Vay nóng Tima

Truyện:Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy - Chương 207

Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy
Hiện có 217 chương (chưa hoàn)
Chương 207
Thân thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-217 )

Siêu sale Lazada


Trường kiếm của Michael quét ngang đến, Bạch Hổ theo ý của Phượng Tê nhanh chóng tránh né, Phượng Lại Tà vung quang roi trong tay ra, xông tới chắn Michael.

Michael xoay người truy đuổi, bị chọc giận triệt để làm cả người hắn phát ra một cơn thịnh nộ khổng lồ, ác lang tàn nhẫn nhìn chằm chằm hai người một thú, nhanh chóng chạy tới. Nhưng rất nhanh, hắn lại chú ý, đến từ phía sau, tiếng kêu thảm thiết của các thiên sứ, cùng với tiếng gầm gừ của đàn thú.

"Chuyện gì vậy?" Trong lòng Michael cảm thấy mơ hồ, hắn lập tức chạy trở về.

Bực tức liếc Phượng Lại Tà một cái, hắn không ham chiến nữa, chạy trở lại phía sau.

"Không thể để cho hắn trở về." Phượng Tê cắn răng gắng gượng, dụng ý đó khiến Bạch Hổ đuổi theo.

Nhưng bởi vì khoảng cách chênh lệch quá lớn, cho dù là Bạch Hổ tốc độ, thì vẫn cách Michael một khoảng cách lớn.

Mồ hôi lạnh trên trán Phượng Tê không ngừng nhỏ xuống, mất máu quá nhiều, làm cho tầm mắt của hắn bắt đầu mờ đi.

"Tê Tê." Phượng Lại Tà cảm thấy xúc cảm lạnh lẽo từ trên người Phượng Tê truyền tới, cô lo lắng nhìn hắn.

"Tiểu Tà, anh đuổi theo, em cùng Bạch Hổ mau chạy tới." Đã không thể kéo dài nữa, mắt nhìn thấy Michael sắp xông vào Chiến Địa, Phượng Tê hít sâu một hơi, cố gắng không để ý đến năng lượng thân thể gần như sắp cạn kiệt, cắn răng phân phó.

Phượng Lại Tà cắn chặt bờ môi, ánh mắt của cô lóe lên. Đúng lúcPhượng Tê muốn đứng dậy đuổi theo, một hồi gió lốc, từ sau lưng của hắn cuốn tới.

Hắn không kịp ngăn cản nữa, kêu khẽ một tiếng: "Tiểu Tà!"

"Đại Bạch, mang Tê Tê đi tìm Sí Viêm."

Lần nữa lại triển khai chiêu thức gió lốc của Phượng Lại, cặp mắt của Phượng Lại Tà đã hoàn toàn chuyển thành màu bạc, gió lốc lao đi nhanh chóngrất nhanh dfienddn lieqiudoon... làm cho cô vọt tới ngay trước mặt của Michael, quang roi rời khỏi tay, nhanh chóng siết chặt Michaellàm cho hắn phải ngừng lại.

"Phượng Lại Tà!" Michael cắn răng nhìn Phượng Lại Tà xuất hiệngiữa chừng, nheo nheo đôi mắt bắn ra sát khí nồng nặc.

"Xin lỗi, thiên sứ Trưởng đại nhân, chúng ta còn nợ nhau, còn chưa giải quyết xong." Cười híp mắt nhìn Michael, đáy mắt màu bạc của Phượng Lại Tà, lại có nét kiên quyết. Cô đảm nhận vai trò chính trong nhiệm vụ, nhưng cái gì cũng không có làm được, không chỉ như thế, cũng bởi vì sơ dfienddn lieqiudoon... suất nhất thời của mình, đã làm hại Phượng Tê bị Michael làm trọng thương, trong lòng hối hận đã không thể giải quyết bất cứ chuyện gì, hiện tại chỉ có ngăn cản Michael ở thời điểm then chốt, mới là việc cô phải phải làm.

Năng lượng của toàn thân trong nháy mắt bùng phát, lần đầu tiên Phượng Lại Tà vận dụng toàn bộ thực lực, Phượng Lại đã từng cảnh cáo cô, kinh nghiệm của cô không đủ để cho cô khống chế được nguồn năng lượng lớn như vậy, nếu như vận dụng không được, rất có thể sẽ làm chính bản thân mình bị thương, nhưng, hiện tại cô đã không quản được nhiều như vậy.

Hai tay đầy máu tươi hướng về phía cô tố cáo sai lầm của cô, nắm lại thành quả đấm thật chặt, cô hướng về phía Michael.

