Truyện:Em Dám Nói Em Không Tính Phúc - Chương 05

Em Dám Nói Em Không Tính Phúc
Trọn bộ 67 chương
Chương 05
Đại sói xám nuốt sống tiểu bạch thỏ
0.00
(0 votes)


Chương (1-67)

Edit: ongpeo

Hiểu Vụ bị quăng mạnh ⅼê.𝖓 𝐠𝖎.ư.ờ.𝐧.🌀, cơ thể cô run lên. Đêm nay hắn có chút khác lạ, mãnh liệt ⓗ_ô_𝐧_, phóng đãng ôm, hết thảy đều làm lòng cô chệch đường ray chạy như điên... hắn như muốn 𝖙.г.🅰️ ✞ấ.n cô.

Mạnh Dịch Nam chậm rãi đứng thẳng dậy, ánh mắt gắt gao nhìn dáng người mê hồn trên giường, cô là vợ hắn, là vợ hợp pháp của hắn, tính sở hữu của hắn đối với cô là đúng.

Mạnh Dịch Nam cởi bỏ từng hàng cúc một, đem áo sơ mi trên người ném xuống sàn, cởi quần, 𝐥●ê●n g❗ư●ờ●n●ɢ.

Hắn đến gần là có thể cảm thấy được cả người Hiểu Vụ đang run lên. Hắn còn chưa đụng đến cô mà toàn thân cô đã đỏ hồng như con tôm luộc. Cô nhắm chặt hai mắt, bộ dạng này làm hắn hoàn toàn thoả mãn, lửa tình trong người hắn đã không thể ngừng lại.

Mạnh Dịch Nam chậm rãi xoay người áp Lộ Hiểu Vụ dưới thân, 𝖙-𝒽-â-n тh-ể 〽️ề●ⓜ 𝐦●ạ●❗ say lòng người, trên người toả ra làn hương độc mê muội hắn, hỏi hắn làm sao không nghĩ muốn ôm cô vào lòng đây.

Lộ Hiểu Vụ chán nản để hắn ôm trong п🌀●ự●🌜, nhiệt độ cơ thể ⓝón.𝐠 ⓑ.ỏռ.g làm cô không thể bỏ qua sự tồn tại của hắn, mỗi tấc da thịt đều bị sự ma sát của hắn mà 𝓃*ó*𝖓*ℊ 𝐛*ừ*п*🌀 lên, cô cố gắng giãy dụa lần cuối "Nước...đang còn nóng, anh có muốn tắm trước không?"

Mạnh Dịch Nam nhìn gương mặt đã hồng lên của cô, ánh mắt từ đầu tới cuối vẫn gắt gao nhắm chặt, cái miệng nhỏ giãy dụa, bất giác trong lòng cười, cô vợ bảo thủ của hắn thật có ý tứ.

"Dù sao một lát cũng phải tắm, không cần vội." Mạnh Dịch Nam biết lòng cô đang nghĩ gì, Tiểu mỹ nhân này đang muốn giả ngủ đây mà, làm hắn đêm nay suy nghĩ thật lâu.

Môi tự giác hưởng hết ngọt ngào trên môi cô, tay chậm rãi chạm đến bên sườn, đem váy ngủ kéo lên từng chút một. 🌴·𝐡·â·п ✞·𝐡·ể cô nóng lên, cơ thể cô đúng là thành thật hơn cái đầu của cô nhiều. Mạnh Dịch Nam trong lòng cười nhẹ, 𝖙-♓â-𝓃 𝐭𝐡-ể của cô còn hiểu rõ hắn hơn cả lòng cô nữa.

Lộ Hiểu Vụ mơ hồ nâng người lên, mặc cho hắn đem váy ngủ kéo qua đầu, da thịt vừa tiếp xúc với không khí lạnh làm cho lý trí quay về, cô cố gắng đánh gãy ⓓụ*↪️ 𝖛*ọ*𝐧*ɢ mãnh liệt của hắn.

"Dịch Nam." Hiểu Vụ nhẹ giọng gọi.

"Ân." Mạnh Dịch Nam nằm bên cạnh cô, nhìn dáng vẻ nhu mì xinh đẹp của cô, nhìn lại thân hình như ẩn như hiện thật sự mê người, thân hình của cô không khác gì nữ thần g*ợ*𝐢 𝖈*ả*ɱ.

"Bạn cùng làm của em muốn chủ nhật này đến nhà mình liên hoan, có được không anh?" Cô đã muốn dùng sự kiện này dời đi sự chú ý của hắn lần cuối.

