Truyện:Em Dám Nói Em Không Tính Phúc - Chương 66

Em Dám Nói Em Không Tính Phúc
Trọn bộ 67 chương
Chương 66
Ngoại truyện 2.2: Đêm tân ⓗô·ռ – Tình nồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-67)

Edit: Lâm Lâm

Beta: Hana

Dịch Nam lấy khăn tắm bao lấy Hiểu Vụ nằm ở trên giường, mặt cô đã sớm hồng, toàn thân cũng hồng, thật xấu hổ.

Mạnh Dịch Nam nhìn cô bị khăn tắm bao lấy, trong lòng cười khẽ, cô cứ như vậy làm cho anh rất khó khăn. Mắt Dịch Nam nhíu lại, khóe miệng cười khẽ, đi đến đại sảnh mang tới một lọ rượu hồng. Không biết cho Lộ Lộ uống rượu hồng có thể giúp cô thả lỏng không?

Mạnh Dịch Nam cầm rượu hồng uống một ngụm, sau đó cúi xuống, nâng đầu cô lên, ⓗ●𝐮●𝓃●𝖌 𝐡●ăп●𝖌 áp chế, Lộ hiểu Vụ không kịp phòng bị, trong miệng đã tràn đầy mùi rượu, rượu cứ thế chảy vào miệng cô, còn nồng sang cả mũi, Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ kháng cự đầu lưỡi linh hoạt của anh, chất lỏng lạnh lẽo theo miệng tràn xuống cổ họng cô.

Hiểu Vụ ho nhẹ quay đầu đi, mắt hơi hơi mở "Không...". Thanh âm ê lệ cùng lửa nóng thiêu đốt không có độ mạnh yếu, dễ dàng gợi lên sự trìu mến trong lòng Dịch Nam, Lộ Lộ, đừng nóng vội, anh chỉ muốn em thả lỏng.

Mạnh Dịch Nam nhìn môi hồng của cô, kia mặt cô chậm rãi hồng lên trông rất đẹp, mắt hơi k.h.é.ρ ♓.ờ, chiếc khăn tắm câu hồn dụ hoặc, anh l_ı_ế_ⓜ lⓘ.ế.〽️ môi, đem rượu hồng còn sót nuốt vào, bên môi vẫn như cũ có mùi hương của cô. Anh chậm rãi cởi chiếc khăn tắm trên người cô, lộ ra bộ 𝓃ℊ-ự-c sữa trắng noãn mảnh mai, làm cho ◗ụ.c 𝖛.ọп.𝖌 trong anh bùng lên, thật muốn dùng lực ôm cô vào trong lòng.

Tâm vừa động, thân đã muốn chiếm hữu 𝐭𝖍-â-ⓝ †-♓-ể ɱ.ề.ɱ Ⓜ️.ạ.❗ kia.

Lộ Lộ, Lộ Lộ, trong miệng lẩm nhẩm ⓗ_ô_ⓝ lấy từng chỗ trên người cô. Quả nhiên khát vọng trong mơ của anh bấy lâu nay đã thành sự thật, không biết bao đêm anh mơ thấy được cùng cô dây dưa không dứt, giờ phút này có thể chân thật ôm cô trong п-🌀-ự-𝐜, tinh tế hô-𝓃 mô-ℹ️. Mạnh Dịch Nam trong lòng mênh 𝖒.ô𝖓.ℊ, ôm cô càng chặt hơn.

A, Lộ Hiểu Vụ phát ra một tiếng k·♓ê·⛎ ℊợ·1, †𝖍*â*𝓃 т*𝐡*ể hơi run, khăn tắm không biết từ khi nào đã rơi ra. 🌴·♓·â·𝓃 т♓·ể trắng noãn Ⓜ️.ề.m ⓜ.ạ.ı cứ như vậy chạm rãi hiện lên trước mắt anh, Dịch Nam cả người khô nóng, kia khát vọng dưới thân cũng chạm rãi ngẩng đầu, Lộ Lộ, anh nhịn không được gọi tên cô.

Lộ hiểu Vụ nghe được anh, mặt quay sang một bên, tay căng thẳng ôm cổ anh, miệng lại ưm nhẹ. Dịch Nam làm cho cô ôm, trong lòng kích động, tay ôm cô càng chặt, Lộ Lộ, để anh yêu em.

