Vay nóng Tima

Truyện:Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh - Chương 086

Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh
Trọn bộ 112 chương
Chương 086
0.00
(0 votes)


Chương (1-112)

Siêu sale Shopee


Edit: Cửu Trùng Cát

Cho đến khi bóng dáng của Cố Ninh biến mất ở hành lang, Hà Cảnh mới chậm rãi trở về, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy có loại dự cảm thập phần không tốt, nhớ tới tên tiểu bạch kiểm lần trước hắn đụng phải ngay trước nhà Cố Ninh, Hà Cảnh nhíu nhíu mày, nói sao bây giờ, dự cảm cho hắn biết, người này đối với hắn vô cùng bất lợi. Phải biết rằng, từ trước đến nay dự cảm của hắn luôn luôn chính xác, nghĩ đến đây, ánh mắt của Hà Cảnh trở nên u ám, trực giác cho hắn biết, Cố Ninh tắt điện thoại di động một tuần, chắc chắn không thoát khỏi quan hệ với người đàn ông đó...

Cố Ninh trở về nhà, ngã xuống trên sô pha, nghỉ ngơi một lát, cô đứng dậy đi rót nước uống, lúc này, chuông cửa vang lên.

Cố Ninh sửng sốt, chẳng lẽ là tên Hà Cảnh kia ư? Hôm nay có phải cô hơi quá đáng hay không? Dọa cậu ta sợ rồi chăng? Cô cầm ly nước đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra, ngoài dự đoán của cô, ngoài cửa là một người khác.

Cố Ninh nhíu nhíu mày:

- "Bạch Thần Dục? Sao lại là anh?"

- "Không phải tôi thì là ai, chẳng lẽ em hi vọng người gõ cửa là tên côn đồ vừa rồi mới cùng em trở về ư?" Sắc mặt Bạch Thần Dục âm trầm.

Cố Ninh nhíu nhíu mày, vừa định đóng cửa lại, thì nghe thấy giọng điệu lạnh lẽo của Bạch Thần Dục vang lên:

- "Tôi có chuyện muốn nói với em, em nên nghe một chút thì tương đối tốt hơn."

Hai mươi phút sau, hai người ngồi trên băng ghế dài trong công viên gần tiểu khu. Thật hiển nhiên, Bạch Thần Dục thập phần không hài lòng với hoàn cảnh nói chuyện của hai người bây giờ, từ biểu tình tối tăm u ám trên mặt hắn lúc này thì có thể hiểu được một hai, nhưng Cố Ninh vẫn nhất quyết chọn địa điểm ở chỗ này.

Vì Cố Ninh cảm thấy, nơi này bốn phía thông thoáng, tiến lùi công thủ gì đó đều rất tốt, không cần phải tốn tiền, hơn nữa hiện tại đã là buổi chiều cũng không phải rất nóng, rất thoải mái nữa.

Cố Ninh ngồi ở trên ghế, lắc lư hai chân, cất giọng nhàn nhạt:

- "Nói đi, Bạch tiên sinh, anh muốn nói gì? Muốn nói về cuộc sống hay là về triết học? Nếu như là về việc kết hôn, xin lỗi, bây giờ tôi còn chưa đủ tuổi, hữu tâm vô lực."

Dừng một chút, Cố Ninh ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, nói tiếp:

- "Xin lỗi, nói sai rồi, phải nói là vô tâm vô lực, cho dù tôi có đủ tuổi để kết hôn đi chăng nữa, tôi cũng không nghĩ đến và không muốn gả cho anh."

- "Là vì tên côn đồ vừa rồi ư? Em chắc chắn hắn ta có thể cho em những gì mà em muốn?"

Cố Ninh dùng tay che nửa tầm mắt, từ khe hở giữa các ngón tay nhìn thấu ánh mặt trời, trước mắt xuất hiện rất nhiều ánh sáng năm màu sặc sỡ, cô cười nói:

- "Chuyện này không có liên quan gì đến người khác, hơn nữa, những gì mà tôi muốn, tại sao phải chờ người khác đến cho? Nếu tôi đã muốn thứ gì đó, nhất định tôi sẽ chủ động đến lấy. Trên thế gian này, chỉ có thể dựa vào bản thân, mới chặt chẽ giữ được những thứ mình muốn trong tay."