"Ân, ... chúng ta có nên chuẩn bị... gì không?" tay hắn chậm rãi xẹt qua tấm lưng láng bóng như ✞𝐫_🅰️ t_ấ_n làm hơi thở cô hỗn loạn, nói cũng không thành lời.

"Đến lúc đó nói sau." Mạnh Dịch Nam đã có chút hờn giận, tay sờ bên hông cô "Tập trung một chút."

Lộ Hiểu Vụ vặn vẹo thân mình, cô sao có thể tập trung đây, lý trí đều đã bị nụ 𝐡ô●𝓃 nồng nhiệt của hắn thiêu đốt, cảm giác nóng cháy như đang bị hàng ngàn bóng đèn hàng ngàn kilowat chiếu thẳng vào, như đang thiêu đốt cơ thể cô. Hắn không ngừng châm hoả lên cơ thể cô khiến cô sợ hãi, toàn bộ các tế bào như muốn sôi lên.

Tay Mạnh Dịch Nam bao phủ một bên đầy đặn của cô, cách một lớp áo nhẹ nhàng ve vuốt, nhìn nhũ hoa đỏ hồng trước mắt, trong lòng càng thêm khát vọng sâu sắc, hắn cúi xuống dùng đầu lưỡi 𝐥·ï·ế·𝐦 quanh. {Hana: ta đi 𝐜.hế.t đây, MDN tởm quá.... ongpeo lần sau đừng để ta type lại từ đầu thế này nhé, không ta mất ɱá_u mà c·ⓗ·ế·𝐭 mất}

A... trước nɢ*ự*ⓒ Lộ Hiểu Vụ căng thẳng, không cần... không cần chạm vào cô như vậy, chiếc lưỡi ư.ớ.т á.𝖙 lướt qua xương sườn cô, chạm chạm khiến trái tim cô đạp loạn nhịp.

Mạnh Dịch Nam vừa lòng với phản ứng này của cô, tay hướng tới thắt lưng cô, chậm rãi chạm vào, từ thắt lưng đến cánh tay, cảm nhận được mội một tấc trên da thịt cô đang 𝖗.ц.𝖓 𝐫.ẩ.ÿ.

Mạnh Dịch Nam đột nhiên dùng sức lật, a... Lộ Hiểu Vụ hét lên chói tai, chờ cô định thần lại thì cả người đã nằm bên trên người Mạnh Dịch Nam.

Cô ở trên, hắn ở dưới, gắt gao dây dưa.

Mạnh Dịch Nam khóe miệng nhếch lên, một bên chân thoải mái đem hai chân cô tách ra, nhìn tư thế cưỡi ngựa trên người Mạnh Dịch Nam của cô có bao nhiêu ái muội.

"Dịch Nam." Lộ Hiểu Vụ hốt hoảng mở mắt ra, trừng mắt nhìn Mạnh Dịch Nam đang ở bên dưới, hắn muốn làm gì?

"Lộ Lộ, Thích anh không?" Mạnh Dịch Nam trong bóng tối cười cười.

Suy nghĩ suốt một đêm cuối cùng hắn cũng biết phải đối phó thế nào với ý muốn ly ♓*ô*n của cô vợ bé nhỏ. Cô không phải sợ chuyện phòng the sao? Đó là bởi hai mươi năm qua cô đã được giáo dục như thế. Cho nên hắn vì muốn cứu vãn cuộc ♓-ô-n nhân đang lâm vào nguy kịch này chỉ còn một cách đó là khiến cô vợ bé nhỏ này mở lòng ra, hắn chỉ có thể chậm rãi khiến cô từ từ yêu thích chuyện զυ·𝒶·n ♓·ệ vợ chồng.

Hắc hắc, hắn sẽ từ từ làm cho cô yêu thích trò chơi này.

...................

Lộ Hiểu Vụ nằm trên người hắn, chân 𝐤ẹ_𝖕 𝐜_ⓗặ_t lấy thắt lưng hắn, tư thế xấu hổ này khiến cô đỏ mặt. Cho tới giờ cô chưa từng thử qua tình trạng này, trong đầu bế tắc, đối với vấn đề của hắn chỉ có thể qua loa tác trách "Ân, hừ!"

Mạnh Dịch Nam rõ ràng không vừa lòng với đáp án của cô, thắt lưng khẽ động đậy, hắn hướng dẫn ✞.𝒽â.п т.♓.ể hắn gần cô, a... Lộ Hiểu Vụ có chút giật mình, vật cứng rắn của hắn rõ ràng đã chạm vài chỗ mẫn cảm giữa hai chân cô. Cô không thích tư thế này, rất xấu hổ, rất vô sỉ, không thể, bàn tay bé nhỏ của cô nắm lấy tay hắn, xấu hổ không chịu nổi nhẹ giọng cầu xin hắn "Thả.... Em ... xuống dưới."

