Video clip
← Ch.044 | Ch.046 → |
Dục Uyển vừa nghiên người cúi xuống chạm vào môi của Hoắc Luật, thì hắn lại lật ngược đè cô xuống dưới thân.
Về phương diện đàn ông, hắn bị Dục Uyển chê thậm tệ nên tự ái nam nhi trổi dậy. Hoắc Luật muốn cho Dục Uyển biết, hắn có thể làm cho cô điên loạn trên giường như thế nào.
Hắn mỉm cười vuốt nhẹ lên tóc của Dục Uyển...
"Hay chúng ta cùng chơi một trò chơi... xem ai giỏi, nếu mày giỏi hơn tao thì có thể dạy tao hôn"
"chơi thế nào..." Cô ngu ngơ mỉm cười với hắn.
"tao sẽ bịt mắt mày lại... rồi mày đoán xem tao đang chạm vào nơi nào trên người mày, nếu mày đoán trúng thì chứng tỏ mày giỏi hơn tao"
"nếu tôi giỏi hơn anh... anh phải để tôi dạy anh hôn.."
Mọi sự sáng suốt và lý trí đều bị men rượu chi phối, Dục Uyển không còn khả năng để tiến xa hơn, sau mỗi lời nói của Hoắc Luật.
"đồng ý"
Hắn mỉm cười rồi cởi chiếc áo sơ mi ra, thân thể màu đồng rắn rỏi với những đường nét nam tính mạnh mẽ hấp dẫn, lồ lộ hiện ra trước mắt Dục Uyển. Khiến cô nuốt vào ngụm nước bọt, vì nó quá đẹp và quá hoàn mĩ.
Hoắc Luật từ từ áp sát xuống người cô, mùi hương nam tính phảng phất quanh chóp mũi, có hương vị bạc hà nhẹ nhẹ. Dục Uyển lơ đễnh mà hít vào. Tiếp đến, hai cánh tay cường trán của hắn vòng qua người cô, lấy áo sơ mi của mình làm khăn bịch mắt, che lại hai mắt của Dục Uyển theo đúng quy luật cuộc chơi.
"Rầm... m.. !"
Sau đó hắn đẩy ngã Dục Uyển xuống giường, nắm lấy một bên xẻ tà của chiếc sườn xám, xé thật mạnh.
"Roẹt.. t.."
Nội y màu đen mặc trên người Dục Uyển càng làm cho làn da trắng sứ của cô thêm nổi bật, bầu ngực căng tròn đang ép mình vào khuôn khổ của nịt ngực, khiêu khích thị giác của Hoắc Luật. Hắn đưa tay đẩy nịt ngực lên cao, hai vú trắng nõn căng tròn và nhũ hoa màu hồng bắt mắt. Nhưng hắn không vội chạm vào nó, cuộc chơi chỉ mới bắt đầu.
Hắn nâng một chân của Dục Uyển lên, bàn tay to lớn của hắn bao phủ lấy gót sen nhỏ nhắn của Dục Uyển, những ngón tay đang xen vào những ngón chân của cô, nhẹ nhàng vuốt ve và đặt lên mu bàn chân một nụ hôn.
"tao đang chạm vào đâu..." Hắn chậm rãi hỏi.
Cảm giác nhột nhạt dưới chân, khiến cho Dục Uyển cười khúc khích.
"Chân.." cô nói
Tiếp đến, hắn di chuyển những ngón tay hướng lên trên, từ mu bàn chân dọc theo cổ chân, rồi dừng lại ở bắp chân thon nhỏ của Dục Uyển, và đặt lên đó một nụ hôn.
"tao đang chạm vào đâu.."
Vẫn là cảm giác nhột nhạt, nhưng có một chút gì đó kích thích hơn, tê tái khắp người..
"Cũng là chân.." cô nói
Mỗi lần hắn di chuyển như vậy thì hai chân của Dục Uyển lại tách dần ra, đủ rộng để hắn có thể chen người vào giữa hai chân cô. Những ngón tay của Hoắc Luật lại thêm một lần di chuyển, từ gối những ngón tay của hắn đi theo hình xoắn ốc, chậm rãi di chuyển và mở rộng phạm vi...
"tao đang chạm vào đâu.."
Lần này đã không còn cảm giác nhột nhạt, bắt đầu có hơi tê dại, cơ thể Dục Uyển bắt đầu biến hóa.
"đùi.." âm thanh bắt đầu khàn đục.