Bạch Thần Dục nghe Cố Ninh nói xong thì ngẩn ra, qua hồi lâu sau, hắn mới kịp hồi thần hỏi Cố Ninh:

- "Lúc em rời khỏi đoàn phim, có phải đã nói gì với Bạch Thấm hay không?"

- "Sao đây? Có phải chị ta đã làm gì rồi không? Chẳng qua, tôi cũng không nói gì nhiều với chị ta, tôi chỉ nói cho chị ta biết, nếu hai người các người không phải chị em ruột thịt, nếu hộ tịch không nằm chung trong một quyển sổ, thì cũng có thể kết hôn. Ai ở sau lưng nói gì cũng mặc kệ, chỉ cần mình vui vẻ là được rồi."

Dừng một chút, Cố Ninh nhếch môi nở nụ cười:

- "Bạch tiên sinh, có phải tiên sinh nên cảm ơn tôi hay không đây? Anh thích Bạch tiểu thư nhiều năm như vậy, lần này xem như tôi đã giúp anh một việc lớn, nếu chị ta đã đột phá phòng tuyến trong lòng chị ta, coi như tôi đã hoàn thành nguyện vọng trong lòng anh, khiến nó trở thành sự thật, giải quyết tâm bệnh của anh rồi đấy."

- "Bạch Thấm quả thật muốn chuyển hộ khẩu về nhà chị ấy, nếu chị ấy đã muốn như vậy, tôi cũng không ngăn cản được. Cố Ninh, em nghĩ sai rồi, đây không phải là nguyện vọng của tôi, tôi sẽ không kết hôn với Bạch Thấm đâu." Dừng một chút, Bạch Thần Dục còn nói: "Khiến em thất vọng rồi."

Cố Ninh ngẩn ra:

- "Quả thật rất thất vọng, chẳng qua đây cũng là chuyện riêng của các người, nói tới nói lui cũng không có liên quan gì đến tôi cả."

Bạch Thần Dục nhìn Cố Ninh, trong giọng nói không nghe ra được cảm xúc:

- "Em thật sự nghĩ em dùng cách nói chuyện như vậy với tôi, tôi sẽ không tức giận sao?"

Cố Ninh lười biếng duỗi eo, đứng lên, tứ lạng bạt thiên cân nói:

- "Tùy anh thôi, muốn nghĩ sao thì nghĩ, anh có tức giận tôi cũng chẳng có cách nào khác."

- "Em cần phải suy nghĩ cho kỹ, em thật sự muốn như vậy sao? Em như vậy, chỉ càng khiến cho tôi đối với em sinh ra hứng thú càng lớn, đàn ông nào cũng đều có sở thích muốn chinh phục."

Bạch Thần Dục nói xong câu đó, quả nhiên như hắn dự đoán, nhìn thấy sắc mặt Cố Ninh thay đổi, không còn dáng vẻ thoải mái như vừa rồi, hòa nhau một ván, tâm tình của hắn hơi tốt lên một chút, nói tiếp:

- "Một năm, thời gian một năm, nếu hứng thú của tôi đối với em không mất đi, như vậy chúng ta sẽ kết hôn." (Cát: Điên rồi à...???)

- "Kết hôn?" Cố Ninh giống như nghe được chuyện gì buồn cười lắm: "Tôi không cần phải đáp ứng điều kiện của anh, hơn nữa tôi đã có bạn trai rồi."

- "Em nói bạn trai em là Hà Cảnh sao? Em không cần gạt tôi, tôi biết hai người các người không phải người yêu thực sự." Bạch Thần Dục đột nhiên kiên định nói. Dừng một chút, hắn nói tiếp: "Cố Ninh, lúc trước em tiếp cận tôi, không phải muốn kết quả như hôm nay sao? Lạt mềm buộc chặt cũng phải có chừng mực."

