Em so với cậu ta càng để ý anh!
← Ch.33 | Ch.35 → |
Edit: Aoi – Linh Tinh Lung Tung
Bete: Hana
Mạnh Dịch Nam cả đêm suy nghĩ nên mở miệng với Lộ Hiểu Vụ như thế nào. Anh cùng Diệp Tỳ rốt cục có quan hệ như thế nào? Là nghiệp chướng vẫn là dây dưa không rõ, ai, dù sao chính là loạn thất bát tao!
Lộ Hiểu Vụ cả đêm cũng trầm mặc ít lời, Mạnh Dịch Nam trong lòng cấp bách, buồn bực trừng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Tỳ, khẳng định là Diệp Tỳ ám chỉ cái gì, Hiểu Vụ mới có thể như vậy? Diệp Tỳ rốt cục cùng cô nói bao nhiêu, nói như thế nào? Mạnh Dịch Nam trong lòng vẫn đánh trống lớn, bất ổn.
Kỳ thật, Lộ Hiểu Vụ đang suy nghĩ gì đấy? Cô suy nghĩ, như thế nào đi thăm dò bài hát trong xe Mạnh Dịch Nam gọi là gì? CD không có tên ca sĩ hay bài hát, trong đầu cô vẫn lặp đi lặp lại đoạn nhạc tiếng anh, muốn thử xem có thể lên mạng tra tên bài hát từ ca từ. Cô không dám hỏi Mạnh Dịch Nam, sợ anh cười mình; Lại càng không dám đi hỏi Diệp Tỳ, sợ cậu ta khinh bỉ mình, cho nên cô đành phải tự mình buồn khổ suy nghĩ trong lòng. Kết quả, cô cả ngày rối răm trên chuyện bài hát, hoàn toàn nhớ không rõ hôm qua đã thuận miệng hỏi cái vấn đề kia.
Diệp Tỳ nhìn hai người đối diện, có chút đăm chiêu, trong lòng cười khẽ. Hai người này căn bản chính là có vấn đề, có chuyện cũng sẽ không nói thẳng, thế này cũng kêu cuộc sống vợ chồng?
...............
Cơm nước xong, Mạnh Dịch Nam nghiêng mặt nhìn Lộ Hiểu Vụ trong phòng bếp rửa chén, chạy nhanh đem Diệp Tỳ kéo đến thư phòng, đóng cửa lại.
"Cậu...... Có hay không nói với cô ấy quan hệ của chúng ta?" Mạnh Dịch Nam phải xác nhận, Hiểu Vụ rốt cuộc biết bao nhiêu, mới có thể trả lời tốt vấn đề của cô.
"Quan hệ của chúng ta, vừa thấy liền hiểu, còn cần nói sao?" Diệp Tỳ khóe miệng cười khẽ, nhìn thẳng vào anh.
"Diệp Tỳ, nói nghiêm chỉnh. Tôi không muốn Hiểu Vụ phải suy nghĩ miên man." Mạnh Dịch Nam bất đắc dĩ lắc nhẹ đầu, trong lúc hai người hỗn loạn anh không muốn cùng Diệp Tỳ dây dưa, thầm nghĩ trấn an tâm tình Hiểu Vụ. Cá tính Hiểu Vụ anh biết rất rõ, vô luận có chuyện lớn gì, cô đều buồn ở trong lòng, một khi đã buồn liền có những suy nghĩ khác thường kì quái. Giống như lúc cô vụng trộm đi gặp bác sĩ tâm lí cố vấn. Anh không thể làm cho cô chui ngõ cụt.
"Nam, cô ấy đối với anh, thật sự quan trọng như vậy?" Diệp Tỳ khóe miệng cười chậm rãi biến mất, trong mắt hiện lên rất nhiều sương mù, liền như vậy thật sâu nhìn Mạnh Dịch nam.
Mạnh Dịch Nam trong lòng ngẩn ra, nghiêm sắc mặt, chậm rãi khẳng định gật đầu, "Đúng, tôi yêu cô ấy."