Không, Lộ Hiểu Vụ mở mắt, tay đè tay anh đang muốn ôm lấy пℊ_ự_𝐜 cô, xê dịch ✞♓.â.ⓝ †.♓.ể như muốn tránh, tóc rối tung bay ở mạn sườn, nửa che nửa hở thân người đã đem sức 𝐪⛎-ⓨ-ế-ռ г-ũ của cô phát huy đến mức cao nhất "Không thể nghe chồng."

Dịch Nam ngẩn ra, cô nói gì, vì cái gì không thể nghe chồng? Năm ngón tay chậm rãi nắm lấy tay cô.

"Tuyệt đối không thể để chồng khi dễ." Lộ hiểu Vụ mở to mắt m_ê 〽️a_𝖓, nghiêm mặt nói, t_♓_â_ⓝ 🌴ⓗ_ể đã phơi bày trước mặt anh, Dịch Nam vui vẻ hưởng thụ vợ anh si mê, gìơ phút này anh không thể không nhìn dáng người mề·m Ⓜ️ạ·1 của cô, khiến cho dục hỏa trong người càng lúc càng tăng.

"Kia, cho em khi dễ chồng được không?" Dịch Nam nhìn bộ dáng đáng yêu lại khiêu gợi của cô, lửa trong lòng chậm rãi thiêu đốt, không thể tưởng tượng vợ anh bảo thủ như vậy lại có được dáng vẻ mê người như vậy.

"Được." Hiểu Vụ cười cười, đầu cúi xuống, 𝖙_♓â_n ✝️_𝒽_ể không khỏi dính chặt vào người anh, mũi cô 𝖒·ề·m Ⓜ️·ạ·ℹ️ lơ đãng lướt qua, làm п●🌀ự●ⓒ anh căng thẳng, th●â●𝓃 th●ể cũng chậm rãi căng thẳng. Để cho cô khi dễ có thể hay không là một quyết định sai lầm?

Lộ Hiểu Vụ xoay người cưỡi ở trên người anh, hai tay dùng sức đè nặng hai tay của anh đặt cạnh sườn, nhưng vì ép hai tay anh cố định, cô ở trên hơi đảo, như vậy t𝒽â_п ✝️_♓_ể hai người không thể tránh khỏi kề sát một chỗ, cô ⓜ●ề●𝖒 Ⓜ️ạ●i như vậy dán trước ⓝⓖự·↪️ anh. Mạnh Dịch Nam nuốt nuốt nước miếng, cơ thể nóng lên thật khó chịu, nhưng là anh muốn xem cô khi dễ mình như thế nào.

Hiểu Vụ khẽ nâng mặt đối với anh, thân trên vừa động, chiếc mũi 𝖒●ề●𝐦 m●ạ●ı của cô đã dán trước 𝓃𝖌·ự·𝒸 anh, ở trên ռgự●𝒸 anh ma sát, Dịch Nam không khỏi động chân, điều chỉnh tư thế thoải mái cho cô ngồi trên.

Hiểu Vụ chu cái miệng nhỏ, thanh âm nũng nịu làm anh tê dại "Mẹ nói đêm tân 𝖍ô.ռ phải nghe lời chồng, em không, dù sao mẹ cũng không quản được em, em rốt cục đã lập gia đình." Hiểu Vụ mồm miệng không rõ nói xong, cái mũi ngẫu nhiên còn hừ hừ, giống như một đứa trẻ đáng yêu.

Dịch Nam vừa nghe, trong lòng buồn cười, hóa ra vừa rồi cô run run lợi hại như vậy mà không có đẩy anh ra, là vì mẹ vợ đã dặn như vậy. Xem ra, nếu muốn Lộ Lộ ngoan ngoãn, còn phải dùng chút phương pháp. Bản sắc phúc hắc nam lại bất tri bất giác đi ra.

"Đúng vậy, em lập gia đình, hiện tại là em làm chủ. Em muốn khi dễ anh như thế nào cũng được, nhưng xin em đừng cắn anh, đừng nhéo anh, anh rất sợ đau." (LL: * ngây người*.... * ngất*) Dịch Nam một bên nói, một bên nghĩ nên nói gì tiếp thì đã bị Hiểu Vụ cắn cằm. {hana: anh ấy thích bị như thế nên mới bảo Lộ Lô đừng làm, quá nham hiểm đi ha ha *cuồng tiếu*}

"Như vậy anh mới có thể sợ em" Hiểu Vụ vừa cắn vừa nói, không phát hiện ra, tay Dịch Nam đang xoa nắn Ⓜ️●ôռ●g cô, hưởng thụ da thịt 𝖒ề*ⓜ ɱạ*ï mang đến 🎋𝖍🔴á·ï 🌜ả·ⓜ.

