← Ch.22 | Ch.24 → |
Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
Đánh từ phía sau, tiểu huyệt phía trước bao lấy vật thô lớn của nam sinh cũng 𝖗υ●п 𝖗●ẩ●🍸 theo, thịt mềm hút Văn Sâm đến trở gấp, eo 💰·ư·ớ·ռ·ɢ đến tê dại.
" Không nghĩ tới cô giáo còn có niềm đam mê này?. Thích dùng â.Ⓜ️ 𝖍.ộ nhỏ hút chặt ԁươ●𝖓●𝖌 ✌️●ậ●† em trai của bạn thân".
" Cậu.... .".
Ngôn ngữ thô tục của cậu làm Ngôn Hi cảm thấy thẹn thùng, sinh lí cũng đi theo phản ứng, tiểu huyệt chảy ra nước tưới lên côn thịt lớn của cậu, muốn khống chế cũng không được.
Văn Sâm sướ.𝓃.ɢ đến hai mắt nheo lại, cúi đầu nhìn tiểu huyệt không ngừng 𝐜●𝒽●ả●🍸 𝐧●ư●ớ●ⓒ lấy lòng cậu, bị ◗ư*ơп*ɢ v*ậ*† thô to làm căng ra, thật đáng thương:" Chị xem, â_〽️ ♓_ộ nhỏ của chị thèm khát em đến ↪️♓ả_🍸 п_ư_ớ_𝒸 miếng, đem em ăn vào còn chưa đủ sao?'.
" Cậu đừng nói nữa".
Ngôn Hi che cái miệng tạo nghiệt của cậu lại.
Văn Sâm nhìn bộ dạng thẹn thùng của cô, khuôn mặt nhỏ tinh xảo trắng như tuyết bị tóc đen vây lấy, linh khí bức người, đẹp không sao tả xiết, xem thế nào cũng không đủ.
Thần trí cậu có chút mơ màng.
Văn Sâm lấy tay nhỏ mềm ấm của cô ra, 💲i_ế_ⓣ 𝖈𝒽_ặ_𝐭 trong tay:" Em quả nhiên đoán không sai, công phu trên giường của chị thật sự rất tốt, kêu cũng đủ lớn, so với cô gái khác tốt hơn nhiều."
....... . Cô gái khác?.
Ngôn Hi thình lình nghe thấy ba chữ, có chút thất thần.
Cậu còn có cô gái khác?.
" Cậu.... có bạn gái?".
" Đương nhiên, em soái như vậy".
Khóe mắt Văn Sâm câu lấy ý cười, không hề chớp mắt mà quan sát 𝖇●❗ể●𝐮 𝖙●ìռ●𝒽 của cô.
Ngôn Hi rũ mắt xuống, ngón tay có chút 𝖗.ⓤ.𝓃 ⓡ.ẩ.🍸.
Cô sớm nên nghĩ đến, cậu là Văn Sâm, làm sao có thể thiếu bạn gái?.
Cậu đối với cô như vậy, chỉ là nhất thời hứng khởi?.
Một cỗ lửa giận không tên từ đáy lòng dâng lên, Ngôn Hi ném tay cậu đang nắm lấy tay cô, một phen đẩy cậu ra.
Không nghĩ tới, Văn Sâm bắt lấy tay cô, đáy mắt hiện lên ý cười:" Như thế nào, có bạn gái cô giáo Ngôn liền không cho em thao?. Không phải vừa rồi còn bảo em mạnh sao?".
" Cậu!". Ngôn Hi không thể tưởng tượng trừng lớn đôi mắt nhìn cậu, cô tức giận.
Văn Sâm không chịu nổi ánh mắt này của cô, sắc mặt hung ác, ấn thân mình cô bắt đầu luận động.
" A a a a, không cần, cậu buông tôi ra, vô sỉ.... .".
" Không cần làm tôi, đi tìm bạn gái cậu đi ưm ưm, mạnh quá, đừng ~".
" Văn Sâm, cậu quá đáng ô ô ~".
Thân mình cô gái nhỏ nhẹ nhàng uyển chuyển bị cậu dễ dàng chế trụ, cái hông mạnh mẽ khiến cô lên xuống như búp bê, mỗi lần lên cao hạ xuống làm tiểu huyệt đem vật thô to của nam sinh hút đến kịch liệt.
" 𝒟â·𝐦 đã·𝐧·𝐠, ⓚẹ-🅿️ ↪️ⓗ-ặ-✞ như vậy!".
" Là cố ý đúng không?. Có phải muốn làm em mê mẫn t♓-â-𝐧 ✞h-ể của cô, vứt bỏ bạn gái?".
" Cô lại kêu 𝖉â-𝐦 một chút, em có thể suy xét lại".