Diệp Tỳ nhìn anh, yên lặng nhìn, trong mắt sóng gợn nhanh chóng nhảy lên, lại chậm rãi bình tĩnh, bình tĩnh gần như tĩnh mịch, thật lâu, miệng chậm rãi khinh bạc, "Cô ấy không nhất định yêu anh." Trong mắt cười khẽ miêu tả sinh động.
Mạnh Dịch Nam trong lòng căng thẳng, "Cô ấy...... Đương nhiên yêu tôi." Lời này nói như thế nào không lo lắng, Mạnh Dịch Nam bất giác trước mặt Diệp Tỳ hơi chột dạ.
"Vậy sao cô ấy muốn ly hôn?" Diệp Tỳ nhẹ nhàng cười, xoay người đi hướng bên cửa sổ sau lưng anh.
Mạnh Dịch Nam cả người chấn động, cậu ta làm sao mà biết được? MD, lại là Chung Bình!! Chung Bình có phải hay không muốn xem chính mình chết, cậu ta chắc chắn là ác thú không phải người. Anh sao lại cảm thấy những sóng gió anh gặp phải chính là thủ đoạn vô cùng cao tay của Chung Bình?
"Chung Bình nói?" Mạnh dịch nam thanh âm chậm rãi phục hồi.
"Nếu cô ấy không thể cho anh hạnh phúc, cũng đừng cưỡng cầu." Diệp Tỳ chậm rãi xoay người, thật sâu nhìn anh.
Mạnh Dịch Nam trong lòng cười khẽ, anh là đang cưỡng cầu sao? Nếu muốn giữ lại trái tim của vợ mình cũng gọi là cưỡng cầu, vậy Diệp Tỳ gọi là gì? Kêu mạnh mẽ chiếm đoạt, bức người lương thiện vì Gay? Xem ra cùng Diệp Tỳ có nói nhiều cũng vô dụng. Phải cứu vãn trái tim vợ anh thế nào chỉ có thể dựa vào chính mình thôi!
Mạnh Dịch Nam xoay người mở cửa thư phòng rồi đi ra ngoài. Diệp Tỳ dõi thoo bóng dáng anh, tâm hơi hơi lạnh, xoay người nhìn về phía ngoài cửa sổ, sắc mặt chậm rãi ám trầm. Hạnh phúc là cái gì? Ai có thể hiểu hết đây?
.............
Hiểu Vụ đã rửa hết bát chén xong, ngồi ở sô pha xem TV. Cô vừa thấy cửa thư phòng mở, Mạnh Dịch Nam đi ra, nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn quen thuộc kia, trong lòng vẫn rối rắm không thôi, chậm rãi đem tầm mắt hướng lên màn hình.
Trong đầu như cũ nghĩ đến Mạnh Dịch Nam. Người đàn ông này tên là Mạnh Dịch Nam, nam, 29 tuổi, sinh nhật ngày 20 tháng 11, nhóm máu không biết, người Hán, tổ tiên ở một thành phố nhỏ vùng duyên hải. Đây đều là cô xem trên chứng minh của anh, trừ lần đó ra, công việc của anh, gia đình của anh, thậm chí anh đá bóng rất tốt, cô cũng không biết. Bởi vì, bọn họ trừ bỏ ở trên giường thân mật khăng khít, ở ngoài thật sự rất ít có cơ hội trao đổi khác.
Mạnh Dịch Nam nhìn Lộ Hiểu Vụ mắt không chuyển trừng TV, đúng, ánh mắt của cô không giống như đang nhìn, hoàn toàn là ở oán hận TV. Cô sẽ không biết Diệp Tỳ đối với chính mình có mục đích đi? Này...... Rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? Nên hay không thẳng thắn nói chuyện với cô?
...........
Mạnh Dịch Nam vào phòng bếp rót hai chén trà, chậm rãi mang đến trước mặt Hiểu Vụ.