Hiểu Vụ cắn lung tung trên người chồng, anh không phải sợ đau sao, vì sao cô cắn mà anh không phản ứng? Hiểu Vụ căng thẳng, dùng sức cắn, Dịch Nam đau đớn, này cô vợ nhỏ, cư nhiên thực sự cắn, tay dưới ɱ-ôռ-ⓖ dùng sức, Hiểu Vụ đau đến kêu lên "anh nhéo em." (LL: * chấm chấm mồ hôi*.... Hai vợ chồng nhà này thật.... 3 chấm. )

Dich Nam chuyển tay đến bên 𝖓·🌀ự·🌜 cô "Anh sai rồi, anh muốn sờ chỗ này có thể hay không?" Dịch Nam mỉm cười xem cô nhắm chặt mắt, miệng h_é 𝐦_ở, 🅿️𝐡á_𝖙 ⓡ_𝒶 â_Ⓜ️ ✝️_h@_п_♓ mê người, tay bắt đầu có tiết tấu ôn nhu.

Hiểu Vụ ⓣ𝐡·ở 𝐠·ấ·𝖕 kêu nhỏ, tay đã ở trên người anh vuốt lung tung, anh như vậy nắm bắt thật thích a, nhưng vì cái gì ռ*g*ự*𝐜 lại căng đau, khi anh buông lỏng tay, cô lại thấy có gì mất mát khó chịu.

"Anh nhéo em, em rất khó chịu, anh..... anh khi dễ em." Hiểu Vụ khẽ 𝖈●ắ●ռ Ⓜ️ô●ı, mặt ngửa ra sau, ռ_ɢự_𝒸 ưỡn lên, làm cho anh càng dễ dàng xoa nắn. (LL" * phụt Ⓜ️.á.ⓤ mũi*)

"Em cũng có thể khi dễ anh." Dịch Nam khàn khàn thanh âm chậm rãi xoa nắn hai bầu 𝓃●𝐠ự●𝒸, cô thực sự đáng yêu, rõ ràng 𝖌_ợ_1 𝐜ả_〽️ mê người, lại có lúc đáng yêu đơn thuần, làm cho anh cũng muốn khi dễ.

"Như vậy?" Hiểu Vụ hừ nhẹ tay nắm lấy 𝓃ⓖ●ự●c anh, nhưng là ռℊự●ⓒ anh rắn chắc, căn bản nhéo không được, Hiểu Vụ suy sụp, vỗ nhẹ tay anh "Anh gạt em."

Dịch Nam cầm tay nhỏ bé của cô, đặt nó vào nơi sau ⓜôn-g cô, anh lửa nóng đã muốn bùng lên.

Hiểu Vụ nhất thời đụng tới cái kia cứng rắn 𝐧ó-𝐧-🌀 ⓑ-ỏռ-ℊ, trong lòng kinh sợ "Để làm gì?"

"Em không phải muốn khi dễ anh sao? Nếu em nắm nó, anh sẽ sợ." Dịch Nam chậm rãi mở miệng, nhìn chằm chằm cô đang 𝐤●𝒽●é●𝓅 ⓗ●ờ mắt, Lộ Lộ say rượu đúng rất tốt.

Hiểu Vụ bán tín bán nghi, tay nhỏ bé nhẹ nhàng nắm chặt, oa, thật cứng nha, cô cảm nhận được người anh run lên, anh quả nhiên sợ hãi!

Hiểu vụ đắc ý cười khẽ "Nhìn anh còn dám khi dễ em." Tay chậm rãi nắm nắm cái ռó𝖓-ⓖ 🅱ỏ𝐧-ⓖ kia, thủ pháp ngây thơ kia làm cho anh thật sảng khoái, Lộ Lộ, em thật tuyệt vời, Dịch Nam không nhịn được hừ nhẹ, theo độ mạnh yếu của tay Hiểu Vụ mà t*h*ở 𝖉*ố*🌜 không ngừng.

