Đ*ộռ*🌀 🅿️♓ò𝐧*🌀 (2)
← Ch.40 | Ch.42 → |
Editor: Dương Minh Thư __________
"Ôm một cái nhé? Ôm thì A Di không đau..." Tuân Du 𝒽·ô·п lên nước mắt nàng, nhẹ nhàng dỗ dành. Hiện giờ đang trong cơ thể nàng hắn cũng vô cùng khó chịu, đau, vô cùng đau nhưng chỉ có thể dỗ nàng.
Ân Ly cảm giác được gậy thịt không được bình tĩnh bằng biểu hiện của hắn. Thỉnh thoảng r·⛎·ⓝ 𝐫·ẩ·ⓨ vài cái, giống như sắp bùng nổ. Biết hắn cố nhịn, Ân Ly nhăn mũi, vòng tay qua cổ hắn, ôn nhu nói: "Muốn ôm..."
Âm thanh ngọt ngào 𝐦_ề_𝖒 𝖒ạ_❗ chui vào tai Tuân Du khiến hắn ngứa ngáy, nghĩ thầm: Làm sao mà không thương nàng cho được, muốn đánh vào cái 𝖒●ôп●ɢ này, một lần nữa đè nàng 𝖑ê*п g❗ư*ờ*n*ɢ.
"... Đau" Ân Ly 𝖒ề-ɱ ⓜ-ạ-1 làm nũng, từ phía dưới cầm lên mấy hạt đậu phộng, đưa đến trước mặt hắn, đậu phộng là do nàng làm vỡ ra. Thật ra là vừa rồi hắn ép nàng trên giường, mấy thứ tạp quả chưa kịp thu dọn. Tuân Du kéo nàng lên người, quét hết đống quả xuống đất.
Toàn bộ quá trình gậy thịt đều cắm thật sâu, làm xong thì đè nàng xuống, ✝️*𝐡*ở ♓ổ*п ♓ể*𝖓 h·ô·ⓝ nàng: "Vừa lòng sao?" Vừa nói vừa nhẹ nhàng đùa nghịch cái 〽️●ôn●𝖌, cự vật theo tiết tấu của hắn mà đưa đẩy.
Ân Ly ⓡê●𝖓 𝖗●ỉ, dưới thân dần dần có cảm giác. Hơi trướng, lại có chút ngứa không biết hình dung như thế nào. Mật dịch tràn ra càng nhiều, trơn trượt làm cự vật càng thêm thuận lợi.
Tuân Du cảm nhận được nàng đang độ.n.ɢ tìⓝ.h, cánh tay đùa nghịch 𝐦-ôռ-ⓖ càng lúc càng nhanh. Lực cũng càng lúc càng mạnh, mỗi lần tiến vào, hai hòn ngọc đập vào bối thịt. Ma sát mật huyệt khiến nàng đau.
"A... Điên hạ..." Nàng bị hắn làm cho mơ hồ nói không ra lời, mỗi lần đưa đẩy khiến nàng vừa sợ vừa chờ mong, cầu mong hắn mạnh mẽ xâm chiếm.
Vòng tay ra phía sau lưng ôm hắn, móng tay vô ý cấu vào da thịt, thỉnh thoảng đau đớn phía sau lưng làm Tuân Du thêm 🎋íc*𝒽 т*ⓗí🌜*𝐡. Hắn tách chân Ân Ly rộng ra, cái ⓜô·𝓃·𝖌 nâng lên không trung, cánh tay chống bên hông, mạnh mẽ đóng cọc, mỗi lần 𝖗*ú*† 𝓇*𝒶 chỉ có cái đầu nhét ở miệng huyệt, sau lại h𝐮_𝐧_g 𝒽_ă_𝖓_🌀 𝖈_ắ_〽️ ѵà_🔴, cắm thẳng đến chô sâu nhất của nàng, cứ thế mà lặp lại.
"Ưm... ưm..." Ân Ly 𝐫*ê*ⓝ ⓡ*ỉ, không chịu nỗi. Côn thịt mỗi lần 𝐫ú·✞ r·🔼 đều mang theo chất lỏng ướ*ⓣ á*✞, khi 𝖈.ắ.〽️ 𝐯.à.0 chất lỏng biến thành bọt nước bắn ướt giữa hai chân của hai người. Động tác hắn nhanh hơn, chất lỏng trong suốt cũng biến thành màu trắng bọt biển, một chỗ bừa bãi.
Nàng mới trải qua lần đầu, sao có thể chịu tấn công mãnh liệt như vậy, dưới thân tích lũy cảm giác mơ hồ, bị nâng giữa không trung khiến nàng г_𝐮_п ⓡ_ẩ_γ, âm thanh nức nở: "Điện hạ... A... Ta không được... A..."
Lúc này Tuân Du vui ⓢư*ớ𝐧*ℊ cực kỳ, hắn đợi lâu như vậy mới có thể một lần tiến sâu vào hoa huyệt, tiếng khóc ngọt ngào tựa như thôi tình dược làm hắn mất hết ý chí, chỉ nhớ rõ đong đưa liều mạng hút cạn.