Lộ Hiểu Vụ đột nhiên hoàn hồn, nhìn Mạnh Dịch Nam ngồi ở bên người, tâm nhảy vọt một chút, ảo não một chút gấp bội, cô vội vàng cúi đầu, có điểm không dám đối mặt với anh. Cô và anh giống như bộ dáng lúc mới quen, cô muốn hỏi cũng không dám hỏi, luôn một mình tự đoán, anh tiếp theo sẽ làm cái gì? Trong lòng có suy nghĩ giống cô hay không?
Mạnh Dịch Nam bưng chén trà, uống một ngụm trà, trong lòng do dự nên mở miệng như thế nào. Nhưng là vừa định nói đến miệng, hoặc như là có một ý niệm cường đại nào đó kéo trở về, cái gì cũng nói không nên lời.
Hai người cứ như vậy không được tự nhiên ngồi, uống trà, nhìn điện TV, chính là không nói lời nào!
*****
Đúng lúc này, Diệp Tỳ đi ra khỏi thư phòng, chậm rãi đi tới, ngồi ở trên cái ghế sô pha ngắn, vẻ mặt âm trầm nhìn phía TV, xem cũng chưa thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái.
Mạnh Dịch Nam trong lòng đập mạnh một cái, liếc mắt nhìn biểu tình của Hiểu Vụ, cô nhìn Diệp Tỳ, biểu tình rõ ràng cứng một chút, Dịch Nam trong lòng không khỏi rơi thẳng xuống một chút, Diệp Tỳ nhất định nói gì đó ảnh hưởng đến Hiểu Vụ. Không được, cứ tiếp như vậy, không phải Hiểu Vụ nghẹn chết, cũng chính anh muốn nghẹn chết!
Mạnh Dịch Nam đem chén trà đặt xuống, xoay mặt nhìn phía Lộ Hiểu Vụ, "Hiểu vụ, anh có lời muốn nói, đến thư phòng." Không đợi Hiểu Vụ phản ứng, Dịch Nam đã lôi cô đứng dậy, bước nhanh đi hướng thư phòng.
Ánh mắt Diệp Tỳ rốt cục chậm rãi dời khỏi màn hình TV, nhìn chằm chằm cửa thư phòng khép lại, ánh mắt lóe lên, lại chậm rãi quay lại, hướng về màn hình TV, vẫn không nhúc nhích!
...............
"Chuyện gì?" Hiểu Vụ bị Dịch Nam mạc danh kỳ diệu kéo vào thư phòng, suy nghĩ trong lòng bị quấy rầy.
Mạnh Dịch Nam ấn cô ngồi xuống ghế da ở bàn đọc sách, chính mình ngồi dựa cạnh bàn, nặng nề nhìn chằm chằm cô, chậm rãi rút ra điếu thuốc, chậm rãi đốt, ánh mắt hướng lên trên, nhìn phía ngoài cửa sổ.
"Lộ Lộ, anh có chút việc muốn nói với em." Mạnh Dịch Nam thanh âm lạnh lạnh, Hiểu Vụ nghe vào trong lòng cũng lạnh lạnh, sắc mặt nàng không khỏi run lên.
"Em không phải hỏi anh cùng Diệp Tỳ có quan hệ gì sao?" Lộ Hiểu Vụ nhìn Mạnh Dịch Nam quay mặt, trong lòng có chút khẩn trương, lưng không khỏi dựa sát vào ghế, cô cần một chút chống đỡ.
Mạnh Dịch Nam chậm rãi thấp mắt, bình tĩnh nhìn vào mắt cô, "Quan hệ của bọn anh có chút phức tạp."
Lộ Hiểu Vụ tâm bỗng chốc đứng lên, phức tạp? Có bao nhiêu phức tạp? Diệp Tỳ chẳng lẽ là em cùng cha khác mẹ của anh? Hoặc là em trai bạn gái trước của anh? Bằng không, như thế nào lại biết rõ về Mạnh Dịch Nam như vậy, hơn nữa động tác hành vi đều thực vô cùng thân thiết. Lộ Hiểu Vụ tay nắm chặt tay vịn, tâm vẫn hướng lên trên, chờ anh tiếp tục nói.