Hiểu Vụ nghe thấy anh 𝐭_ⓗ_ở 𝖍_ổ_𝖓 𝒽_ể_𝖓, nghĩ đến anh khó chịu. Lại tăng thêm sức cầm nắm. Mạnh Dịch Nam cảm giác thực thích thú, tay nhịn không được luồn vào giữa hai chân cô, nơi đó đã sớm độⓝ·ⓖ 🌴·ìռ·♓, một mảnh, bảo bối ư·ớ·† á·🌴, hóa ra em đã chuẩn bị tốt.

Dịch Nam bắt lấy tay cô, đưa ngón tay cô lên ⓒắ.𝖓 ⓝh.ẹ. A, Lộ Hiểu Vụ muốn rút tay lại. Dịch Nam nắm chặt eo nhỏ, kéo một cái, đem cô đặt dán ở trên người. Hiểu Vụ thét chói tai liên tục, anh muốn làm cái gì?

Dịch Nam gắt gao ôm cô ở trên người, chậm rãi ma sát gợi lên dụ.𝐜 ѵ.ọ𝓃.ɢ của cô, thanh âm trầm thấp " Đến lượt anh 𝒷á·0 †𝖍·ù."

Hiểu Vụ nhấc tay, muốn đẩy anh ra, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đột nhiên bị cái cứng rắn của hắn che lại, ai, ai, Hiểu Vụ còn muốn nói cái gì, Mạnh Dịch Nam đã muốn tấn công. Lửa nóng dẫn lối, miệng 𝖍_ô_𝖓 trụ, tay 𝓃·ó·ռ·g 𝖇·ỏ·n·🌀 ma sát, còn có đùi hướng nơi mảnh mai của cô phát động, Lộ hiểu Vụ hoàn toàn xong rồi. (LL: * gào khóc*... ta muốn 𝒸♓*ế*ⓣ. )

Đến khi cô ý thức được cơ thể đã bị ×â.ⓜ 𝖓.𝖍.ậ.𝐩, cô hoảng sợ vặn vẹo 🌴♓·â·ռ 🌴·𝖍·ể, không ngừng vuốt anh, phát ra nhu nhược thanh âm "Đau, không cần." Cô sai lầm rồi, anh không cần như vậy khi dễ cô.

"Lộ Lộ, ngoan, một tí nữa sẽ không đau." Dịch Nam cảm nhận được cô, chỉ có thể dừng lại, tay chậm rãi âu yếm nơi phía ngoài mẫn cảm, Lộ Lộ nhất thời cảm thấy trong cơ thể một cỗ sóng nhiệt ập tới, ngọn nguồn là tay anh, anh rốt cục làm cái gì, vì cái gì khiến cô khó chịu như vậy, lại khát vọng như vậy? Hiểu Vụ nhìn không được muốn xoay thắt lưng, muốn thoát khỏi 〽️_🅰️ lự_↪️ kia, nhưng là anh không chịu buông tha.

Dịch Nam cảm thấy ngón tay ư●ớ●т á●𝐭, biết cô có cảm giác, т𝒽.â.ռ 𝐭.h.ể lại cử động, chậm rãi tiến vào, ôi, Lộ Lộ khó chịu t-𝐡-ở 𝖌-ấ-🅿️, kia vật to lớn x-â-𝐦 ռ𝐡-ậ-ⓟ làm cho cô thật khó chịu, nhưng là cảm giác này so với vừa rồi tốt hơn nhiều. Anh chậm rãi ❌â●〽️ п●𝒽●ậ●𝓅, tay vẫn ở chỗ mẫn cảm bên ngoài của cô ma sát nhẹ nhàng, cô không chịu được 🅿️·♓á·🌴 r·🅰️ â·Ⓜ️ ✞·h·ⓐ·ռ·ⓗ ư a như một liều thuốc 𝖐íc*𝖍 ✝️*ⓗ*í*𝐜*𝒽, anh đột nhiên muốn cô nhiều hơn nữa.

A...A.... Hiểu Vụ vung tay đánh, đau đến toàn thân co rút nhanh, nhịn không được 𝖕𝒽·á·† 𝐫·𝐚 â·ɱ ✝️·♓·🔼·𝖓·h nức nở, anh khi dễ cô, thực sự dùng sức, dùng sức khi dễ cô "Đi ra, ô, đi ra." Kia thật đau khiến cô hoảng sợ, Lộ hiểu Vụ nức nở đánh vai anh, anh như thế nào có thể trả thù cô như vậy?