Mạnh Dịch Nam lại giả vờ như không nghe thấy gì, duỗi tay ra sau lưng cô cởi bỏ áo lót của cô, tiếng quần áo rơi thay cho câu trả lời Không... Lộ Hiểu Vụ nóng vội ép sát vào người hắn, tay nắm lấy dây áo không cho hắn cởi xuống.

Mạnh Dịch Nam khóa chặt tay cô, lửu nóng từ đầu lưỡi giống như đang điên cuồng cướp đoạt hết hơi thở của cô, ân.. ân.... Lộ Hiểu Vụ ứng phó không nổi vội buông tay, vòng qua đầu hắn, nụ 𝖍●ô●ⓝ của hắn làm cô không thở nổi, ân...

Mạnh Dịch Nam hô*п 𝐦*ô*𝖎, nhẹ nhàng cởi bỏ hết chướng ngại trên người cô, tay tìm tòi, gắt gao sờ nắn lấy cái 〽️*ề*ɱ ⓜạ*i. ⓝ-ɢự-ⓒ đột nhiên căng thẳng, làm cho t𝒽â_𝖓 t𝖍_ể Lộ Hiểu Vụ cứng đờ, vừa định nâng người lên tránh ra hắn lại ôm chặt gáy cô, sự ôn nhu của tay trước n🌀ự*𝐜 được tăng thêm lực khiến cho toàn thân Lộ Hiểu Vụ nóng lên, vặn vẹo thân dưới muốn thoát khỏi bàn tay hắn. Môi và tay hắn tuỳ ý sờ loạn trên cơ thể cô, toàn thân giống như bị điện giật, trái tim đập điên cuồng, ✝️·𝖍â·n 𝖙·𝒽·ể nóng đến cực điểm, cô cảm thấy bản thân như đang bị thiêu đốt.

Mạnh Dịch Nam cố nén 𝖉ụ●𝒸 ✅●ọ●ռ●ⓖ trong người, gian nan nói ra hai chứ "Đừng động", Tiểu yêu tinh này thật biết cách ✝️𝖗_a t_ấ_п hắn, một lát nữa hắn sẽ từ từ trừng phạt cô sau, ác.... thân cô dùng sức uốn éo chạm lên tiểu đệ của hắn, một trận 𝖐●íc●♓ t𝒽í●ⓒ●h mãnh liệt nổi lên, làm cho hắn thiếu chút nữa không nhịn được.

Không được, hắn muốn cô phải điên cuồng vì hắn.

Mạnh Dịch Nam buông tay ở sau gáy cô ra, nhẹ nhàng nắm lấy thắt lưng cô, hạ thân chậm rãi động đậy đứng lên. Bàn tay của hắn như chưa thoả mãn, tiếp tục xoa nắn hai bên пℊự.🌜 cô, trêu chọc làm nụ anh đào đứng thẳng lên, đau nhức. Hơi thở của cô hỗn loạn, chỉ có thể ghé sát vào người hắn, theo hạ thân hắn phập phồng mà lắc lư, giữa hai chân cách một lớp quần lót, hạ thân cứng rắn của hắn chậm rãi ma sát, trong cơ thể như có một làn sóng 𝖓*óп*🌀 𝐛*ỏ*𝖓*𝖌 chiếm lĩnh, chậm rãi càn quét toàn thân, ⓝ_ó𝖓_🌀 𝒷_ỏ_n_🌀, khống chế toàn bộ thần kinh. {hanaa: ta đi 𝖈♓*ế*𝐭 đây, ta chỉ beta thôi nhưng vì lý do đặc biệt, mỗi chữ ở đây đều là ta type ra, mất 𝐦á*ц quá...muốn set pass quá}

Lộ Hiểu Vụ lý trí mê loạn cố ngăn không cho tiếng kêu bật ra, không được, tuyệt đối không được kêu ra tiếng, chỉ có người phụ nữ hư hỏng mới như thế, Lộ Hiểu Vụ ngoan cố chống lại.

Mạnh Dịch Nam nhìn người phụ nữ trên người mình đang bị trêu chọc đến cực điểm trong lòng căng thẳng, bàn tay chạm xuống dưới, nhẹ nhàng nắm lấy nụ hoa của cô, ân, hừ.... Lộ Hiểu Vụ rốt cuộc không nhịn được đành phải khẽ hừ một tiếng, tiếng hừ này chính là điểm 🎋í·🌜·♓ 𝖙♓í𝒸·♓ khát vọng của Mạnh Dịch Nam, bàn tay dùng sức nâng ⓜô-𝐧-ɢ cô lên.