Mạnh Dịch Nam nhìn trên mặt cô khẩn trương, tâm cũng không khỏi có chút khẩn trương, hung hăng hút điếu thuốc, sau khi chậm rãi nhả khói vài vòng, anh mới tìm lại được thanh âm, "Cậu ta kỳ thật có điểm không bình thường."
Ân, Lộ Hiểu Vụ trong lòng có điểm chứng thật, cùng quan hệ với anh có điểm phức tạp, cho nên hành vi của cậu ta mới dễ dàng không bình thường.
"Cậu ta...... Đến bây giờ còn không có bạn gái." Mạnh Dịch Nam một bên vừa nói một bên nhìn chằm chằm biểu tình Lộ Hiểu Vụ, cố gắng muốn nói việc này nhẹ nhàng bâng quơ.
"Ân?" Lộ Hiểu Vụ giơ mi lên, không có nhiều bạn bè là vì trước đây thiếu hụt gia đình quan tâm? Quả nhiên, Diệp Tỳ rất có thể là anh em khác họ của Mạnh Dịch Nam.
"Cậu ta...... Thích......" Mạnh Dịch Nam đột nhiên cà lăm nói, trong lòng anh khẽ rủa, như thế nào nói những lời này lại gian nan như vậy, Hiểu Vụ sẽ đối đãi Diệp Tỳ thế nào, sẽ phản ứng với anh thế nào? "Đàn ông."
Vừa nói xong, Mạnh Dịch Nam liền nhìn chằm chằm Hiểu Vụ. Nhưng Lộ Hiểu Vụ vẫn giương mắt nhìn anh, không nói gì. Mạnh Dịch Nam có chút ngoài ý muốn, cô cư nhiên không có kinh ngạc cũng không có phát hỏa, chính là lẳng lặng nhìn chính mình.
Phản ứng này của cô, ngược lại làm cho Mạnh Dịch Nam có chút kinh ngạc, nhẹ nhàng mà gọi, "Lộ Lộ?"
"Ân, thích cái gì?" Cô đương nhiên biết Diệp Tỳ là đàn ông, sao anh đang nói đột nhiên lại dừng lại thế?
Mạnh Dịch Nam trán đổ mồ hôi lạnh, thất bại vỗ về cái trán, nói chuyện với Lộ Hiểu Vụ không thể mờ mịt do dự, cô sẽ không hiểu!
Mạnh Dịch Nam đem hít ngụm khí cuối cùng, nuốt nước miếng, chuyên chú nhìn phía Hiểu Vụ, hắn quyết định hướng cô thẳng thắn, vô luận cô có cảm tưởng gì! "Lộ Lộ, Diệp Tỳ thích đàn ông."
Lộ Hiểu Vụ mắt chớp chớp, con mắt chậm rãi thấp lại nâng lên nhìn hắn, "Cậu ta là đồng tính luyến ái?"
Mạnh Dịch Nam thở sâu, "Đúng vậy." Một lòng thu đứng lên, đợi phản ứng khiếp sợ kế tiếp của cô.
Nhưng Lộ Hiểu Vụ run sợ một hồi lâu, ánh mắt mê ly hồi lâu, rốt cục mới mở miệng. Nhưng khi cô vừa mở miệng, lại đem Mạnh Dịch Nam sụp đổ thiếu chút nữa bất tỉnh!
"Cậu ta..... Thật đáng thương." Lộ Hiểu Vụ than nhẹ gật đầu.
Mạnh Dịch Nam trợn mắt há hốc mồm trừng mắt nhìn Lộ Hiểu Vụ, cô đang nói ai đáng thương? Nói Diệp Tỳ hay là nói chính mình? "Em nói ai đáng thương?"
