khải Đường thế nào? Ở chung có tốt không?"

"Khải Đường vẫn bề bộn nhiều việc, con tận lực không dám gây thêm phiền toái cho anh ấy." Trượng phu đối Lí gia bọn họ ân trọng như núi, nàng làm sao có khả năng gây thêm rắc rối cho hắn chứ ...

"Ta biết ngươi làm việc cẩn thận, hắn cùng mấy đứa nhỏ đều được người chiếu cố rất tốt, nhưng ngươi không biết là các ngươi có khiếm khuyết gì sao?"

"Có ý tứ gì ạ?" Nàng nghe xong thì sửng sốt, nàng là thê tử mô phạm thế này còn có khiếm khuyết cái gì?

"Nhiệt tình a! ngọt ngào a!" Khổng Lệnh Ngọc nháy mắt, ý tứ hàm xúc có điểm trêu cợt.

"Đều kết hôn lâu như vậy, bình thường chính là phúc khí......" Mẹ chồng tại sao đột nhiên lại nhắc tới vấn đề này? Nàng nghĩ đến biểu hiện của trượng phu ở trên giường, ý tứ không tốt lắm nói:"Kỳ thật, anh ấy thật ra cũng là có thời điểm nhiệt tình."

Khổng Lệnh Ngọc quyết định không trêu ghẹo nữa mà trực tiếp hỏi trúng mục tiêu."Ngươi rốt cuộc yêu hay không yêu hắn?"

"Mẹ, ngươi vì sao lại hỏi ta như vậy......" Kỳ quái, nàng làm sao có thể yêu Kha Khải Đường cơ chứ?

"Vấn đề này rất đơn giản, thương hoặc là không thương?"

Lí Thần Du lo lắng sau một lúc lâu, quyết định thành thực trả lời:"Con không biết, nhưng con nghĩ việc kia cũng không phải trọng yếu gì."

"Thì ra là không thương." Khổng Lệnh Ngọc không khỏi thay con trai cảm khái.

"Con sẽ không phản bội anh ấy, cũng sẽ không rời anh ấy mà đi như vậy còn chưa đủ sao?" Ai nói hôn nhân nhất định phải có tình yêu, nàng tự nhận đã hết tâm hết sức, ai cũng không thể nói nàng có chỗ nào sai, cho dù là mẹ chồng của nàng.

Khổng Lệnh Ngọc xem con dâu vẻ mặt vẫn là chưa hiểu, cười khổ mà nói:"Con có biết hay không, năm đó thời điểm con cùng Khải Đường gặp mặt, nó trở về nhà liền nói với ta rằng muốn kết hôn với con."

"Thật sự? Mới lần đầu tiên gặp mặt đã nghĩ muốn kết hôn với con?" Lí Thần Du tự nhận bản thân bộ dạng cũng không tệ lắm, nhưng cũng không đến mức khuynh quốc khuynh thành, chẳng lẽ Kha Khải Đường trước kia chưa từng thấy qua mỹ nữ sao?

"Đúng vậy! Nhất kiến chung tình, thập phần nghiêm trọng."

"Con rất khó mà tưởng tượng ra..." Nói thật ra nàng một chút cũng không tin tưởng lắm, lúc ấy nàng hai mươi ba tuổi, Kha Khải Đường hai mươi tám tuổi, hắn điều kiện bản thân cùng bối cảnh gia thế đều tốt như vậy, nói hắn mới quen tư vị tình yêu hình như không đúng lắm.

"Yêu thương một người thì cần đạo lý cái gì, Khải Đường đứa nhỏ này thật sự là ủy khuất, kết hôn lâu như vậy mà ngươi vẫn là không thương hắn, haizz!"

"Ta......" Thật là hết đường chối cãi mà. Sao nàng lại có cảm giác tai bay vạ gió thế này.

"Cá tính của hắn vốn sẽ không dễ dàng biểu đạt ra, có cơ hội ngươi nên chủ động tâm sự cùng hắn, mở trái tim của hắn ra, được không?"