Động tác càng nhanh, thân gậy 𝖗ú_t 𝖗_a bị hắn nhanh chóng đưa trở về, toàn bộ eo 𝖒.ôⓝ.🌀 như ảo ảnh. Ân Ly cảm thấy chỗ hai người ⓖ𝒾𝐚.0 ♓ợ.𝓅 nóng lên, rốt cục nhịn không được r⛎*n 𝐫*ẩ*𝓎 hét một tiếng lên tới đỉnh điểm.
Khi nàng cao trào mật huyệt không ngừng co rút lại, xoắn chặt gậy thịt, cái miệng nhỏ ư_ớ_т á_t cắn côn thịt dữ dội, muốn đem toàn bộ chất lỏng của hắn hút ra hết mới bằng lòng bỏ qua.
Tuân Du cắn răng không nghĩ sẽ khuất phục nhưng tiểu huyệt co rút mãnh liệt như vậy khiến hắn 𝐫_ú_𝐭 г_𝖆 hơi khó khăn, muốn 𝖈●ắ●〽️ ⓥ●à●⭕ khó hơn, chịu không nổi nâng Ⓜ️●ô𝐧●ɢ nàng lên, cự vật cắm thẳng vào hoa tâm, hắn rên lên một tiếng rồi phun ra...
Ân Ly bị 🌴●ı●𝐧●♓ 𝐝●ị𝒸●𝒽 nó·п·ℊ bỏn·ⓖ bắn vào, gậy thịt n_ó_𝓃_ⓖ 𝖇_ỏ_ռ_🌀 co rút, nàng yêu kiều ⓡê_ռ г_ỉ, lại một lần nữa cao trào...
Nến đã đốt đến nửa cây, Tuân Du sợ làm hư nàng, ôm nàng trở mình, để Ân Ly nằm trên n●🌀ự●𝖈 hắn, phần côn thịt đã mềm phân nửa vẫn còn nằm bên trong không chịu ra ngoài.
Ân Ly ⓣ-𝒽-ở 𝐝ố-𝒸, Tuân Du dùng ngón tay vén tóc nàng qua một bên, một tay vỗ về lưng trần, như đang an ủi đứa nhỏ, thỉnh thoảng cúi đầu 𝒽ô_𝐧 trán nàng, hoặc là nâng cằm lên tiến vào uy ♓𝒾*ế*🅿️ đầu lưỡi của nàng.
Ân Ly vẫn chưa ý thức được, vô tình tiếp nhận hắn, chọc hắn buồn cười. Tiếng cười trầm thấp phát ra khiến mặt nàng đỏ rần 𝐯*ù*ı v*à*𝖔 n_🌀ự_↪️ hắn.
Tuân Du quậy đủ rồi thì bế nàng lên, tách hai chân nàng vòng qua eo hắn, một nửa côn thịt 𝒸_ắ_m 𝐯à_𝖔 bên trong, bóp Ⓜ️_ô_𝐧_ⓖ nàng ôm xuống đi đến bàn trà.
Vài bước ngắn ngủn, mà vật kia ma sát vào vách tường Ⓜ️*ề*ɱ 〽️ạ*❗ khiến nàng 𝖗-ê-𝐧 𝓇-ỉ, mới cao trào không lâu, hoa huyệt trở nên mẫn cảm, động tác của hắn làm nàng 𝖗●ⓤ●𝓃 𝐫●ẩ●🍸...
Cự vật vốn đã mềm một chút giờ đã cương lên, cổ họng khô rát, đặt nàng ngồi xuống, theo quán tính côn thịt cắm sâu vào, mật huyệt co rút chặt chẽ. Chất lỏng trong suốt chảy ra ướt cả gậy thịt.
Hơi thở nặng nề, 𝖇ấ●⛎ c𝐡ặ●t eo nhỏ, nhắm mắt lại, quả thật là mùi vị mất hồn. Khi mở mắt ra, tình dục đã nhuốm đỏ khóe mắt, hắn cố nén lại, lấy một ít điểm tâm đưa đến miệng nàng.
Ân Ly vô ý thức cắn nuốt, ăn xong điểm tâm, hắn lấy bầu rượu lại, lúc nãy quá gấp đến rượu giao bôi cũng chưa uống. Rót vào hai ly, cầm lấy một ly đưa đến miệng nàng.
Ân Ly không kịp phòng bị mà sặc một ngụm, ho khan, mỗi lần nàng ho thì hoa huyệt sẽ co rút một lần, gậy thịt chịu trướng không thôi.
Tuân Du giúp nàng lau mồ hôi, thầm mắng chính mình, vốn định thoải mái một chút ai ngờ hiện tại càng khó chịu.
Khó khăn lắm mới giúp nàng ngừng ho, Tuân Du cầm ly còn lại uống một hơi cạn sạch. Vội vàng bế nàng 𝐥ê*ռ ⓖ*iườ*n*🌀.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
6/2/2021
← Ch. 40 | Ch. 42 → |