"Diệp Tỳ a, " Lộ Hiểu Vụ bĩu môi, nhìn phía Mạnh Dịch Nam, "Thì ra phụ nữ không yêu cậu ta."
Phốc! Mạnh Dịch Nam lúc ấy thật sự phun ra! Không phải phun nước, là phun khí.
Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ cái gì a??? Mạnh Dịch Nam cười khổ nâng mặt Lộ Hiểu Vụ lên, "Lộ Lộ, em có hiểu anh nói cái gì không? Diệp Tỳ thích đàn ông, cái đàn ông kia là anh!"
Oanh, tốt nha, nói một chút liền lao ra khỏi miệng! Mạnh Dịch Nam nói xong, liền hối hận, đầu lưỡi ở trong miệng rụt lại, nhưng đã nói thì không thể thu lại. Tay anh đang cầm mặt cô, do dự có nên hay không buông ra, bởi vì sắc mặt cô thay đổi từng phút, cô rốt cục nghe hiểu vấn đề mấu chốt. Mấu chốt không phải Diệp Tỳ là đồng tính luyến ái, không có phụ nữ yêu, mấu chốt là người cậu ta yêu là chồng cô a!
Lộ Hiểu Vụ mắt chuyển lòng vòng, rốt cục mở miệng, "Anh và cậu ta đều là đồng tính luyến ái?" Té xỉu, anh như vậy mà đồng tính luyến ái sao? Một chút cũng không giữ mình trong sạch. Nào có người đàn ông nào lại thích cùng phụ nữ mỗi ngày...... Cái kia!
Mạnh Dịch Nam chán nản tại chỗ! Anh rốt cục ý thức được anh cưới được vợ có tư duy khác người thường!
Mạnh Dịch Nam tức giận nâng mặt cô lên, hung hăng áp vào môi cô, dùng sức quấy môi cô, đem một lời tức giận cùng hờn dỗi phát tiết mà ra, cô...... Có thể hay không dùng não một chút! Nếu anh đồng tính luyến ái, còn cưới cô làm cái gì!
Sau một trận dây dưa mãnh liệt, Lộ Hiểu Vụ bị Mạnh Dịch Nam nặng nề mà áp lưng tựa vào ghế, trong đầu kêu loạn, nhiệt độ cơ thể toàn thân cũng như đang muốn giúp vui, vui mừng nhảy một đường từ chân đến đỉnh. Anh...... tức giận!
"Lộ Lộ, anh tuyệt đối không phải! Em là rõ ràng nhất, không phải sao?" Mạnh Dịch Nam dùng sức ôm cô.
Lộ Hiểu Vụ dán tại trước ngực anh, chậm rãi tiêu hóa lời nói trong đó. Diệp Tỳ là đồng tính luyến ái, Mạnh Dịch Nam không phải, Diệp Tỳ thích Mạnh Dịch Nam, không thích phụ nữ. Kia bọn họ rốt cục là quan hệ gì? A......A......Thực hỗn loạn a! Lộ Hiểu Vụ cắn môi, nhẹ nhàng mở miệng, "Diệp Tỳ thích anh." Thì ra là thế, thỏa nào cậu ta luôn dùng ánh mắt ai oán như vậy nhìn mình, luôn thân mật gọi anh là Nam, luôn soi mói mình đối với Mạnh Dịch Nam không tốt!
"Lộ Lộ, anh không thích cậu ta." Mạnh Dịch Nam dính sát vào mặt cô, anh chỉ thích em.
"Vậy cậu ta là vì anh mà trở về?" Lộ Hiểu Vụ tư duy rốt cục bình thường vận chuyển. Nghĩ đến bộ dáng Diệp Tỳ vừa vào cửa ôm chặt Mạnh Dịch Nam, cô liền kỳ quái, hai người này sao giống người yêu xa cách lâu năm, không giống anh em. Thì ra, thì ra trực giác phụ nữ thật là chuẩn, chính là cô đơn thuần cho là mình hiếm thấy vô cùng!