"Được." Mẹ nàng nói nàng có thể lý giải nhưng không nhất định phải thực hành, nàng tự nhận mình sẽ không làm

Kha Khải Đường thất vọng, đã muốn dùng cả người nàng trả nợ cư nhiên còn muốn nàng đi thương hắn, chuyện này không thể ép buộc được nha.

Nàng tự nhận là người cả đời chỉ yêu duy nhất một lần, ngày đó vì gia đình mà hy sinh, nàng đối tình yêu đã không còn hy vọng xa vời gì nữa, chỉ hy vọng bình thản cứ thế mà sống qua ngày chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?

Đêm đó bọn họ ở biệt thự mà nghĩ ngơi

, bọn nhỏ ban ngày đã chơi nhiều nên mệt mỏi sau khi tắm qua rất nhanh liền tiến vào giấc ngủ, Lí Thần Du thay các con đắp chăn nhìn qua đồng hồ thì mới có 8 giờ rưỡi mà thôi, lúc này cũng không biết muốn làm cái gì nữa?

Đi trở về phòng của nàng cùng trượng phu, nàng lại nhìn thấy hắn một mình ngồi ở phía trước cửa sổ ngẩn người, hình ảnh như thế thật hiếm thấy. Trong ấn tượng của nàng hắn không có đọc sách thì gọi điện thoại không thì lại dùng máy tính, như thế nào đêm nay lại nhàn rỗi không có việc gì làm thế này? Hy vọng hắn sẽ không đem chủ ý chuyển tới trên người của nàng, lấy nàng tìm niềm vui chứ.

"Khụ!" Nàng giả vờ thanh một chút yết hầu."Ngươi muốn tắm rửa không?"

"Người đi tắm đi." Kha Khải Đường quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái, kia trong ánh mắt lại có chút thâm ý.

"Được, ta đi tắm đây."

Lí Thần Du ở phòng tắm sờ đông sờ tây, đáng tiếc chờ làm khô tóc đi ra, cũng không đến 9 giờ rưỡi, sớm như vậy mà tiến đến trên giường trượng phu nhất định sẽ xuống tay đối với nàng

. Tối hôm qua nàng bị hắn ăn sạch sẽ đến phát sợ, hy vọng hôm nay có thể nghỉ ngơi lấy lại sức một chút.

Kha Khải Đường vẫn ngồi ở phía trước cửa sổ ngẩn người, nàng cũng không muốn đi trêu chọc hắn, mở ra máy tính ra chính mình làm chuyện của mình.

Mới làm việc không bao lâu, Kha Khải Đường bỗng nhiên đi đến phía sau nàng."Ngươi đang làm cái gì?"

"Sửa lại một ít tư liệu."

"Tư liệu gì?"

"Ách...... Ghi lại cách dạy con cái khỏe mạnh, còn có sách dạy nấu ăn, thông tin gia dụng còn...."

"Ta xem xem." Hắn xoay người tiến đến bên gáy nàng, nhất nhất xem qua văn kiện này cuối cùng cười nhẹ vài tiếng."Ngay cả lịch làm việc của ta ngươi cũng có?"

Hô hấp của hắn tới gần như vậy nàng cư nhiên lại mặt đỏ tim đập, đều là lão phu lão thê như thế nào còn có loại phản ứng này?"Là Liêu thư ký cho ta, như vậy ta mới biết được ngươi chừng nào thì xong việc, nếu muốn đi công tác cũng có thể sớm chuẩn bị cho kịp."

"Cái này đều vì ta sao?"

"Ngươi không thích như vậy?" Nàng chỉ là biết lịch trình công tác của hắn mà thôi, cho dù hắn vụng trộm yêu đương nàng cũng bắt không được a.

"Vất vả cho ngươi rồi."

Hắn ở sau gáy của nàng đặt một nụ hôn làm nàng cả người phát run lên, cái này hình như là lần đầu tiên hắn ca ngợi nàng như vậy, hại nàng không thể không không câu nệ kính cẩn đáp lễ nói:"Này không tính cái gì, ngươi quản việc công ty so với ta vất vả gấp mấy trăm lần."

"Ngươi để ý đến gia đình tốt lắm."

"Cám ơn."

"Không cần khách khí."