Khóe miệng Michael hơi nhếch lên, hiện lên một nụ cười khinh thường.

Ba năm trước đây giam cầm Phượng Lại, ba năm sau giựt giây Sóc Ngôn, đâm Phượng Tê bị thương, ba món nợ này, ta muốn tính toán thật chính xác với ngươi. Đột ngột từ mặt đất nhô lên một hồi gió lốc gợi lên bóng hình xinh dfienddn lieqiudoon... đẹp với mái tóc bạch kim, ở trong gió chập chờn, cô lấy năng lượng của toàn thân quán chú ở hai chân cùng hai tay, nhìn chòng chọc vào Michael.

"Ngươi nghĩ kéo dài thời gian, Phượng Lại sẽ làm được gì? Có phải hắn đang ở phía sau hay không." Michael cười lạnh một tiếng, nhắc tới trường kiếm trong tay."Ngươi đã không biết tự lượng sức mình như vậy, ta liền đưa thi thể của ngươi cho Phượng Lại làm lễ ra mắt." Đứa con cấm kỵ thì sao chứ, trừ phi hắn là Thượng Đế, trừ phi cô và Phượng Lại liên thủ, còn không thì căn bản không đủ để làm hắn sợ.

"Cái chuyện cười này thật sự không buồn cười." Phượng Lại Tà nâng khóe môi lên, không đợi Michael có hành động, cô nâng một tay, một hồi Long Quyển Phong cuồng bạo rít lên hướng về phía Michael.

Michael hừ lạnh một tiếng, một tay cầm lưỡi kiếm sắc nhọn quét từ trên xuống dưới, làm xuất hiện ánh sáng màu trắng như muốn nổ tung ra, tách gió lốc từ trung gian thành hai nửa.

Cuồng Phong làm thân thể hắn chấn động, khi đáy mắt hắn nâng lên nụ cười khinh thường thì lại bị một màn ngay trước mắt làm cho chấn động. Hơn mười đạo gió lốc khổng lồ, khuấy động trên không trung, cuồn cuộn nổi lên, bên tai là tiếng gió chói tai, dường như muốn xé rách màng nhĩ của hắn ra.

"Không thể nào!" Michael trừng mắt nhìn hơn mười đạo gió lốc khổng lồ này, cái này thực sự đã vượt quá xa dự đoán của hắn đối với Phượng Lại Tà, hắn vốn tưởng rằng, năng lực của cô, chỉ cao hơn một chút so với Phượng Lại, nhưng, hắn không nghĩ đến, toàn bộ năng lượng của cô triển khai cùng một lúc, lại có thể đạt tới số lượng gió lốc giống như Phượng Lại.

Nhưng, cô chỉ là một đứa con cấm kỵ mười tám tuổi, không tu vi ngàn năm như Phượng Lại, lại có thể điều khiển nhiều gió lốc như vậy, điều này không khỏi làm Michael có cái nhìn mới về cô.

"Không có gì là không thể." Đáy mắt màu bạc của Phượng Lại Tà tỏa ra hào quang bảy màu, cô có thể cảm thấy, sức mạnh tiềm ẩn bình thường ở trong thân thể của cô, dường như muốn từ trong thân thể của cô lao ra, năng lượng di@en*dyan(lee^qu. donnn) khổng lồ không ổn định, làm cho cô lạnh xương sống, nhưng cô lại không chịu để cho Michael nhận ra mình đang khó chịu, âm thầm cắn chặt hàm răng, trên mặt hiện lên một nụ cười.

"Hi vọng Michael đại nhân, đối với chiêu thức của ta, coi như hài lòng." Phượng Lại Tà nâng một tay lên, hơn mười đạo gió lốc rất nhanh bao vây Michael lại, phong ba khổng lồ, gần như muốn xé rách quần áo của hắn.

"Hừ." Michael hừ lạnh một tiếng, triệu hồi một đôi cánh khổng lồ, bay về phía trời cao, Phượng Lại Tà ngay lập tức triển khai gió lốc, dùng tốc độ cực nhanh giam Michael ở trong đó.

"Đáng chết!" Nhìn trận gió lốc giam mình lại, Michael tức giận đến độ nắm chặt hai tay, xuyên qua gió lốc, ánh nhìn của hắn lơ lửng ở giữa không trung, một tay khống chế gió lốc của Phượng Lại Tà.

Hắn có dự cảm, nếu như cho cô thêm nhiều không gian để trưởng thành, lấy cô với Phượng Lại sẽ càng làm cho người ta thêm sợ hãi, đều trở thành họa lớn trong lòng Thiên Giới.