"Lộ Lộ, Diệp Tỳ người này có điểm chấp nhất quá mức." Mạnh Dịch Nam không yên nhìn chằm chằm phản ứng của cô.
"Cậu ta giống như thật sự rất thích anh." Ngay cả sở thích của anh tất cả cậu ta đều nắm rõ, cậu ta còn nói cô không phải người hợp với anh, ý của cậu ta chắc nói vị trí này phải của cậu ta đi.
"Lộ Lộ." Mạnh Dịch Nam khẩn trương dùng sức, "Diệp Tỳ người này...... Chịu quá nhiều suy sụp." Mạnh Dịch Nam trong lòng vượt qua, MD, vì vãn hồi vợ, như thế nào cũng phải đem chuyện này chu toàn đầy đủ.
"Ngay từ đầu cậu ta cũng là thích phụ nữ, nhưng có lần thất tình mà bi thương quá nặng, từ đó về sau đối phụ nữ mất đi tin tưởng, nhìn đến phụ nữ còn bị bóng ma ám ảnh." Mạnh Dịch Nam trấn định tự nhiên bịa chuyện, rõ ràng đối phụ nữ có bóng ma là anh, mà từ miệng anh đi ra, lại thành Diệp Tỳ."Kết quả, học Đại học Na Hội, anh một lòng một dạ đặt sự nghiệp học hành lên đầu, đối với nữ sinh cũng ít chú ý, cùng cậu ta có chút gần, phỏng chừng cậu ta liền hiểu lầm, không biết như thế nào liền đối với anh...... có ý nghĩ không hề bình thường." Mạnh Dịch Nam phía sau chỉ lo vợ, không hy sinh Diệp Tỳ chẳng lẽ hy sinh chính mình?
Lộ Hiểu Vụ nâng mặt nhìn hướng Mạnh Dịch Nam, anh cái dạng này làm sao có thể hấp dẫn cả đồng tính luyến ái?
"Diệp Tỳ có điểm thích để tâm vào chuyện vụn vặt, bọn anh đều xem cậu ta như anh em chiếu cố tốt, cậu ta lại cho rằng anh đối với cậu ta đặc biệt tốt, có lần còn chắn cho anh một dao, anh mới biết ý nghĩ trong lòng cậu ta." Mạnh Dịch Nam bị Lộ Hiểu Vụ nhìn, mặt ngượng ngập, MD, anh là một đêm kia mới biết Diệp Tỳ có ý nghĩ không an phận đối với anh, quá trình này đương nhiên không thể để Lộ Hiểu Vụ biết. Mà nguyên nhân anh chuyên cần cho bài vở bài tập càng không thể để Hiểu Vụ biết, nếu làm cho cô biết chính mình từng bất lực, anh này cả đời sẽ xong rồi!
"Cậu ta đã chắn cho anh một dao?" Lộ Hiểu Vụ nghe được có chút choáng váng, Diệp Tỳ xem ra thực sự rất thích Mạnh Dịch Nam.
"Đúng vậy, khi đó cậu ta có điểm tẩu hỏa nhập ma. Sau lại, trong nhà anh biết được, bức anh trước tiên tốt nghiệp, rất sợ anh thật sự sẽ bị cậu ta ảnh hưởng." Mạnh Dịch Nam ánh mắt nhảy dựng, quyết định đem vấn đề nói nghiêm trọng chút!
A? Anh nói trong nhà đều biết, kia sự việc này thực sự nghiêm trọng a. Sau này làm sao bây giờ?
"Sau đó, người trong nhà sợ ta có bóng ma trong lòng, giới thiệu cho anh rất nhiều đối tượng. Nhưng là, khi đó anh sự nghiệp mới khởi bước, hơn nữa hành vi của Diệp Tỳ xác thực có chút ảnh hưởng. Anh liền rất kháng cự bàn về chuyện yêu đương, thẳng đến khi gặp được em!" Mạnh Dịch Nam thật sự nói mà mặt không đỏ tim không nhảy, nhìn Hiểu Vụ mặt chậm rãi đỏ ửng, tâm anh liền định rồi, vẫn phải là dụ dỗ vợ.