Khắp người cô bắt đầu run rẩy khi Hoắc Luật cúi người xuống hôn lên bắp đùi cô, hắn dừng lại ở đó rất lâu, đưa lưỡi ra liếm từng tất thịt ở bên đùi, hơi thở nóng ấm của Hoắc Luật liên tục "thổi" vào nơi da thịt trần trụi và nhạy cảm của Dục Uyển. Cảm giác khó chịu xen lẫn khoái cảm khiến cô mất dần lý trí, hai tay vấu vào ra trải giường.
Hoắc Luật vừa liếm vừa đặt hai tay lên bắp đùi Dục Uyển, từ từ dang rộng ra. Cách lớp quần lót màu đen mỏng manh, hắn nhẹ nhàng hôn xuống nơi mềm mại của cô, giữ môi thật lâu.
"tao đang chạm vào đâu"
"Ở.. ở... !!!"
Dục Uyển đã không còn đủ bình tĩnh để trả lời câu hỏi của Hoắc Luật, lần đầu tiên cô được đối xử như vậy, một cảm giác sung sướng lan tỏa khắp người, kích thích tột cùng mọi tế bào trong người cô. Khi hắn đang đưa lưỡi liếm mút lên chiếc quần lót của cô.
Thật ra đây cũng là lần đầu tiên Hoắc Luật có hành động này, hắn chưa từng làm việc này cho bất kỳ người phụ nữ nào. Dục Uyển là người đầu tiên.
Sau khi hắn đã làm thấm ướt chiếc quần lót của cô bằng chiếc lưỡi lợi hại của mình, ngẩn đầu lên đã nhìn thấy bộ dạng động tình của Dục Uyển, người cô đang căng ra như dây cung, hai vú cao ngất và nhũ hoa đã cứng rắn nhô cao ngạo nghễ.
Hắn có cảm giác thành tựu rực rỡ, dám nói hắn không biết hôn. Không phải cô đang bị hắn hôn đến "điên loạn" đó sao. Hắn đưa tay tách mép quần lót của Dục Uyển ra, miệng nhỏ bên dưới thật sự đã ướt át, mật dịch óng ánh đang tiết ra. Hắn đặt ngón tay ấn nhẹ hạt châu giữa huyệt động chơi đùa.
"Ưm.. m.. m!!!" Dục Uyển rên rỉ răng cắn lấy môi.
Hoắc Luật nâng mông của Dục Uyển lên, kéo tuột chiếc quần lót ném xuống đất. Từ từ đưa huyệt động vào sát miệng mình, vươn đầu lưỡi ra khẻ liếm, rồi mạnh dạn đâm lưỡi vào trong hoa tâm ướt át.
"Ưm.. m.. !!!"
Âm thanh "chụt chụt", khi hắn đưa lưỡi vào mút lấy mật dịch từ huyệt động, trong đêm khuya yên tĩnh lại rất rõ ràng. Ở bên trong không ngừng khoáy đảo đầu lưỡi. Dục Uyển như dây cung bị đứt làm đôi. Sự khoái cảm mãnh liệt ập đến, mật dịch ở hoa huy*t lại rỉ ra nhiều hơn, ham muốn trong cô đang được hắn thổi bùng cháy.
Hắn đưa lưỡi rút khỏi huyệt hoa khiến cho cô cảm giác trống trãi và hụt hẫng, xung quanh miệng hắn đang ướt át với mật dịch óng ánh, khóe miệng tạo ra một kiểu đường cong hoàn mĩ.
"Roẹt.. !!!" Hắn kéo khóa quần âu xuống, nam căn cứng rắn nhanh chóng đã phóng thích ra ngoài, hắn áp sát xuống người cô. Nụ hôn nhiệt tình của hắn di chuyển từ hoa huy*t, lên bụng và dừng lại ở trên vú của Dục Uyển. Chậm rãi mút vào nhũ hoa, đôi tay vừa xoan nắn bên vú trắng nõn, vừa chen vào giữa hai chân đút vào, một hồi cuồng dã những ngón tay liên tục khoáy sâu, luật động va chạm mãnh liệt, cứ rút ra lại đâm vào."Ah... ah.."
Những tiếng rên rĩ như rót mật vào tai, Hoắc Luật tháo chiếc áo sơ mi trắng ra, đôi mắt mơ màng ẩm ướt như sương mai nhìn hắn, khuôn mặt tà ác của hắn ngày càng hiện rõ, Hoắc Luật, Dục Uyển giờ đã nhận ra hắn.
Nụ cười ác ma của hắn, lại vô cùng cuốn hút. Hắn nhìn cô mỉm cười...