Nói không khách khí kỳ thật ra là vạn phần khách khí, tiếp theo lại không lời nào để nói thật không có biện pháp gì. Vợ chồng bọn họ thật sự rất ít khi nói chuyện phiếm.

Yên tĩnh quá nàng không biết làm gì đành quay vào máy tính tiếp tục đánh chữ, hắn vẫn đứng ở phía sau nàng, không khí căng thẳng làm cho nàng quyết định rời giường đi thôi, ai ngờ nàng mới tắt máy tính hắn liền đưa ra chú ý."Chúng ta đi ra ngoài một chút."

"Hả?" Nàng còn chưa có phản ứng lại hắn đã kéo tay nàng, hướng phía cửa mà đi.

Trên tầng cao nhất của biệt thự là một hoa viên rất đẹp, bọn họ đi lên lầu 3 bước vào hoa viên chỉ thấy ánh trăng sáng trong như nước, trong gió đêm mùi hương hoa lản tỏa tràn đầy vào hô hấp, trước mắt có thể nói là cảnh đẹp tuyệt sắc . Nhưng nếu nàng và trượng phu cùng nhau thưởng thức cảnh đêm này lại cảm thấy không thích hợp cho lắm, bọn họ chưa từng cùng nhau hưởng thụ sự lãng mạn đến như vậy.

Kha Khải Đường vẫn nắm lấy tay nàng trên mặt biểu tình có chút đăm chiêu, nàng đương nhiên sẽ không hỏi tại sao bọn họ lại ra đây.

Ngẩng đầu lên ngắm nhìn bầu trời ban đêm lại nhìn thấy thật nhiều sao. Nàng không khỏi mở to mắt âm thầm tán thưởng, không biết đã bao lâu rồi không được thấy bầu trời đầy sao như thế này. Nàng cả ngày lo lắng việc vặt trong nhà, chiếu cố trượng phu cùng các con, có thể có được thời gian để thả lỏng bản thân giống như vậy, nàng thật không bao giờ ngờ tới..

"Thần Du......"

"Ân?" Nàng vừa quay đầu lại, hắn liền cúi đầu nhanh chóng đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng.

Chuyện này là lần đầu tiên bọn họ thân thiết ở bên ngoài như vậy, tuy nói nam nhân này khắp nơi đều có thể

"Động dục", nhưng mỗi lần làm đều là ở bên trong. Hiện tại lại lộ cảnh tượng này bên ngoài như vậy tuy khả năng bị người khác gặp được rất nhỏ nưng vẫn làm cho nàng khẩn trương không thôi.

Càng quái dị là, hắn không có tiếp tục hôn sâu, chính là đem nàng ôm vào trong ngực lẳng lặng cũng không có nói cái gì.

Kỳ quái nam nhân này ngày hôm nay làm sao vậy nè? Tâm tình không tốt sao? Hay công việc thất bại? Có khi bị cha mẹ hắn mắng cũng nên? Hoặc là thời kỳ mãn kinh xuất hiện trước thời gian?

Nàng rầu rĩ nghĩ trong lòng vẫn là không ngừng đặt câu hỏi. Bọn họ từ trước đến giờ chính là như vậy tuy rằng khoảng cách tiếp cận da thịt rất nhiều nhưng vẫn không thể tâm đầu ý hợp. Về phần mẹ chồng nàng nói cái gì yêu hay không yêu nàng quyết định bỏ ngoài tai, bọn họ cũng không phải vì tình yêu mới đi đến hôn nhân, có thể bình thường cùng nhau ở chung là đã sai lầm rồi.

"Thần Du, thời đại học của ngươi...... Vui vẻ không?"

Vấn đề này cũng lạ à nha, nàng sửng sốt trong chốc lát mới trả lời:"Có, rất vui vẻ."

Trung học muốn học lên cao áp lực rất lớn, thật vất vả lắm mới có thể vào đại học. Tâm tình tự nhiên tốt đẹp lên rất nhiều, hơn nữa lại được bạn trai luôn bên cạnh ôn nhu săn sóc, ngày tháng đó chính là giai đoạn thanh xuân đẹp nhất của nàng.