Lộ Hiểu Vụ cúi đầu, anh thật sự giống như dì Hai nói, trước khi cùng cô thân cận là không có bàn chuyện yêu đương? Vậy cô có được tính là mối tình đầu của anh?
Mối tình đầu! Xoẹt, nụ hôn đầu tiên của Mạnh Dịch Nam, mối tình đầu, còn đêm đầu tiên ở trung học cũng sẽ không có! Chẳng qua, từng bị Chung Bình khiến cho đàn ông không phải phụ nữ cũng không phải. Thời gian như ngưng đọng lại mười năm, khi đối mặt với Lộ Hiểu Vụ, coi như trở về xử nam! Đàn ông thường tự nói, qua nửa năm không có trên giường vận động, thân xử nam sẽ trở lại!
"Diệp Tỳ lần này trở về, là ngoài ý muốn. Vẫn tưởng rằng lâu như vậy không liên hệ, cậu ta đã sớm đã quên anh, ai biết cậu ta cư nhiên còn đối với anh...... nhớ mãi không quên." Mạnh Dịch Nam tinh tế nhìn biểu hiện của Lộ Hiểu Vụ, trong lòng cô thân thể quả nhiên cứng đờ, có chút mất tự nhiên, "Việc này nếu làm cho người nhà anh biết, khẳng định vừa muốn nháo đứng lên. Bọn họ không nên tìm Diệp Tỳ liều mạng."
Lộ Hiểu Vụ vừa nghe, nhất thời khẩn trương, "Kia...... Làm sao bây giờ?" Thật sự là không nghĩ tới, Mạnh Dịch Nam không có trêu hoa ghẹo nguyệt cũng gặp phải một cái đồng tính luyến ái nam, thật là đáng thương.
"Anh cũng cùng cậu ta giải thích qua, nói chúng ta cảm tình tốt lắm. Hy vọng cậu ta có thể buông tha anh, coi như buông tha chính mình." Mạnh Dịch Nam cụp mắt xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Nhưng cậu ta căn bản không nghe."
Lộ Hiểu Vụ đau lòng nâng mặt vẻ bất đắc dĩ của anh lên, lo lắng hỏi, "Cậu ta rốt cuộc muốn như thế nào?" Diệp Tỳ âm độc cô biết rõ.
"Diệp Tỳ nói em căn bản không yêu anh, cậu mới là người chân chính yêu anh." Mạnh Dịch Nam nghĩ đến lời nói của Chung Bình, sắc mặt lại biểu hiện cô đơn, ngay cả người ngoài cũng nói cô không yêu anh, anh sao có thể chứng minh bọn họ ân ái.
"Em......" Hiểu Vụ vừa nghe, nhất thời nghẹn lời, nghĩ đến chính mình đối với Mạnh Dịch Nam không dụng tâm, lòng tự nhiên áy náy, cô xác thực không quá yêu anh, không biết nên yêu anh như thế nào!
"Lộ Lộ, em có yêu anh không?" Dịch Nam đột nhiên giương mắt còn thật sự ngóng nhìn cô.
"Em...... Đương nhiên yêu." Lộ Hiểu Vụ đầu lưỡi khẽ run, lời này chính cô có điểm hoài nghi.
"Anh biết em khẳng định là yêu anh." Mạnh Dịch Nam vui mừng lộ rõ trên nét mặt, dùng sức hôn trụ miệng của cô.
Thật lâu anh mới buông cô ra, còn thật sự nói, "Diệp Tỳ người này nhận thức từ để ý, nói cũng vô dụng, nhưng nếu cậu ta nhìn đến chúng ta hai người là thật hạnh phúc, cậu ta nhất định sẽ biết khó mà lui."
Lộ Hiểu Vụ nghe anh nói, cái hiểu cái không, "Em nên làm như thế nào?"
