Truyện:Dưới Váy Sườn Xám - Chương 05

Dưới Váy Sườn Xám
Trọn bộ 72 chương
Chương 05
0.00
(0 votes)


Chương (1-72)

Từ Tỉnh bắt đầu vào nhịp, anh giã cực tàn nhẫn, g/ậy th/ịt đều đặn 𝓇_ú_𝖙 r_a thọc vào lút cán. Cả quá trình chỉ nghe tiếng nhóp nhép do dịch yêu bị khuấy đảo trong vách hoa mề●ɱ ɱạ●i. Mỗi lần anh гướ*𝓃 n🌀*ườ*i thúc vào trong, Triệu Từ Thấm lại không kiềm được nức nở thành tiếng.

Động tác của Từ Tỉnh không quá thành thạo, nói thẳng ra là chẳng có tí kỹ thuật nào, chỉ biết mạnh mẽ "yêu" cô theo bản năng. Song cơn ⓢướ·ⓝ·ɢ khoái vẫn lan khắp cơ thể Triệu Từ Thấm, cuốn phăng mọi cảm quan của cô.

Sau một hồi dập dữ dội, cơ thể Triệu Từ Thấm run bắn, vách lầy bị 🎋íc.ⓗ ✞.ⓗí.↪️.ⓗ không ngừng co thắt khít chặt, nước d/âm nhoáng cái tràn lan.

Từ Tỉnh khẽ rên lên sảng khoái.

Nhưng anh nào có chịu đầu hàng dễ đến vậy.

Anh tạm dừng động tác, qua vài giây mới từ tốn rút cây hàng ra.

Ⓓ_ụ_𝖈 𝐯ọռ_🌀 dữ tợn gân guốc cọ vào thành lại khiến Triệu Từ Thấm khó chịu, động hoa trơn mềm đang trong dư âm cao trào chợt thít chặt, tựa như lưu luyến không nỡ rời xa "nó".

Từ Tỉnh chừa đầu nấm lại bên trong khe, đoạn khom người 𝐯_цố_ⓣ 𝖛_𝐞 gò má mướt mồ hôi của cô, "Ngoan, đừng siết anh."

Nửa người Triệu Từ Thấm nằm gọn trong vòng tay anh.

Cô chợt nhớ tới chuyện gì, bèn ngước hàng mi ư●ớ●✞ á●🌴 nhìn người nọ, thoáng ngừng ⓣ♓*ở 🅓ố*𝖈 rồi nhẹ nhàng dặn dò: "Lát nữa anh đừng bắn bên trong."

"Sao thế?"

"Tuy em không mang thai được, cơ mà..." Tay cô nhũn như bún chẳng còn tí sức nhưng vẫn gắng cởi nốt chiếc cúc trên người anh, "Tắm rửa phiền lắm."

"Anh sẽ giúp em, mấy chuyện này em không phải nhọc lòng." Từ Tỉnh đáp.

Anh nâng tay cô đặ·𝐭 🦵·ê·𝖓 ɱ·ô·1 ♓ô_n nhẹ, sau đó rút hẳn cây hàng ra, xuống giường trút bỏ quần áo.

Lần này Từ Tỉnh không hấp tấp như khi nãy mà thong thả tháo từng chiếc cúc một. Dưới ánh đèn lờ mờ trông anh không khác gì thường ngày, nhưng ◗ụ.↪️ ✔️.ọ.𝖓.🌀 𝓃·ó·𝐧·𝖌 bỏ·ⓝ·ⓖ sừng sững giữa hai chân đã bán đứng dáng vẻ bình tĩnh của anh.

Lồng ⓝ-gự-𝒸 Triệu Từ Thấm phập phồng, bỗng nghe Từ Tỉnh hỏi: "Em lật người lại được không?"

Không đợi cô đáp, anh đã bước tới bồng nửa người cô lên lật úp xuống, tạo thành tư thế đưa lưng về phía anh, bờ Ⓜ️_ôռ_ℊ cong vút vểnh cao.

Chát!

Từ Tỉnh vung tay tét đôi đào non mịn. Không đau lắm nhưng âm thanh vang dội trong phòng ngủ vô cùng rõ ràng. Khiến Triệu Từ Thấm ngạc nhiên hơn cả là bởi hành động sắc tình này khác hẳn với phong cách của Từ Tỉnh.

Đương lúc Triệu Từ Thấm còn bần thần, Từ Tỉnh lại nhét g/ậy th/ịt vào khe.

Sau khi 𝖑-ê-𝓃 đỉ-n-♓, động hoa càng thêm mềm mượt khít khao. Con mãnh thú mới vào được một nửa đã bị vách th/ịt trơn trượt nghiền ép tứ phía như kháng cự vật lạ.

Phản ứng của Triệu Từ Thấm dữ dội hơn hẳn. Hai chân cô mấy lần muốn cục cựa, sau lại bị Từ Tỉnh ghì chặt, tiếp tục nhấp lút cán.

Tư thế này chẳng những giúp g/ậy th/ịt tiến vào sâu hơn mà còn tạo điều kiện cho thịt mềm nơi đó 𝐦-ú-𝖙 chặt anh hết cỡ.

Triệu Từ Thấm chống người nhổm về phía trước hòng trốn thoát con mãnh thú. Chỉ tiếc mỗi lần cô gian nan nhích được một tí thì Từ Tỉnh lại quấn lấy eo cô kéo ngược trở về.

Ⓓ.ụ.ⓒ ☑️.ọ.𝖓.g tiến đến tận cùng, đôi hòn ngọc lộ ra bên ngoài đập bành bạch vào Ⓜ️·ô·𝓃·ɢ cô, chẳng mấy chốc đã tới pha chạy nước rút. Gậy sắt thúc từng cú dồn dập theo nhịp, đợt sau độc hơn đợt trước làm Ⓜ️ô.п.ɢ cô sưng đỏ, vách th/ịt 𝐦*ề*ⓜ ⓜạ*ℹ️ chạm đỉnh şướ𝓃*g khoái liên miên không dứt.

"Aaaaaa..."

Triệu Từ Thấm đã chẳng còn hơi để thốt trọn vẹn một câu, cô bị giã đến độ chân tay bải hoải. Cằm và 𝓃●𝐠ự●c như bị ép nước dính vào ga giường, nước mắt đẫm hàng mi.

Không biết qua bao lâu, một cú dập mạnh bạo lao tới, Từ Tỉnh rót trọn tinh hoa vào cơ thể cô.

Chất lỏng 𝓃_ón_🌀 ⓑ_ỏ𝖓_𝐠 đặc sệt phút chốc lấp đầy tử cung, 🎋í-𝒸-♓ т𝐡-í-🌜-𝐡 đến độ vách lầy co thắt không ngừng, Triệu Từ Thấm lần nữa chạm đỉnh thăng hoa.

Chương (1-72)