"kỹ thuật hôn của tao có phải rất tệ không..."
Hắn vừa nói vừa cúi xuống mút lấy môi cô, rồi nhã ra, không đưa lưỡi tiến sâu vào, nhưng những ngón tay bên dưới không ngừng cấm sâu vào.
"Ưm.. m.. !!" Dục Uyển lắc đầu, không dám nói không.
Hắn nắm lấy tay cô, đặt lên dục vọng nam tính đang cương cứng của mình. Độ nóng của nó làm cho Dục Uyển giựt mình rút tay về, nhưng hắn lại cưỡng ép cô nắm lấy nó, lời lẽ ác ma như dụ hoặc bên tai.
"muốn nó không... muốn nó đút vào chỗ này của mày không"
Hắn nhấp nhẹ một cái, để đỉnh đầu chạm nhẹ vào mật huyệt, rồi lại rút ra.
Khoái cảm khi cứng rắn cọ sát vào mềm mại, khiến cho toàn thân Dục Uyển càng khát khao muốn nhiều hơn. Dục vọng trong cô lại bùng cháy, Dục Uyển gật đầu nhìn hắn.
"Muốn..."
Hoắc Luật ôm lấy cô, lật ngược lại. Để cho cô nằm trên người hắn, hai tay chạm vào mông cô vuốt ve, dọc lên lưng rồi lại xuống mông.
"nếu muốn thì mày tự cho vào.." Hắn mỉm cười
Dục Uyển đã không còn biết xấu hổ, bị ham muốn nguyên thủy nhất của mình chi phối, cô từ từ nhấc mông lên, để cho hoa huy*t từ từ nuốt vào dục vọng của Hoắc Luật, của hắn quá to lớn khiến cô không thể nào nhét vào hết, cảm giác căng đau khiến cho mài ngọc chau lại. Dục Uyển đặt hai tay lên người hắn chống đỡ, không được, cô không thể tiếp tục nó quá đau, sẽ xé rách cô mất. Trong lúc Dục Uyển chuẩn bị rút ra, thì hắn lại đẩy mạnh dục vọng vào trong người cô.
"Á... Á... a.. !!!" Dục Uyển đau đến răng cắn chặt môi, nơi dưới xiết xao chiếm hết cả người cô, khiến cho cô không thể động đậy, mi tâm nhắm chặt lại.
Bàn tay đặt trên lưng của Dục Uyển, di chuyển đến trước ngực. Bao phủ lấy hai vú mềm mại nhào nặn, nhẹ nhàng như đang mat xa. Miết lấy nhũ hoa xoay tròn, một dòng nhiệt nóng chạy thẳng xuống bụng dưới. Tận hưởng cảm giác tê tại từ đôi tay hắn tạo ra thì hoa tâm đã không còn đau nữa, nó dần nới lõng ra tiếp nhận cự vật bên trong.
"giờ mày có thể di chuyển..." Hắn nói.
"..."
Dục Uyển nhích mông của mình lên, rồi từ từ hạ xuống...
"Bốp.. p.. !!"
Hắn vỗ mạnh vào mông của Dục Uyển, cảm giác thống khổ mà cô gây ra cho hắn cũng không ít.
"nhanh hơn nữa..." Hắn nói.
Dục Uyển cũng ngoan ngoan làm theo, tiết tấu mỗi lúc một nhanh, nhưng nhanh thế nào cũng không đuổi kịp mong muốn của Hoắc Luật."bốp.. p.. !!!"
"nhanh hơn nữa..."
"Bốp.. p... !"
"Ah... Ah.. !!!"
"Nhanh hơn nữa.."
Cảm giác vừa đau lại vừa sung sướng, chi phối mọi lý trí của Dục Uyển. Cô hành động theo lời của Hoắc Luật như một con rối. Hương thơm kì dịu lại lan tỏa khắp phòng, mùi hương giống hệt với đêm đó. Nó xuất phát từ người của cô, thanh thuần và tinh khiết, hắn muốn được ngửi nhiều hơn.
Dục vọng sâu trong hắn vì nó mà trở nên cứng rắn, không chịu yếu đi chút nào. Hương thơm này còn lợi hại hơn cả xuân dược, tinh thần và cả con người hắn càng lúc càng tỉnh táo. Hai vú mềm mại cứ nhảy lên nhảy xuống, mời gọi hắn hãy chạm vào. Hoắc Luật từ từ ngồi dậy mút lấy nó, tham lam như một con thú đói khá, chôn mặt vào giữa hai vú.