Hắn nhìn nàng, tựa hồ như không biết nói cái gì, nàng bị hắn nhìn chằm chằm hơi có chút sợ hãi, cứng rắn quay đầu mỉm cười nói:"Làm sao vậy? Ngươi trước kia thời điểm học đại học không vui sao?"

"Không có gì vui vẻ mà cũng không có thể vui vẻ."

"Nha." Nàng nên nói gì mới tốt đây? Nam nhân này nói đến quãng thời gian cũ lại bình thản như vậy thật làm cho người ta không có cách nào hiểu nổi.

Đề tài cứ như vậy đi đến bế tắc, hắn vẫn ôm nàng không buông song lực đạo vòng ôm lại có chút gia tăng, nàng có điểm hơi khó thở nghĩ rằng hay là hắn thời đại học có khi bị bồ đá quá? Có lẽ bọn họ giống nhau đều là người không có được một tình yêu chân chính.

Khi hắn cảm giác được nàng một trận run run, thanh âm trầm thấp hỏi:"Rất lạnh sao?"

"Có một chút thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi ngủ thôi."

Hắn gật đầu nắm tay của nàng đi xuống lâu, khuôn mặt kia nhìn giống như có người thiếu hắn mấy trăm vạn vậy, quên đi quên đi, nàng chính là thiếu của hắn có khi đến hơn một ngàn vạn, hắn muốn xị mặt như thế nào thì cũng mặc hẳn.

"Ngươi có khỏe không?" Cho dù hắn là người qua đường, nhìn hắn tinh thần sa sút như thế nàng cũng phải ân cần thăm hỏi một chút.

"Ta không sao."

Trở lại trong phòng, hai người thay áo ngủ liền lên giường, đêm nay hắn cũng không có xúc động làm gì cả, chỉ là ở sau lưng ôm lấy nàng tiến vào giấc ngủ. Không biết vì sao cảm giác này so với bình thường thân cận rất nhiều, hóa ra cho dù không làm cái gì cũng rất ấm áp như vậy.

Nàng không hiểu tâm tư của hắn cũng không nghĩ sẽ tìm hiểu hắn, nam nhân này lòng dạ sâu như trời đêm, ai biết được hắn nghĩ cái gì? Đời này nàng thầm nghĩ chỉ cần an ổn mãi là được. Hắn nếu muốn yêu đương vụng trộm hoặc muốn ly hôn, nàng cũng sẽ nhẫn nhục chịu đựng, tóm lại trước đó chính là thiếu hắn nên hắn muốn như thế nào nàng cũng sẽ không nói nữa lời......

Từ biệt thự trở về nhà ở nội thành, mọi việc tựa hồ đều trở về quỹ đạo thông thường của nó, mỗi ngày trôi qua đều cứ trôi qua bình thường như vậy.

Thần Du sớm đã quên trượng phu tối hôm đó khác thường thế nào, cũng đem lời mẹ chồng dặn dò để sau đầu, mấy ngày nay chú ý duy nhất của nàng chính là muốn mặc quần áo như thế nào để đi ăn cưới. Dù sao cũng là gặp lại người yêu cũ , nàng phải cho hắn lần gặp mặt ấn tượng, hoàn mỹ nhất.

Nàng trong lòng không có oán hận cũng không có ghen tị, chính là có loại ý niệm chủ nghĩa hoàn mỹ trong đầu, cũng muốn đoạn hồi ức hoàn mỹ kia kết thúc.

Thứ Sáu, Lí Thần Du cho con gái ăn cơm trưa xong, lại dỗ nó đi ngủ trưa, mới gọi điện thoại cho bạn tốt nói:"Tĩnh Nghiên, buổi tối ngày mai chúng ta sẽ hẹn nhau ở đại sảnh khách sạn nha."

"Đã biết, ngươi muốn đi bao nhiêu vậy?"

"Ta nghĩ đi sáu ngàn như vậy có ít quá hay không?"

"Ta đi có hai ngàn ngươi, loại phu nhân cấp bậc cao này, sáu ngàn mà còn hỏi là ít quá hay không nữa?" Đào Tĩnh Nghiên cắn răng nói.