Thế nhưng, hắn tuyệt đối sẽ không cho cô có thời gian để trưởng thành.

Gầm lên một tiếng, Michael triển khai khí thế toàn thân, hai tay nắm ở chuôi kiếm, lấy thân làm trung tâm, xoay tròn bốn phía, trường kiếm trong tay, bị hắn niệm chú năng lượng cực lớn, dùng hết sức mạnh để phá Toàn Phong Trảm khổng lồ.

Nhưng, trong lúc Michael dùng phần lớn lực lượng để phá Toàn Phong Trảm khổng lồ, bởi vì tứ ngược phong làm nhiễu loạn cảm giác của hắn, hắn không chút nào chú ý tới. Bóng dáng mảnh khảnh, lại như quỷ mị thoáng xuất hiện ở sau lưng của hắn.

"Phá Thần!" Phượng Lại Tà nhắm ngay thời gian, nhanh chóng vung trường tiên trong tay mình, trường tiên màu đỏ, giống như một con Hỏa Xà, mạnh mẽ quất vào trước ngực Michael, làm ở ngực hắn lưu lại vết thương lớn từ vai trái đến bên phải bụng.

Giống như bị ngọn lửa đốt cháy, làm cho Michael đổ mồ hôi lạnh ra ngoài, định một kiếm đâm tới, lại bị cô nghiêng người né tránh, trường kiếm, chỉ để lại nơi cánh tay trái của cô vết thương sâu đủ thấy xương.

"Ha ha." Vậy mà Phượng Lại Tà lại cười, cô nhanh chóng nghiêng mình, lui về phía sau, hài lòng nhìn vết thương lớn lưu lại ở ngực Michael, máu tươi đang không ngừng trào ra, cô có thể thấy rõ ràng hắn bị quang roi quất khiến da thịt cháy đen.

Mà cánh tay trái của cô cũng thế.

"Đáng chết, đứa con cấm kỵ kia, nợ máu phải trả bằng máu." Chưa bao giờ bị tổn thương như vậy, Michael tức giận khiến toàn thân đang đau nhức phát run, hắn thế nhưng lại bị một đứa con cấm kỵ chỉ có mười tám tuổi đả thương, bộ ngực đau nhức đã không cách nào che đậy kín nội tâm giận dữ của hắn, bầu trời tạo thành tầng mây khổng lồ trên đỉnh đầu hắn.

Phượng Lại Tà xé rách vạt áo của mình, nhanh chóng băng bó vết thương ở cánh tay trái lại, cô có dự cảm không lành.

"Vù."

Một cơn gió mạnh thổi qua, làm cho mắt của cô không mở ra được, nhưng, một tia sáng chói mắt, lại làm cho cô sững sờ tại chỗ.

Từ giữa tia sáng hiện lên một bóng dáng, làm cho tế bào toàn thân của cô đều có chút run rẩy.

Sáu cánh chim siết Michael bao vây lại, mau chóng triển khai Lục Dực, vết thương trên người hắn, như có kỳ tích mau chóng lành lại, trong ánh mắt của hắn mang theo nét kiêu ngạo, lạnh lùng quét qua Phượng Lại Tà.

"Lục Dực thiên sứ trong truyền thuyết?" Phượng Lại Tà hít sâu một hơi, không thể tin được, ở thời điểm cô cho là cô sắp thành công, Michael lại giải khai tất cả lực lượng, triển khai Lục Dực mà Thượng Đế ban thưởng.

Cảm giác bị áp bức cực kỳ lớn, đột nhiên từ bốn phía tuôn ra, cực kỳ mạnh mẽ, làm cho thân thể cô cũng đau nhói theo.

"Này, đây chính là diện mạo chân chính của thiên sứ trưởng Michael sao? Cái kia dễ dàng đánh bại thiên sứ trưởng."

"Ta lấy danh nghĩa thượng đế, tinh lọc linh hồn hèn mọn của ngươi." Khóe miệng Michael hiện lên một nụ cười, lạnh lẽo, tàn ác.

Phượng Lại Tà cắn răng, nhìn toàn bộ lực lượng Michael đề cập trước mắt, sáu con chim, cùng với, Lục Dực thiên sứ là lực lượng tăng lên gấp ba, ở thời điểm lực lượng Michael làm cơ sở kiếp lên, đẩy lên gấp ba mà nói, dù như thế nào thì đó cũng là một hình ảnh kinh khủng.

Phượng Lại Tà không dám nghĩ tới, cô chỉ có thể ổn định năng lượng đang xôn xao trong cơ thể mình, lên hoàn toàn tinh thần để đối phó đợt công kích sắp tới của hắn.

