← Ch.012 | Ch.014 → |
Edit & Beta: Cửu Trùng Cát
Khi mẹ con Cố Ninh về đến nhà đã hơn chín giờ đêm, Cố Ninh nhìn ánh mắt mình đang đỏ hoe trong gương, cùng một nửa bên má đang sưng to, cẩn thận chạm vào, cô đau đến phải than nhẹ một tiếng, Cố Xuân Sinh xuống tay thật là độc ác. Cô cảm thấy thập phần may mắn vì ngày mai là cuối tuần, bằng không bộ dạng cô thành ra thế này, cô thật không biết phải đi đến trường như thế nào. Còn có một tuần nữa là đến lúc dự thi, có xin phép chủ nhiệm lớp để nghỉ học chắc cũng sẽ không được đồng ý.
Hôm nay đã náo loạn một trận như vậy, xem như hai mẹ con cô đã xé rách mặt với bọn người giả dối của Cố gia, mọi người đều nhìn thấy Cố Xuân Sinh đã tát cô một cái.
- "Ninh Ninh, sao con còn ở bên trong chưa ra vậy? Mặt con còn đau không?" Thẩm Lan thấy Cố Ninh bước vào phòng tắm mãi mà không có đi ra, bà có chút bận tâm, cho nên đứng ở ngoài gõ cửa phòng tắm.
Cố Ninh mở cửa, nói:
- "Con không sao."
Thẩm Lan xem như đối với Cố gia đã hết hy vọng, nhìn nửa bên má đã sưng to của con gái, bà nghĩ hắn là con bé cũng chỉ còn hận ý đối với Cố Xuân Sinh:
- "Mẹ đã lấy ít đá, con rửa mặt rồi phải không? Cố Xuân Sinh xuống tay thật độc ác."
Cố Ninh ngồi trên sô pha, nhận lấy đá chườm mà Thẩm Lan đã dùng vải thưa bọc lại, vừa xoa lên má, vừa nói:
- "Mẹ, chúng ta báo án đi."
- "Ừ." Trong lòng của Thẩm Lan cũng âm thầm tính toán cho chính mình.
- "Mẹ không thể dễ dàng ly hôn được, thứ gì nên lấy một phần mẹ cũng sẽ không bỏ qua đâu."
- "Ngày mai chúng ta sẽ đi gặp luật sư, cha của bạn học chung lớp với con rất am hiểu mấy vụ án ly hôn thế này, chúng ta lại có chứng cớ, nhất định sẽ thắng kiện."
Góc độ của máy quay được Cố Ninh bố trí trong xe Cố Xuân Sinh không được tốt, chỉ quay được hình ảnh hai người ôm nhau, không quay rõ được gương mặt, nhưng máy ghi âm đặt ở phía dưới thì có thể thu lại việc Cố Xuân Sinh cùng Dương Mộng Đình nói chuyện với nhau, tính kế giải quyết Thẩm Lan phải ly hôn tay trắng như thế nào, còn có việc một nhà bốn người bọn họ cổ động lẫn nhau.
Lúc Thẩm Lan nghe được mấy điều này, ngược lại bà bình tĩnh dị thường, bà đối với Cố Xuân Sinh chỉ còn lại nồng đậm hận ý, tình cảm vợ chồng mười mấy năm vào giờ phút này, toàn bộ đều biến mất.
Ngày này là một ngày khó khăn nhất đối với bà từ lúc chào đời tới nay, nhưng cuộc sống này dù sao vẫn phải qua, nếu bà yếu đuối, chỉ khiến cho Cố Xuân Sinh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, bà còn có con gái, bà không thể để cho con gái của mình thất vọng.
- "Ninh Ninh, làm khó cho con rồi."
***
Ngày hôm sau, hai mẹ con cùng đi đến văn phòng luật của Ninh Thanh Dương, Ninh Thanh Dương đã sớm ngồi ở văn phòng chờ hai mẹ con Cố Ninh.
Ông bất động thanh sắc đánh giá hai mẹ con Cố Ninh vào cửa, cuối cùng đem tầm mắt dừng lại trên người Cố Ninh, cười cười rồi nói:
- "Cháu chính là Cố Ninh, bạn... bạn học của Ninh Ngật phải không?"