"Ngươi không biết, tổ chức ở khách sạn kia chi phí rất cao, một bàn sẽ từ hai đến tám vạn, ta không nghĩ làm cho hắn lỗ vốn đâu." Nàng đã thiếu hắn quá nhiều rồi , chỉ muốn bù lại một chút ít thôi nếu không trong lòng nàng sẽ cảm thấy rất khó chịu.

"Hừ hừ, như vậy là thay hắn suy nghĩ? Chưa dứt tình được sao?"

Lí Thần Du cũng không để ý lời nói đùa của bạn."Nói như thế nào đều là ta thực muốn xin lỗi hắn, thật ra ta còn muốn mua thêm lễ vật nhưng lại lo lắng tân nương sẽ hiểu lầm."

"Đã nói hai chúng ta hợp lại đưa đi như vậy sẽ không có hiềm nghi, bất quá đương nhiên ngươi sẽ bỏ tiền!" Đào Tĩnh Nghiên nhanh chóng nói trao quyền thanh toán vào trong tay nàng.

"Kia thật tốt quá, cám ơn ngươi giúp đỡ."

"Khách khí gì? Ta biết lúc trước các ngươi xem như chia tay trong hòa bình, trừ bỏ tiếc nuối cũng không có oán hận gì." Mọi chuyện đều là lựa chọn của hai người .

"Hy vọng hắn có thể hạnh phúc, ta cũng sẽ cảm thấy đỡ áy náy."

"Đừng nghiêm khắc với chính mình quá, ngươi đã làm được quá nhiều rồi." Đào Tĩnh Nghiên hiểu được tâm sự của bạn. Có người nữ nhân nào lại vứt bỏ đi tình yêu với nam nhân mình nguyện yêu thương suốt đời chứ, nếu không phải bởi vì chịut áp lực rất trầm trọng, có thể nào lại gả cho một người nam nhân xa lạ khác còn sinh hạ đứa nhỏ?

"Ta không có gì bất mãn, như bây giờ đã tốt lắm rồi." Bất quá gần nhất trượng phu có điểm kỳ quái mà thôi, tám phần là nguy cơ tiền mãn kinh cũng nên. Tuy nhìn tóc hắn vẫn còn rất tươi tốt, thôi tốt nhất vẫn là cho hắn uống nhiều thuốc bổ một chút.

Hai nữ nhân hàn huyên trong chốc lát sau đó đều tiếp tục đối mặt cuộc sống chính mình. Lí Thần Du đi vào phòng tắm trong phòng ngủ bắt đầu bận rộn, nàng mỗi ngày đều làm chút bảo dưỡng, không muốn chính mình biến thành mặt nhăn nheo của bà già, hơn nữa ngày mai là quan trọng, khuôn mặt nàng càng không thể không chăm sóc.

Buổi tối hôm nay, Kha Khải

Đường có vẻ về nhà sớm, bất quá cũng đã hơn chín giờ, Lí Thần Du hầu hạ hắn dùng bữa ăn khuya, ngồi ở bên bàn ăn múc cho hắn chén canh, đĩa rau, tuy rằng hắn cho tới bây giờ không yêu cầu qua nhưng mọi việc nàng vẫn làm một cách thật tự nhiên.

"Có đủ ăn hay không? Muốn ta lại làm thêm một chút hay không?" Đầu bếp đã sớm tan tầm, bất quá làm vài món ăn đơn giản cũng không khó lắm.

"Không cần phiền toái." Kha

Khải Đường ngữ khí bình thường, tựa như nói việc nhà."Đúng rồi, ngày mai buổi tối ngươi muốn đi uống rượu mừng phải không?"

"Ân." Nàng bỗng nhiên có điểm chột dạ nhưng ngẫm lại cũng không có gì, nàng bất quá chỉ tặng lễ đưa hồng bao cũng không phải đem chính mình đi.

"Đáng tiếc ta phải tăng ca không rảnh, không thể cùng ngươi đi gặp mặt bạn học được."

"Không sao... công việc của ngươi vẫn quan trọng hơn." Nói hay giỡn vậy, cái loại trường hợp nhiều xấu hổ này, mình nàng đối mặt là đủ rồi.