"Không ngờ, để đối phó với một đứa con cấm kỵ tầm thường, ta lại muốn cởi phong ấn của Lục Dực ra, có thể chết ở trong tay của ta dưới hình dạng của Lục Dực, di@en*dyan(lee^qu. donnn) ngươi nên cảm thấy vinh hạnh." Đã bao lâu rồi chưa giải trừ phong ấn của Lục Dực? Đã bao lâu rồi chưa từng cảm nhận sự thoải mái khi giải phóng toàn bộ năng lượng? Michael khẽ nheo mắt lại, kể từ sau cuộc đối chiến với Lucifer ở trong Thánh Chiến, hắn không còn triển khai Lục Dực, nhưng, trước mắt, đứa con cấm kỵ, lại bức mình đến mức này.

Không tránh được, hắn nổi lên một tia giễu cợt đối với mình, càng sinh ra sát khí khổng lồ với Phượng Lại Tà.

"Vinh hạnh sao? Xin lỗi, ta không có cảm giác như vậy." Nhìn tâm trạng tốt đẹp của Michael, cho dù có cảm giác bị áp bức nặng nề, Phượng Lại Tà vẫn giương lên nụ cười sáng lạng như cũ.

Cô có thể khen ngợi mình một phen hay không, nhiều người hợp lại đều không bức Michael đến mức này, thế mà bản thân cô lại có thể ép Michael không thể không tháo bỏ phong ấn của Lục Dực ra.

Mặc dù, đây chính là tiêu biểu cho nguy hiểm to lớn, nhưng, cô lại cười cực kỳ mỹ lệ.

"Rất tốt, ta rất nhanh sẽ để cho ngươi không có cảm giác gì. Michael nâng lên nụ cười tàn nhẫn, dùng tốc độ ánh sáng bay đến chỗ của Phượng Lại Tà.

Nhanh như chớp, cô thậm chí còn không kịp phản ứng, phản ứng chậm chạp hơi lộ ra, phía sau lưng của cô, bị Michael chém một vết dài.

Máu tươi bắn ra, cô hoảng hốt nghiêng mình, mồ hôi lạnh đã bao trùm toàn thân của cô.

Đây chính là năng lực thật sự của Michael.

Nhanh như vậy đã vượt quá tốc độ của cô, cô thậm chí còn không kịp phản ứng, nếu như không phải là cô triển khai toàn bộ năng lượng, chỉ sợ một kiếm kia không chỉ là chém thương phía sau lưng của cô, mà đã sớm chém cô thành hai mảnh rồi.

Sau lưng đau nhức kịch liệt, khiến Phượng Lại Tà không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ.

"Ha ha, biết đau rồi sao? Đây chính là trừng phạt khi ngươi dám xúc phạm thần linh." Michael lau máu tươi đi, cười lạnh nhìn bộ dạng chật vật không chịu nổi của Phượng Lại Tà.

"Ta từ nãy đến giờ chưa hề thấy thần xuất hiện, chỉ thấy cái tên, tự nói là vì thần Sứ giả, dùng lý luận buồn cười của hắn gây nên cuộc chiến tranh này." Ánh mắt Phượng Lại Tà nhìn Michael chính là ánh mắt khinh thường, giống như người thất bại là hắn, mà không phải mình.

"Lý luận buồn cười, đó chính là một tội ác không thể tha thứ được, thứ anh em loạn luân như các ngươi, lại có thể cùng ta bàn luận những thứ này. Ha ha." Michael cảm thấy lời của cô rất buồn cười, thế nhưng hắn lại không để ý đến, Phượng Lại Tà đang nghe hắn nói, trong nháy mắt, con ngươi to màu bạc trong cặp mắt kia lóe ra chút ánh sáng.

"Ngươi... ngươi nói gì? Cái gì anh em ruột? Cái gì loạn luân." Phượng Lại Tà nói có chút vội vàng, cô không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng, cô lại cảm thấy sợ hãi, từ trong lòng của cô đột nhiên bao trùm khắp cơ thể.

Trong mắt Michael tràn đầy khinh bỉ, hắn nhìn Phượng Lại Tà thân thể nhếch nhác cùng cặp mắt bạc khẩn trương kia, bỗng nhiên trong lúc đó, hắn đã hiểu được vấn đề.

"Hả? Xem ra, ngươi cũng không biết thân phận thật của mình, lại càng không biết nguồn gốc của đứa con cấm kỵ? "

Thật là thú vị, huyết thống chính xác của đứa con cấm kỵ cũng không biết.

"Cái gì?" Phượng Lại Tà cắn môi, nheo mắt nhìn hắn.