"Em muốn biểu hiện phải chủ động một chút." Mạnh Dịch Nam nghiêm trang nói, "So với Diệp Tỳ thì em phải để ý quan tâm đến anh hơn nữa." Mạnh Dịch Nam vừa nói, một bên ở trong lòng cười trộm.
Lộ Hiểu Vụ nghĩ nghĩ, đúng vậy, nếu cô không phải đối với Mạnh Dịch Nam thật không thể giải thích, làm sao có thể bị Diệp Tỳ hỏi đến á khẩu không trả lời được? Diệp Tỳ kia bộ dáng bức người, cô nếu không cố gắng, thật sự cũng bị cậu ta chiếm trước ưu thế.
"Em cũng muốn để ý anh hơn." Lộ Hiểu Vụ rốt cục nói ra tâm sự rối rắm một ngày, cô không biết nên để ý hắn như thế nào!
"Lộ Lộ." Mạnh Dịch Nam vừa thấy trong mắt cô còn thật sự cùng khát vọng, trong lòng kích động nhất thời tim nhảy lên, dùng sức gắt gao ôm lấy cô. Quá tuyệt vời, cô rốt cục bằng lòng động tâm với anh rồi!
Lộ Hiểu Vụ bị anh ôm đến độ không thở nổi, trong lòng lại giống bị hưng phấn của anh cuốn hút, nhồi vui sướng. Bất tri bất giác mở miệng nhẹ hỏi, "Bài hát trên xe anh là ai hát?"
Mạnh Dịch Nam vừa nghe, sợ run một hồi, chậm rãi buông cô ra, nhìn chằm chằm khát vọng trong mắt cô, nhẹ nhàng nở nụ cười, "Jack Johnson- Traffic in the sky." Cô cho tới bây giờ không chủ động hỏi anh bài hát này, anh kỳ thật luôn luôn chờ cô mở miệng hỏi, chờ cô đến gần tâm anh!
...............
Hai người ôm nhau đi ra thư phòng, vừa nhìn đến Diệp Tỳ trên sô pha buồn bực nhìn bọn họ, Mạnh Dịch Nam tay ôm lưng Lộ Hiểu Vụ hơi căng thẳng, Hiểu Vụ trong lòng ngẩn ra, chậm rãi lộ ra tươi cười, "Dịch Nam, anh hôm nay mệt mỏi, tắm rửa xong, em giúp anh mát xa." Mạnh Dịch Nam vừa nghe, lập tức phối hợp trên mặt cô in lại nụ hôn, "Cám ơn vợ yêu."
Lộ Hiểu Vụ mặt ửng đỏ đi về phía phòng ngủ, Mạnh Dịch Nam nhìn bóng dáng rời đi của cô, trong lòng một chút ngọt ngào, cô gái nhỏ Lộ Lộ rất có vị.
Vừa chuyển mặt, nhìn đến Diệp Tỳ mặt trứng thối trừng chính mình, Mạnh Dịch Nam khóe miệng cong lên, cái mũi nhất hừ xoay người thư thả vào phòng! Hâm mộ đi, hâm mộ chạy nhanh đi cái! Tôi, cậu là tuyệt đối không nhúng chàm được!
................
Bắt đầu từ ngày đó, Lộ Hiểu Vụ bị Mạnh Dịch Nam ảnh hưởng, bất tri bất giác trước mặt Diệp Tỳ sẽ biểu lộ ôn nhu với Mạnh Dịch Nam, thậm chí bắt đầu chủ động hỏi một ít những thứ Mạnh Dịch Nam yêu thích, cũng hợp ý làm chút chuyện anh thích, khiến cho Mạnh Dịch Nam hạnh phúc mỗi ngày trước Diệp Tỳ mặt sắt.
Chỉ thấy Diệp Tỳ ngày càng buồn bực, mà đôi vợ chồng nhỏ này còn ở trước mặt người ngoài ngày càng biểu hiện tự nhiên ân ái!
← Ch. 33 | Ch. 35 → |