Ăn cơm xong nên tắm rửa, Kha

Khải Đường yêu cầu nàng giúp hắn kì lưng, thân là thê tử mô phạm(người vợ gia giáo) nàng đương nhiên làm theo. Một lúc lại bị hắn kéo vào bồn tắm lớn, trần nhà chính là một mặt gương, nàng có thể thấy rõ bộ dáng cùng một chỗ của hai người.

Hắn cầm bọt biển thay nàng tắm rửa, nhất là phần mẫn cảm trên thân thể của nàng. Nàng cũng không quản hay không kích thích quá độ, đem nàng biến thành mềm yếu một lần còn không buông tha, lúc trước nàng luôn tùy ý hắn, nhưng đêm nay thật sự chịu không nổi."Làm ơn không cần......"

"Ta cao hứng." Hắn cười lạnh, tiếp tục sự tra tấn ngọt ngào kia.

"Khải Đường......" Nàng rất ít khi kêu tên của hắn, nàng là cảm thấy kêu như vậy rất thân mật, lại giống như không đủ tôn trọng nhưng hiện tại nàng không thể không cầu xin tha thứ.

"Kêu lớn tiếng lên!" Hắn bỏ qua khối bọt biển kia, dùng chính mình xâm chiếm phần non mềm của nàng.

Hơi nước tràn ngập trong phòng, tiếng rên rỉ của nàng biến thành nức nở, một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuống. Nàng không thể phủ nhận, thân thể hai người chính là hấp dẫn lẫn nhau nhưng trừ bỏ dục vọng còn có cái gì khác sao? khoái cảm to lớn ngoài việc làm cho người ta say như say ma túy, còn có một loại hư không thê lương.

Thẳng đến lúc nước tắm đều lạnh hết, hắn mới bằng lòng ôm lấy nàng, bế nàng tới giường lớn, đầu óc còn một mảnh mê muội, nghĩ rằng nàng rốt cuộc trêu chọc ai? Trượng phu mấy ngày hôm trước cũng chưa chạm vào nàng, nàng còn buồn bực hắn có nguy cơ tiền trung niên, không ngờ hôm nay lại muốn cùng nhau tính sổ cho hết ?

Quả nhiên sự tình còn không có kết thúc, nam nhân kia sau khi giúp nàng lau đi bọt nước trên người, lại áp đến sau lưng nàng bắt đầu ép buộc, nàng hai tay bắt lấy tay của hắn, thậm chí hơi đá hai chân."Đủ, thật sự đủ!"

"Vừa rồi ngươi cho ta ăn rất no, hiện tại ta phải làm vận động mới có thể tiêu hóa." Hắn nói là nàng hầu hạ hắn ăn khuya, nhưng như thế nào nghe qua cũng rất ái muội? Bàn tay hắn sau khi thăm dò nơi bí mật riêng tư ấy cảm thấy bên trong nàng đã đủ trơn trượt, không chần chừ lâu, vật cứng nóng hổi của hắn cư nhiên từ phía sau nhắm đích chuẩn xác mà đâm tới, không ngừng thúc ép , bàn tay cũng không ngơi nghỉ đi lên nhào nặng hai vật mềm mại tròn trĩnh của nàng.

Nàng nhận sai được không? Về sau nhất định sẽ không cho hắn ăn cũng không cho hắn uống nữa, làm thê tử rất hiền lành chính là không đạo đức.

"Chậm một chút, nhẹ chút......"

Không phải không thoải mái nhưng hắn vẫn không ngừng di chuyển , cả gian phòng không ngừng vang lên tiếng va chạm đầy ám muội, đau nhức nhưng lại có khoái hoạt, nàng sợ chính mình ngày mai không xuống giường được mất .

Nàng càng gọi, hắn lại càng phớt lờ, ý định dường như muốn tra tấn nàng. thẳng đến ra vào đã đủ hắn mới ở trong cơ thể nàng tận tình phát tiết, cư nhiên cũng không rời đi, cứ để như vậy chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

"Ngươi thật nặng." Còn có hơi dính dính! Giữa bắp đùi hai người đều là cái kia......

