Trận chiến dưới hồ bơi
← Ch.35 | Ch.37 → |
Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
Bốn người ăn xong, ngồi Porsche đi đến Thành Nam.
Chỉ chốc lát sau, đã đến khu suối nước nóng, Trần Từ Thuật vẫn luôn chú ý đến Ngôn Hi, nhưng ngại có Văn Sâm ở đây, anh nhìn một chút cũng không dám, nên đề nghị mọi người cùng nhau tắm suối nước nóng, như vậy có thể mở rộng tầm mắt.
Ngôn Hi nhìn suối nước nóng thiên nhiên đến ngây ngẩn cả người, Thành Nam nhiều núi, ngay từ đầu cô còn tưởng bọn họ muốn đi leo núi, không nghĩ tới lại đến suối nước nóng.
Trước nay cô chưa từng đến hồ bơi công cộng, cũng không có thói quen ở chỗ đông người mà mặc những bộ áo tắm thiếu vải kia.
" Chúng ta.... là tới tắm suối nước nóng sao?".
" Đúng vậy, Hi Hi, cậu còn chưa tới bao giờ, nơi này có thể tắm suối nước nóng còn có thể bơi lội, thích không?". Văn Nguyệt xoay mặt hỏi cô, lại thấy được sự do dự trên mặt cô, nhất thời hiểu ý, " Cậu thẹn thùng làm gì?. Nghĩ cái gì thế?. Tất nhiên không phải mọi người cùng nhau tắm, nam và nữ tách biệt, hơn nữa tớ sẽ bao một chỗ tắm riêng, chỉ có hai chúng ta".
"??".
Trần Từ Thuật nghe được Văn Nguyệt nói, ngây ngẩn cả người.
Không phải mọi người cùng nhau sao?. Dù sao cũng là bể bơi, đều mặc áo tắm, Nguyệt Nguyệt hôm nay sao lại bảo thủ như vậy?.
" Thì ra là như thế ".
Ngôn Hi yên tâm.
Văn Nguyệt gật đầu, cuối cùng ý vị thâm trường mà nhìn Văn Sâm cười một cái.
Nụ cười này chỉ có hai chị em họ mới biết được có ý tứ gì.
Văn Sâm vui vẻ thoải mái, cúi đầu nói ở bên tai Ngôn Hi: " Bằng không thì sao?. Trong lòng chị muốn cái gì, có phải muốn cùng em tắm rửa hay không?. Chờ mong em làm gì đó với chị?".
" Tôi mới không muốn".
" Nếu chị muốn cũng không sao, em tình nguyện".
Ngôn Hi: "......". Rõ ràng suốt ngày đều là cậu suy nghĩ như thế.
Vào quán suối nước nóng, Văn Nguyệt cho Văn Sâm một ánh mắt, Văn Sâm cười khẽ cùng Trần Từ Thuật vào chỗ tắm nam còn Văn Nguyệt kéo Ngôn Hi đến chỗ chọn lựa áo tắm.
" Hi Hi, mau tới đây!".
Văn Nguyệt ngựa quen đường cũ mà chọn lựa một cái áo tắm trong góc cùng một cái áo tắm tình thú.
Ngôn Hi bị họa tiết lòe loẹt trên đó dọa sợ,
" Đây là cái gì?. Chúng ta đi chỗ khác mua".
" Ai nha, cái này có vẻ rất đẹp, dù sao cũng chỉ có tớ và cậu nên sợ cái gì chứ, chúng ta nên mặc những cái lạ một chút".
Văn Nguyệt nói xong liền cầm hai bộ tính tiền.
Trong phòng thử đồ của suối nước nóng, khi Văn Nguyệt lấy hai bộ áo tắm ra, Ngôn Hi mặt đỏ đến lợi hại.
Của cô là bộ trang phục hầu gái màu hồng nhạt, trên đầu là đôi lỗ tai thỏ xù xù, nịt ngực là từ mấy dây kim tuyến tạo thành, cuốn quanh hai cái vú làm cho ngực cô càng thêm tròn trịa, đẫy đà, đầu vú phấn hồng được che lại bởi vỏ sò, nửa kín nửa hở. Ở phía dưới là quần lót hai dây, ở vị trí tiểu huyệt có một cái lỗ nhỏ, làm cho người khác chỉ cần mới nhìn vào đã chảy máu mũi, đặc biệt ở phía sau còn có một cái đuôi mèo mềm mại.
" Oa, khi nhìn còn không có gì đặc biệt, khi mặc trên người cậu quả nhiên là quyến rũ chết người".
Văn Nguyệt dụ dỗ cô mặc vào, trên mặt toàn là kinh diễm, " Dáng người này quả thật là bảo vật, tớ là nữ mà cũng nhịn không được muốn chà đạp cậu"
" Không được, cái này quá khoa trương, Nguyệt Nguyệt, tớ không muốn mặc.... .".
Ngôn Hi vừa định cởi, Văn Nguyệt liền đem cô đến suối nước nóng, " Cởi cái gì mà cởi!".