Thiếu chút ông đã lỡ lời, may mắn là phản ứng nhanh, cho tới bây giờ Ninh Ngật cũng chưa từng ở trước mặt ông nói về một nữ sinh nào, lần này lại cố ý vì một người bạn nữ chung lớp nhờ cậy người cha này, con trai của mình ông còn không rõ ràng sao? Lúc nào thì yêu thích bạn chung lớp chứ? Ninh Thanh Dương cảm thấy kỳ quái.
Sau khi chào hỏi đơn giản, hai mẹ con ngồi xuống. Cố Ninh lấy ra bản sao ghi âm cùng video, còn có một xấp ảnh chụp bộ dáng ngày hôm qua của Cố Ninh, trên ảnh là hình nửa bên má sưng đỏ của Cố Ninh, tóc tai hỗn độn, trong hốc mắt ngấn lệ.
Không cần nói cũng biết, đây là chứng minh của Cố Xuân Sinh bạo hành. Một cái tát kia, cô nhất định không chịu oan uổng, cuối cùng cô sẽ làm cho Cố Xuân Sinh phải hối hận. Cố Ninh đem đồ vật đưa cho Ninh Thanh Dương, lại đem tình huống đại khái của đôi bên, những điểm lợi hại, khách quan trình bày một lần, cuối cùng thật cẩn thận hỏi thêm một câu:
- "Cha của Dương Mộng Đình là Phó thị trưởng, điểm này, có thể ảnh hưởng đến quyết định của thẩm phán hay không?"
Ninh Thanh Dương hết sức ngoài ý muốn, ông đã tiếp nhận vô số ủy thác, còn chưa gặp một đương sự nào có thể bình tĩnh như Cố Ninh vậy, hơn nữa nhìn chứng cớ xác đáng đã ở trước mắt, chứng tỏ người ủy thác đã suy xét vô cùng kín đáo, thu thập đầy đủ chứng cứ như vậy, án tử cơ hồ trở thành kết cục đã định.
Vụ án này nếu đem ra tố tụng, phần thắng tuyệt đối không khó.
Đối phương chỉ là một đứa con gái mười mấy tuổi, Ninh Thanh Dương cảm thấy thật bất khả tư nghị, chỉ sợ đại bộ phận người trưởng thành cũng không làm được như vậy, trong lòng Ninh Thanh Dương âm thầm suy nghĩ, cô gái nhỏ này không riêng gì có vẻ bề ngoài xinh đẹp, chỉ số cảm xúc cùng chỉ số thông minh đều không thấp, ánh mắt con trai mình quả thật không sai, chẳng qua... Chỉ sợ con trai mình không hẳn có thể khống chế được cô gái nhỏ này...
Ninh Thanh Dương suy tư xong, lúc này mới nói:
- "Đưa ra tòa án, tội trùng hôn này của Cố Xuân Sinh nhất định có thể phán xuống, các người thu thập được chứng cớ đầy đủ như vậy, Cố Xuân Sinh muốn chống chế cũng chống chế không được, huống hồ, con gái của Dương phó thị trưởng làm ra loại chuyện này, nếu như việc cấu kết cùng người đã có gia đình bị người ngoài biết, phỏng chừng chính Phó thị trưởng sẽ có việc phải bận bịu giải quyết, hẳn là bàn tay của ông ta cũng duỗi không dài đến như vậy, sẽ không ảnh hưởng đến phán quyết của tòa án đâu."
Nghe luật sư nói như vậy, Thẩm Lan mới nhẹ nhàng thở ra. Ninh Thanh Dương chú ý đến má phải sưng đỏ của Cố Ninh, so với trên hình chụp đã bớt sưng rất nhiều, ông lại tiếp tục hỏi:
- "Đây là cha cháu đánh cháu sao? Cháu có khỏe không?"
Con gái xinh đẹp như vậy mà cũng có thể hạ tay đánh nặng như thế, người đàn ông kia quả thật đủ độc ác. Cố Ninh nhàn nhạt trả lời:
- "Ông ta không còn là cha của cháu nữa rồi."
Ninh Thanh Dương như có điều đăm chiêu nhìn Cố Ninh, ông đã thụ lý vô số vụ án, người nào chưa từng thấy qua, nhãn lực nhìn người ông đương nhiên vẫn phải có, cô gái nhỏ hiện tại đã có khí thế như vậy, về sau chắc chắn càng cường đại hơn, tất làm nên nghiệp lớn a.