"Đừng ầm ỹ, mau ngủ di." Hắn một tay hướng tủ đầu giường, nắm lấy điều khiển từ xa ấn tắt ngọn đèn bên trong phòng, bóng đêm lập tức vây quanh bọn họ.

Về sau nàng lại cho hắn ăn khuya nữa nàng chính là đầu heo! Cái gì vận động, cái gì tiêu hóa, đều là chuyện ma quỷ! Cuối cùng người bị ăn không phải nàng......!

Ngày hôm sau, bởi vì cổ và đùi của nàng tất cả đều là dấu hôn, sợ có người hiểu lầm nàng bị ma cà rồng công kích, Lí Thần Du đành buông tha cho việc mặc váy của mình, sửa cao cổ áo rồi mang tất váy. Đều do tên Kha Khải Đường đáng giận kia!

Hắn tạo thành phiền toái còn không chỉ như thế, nàng còn phải ăn vài món thuốc bổ phối hợp nước nóng ấm áp, cả người mới tính là khôi phục bình thường.

Sau giữa trưa nàng vừa đi ra phòng ngủ đã thấy con gái nhỏ đứng trước cửa phòng biểu tình kinh diễm nhìn nàng.

"Mẹ, ngươi thật xinh đẹp!" Kha Nhược Lan sùng bái nhất chính là mẫu thân, mẹ thật giống tiên nữ hơn nữa lại xinh đẹp, thông minh.

"Em muốn đi sao? Anh cũng muốn cùng đi!" Kha Hoằng Kiệt đã sớm viết xong bài tập về nhà không nghĩ nó sẽ một mình buồn ở nhà.

"Mẹ tối hôm nay có việc, sẽ đưa các con tới nha bà ngoại nha, ngày mai sẽ đi đón các con." Lí Thần Du không dùng câu nghi vấn, mà là dùng câu khẳng định, cùng các con thương lượng thì có mà đến sáng mai.

Cha mẹ nàng cùng anh hai vẫn ở tại nhà cũ, anh nàng từ lần ngoài ý muốn đó cho đến nay vẫn như vậy, may mắn anh hai làm nhân viên công vụ, cuộc sống cũng không có áp lực kinh tế. Chỉ là anh hai nàng đã ba mươi mốt tuổi vẫn chưa có cưới vợ, ngay cả bạn gái ảnh cũng không có.

Hai đứa con vừa nghe quả nhiên đều gật đầu, bởi vì đi đến nhà ông bà ngoại cũng rất vui, cậu còn giúp bọn nó làm rất nhiều trò chơi.

Lên xe, lái xe trước dẫn mọi người trở lại Lí gia, Lí Thần Du không cần đặc biệt dặn dò cha mẹ, nàng cùng cha mẹ phương thức giáo dục không sai biệt lắm, nàng thực yên tâm khi đem đứa nhỏ giao cho hai người.

Về nhà mẹ đẻ khuyết điểm duy nhất chính là thái độ của ba mẹ cùng anh hai đối của nàng luôn thật cẩn thận, giống như nàng phải chịu thua thiệt cái gì. Nàng không cần hỏi cũng đoán ra được nguyên nhân, nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi nàng chính là nhận mệnh mà thôi, không cần phải tự đi tìm phiền não làm gì?

Chậm một chút lái xe đưa nàng đến khách sạn, nàng không nghĩ làm cho người ta phải chờ, vì thế chủ động nói:"Ta bắt tắc xi trở về là tốt rồi."

"Không được, tiên sinh sẽ trách mắng ta." Lái xe vẻ mặt sợ hãi, sợ bị đuổi việc.

Lí Thần Du yên lặng thở dài, gia đình này ở mặt ngoài nói là nàng làm chủ nhưng chủ nhân chân chính vẫn là trượng phu của nàng. Nàng sớm nên hiểu được chính mình trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn."Ta sẽ ra sớm, ngươi chờ điện thoại của ta."

"Không thành vấn đề, cám ơn phu nhân!" Lái xe lúc này mới thở phào.

Lí Thần Du đi vào đại sảnh không quá 2 phút liền nhìn thấy bạn tốt Đào Tĩnh Nghiên, vui mừng rạo rực hô:"Tiểu Du!"