Vào bên trong lại cởi cũng được, Tiểu Sâm, chị đây lại vì hạnh phúc của em mà bán đứng bạn thân.
Trong lòng Văn Nguyệt suy nghĩ, bỗng nhiên đem Ngôn Hi đẩy vào trong suối nước nóng, thuận tiện khóa lại cửa từ bên ngoài.
" A.... Nguyệt Nguyệt".
Ngôn Hi thình lình bị đẩy mạnh, biết Văn Nguyệt không có vào, hoảng hốt mà xoay mặt gọi cô ấy, nhưng đáp lại cô là sự yên tĩnh.
Xung quanh dày đặc tầng lớp hơi nước, làm cô không nhìn rõ thứ trước mặt, đôi tay Ngôn Hi ôm lấy người, trong lúc nhất thời không biết nên làm cái gì.
" Rầm ~".
Lúc này, một trận âm thanh truyền tới.
Có người?. Cô hoảng sợ, giây tiếp theo, từ dưới suối nước nóng ngoi lên một dáng người.
Bọt nước theo ngũ quan anh tuấn của cậu rơi xuống, hầu kết gợi cảm, xương quai xanh mê người cùng cơ bắp lực lưỡng, cuối cùng hoàn toàn đi vào khu rừng rậm thần bí.
Ánh mắt Ngôn Hi ngây ngốc nhìn, phát hiện mình giống như sắc nữ mà nhìn chằm chằm người ta, nhất thời mặt đỏ không thôi.
Cô phát hiện.... Cô không cẩn thận mà bị dáng người của cậu hấp dẫn, thật sự... rất gợi cảm.
Không đúng, cậu như thế nào mà vào được đây?. Đây không phải chỗ riêng của cô và Văn Nguyệt sao?.
Văn Sâm từ đáy nước nhảy lên, duỗi tay lau một bọt nước trên mặt, lọt vào trong tầm mắt là một con thỏ trắng trang điểm cực kì sắc tình.
Cậu trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, hai mắt sáng lên mà chăm chú nhìn cô không chớp mắt.
Cậu còn tưởng Văn Nguyệt chỉ là lừa gạt Ngôn Hi đến đây, không nghĩ tới còn có loại kinh hỉ này.
Cô gái nhỏ cả người trần trụi, những dây lưng cột vào trên người, đem bầu vú trắng bóng cùng u cốc xinh đẹp phác họa ra, trên đầu mang tai thỏ, phía sau còn có một cái đuôi động đậy một chút, giống như đang nịnh nọt chủ nhân.
Cảnh tượng như vậy, quả thực chính là tiểu bạch thỏ bị lột sạch trước mặt sói xám.
Văn Sâm nhìn đến suýt nữa thì chảy máu mũi.
Tiểu huynh đệ lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, thiếu chút nữa tạp vào vách của suối nước nóng.
Ngôn Hi chú ý tới ánh mắt của cậu, cảm thấy thẹn mà xoay người muốn đi.
" Chị cố ý mặc thành như vậy tới tìm em?".
Phía sau truyền đến âm thanh hung ác của nam sinh, Ngôn Hi dừng bước chân, " Không phải, là......".
" Là cái gì?. Chị có phải cảm thấy bị thao ở nhà và trường học không đã ghiền, muốn đổi chỗ khác sao?".
" Tôi mới không có!".
Ngôn Hi xoay người lại, hơi hơi cau mày, hai bầu vú bự theo cảm xúc của cô mà phập phồng, phong cảnh phá lệ mê người.
" Không có?. Vậy chị mặc đồ dâm đãng như vậy vào đây làm gì?. Còn không phải tới hầu hạ em sao?".
" Tôi.... .".
Mặt Ngôn Hi bị nghẹn đến đỏ bừng, bộ dạng đáng thương trong lúc nhất thời không biết phải giải thích như thế nào, Văn Sâm không còn tâm tư cùng cô đùa giỡn, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ là phải thao chết cô.
" Không chọc chị Ngôn Hi nữa, chị lại đây đi, em dạy chị bơi lội".
" Không cần".
Ngôn Hi cự tuyệt, nhìn ánh mắt muốn đem cô lột sạch của cậu, nơi nào giống với bộ dáng muốn dạy cô bơi lội.
" Em không phải hỏi ý kiến chị, đây là mệnh lệnh!".
Giọng nói Văn Sâm đột nhiên sắc bén, sắc mặt cũng âm u, Ngôn Hi sợ tới mưc thân mình run lên.
Cậu, cậu như thế nào đột nhiên biến thành như vậy?
" Không chịu?. Bất quá em có thể tới ôm chị, nhưng có lẽ sẽ không còn bơi lội đơn giản nữa".
" Tôi.... tự tới".
Ngôn Hi bị ánh mắt sắc bén của cậu uy hiếp, liền đi đến bể bơi.
" Rầm....".
Không ngờ, còn chưa đi xuống, chân đã bị Văn Sâm bắt lấy, một phen kéo cô vào suối nước nóng.
← Ch. 35 | Ch. 37 → |