- "Cháu đã xác định như vậy, tôi sẽ lập tức đưa ra thông báo luật sư cho ông ta, bất quá vì lợi ích của các vị mà suy xét, tôi đưa ra gợi ý, các vị tốt nhất cùng ông ta giải quyết riêng đi."
Cố Ninh có chút ngoài ý muốn:
- "Tại sao? Không phải ngài đã nói tòa án nhất định sẽ định tội cho ông ta à?"
- "Mức phạt của tội trùng hôn được cân nhắc rất nhẹ, < Bộ Luật nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa > điều thứ 258 quy định: "Đã kết hôn mà phạm tội trùng hôn, hoặc biết rõ người khác đã có gia đình mà vẫn cùng kết hôn, mức phạt là hai năm tù giam hoặc là giam ngắn hạn, nếu Cố Xuân Sinh thụ án trong tù có biểu hiện tốt, hoặc là có con đường nào khác, rất có khả năng không cần đến một năm là có thể được ra tù, trước kia thành phố Z đã có tiền lệ án phạt này, phán quyết lúc đó cũng không thể khiến cho đương sự hài lòng, cho nên tôi mới đề nghị các vị giải quyết riêng, tranh thủ phân chia tài sản cùng với tiền bồi thường cũng sẽ được nhiều hơn."
Cố Ninh giật mình, trước kia cô còn chưa suy xét đến việc này, cô chỉ nghĩ làm thế nào để đánh ngã Cố Xuân Sinh. Lý trí nói cho cô biết, phân tích của Ninh Thanh Dương xác thực có lý, nhưng vừa nghĩ đến việc không thể đem Cố Xuân Sinh đưa vào trong tù, cô quả thật cảm thấy có chút mất mát.
Cố Ninh quay đầu nhìn qua Thẩm Lan, hỏi:
- "Mẹ, mẹ cảm thấy thế nào?"
- "Một năm tù giam ngược lại tiện nghi cho ông ta, Ninh Ninh, con muốn thế nào thì làm như vậy đi, dù sao mẹ cũng muốn ly hôn với ông ta."
Cố Ninh không suy nghĩ lâu, ở trong lòng thở dài một tiếng:
- "Vậy thì dựa theo những gì ngài nói mà làm đi."
Ninh Thanh Dương gật gật đầu:
- "Tôi sẽ tận lực giúp các vị lấy lại tài sản, trong tay các vị có chứng cứ xác thực đối phương phạm tội trùng hôn, đối phương có khả năng sẽ phải chấp nhận giải quyết riêng, vì phòng ngừa đối phương di dời tài sản, hôm nay tôi sẽ phát thông báo cho ông ta, hiện tại giao chứng cứ cho tôi."
***
Khi Cố Xuân Sinh nhận được thông báo của luật sư, cùng với đoạn ghi âm và video đã được sắp xếp lại thì rất giận dữ. Ông ta không nghĩ tới sẽ bị mẹ con Cố Ninh nắm được chỗ sơ hở. Vốn dĩ Cố Xuân Sinh tìm người đại diện là luật sư tốt nhất - Chu Viễn, nhưng Chu Viễn vừa nhìn thấy những chứng cớ này, lại nghe thấy người đại diện của đối phương là luật sư nổi tiếng Ninh Thanh Dương, Chu Viễn lập tức khuyên Cố Xuân Sinh giải quyết riêng.
Ninh Thanh Dương ở trong giới rất có tiếng, đặc biệt thụ lý các vụ án ly hôn, không nắm chắc phần thắng nhất định sẽ không tiếp nhận, huống hồ nhìn vụ án này, kết cục giống như đã định sẵn, muốn tìm lỗ hổng của luật pháp để luồn lách cũng không có biện pháp.
- "Nếu ông không đồng ý giải quyết riêng, có khả năng tội trùng hôn sẽ định xuống, tài sản hiện trong tay ông, đều thuộc về tài sản sau khi kết hôn, khách quan mà nói, vợ trước của ông cũng có một nửa sở hữu. Hơn nữa là do ông phạm sai trước, trong tay bọn họ lại có chứng cớ, chứng minh được ông muốn dùng thủ đoạn phi pháp để cướp đoạt quyền phân chia tài sản của đối phương, cùng với bạo hành gia đình, cứ như vậy bồi thẩm đoàn chắc chắn sẽ nghiêng về phía vợ trước của ông, ông chẳng những không chiếm được tiện nghi khi phân chia tài sản, còn có khả năng sẽ bị phán ba năm tù giam."