"Hôm nay người thật xinh đẹp!"

Hai nữ nhân ca ngợi nhau một phen, đây là thủ tục xã giao cơ bản của nữ nhân. Vô luận có quen hay không đều phải đề cập một chút. "Vào đi thôi?"

Đào Tĩnh Nghiên nháy mắt mấy cái hỏi.

"Ta là đến để chúc mừng bọn họ không hề có ý tứ gì khác." Lí Thần Du tự nhận tấm lòng đầy thiện ý, chính là khó tránh khỏi cảm khái nho nhỏ.

"Chống đỡ không được thì dựa vào ta, hôm nay có ta làm chỗ dựa cho ngươi!"

Thời khắc mấu chốt quả thật nàng cần người nào đó để có thể dựa vào, Lí Thần Du cước bộ coi như ổn định. Sau khi ngồi vào chỗ của mình, phát hiện một bàn này đều là bạn học cũ, cũng đều biết nàng cùng tân nương từng có một đoạn quen biết

, chẳng qua mọi người đều đã lâu mới gặp lại không đến mức mặt lộ vẻ cười trộm hoặc kinh hoảng.

Bên cạnh có hảo tỷ muội, thay nàng chắn đi rất nhiều ánh mắt tò mò, một chút đề tài bàn luận cũng không nhắc đến chuyện tình xưa của nàng.

Đang lúc nàng có thể nhàn nhã một chút, một quả bom lớn bỗng nhiên truyền tới ở bên tai , đó là một thanh âm nàng vốn đã rất quen thuộc."Thật có lỗi, ta đã tới chậm."

Nàng quay đầu nhìn đến một người nam nhân rất giống trượng phu của nàng, cẩn thận nhìn lên thật đúng là nam nhân kia người đã cùng nàng đến năm năm đồng sàng dị mộng. (ở cùng nhau nằm cùng giường nhưng mỗi người đều có suy nghĩ, tư tưởng riêng)

"Sao ngươi lại tới đây?" Nàng vạn phần bội phục chính mình lại không hề có lắp bắp hoặc té xỉu.

Kha Khải Đường cấp nàng một nụ cười cái ôn nhu như nước."Vừa hoàn việc một cái ta muốn đến xem ngươi, liền hỏi lái xe người ở khách sạn này."

Đúng vậy, cơ sở ngầm của hắn nàng làm gì mà hắn không biết. Nàng cũng mỉm cười lại, nhưng cổ họng lại không nói tiếng nào.

Kha Khải Đường nhận từ nhân viên khách sạn mang tới một cái ghế cùng một bộ đồ ăn, những người khác đã ngồi yên vị trí, hắn vào bàn tiệc liền từ mười hai người biến thành mười ba người. Con số mới may mắn làm sao? Cảm giác rất giống với bữa tối cuối cùng của chúa Jêsu và 12 môn đồ. (ai không biết chi tiết này có thể tra Google, hahah nói thêm đây cũng là nguyên nhân người phương tây kị ngày 13 đấy)

Đào Tĩnh Nghiên liền nhận ra

Kha Khải Đường, bởi vì lúc trước nàng chính là phù dâu của họ. Lúc này chủ động thay mọi người giới thiệu:"Cơ hội tới, mọi người nên tranh thủ nịnh bợ đi a! Vị này nhưng là boss lớn chủ tịch tập đoàn tài chính Kha

Khải Đường, cũng là lão công của bạn học chúng ta Lí Thần Du!"

Lời này vừa nói ra quả nhiên khiến cho bao xúc động."Nguyên lai là Kha tổng! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Kha Khải Đường cầm chén rượu lên, phi thường thân mật nói:"Mọi người thông cảm, ta tới quá muộn, trước tự phạt một ly."

"Cụng ly, cụng ly!"

Chú rể tân nương đều chưa có xuất hiện, không khí đã muốn vỡ òa ra, thời điểm Lí Thần Du ngồi bên cạnh nam nhân hoàn toàn không giống với tưởng tượng hoàn mỹ của nàng, trời mới biết đêm nay sẽ là kết thúc như thế nào?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-10)