"gọi tên của tao.." Hắn thủ thỉ bên tai cô.
"bốp.... p.. !!" thấy cô chần chừ hắn lại vỗ mạnh vào mông cô lần nữa.
"Luật... Luật... Luật... !!!" Dục Uyển đau quá mà hét lên tên hắn.
Cô sắp không chịu nổi nữa rồi, cô quá mệt...
"Luật! tôi không được... thất sự là không được.." Cô thở hổn hểnh nhìn hắn, tiết tấu bên dưới chậm dần đến cuối cùng là gục mặt lên người của hắn.
"vậy thì mày nghỉ ngơi đi..."
Hắn vuốt ve dọc theo sóng lưng của cô, rồi nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống dưới giường.
Dục Uyển mỉm cười buông lõng cảnh giác, nhưng khi cô vừa nằm yên phận trên giường, thì....
"Ðể tao động..." Hắn nắm lấy hai chân banh rộng đùi cô ra, đem dục vọng đâm thẳng vào và điên cuồng động thân.
Nơi mềm mại dù sưng đỏ vẫn không được buông tha, nhưng sao hắn có thể ngừng, khi mà chỗ đó vẫn ướt át và tiết ra nhiều mật dịch như vậy. Đúng là vưu vật trời ban, dù cơ thể không còn sức lực nhưng chỗ này vẫn rất nhiệt tình mời gọi.
"Á.. a... a... !!!"
Suốt cả đêm đó, Dục Uyển không nhớ mình đã cùng hắn giao hoan bao nhiêu lần, cả hai người đều kiệt sức nằm xuống giường, hắn ôm chặt lấy cô từ phía sau, dục vọng đàn ông vẫn không chịu rút ra, cứ cấm sâu vào bên trong người cô. Hơi thở mùi bạc hạ sảng khoái phà vào sau gáy, hắn thổi khí vào tai và nói...
"Kỹ thuật trên giường của tao có phải rất tệ..." Hắn lại cố ý thúc nhẹ vào mông cô.
"Ưm.. m.. !!!"
"không có.." Nếu cô mở miệng nói "phải", có lẽ đêm nay sẽ không được ngủ.
"ngoan... !"
Hắn hài lòng kéo sát cô vào ngực, dục vọng của hắn lại càng cắm sâu vào. Dục Uyển lại không dám rên rỉ, chỉ biết cắn chặt môi. Nếu hắn nghe thấy, lại nghĩ cô muốn nữa, nghĩ đến đó cô lại sợ hãi vô cùng. Cứ như vậy mà ngủ.
Sáng hôm sau...
Những tia nắng mai, xuyên qua rèm cửa sổ chiếu rọi lên giường. Một thân thể tuyết trắng với những dấu hôn thâm tím, đang nép mình vào lòng ngực đàn ông. Bàn tay của hắn đang nắm trọn một bên vú, bất ngờ di chuyển xuống dưới bụng, và dừng lại ở nơi tư mật của cô, không làm gì khác ngoại trừ việc sờ soạng những sợi lông mao mềm mại và giữ yên. Dục Uyển gần như nín thở...
Cơ thể này tại sao lại nhạy cảm như vậy, mật dịch lại tiết ra, cô có thể nghe được cả tiết nước rỉ bên dưới. Hoắc Luật có phải đang cố ý muốn làm vậy...
"Sáng ra mà đã ướt như vậy... tối qua tao vẫn chưa làm mày thỏa mãn sao..." Người phía sau bắt ngờ lên tiếng.
Qủa nhiên là hằn cố ý. Nếu hắn không chọc phá thì cô có như vậy không. Dục Uyển tức giận nắm tay hắn giựt ra, nhưng hắn vẫn xiết chặt lấy cô, lật người nằm dậy đè lên cô.
"Hoắc Luật! anh muốn sao... mau buông ra" Cô hét lên
"Tao bắt đầu có hứng thú với cơ thể mày, cho nên mày phải giữ nó thật sạch sẽ, đặt biệt là chỗ này..." Hắn dùng sức bóp mạnh vào nơi nữ tính mềm mại giữa hai chân cô.
"Cần phải được giữ sạch, tao không muốn phải sử dụng chung đồ với người khác... nhớ kỹ "Hoắc Luật đẩy Dục Uyển xuống giường, mặc đồ vào rồi ra khỏi phòng.
"Rầm.."