"Lộ Lộ, sao em lại có thể chán ghét loại cảm giác này?" Em không biết nghe tiếng kêu của em làm cho anh cảm thấy mọi tế bào trong người như được tái sinh, cái loại cảm giác sung sướ*п*g làm người ta hưng phấn này, chỉ có em mới có thể làm được, anh thế nào cũng sẽ không buông tha cho em.

Tay Mạnh Dịch Nam nhấc lên, kéo đi mảnh quần áo che đậy duy nhất, hắn thoải mái nâng ⓣ*ⓗ*â*ⓝ tⓗ*ể Hiểu Vụ lên, đem quần lót của cô kéo xuống, cô suy yếu để mặc hắn bàn bố, một chân rú·t 𝖗·a, tay hạ xuống 𝓃●g●ự●𝖈 hắn.

Mạnh Dịch Nam ôm chặt 𝖙.♓.â.ⓝ ✞♓.ể của cô lật lại, đem cô một lần nữa đặt dưới thân hắn, toàn thân gắt gao dính lên 𝖙·𝖍â·ⓝ 𝖙·♓·ể loã lồ của cô, tay cởi bỏ chướng ngại duy nhất của mình.

Lộ Hiểu Vụ vùi mặt trong lòng hắn, thấp giọng nói gì đó.

Mạnh Dịch Nam cúi xuống nhìn, khẽ 𝐡_ô_𝐧 lên đôi môi cô "Lộ Lộ."

"Cái chăn....." Lộ Hiểu Vụ cúi đầu nói.

Mạnh Dịch Nam giật mình, nhẹ nhàng nở nụ cười, tiểu mỹ nhân bảo thủ này thật đáng yêu, vào thời khắc 𝖓ón●𝐠 𝖇ỏ●ⓝ●🌀 này mà cô cũng không quên nhắc đến tấm chăn.

Mạnh Dịch Nam một tay ôm lấy thân cô, một tay dùng sức kéo tấm chăn phủ lên hai người. Hắn có thể cảm nhận được hơi 𝖙𝒽-ở 🌀-ấ-ρ gáp của cô.

Bị ôm chặt càng khiến cho hai người càng thêm tiếp xúc 𝖙●ⓗâ●п 𝖒●ậ●𝐭 hơn. Mạnh Dịch Nam gắt gao ôm lấy cô, t♓.â.𝖓 🌴.𝖍.ể lẻn vào giữa hai chân cô, chậm rãi tìm kiếm nơi mẫn cảm ấm áp của cô.

Lộ Hiểu Vụ ⓡ·⛎·ռ ⓡ·ẩ·🍸, cảm giác được cái nóng cháy của hắn đang tới gần nơi u tối của mình làm cho hô hấp càng dồn dập. A... 𝖙-ⓗ-â-ռ t𝒽-ể đ*ụ*𝐧*🌀 🌜*ⓗạ*ɱ khiến cô khẩn trương hơn, trái tim cũng đập loạn hơn, bất luận là đã trải qua bao nhiêu lần nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ, muốn thật nhanh kết thúc sự 🌴г·🅰️ 𝖙ấ·𝐧 này, cô cảm thấy cứ thế này cô sẽ bị cảm giác nóng cháy này †♓-ⓘ-ê-ⓤ ⓒⓗá-ÿ mất.

"Lộ Lộ, em đã sớm chuẩn bị tốt." Mạnh Dịch Nam chạm vào nơi đã sớm ẩm ướt, trong lòng khích động một chút.

Lộ Hiểu Vụ nghe được hắn nói xấu hổ muốn ngất đi, không cần đồng thời т-𝓇-ⓐ t-ấ-n cả thể xác lẫn tinh thần của cô.

Mạnh Dich Nam dưới thân cử động, chậm rãi đi vào, môi ♓·ô·𝐧 lên hương vị ngọt ngào của cô, ôm lấy cô cùng nhau đong đưa. Hắn có thể cảm nhận rõ sự 𝐫-ê-𝖓 𝖗-ỉ của cô, hơi thở ấm áp truyền vào miệng hắn, thanh âm mê người từ bên môi chậm rãi tràn ra như một điệu nhạc mê hồn bay vào trong tai,

Mạnh Dich Nam ở trong cô vận động, hai tay dùng sức ôm cô, ♓ô-ⓝ thật sâu lên môi cô.

Anh yêu em, Lộ Lộ. Anh chỉ có thể dùng phương pháp này để yêu em, cho đến khi em thật lòng yêu anh.

Chương (1-67)