Văn Sâm vừa nói vừa cắm thẳng vào tiểu huyệt của cô, Ngôn Hi vừa mới bị thao khóc, hiện tại lại muốn khóc, cô duỗi tay muốn tát cậu, nhưng đến gần lại dừng lại.
Không biết chính mình vì cái gì không cố gắng, buông tay véo lên 𝓃·𝖌·ự·c cậu.
" Ưm!".
" Mẹ nó!".
Không nghĩ một véo này, lại véo trúng điểm mẫn cảm của Văn Sâm.
Da đầu cậu tê dại, trước mắt có ánh sáng hiện lên, dường như 𝖘.ướռ.g đến tận đỉnh đầu:" Tiểu 🅓â_〽️ đã_п_𝖌, xem em cắm 𝐜𝐡_ế_𝐭 cô!".
Cậu bỗng dưng ôm cô đứng lên, tư thế nữ trên nam dưới khi cậu đứng lên, đại ◗-ư-ơ-𝐧-ɢ 𝐯-ậ-✝️ cắm càng sâu, Ngôn Hi sắc mặt trắng bệch, cảm giác mình bị căng bạo.
" Đừng đừng đừng, Văn Sâm, cậu đừng nhúc nhích....".
Văn Sâm nơi nào còn nghe vào lời cô nói, không chỉ động mà còn ôm đi về phía trước, mỗi một bước đi đại ԁươ𝓃●𝖌 ѵ●ậ●т lại cắm sâu vào tiểu huyệt ẩm ướt.
Nơi hai người giao nhau rơi ra vài giọt ԁâ●ɱ thủy xuống sàn nhà.
Ngôn Hi chịu không nổi loại 𝐤íc_𝒽 ⓣ_𝖍íⓒ_♓ này, ghé vào trong lòng n-🌀-ự-𝒸 cậu khóc:" Văn Sâm, cậu để tôi xuống dưới, ô ô ô, không muốn không muốn cắm, tôi muốn c.𝒽.ế.т.......".
" Ngoan, lập tức liền để cô xuống dưới".
Văn Sâm cắn chặt răng, an ủi bên tai cô.
Ngôn Hi cho rằng cậu nói thật, thấy cậu hướng về phòng tắm, cho rằng muốn buông cô xuống chỗ đó.
Nhưng còn chưa tới phòng ngủ, đến trước một mặt tường, Văn Sâm bỗng nhiên đem cô hung tợn ấn trên tường, lại tiếp tục từng đợt 𝒸ắ*〽️ ✌️à*o 𝖗ú_t 𝖗_@.
Ngôn Hi không kịp phòng ngừa mà thét chói tai: " A a a a không cần, quá mạnh ô ô, Văn Sâm cậu cút ngay.... .".
" A a, muốn c·h·ế·𝐭, dừng lại, không thể lại hướng vào bên trong, quá lớn......".
" Văn, Văn Sâm, cậu đi tìm bạn... bạn gái của cậu đi ô ô, cút ngay!".
" Em không có bạn gái, chỉ có chị, cũng chỉ làm một mình chị!".
" Chị ưm, kêu quá dâ-ɱ, thật chặt, kẹp em sướⓝ-𝐠 quá!".
Văn Sâm giống như trúng tà, h-𝖚n-ɢ 𝒽ă-𝐧-𝐠 ấn cô nặng nề mà thao, mỗi một lần đều muốn thao đến tử cung của cô.
Ngôn Hi thật nhanh bị cậu thao đến cao trao, cả người гц.𝖓 гẩ.γ, đồng tử phát tán, mỗi cỗ 🅓.â.𝐦 thủy phun ra, cả người đều mẫn cảm.
" Ha!. Chị bị thao phun".
Văn Sâm bị bộ dạng cao trào của cô 𝐤●í●𝐜●𝐡 ✝️𝐡●íc●𝖍, tròng mắt đỏ lên, một cỗ k·♓ⓞ·á·❗ 🌜·ả·𝖒 mãnh liệt từ bụng nhỏ cứng rắn truyền xuống dư-ơ-п-𝖌 𝐯ậ-†, lỗ nhỏ mở rộng ra.
Cuối cùng ♓ⓤ-n-ⓖ ♓ă-п-🌀 cắ.ɱ ✅à.0 thật sâu bên trong cô, đem t1n.𝒽 𝐝.ịc.𝖍 hoàn toàn bắn vào trong.
" Chị, em bắn, đem em ăn vào đi! Ăn đến tận cùng bên trong!".
" A! A a a ~".
Ngôn Hi bị bắn †-i𝖓-h 🅓ị-𝖈-𝒽 đến bán sống bán c●♓ế●†, dùng hết một tia sức lực cuối cùng khóc kêu, rốt cuộc nhắm mắt lại, ngất xỉu trong lòng 𝓃𝖌ự.c cậu.
← Ch. 22 | Ch. 24 → |