Cánh cửa đóng lại, Dục Uyển quơ tay cầm chiếc gối ném ra cửa."Sử dụng" hắn xem cô là đồ vật hay công cụ giải trí của hắn. Muốn dùng lúc nào là dùng sao, cô đã đồng ý chưa. Sao lại có một con người tự cao, tự đại, tự cho mình là đúng như vậy.
"A... A... !! Hoắc Luật tôi ghét anh.."
-------------------
Hôm nay là lần đầu tiên Dục Uyển đến trường sau một tháng "dưỡng bệnh" ở nhà.
Mọi thứ ở trong trường qúy tộc này cô đều rất thích, nhưng có một chuyện cô không thích chút nào...
Căn tin trường.
"tiểu thư có muốn gọi thêm gì không.." người phục vụ nhìn trên khây của cô chỉ có một ổ bánh mì và chai nước suối, nhưng ánh mắt lại dán chặt lên dĩa gà rán.
Dục Uyển cố gắng nuốt nuớc bọt, để mình không bị mê hoặc bởi nó.
"Không cần, đủ rồi... hết bao nhiêu tiền"
"150000"
Đây là điều cô ghét nhất ở ngôi trường này, trường qúy tộc kiểu gì mà ngay cả phần ăn trưa, học sinh phải tự bỏ tiền túi ra. Có một ổ bánh mì và chai nước suối cũng 150000.
Nếu tối qua, nếu cô không "trấn lột" tiền của tên khốn đó. Thì bây giờ ngay cả tiền mua bánh mì cô cũng không có. Sáng nay, lúc mọi người ngồi vào bàn ăn. Hoắc Nghị đã nói với Lữ Tri mở lại thẻ cho cô. Nhưng bà ta viện vớ bệnh viện có rất nhiều việc nên không rảnh, nói cô đợi thêm vài ngày nữa. Cô cần tiền xài thì bà ta sẽ đưa.
Nhưng trước mặt mọi người bà ta nói rất mạnh miệng, sau lưng thì một đồng cũng không cho cô. Cô cũng không muốn xòe tay xin tiền bà ta.
Dục Uyển cầm thức ăn ra khỏi căn tin. Nhưng cô không biết bản thân mình đang trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của mọi người.
Khắp căn tin đều đang nháo nhào. Người nào cũng cầm điện lên xem, video clip tối qua Trình Mĩ quay được đã cho phán tán trên mạng và lan truyền khắp nơi. Nhưng đoạn sau lúc Thanh thiếu bị Dục Uyển đánh đã được xóa mất.
"cô ta có phải là người trong video clip..."
"Chính là cô ta... kẻ khao khát được hôn" đó cũng là cái tên của đoạn video.
"Cô ta là học sinh mới chuyển đến sao, sao tôi chưa thấy bao giờ..."
"Cậu không nhìn ra sao... đó là Hoắc Dục Uyển của Hoắc gia"
"Không thể... sao nhìn không giống chút nào..."
"Tối hôm qua mình cũng có mặt, chính là cô ta.."
"Cũng phải thừa nhận, vẽ mặt cô ta lúc đó cũng rất thấp hèn"
"Rầm... m... !!!"
Hoắc Phi bất ngờ đứng dậy, kéo ghế ra, đi đến chỗ hai người đó. Giựt lấy điện thoại của họ ném xuống đất.
"Thanh thiếu đang ở đâu..."Hắn túm cổ áo của người ta xách lên.
"vừa... vừa đi vào nhà vệ sinh"
Hoắc Phi ném người đó ra, rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh. Hắn vừa đẩy cửa vào thì nhìn thấy Thanh thiếu đang rửa tay chuẩn bị đi ra.
Không hề nhìn thấy vết thương trên tay Thanh thiếu đang phải. bó bột, Hoắc Phi đã túm lấy hắn ép lên cửa.
"Rầm... m.. !!!"
"Hoắc Phi! Mày muốn gì chứ"
"Dục Uyển là em gái tao, chỉ có tao mới có quyền ức hiếp nó, nếu mày còn dám bắt nạt nó, tao sẽ không tha cho mày..."
"Bốp.. p.. p.. !!!" Hoắc Phi đấm mạnh vào bụng Thanh thiếu, hắn ôm bụng gục ngã xuống sàn.
"Hãy nhớ kỹ lời tao nói" Hoắc Phi xoay lưng rời ra khỏi nhà vệ sinh.
Thanh thiếu tức giận hét lên...
"Hoắc gia bọn mày đều là một lũ điên.. !!!"
****** hết
← Ch. 044 | Ch. 046 → |