- "Ba năm tù? Cô ta dám!" Cố Xuân Sinh nhìn giấy thỏa thuận ly hôn mà đối phương đưa tới, nắm chặt nắm tay, ông ta đã xem thường Thẩm Lan, thì ra Thẩm Lan vẫn không có hồ đồ.
Thẩm Lan không phải chỉ cần một phần tài sản nhỏ, mà muốn là hai phần ba tài sản của ông ta! Ông ta vất vả gầy dựng giang sơn bao lâu nay, làm sao có thể cam tâm chắp tay nhường cho Thẩm Lan!
Dương Mộng Đình ngồi ở bên cạnh cũng nổi giận, khí thế kiêu ngạo nói:
- "Cô ta thật là công phu sư tử ngoạm, muốn nhiều như vậy, không có cửa đâu, chỗ nào có thể do cô ta nói muốn bao nhiêu thì phải được bấy nhiêu, nhiều nhất cho cô ta 50 vạn, con tiện nhân kia muốn thì lấy, không cần thương lượng, nếu cô ta muốn nhiều hơn, một phân tiền chúng ta cũng không cho!"
Chu Viễn nhìn đôi nam nữ trước mặt cũng rất bất đắc dĩ, vụ án này đã thể hiện rõ ràng ra ngoài mặt rồi, hai người kia còn làm như không rõ tình huống, nói bậy nói bạ ở chỗ của ông ta, nếu không phải ông ta nhìn thấy hai người này là những kẻ ngu ngốc lắm của nhiều tiền, ông ta đã sớm đem người đuổi ra ngoài rồi.
Lúc này, di động trên bàn làm việc của Chu Viễn vang lên, nhìn xuống thấy có cuộc gọi, Chu Viễn nhận lấy rồi đứng lên.
- "Luật sư Chu à, nghe nói hôm nay anh nhận một vụ án?" Giọng Ninh Thanh Dương từ đường dây xa xăm bên kia truyền tới.
Chu Viễn cười cười:
- "Tin tức của anh nhanh thật, làm sao, có gì chỉ giáo?"
- "Đương sự của tôi, muốn tìm đương sự của anh tâm sự đôi điều, nếu tôi đoán không sai, Cố Xuân Sinh cùng người phụ nữ kia chắc là đang ở văn phòng của anh, anh xem có thể không?"
- "Gặp mặt trò chuyện sao?"
Ninh Thanh Dương cười cười, nói:
- "Không, chỉ ân cần thăm hỏi vài câu qua điện thoại thôi."
Chu Viễn suy tư một lúc, quan hệ cá nhân của ông ta cùng Ninh Thanh Dương cũng không tệ, năm đó hai người là từ một văn phòng luật đi ra. Vụ án này quả thật không có con đường sống để quay về, mấu chốt là hai người ở trước mắt ông đây, còn đặc biệt làm cho người ta thấy phản cảm.
Chu Viễn ngẩng đầu nhìn vẻ mặt tràn đầy phẫn hận của đôi nam nữ trước bàn làm việc, ông ta hướng về phía Dương Mộng Đình nhàn nhạt nói:
- "Cố tiên sinh, vợ trước của ông muốn tâm sự đôi điều."
Cố Xuân Sinh sửng sốt, sau khi kịp phản ứng thì mặt âm trầm nói,
- "Cô ta còn dám gọi điện thoại tới đây, cô ta ngược lại thật là có bản lĩnh! Trước kia tôi đã xem thường cô ta."
Cố Xuân Sinh vươn tay muốn chém giết microphone, lại bị Chu Viễn lui về phía sau một bước tránh đi.
- "Cố tiên sinh, người đối phương muốn tìm là Dương nữ sĩ, bên kia nói nếu như ông tiếp điện thoại, sẽ lập tức cúp máy."
Dương Mộng Đình cảm thấy rất cổ quái, tiếp nhận điện thoại từ tay Chu Viễn, đem ống nghe đặt sát bên tai.
← Ch. 012 | Ch. 014 → |