"Chẳng lẽ ngươi không biết, đứa con cấm kỵ, tất cả đều xuất thân từ Huyết Tộc, anh em loạn luân sinh ra đứa bé có thứ máu thuần khiết? Mà ngươi, sở dĩ có năng lực di@en*dyan(lee^qu. donnn)mạnh hơn Phượng Lại, có lẽ là vì, bố mẹ của ngươi, có thân phận đặc biệt." Michael tàn nhẫn vạch trần tất cả, đem sự thực tàn khốc đến trước mặt Phượng Lại Tà.

"Ngươi nói bậy, cái gì mà anh em loạn luân, cái gì mà sinh con." Phượng Lại Tà khó có thể tin nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn mặt Michael rồi tươi cười.

Chợt, trán của cô truyền đến một hồi đau nhức kịch liệt, đau đến nỗi cô không nhịn được dùng tay ôm lấy đầu, phát ra tiếng rên rỉ khổ sở.

"Anh tại sao anh lại như vậy, tại sao."

Cô gái khóc nức nở, giống như một tia chớp từ trong đầu Phượng Lại Tà đánh xuống, sau một hồi đau đớn đã giảm, hai chân cô mềm nhũn, quỳ gối giữa không trung.

Giọng nói kia, rất quen thuộc, giống như khắc sâu ở trong trí nhớ của cô, rất xa, thật sâu.

"Thật là đau." Đầu càng ngày càng đau, Phượng Lại Tà ôm cái đầu dường như muốn nổ tung mà phát ra tiếng rên rỉ.

"Liên Kiều, anh nói rồi, nếu anh không có được em, anh sẽ không để cho kẻ nào có được em."

"Không! Đừng!"

"Liên Kiều, Liên Kiều."

"Đáng chết! Đáng chết! Người phụ nữ chết tiệt này."

"Khốn kiếp, đốt nơi này cho ta."

"Em đi, hay là muốn ở lại chỗ này để bị thiêu chết. Cho em ba phút."

"A!!!" Từng mảnh vụn của trí nhớ bị ma pháp ngăn cản, xuất hiện trong đầu cô, lũ lượt tràn về, hình ảnh bi thảm, tiếng thét thê lương chói tai cùng tiếng hét giận dữ, như ở bên tai của cô vọng về.

"Liên Kiều, Liên Kiều."

"Liên Kiều, Liên Kiều."

"Liên Kiều, Liên Kiều." Mẹ! Mẹ!

Run rẩy ôm cái đầu sắp nổ tung của mình, Phượng Lại Tà từ trong hồi ức khổ sở phát ra một tiếng kêu run rẩy.

"Mẹ"

Liên Kiều là mẹ của cô, tại sao! Tại sao cô lại không nhớ rõ, Michael, Michael bệ hạ.

"Liên Kiều thật sự là mẹ của ngươi."

"Không phải là Liên Kiều."

"Nghĩ ta hồ đồ sao, Liên Kiều sớm đã chết rồi."

"Liên Kiều sao? Em là em gái của anh."

"Câm mồm! Câm mồm!!" Kí ức ùn ùn ùa đến, trí nhớ bị phong ấn, Phượng Lại Tà cảm thấy đầu óc của cô hỗn loạn, giống như có một bàn tay khổng lồ, ở trong đầu của cô chuyển động, lấy đi suy nghĩ, lý trí của cô, làm rối loạn toàn bộ.

Michael lạnh lùng đứng ở trước mặt của cô, nhìn người con gái quỳ gối giữa không trung run lẩy bẩy, phía sau lưng của cô máu tươi lại không ngừng chảy ra, đã làm quần áo trắng như tuyết của cô, nhuộm thành màu đỏ.

"Xem ra, trí nhớ của ngươi bị phong ấn, như vậy, là ta tốt bụng nói cho ngươi biết một chuyện tốt." Michael dùng Trường Kiếm năng cằm Phượng Lại Tà lên, nhìn con ngươi màu bạc kia hỗn loạn, khóe môi nâng lên một nét tàn ác.

"Cha của ngươi là Phượng Ngâm, tộc chủ đời trước của Đông Phương Huyết Tộc, mà mẹ của ngươi, chính là Liên Kiều, từ nhỏ đã đi theo Tây Phương Huyết Tộc. Nếu ta nhớ không lầm, mẹ của ngươi, hẳn là bị cha ngươi giết chết, mà cha của ngươi." Michael dừng một chút, nhíu mày tiếp tục nói: "Nghe nói, là chính ngươi tự tay giết hắn đi."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-217 )