Dịch Nam chịu cái đánh của cô, 𝐭*♓*â*n †*𝐡*ể cử động chậm lại, nhẹ nhàng ôm cô vào ⓝℊ.ự.↪️, chậm rãi cho cô thả lỏng. Hiểu Vụ rung động 𝖙*𝐡*â*𝓃 𝖙*ⓗ*ể, cả người đều như bị anh đốt lên, vẫn lăn qua lăn lại, tổn thương cô, trước 𝖓🌀ự·c khơi mào mẫn cảm lại lần nữa làm cho trong cơ thể có một là sóng nhiệt khác thường lại xâm chiến, bên trong và cả bên ngoài đều nóng khiến cô chịu không nổi, chỉ có thể lắc lắc †*𝐡â*𝐧 т𝖍*ể.

Dịch Nam cảm nhận được cô đã muốn thích ứng, chậm rãi cử động, Lộ Lộ, học được hưởng thụ, anh sẽ làm em khoát hoạt đến bạo! Anh đáp ứng làm cho em hạn phúc, em nhất định là người phụ nữ hạnh phúc nhất! Lộ Hiểu Vụ lúc đầu đau đớn, sau 🌴-♓â-ⓝ 𝖙♓-ể bắt đầu dần tiếp nhận.

Dịch Nam buôn tay ra, đem hai chân cô ở bên hông, chậm rãi đặt ở trên người cô, bên hông bắt đầu dùng sức co rúm. Thật là nơi ấm áp bao vây lấy 𝖉-ụ-ⓒ ✅ọⓝ-𝖌 của anh, mỗi lần ❎â·𝖒 𝐧𝐡ậ·p đều có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong người cô 𝐫.ê.ⓝ 𝐫.ỉ, còn, bên tai thanh âm 🎋●𝐡●ê●u 🌀ợ●i từ miệng nhỏ nhắn phát ra, anh có thể cảm nhận được trong cô thể, khát vọng không ngừng tích lũy tiến lên. A, anh nhịn không được tăng tốc điên cuồng, nghe thanh âm 𝖗ê*𝓃 г*ỉ không ngừng gia tốc bên tai, hô hấp cũng tăng theo, dày đặc hơi thở ♓*ⓞⓐ*𝐧 á*𝖎 trong đên, Lộ Lộ, anh muốn yêu em đến 🌜·♓ế·ⓣ!

Trong cơ thể Hiểu Vụ chồng chất sóng nhiệt đem cô đánh nghiêng, kia phong ba phóng túng 🎋●h𝐨á●❗ 𝐜ả●𝖒 ở trong cơ thể đánh sâu vào, cô không biết chính mình như thế nào có thể thừa nhận như vậy cảm thụ đáng sợ. Lửa nóng chân thật không ngừng ở nơi mềm yếu, cô chỉ có thể gắt gao ôm anh, tùy ý anh đưa mình đến tận cùng, sau đó nở rộ, trôi đi!

Thời khắc một bông hoa xinh đẹp nhất chính là trong phút chốc khi bông hoa đó rơi vào nơi hắc ám nhất.

Lộ Hiểu Vụ không biết đêm đó bọn họ có bao nhiêu điên cuồng, chỉ biết ngày hôm sau cô tỉnh lại là giữa trưa, cả người giống như bị bánh xe lăn qua, toàn thân đau nhức, mà bên hông còn có cánh tay rắn chắc vắt qua, hai người chân còn quấn lấy nhau.

Hiểu Vụ rốt cục ý thức được chính mình đã kết hôn! Đối với đêm tân hôп., Lộ hiểu Vụ còn nhớ rõ hai người ở phòng tắm ái muội, sau đó, cô bị Mạnh Dịch Nam làm ấm giường, còn lại cô thực sự nhớ không rõ! Nhưng là, trên người loang lổ nhiều chỗ nói cho cô biết, bọn họ nhất định làm chuyện thực điên cuồng!

Quả nhiên, Lộ Hiểu Vụ sau lại chỉ biết Mạnh Dịch Nam có bao nhiêu điên cuồng, điên cuồng đến nỗi cô hối hận khi gả cho anh!

Chương (1-67)