Cố Ninh nghe xong thì ngẩn ra, ánh mắt cô nhìn thẳng vào Bạch Thần Dục:

- "Vậy anh nói thử tôi nghe xem, vì sao anh lại kết hôn với tôi? Tôi không tin anh là vì tình yêu gì đó đâu, ngay cả khi anh thực sự muốn kết hôn với tôi, cũng sẽ mang theo đủ các loại điều kiện, tôi không tin loại người như anh sẽ có tình yêu thực sự."

Bạch Thần Dục giật mình:

- "Tôi muốn làm rõ một vài chuyện."

Kỳ thật ngay cả bản thân hắn cũng không biết vì sao đối với Cố Ninh hắn lại cố chấp như vậy. Những năm gần đây, hắn gặp qua không ít phụ nữ, đủ các loại bộ dạng khí chất, cuối cùng đều bị hắn, hoặc bị trưởng bối của Bạch gia phân chia ra làm hai loại: phù hợp để kết hôn và không phù hợp để kết hôn, mà bây giờ, sự tồn tại của những người đó đều trở nên mơ mơ hồ hồ.

Duy chỉ có một mình Cố Ninh là đặc biệt còn tồn tại rõ ràng, tuy rằng công bằng mà nói, Cố Ninh cũng không có gì khác lạ so với những người đó.

Quả thực là mạc danh kỳ diệu.

Bạch thị dưới sự cầm quyền của Bạch Thần Dục, sau vài năm đã phát triển đến tình cảnh bây giờ, hoàn toàn không cần phải dựa vào việc kết hôn để phát triển kinh doanh nữa, ngược lại là đại đa số các tập đoàn khác, đều muốn mượn việc kết hôn để bám víu vào danh tiếng và tiền tài của Bạch thị.

Hơn nữa trước bỏ qua tài phú và địa vị của Bạch Thần Dục không nói, chỉ dựa vào gương mặt kia của hắn cũng đủ để phụ nữ trở nên điên cuồng. Người đàn ông này rất đẹp trai, lại còn phong độ, người phụ nữ nào có thể bỏ qua đây?

Lúc Bạch Thần Dục 17 tuổi, cha mẹ hắn rơi máy bay qua đời, tin tức này quả là đột ngột, ai cũng không trở tay kịp, mà Bạch Thần Dục thân là con trai độc nhất, lại không có bất kỳ một xúc động nào. Vào thời điểm đó, Bạch Thần Dục một bên vừa tiếp tục đi học, một bên vừa xử lý công ty loạn thành một đoàn, chẳng những khiến cho công ty khôi phục trình tự hoạt động bình thường, mà ngay cả việc học của hắn cũng hoàn thành rất nhanh chóng, gian khổ trong đó vừa nhìn là có thể hiểu. Ngộ tính cao là tiền đề cơ bản, quan trọng nhất là nhân phẩm và quyết tâm còn phải cứng cỏi hơn, mạnh mẽ hơn so với người bình thường.

Có lẽ kể từ lúc đó, thời gian thanh niên của Bạch Thần Dục cũng đã kết thúc, bắt đầu cuộc sống bày mưu tính kế đề tồn tại trên thương trường, bất kể làm việc gì đều phải thật thận trọng.

Bạch Thần Dục nhìn Cố Ninh, nói:

- "Anh cũng không rõ là vì sao, nhưng mà nguyên nhân chắc cũng vì muốn kết hôn với em, chỉ cần ở gần em, anh sẽ hiểu rõ vì sao anh lại muốn làm như vậy."

(Cát: Chính thức đeo đuổi nên không xưng tôi nữa nhé mọi người... khổ... tra nam đã chính thức lên cơn...)

Hắn không cho phép để xảy ra những chuyện vượt qua sự khống chế của hắn, nói cho đúng hơn, nếu hắn thật sự rung động trước đối phương, như vậy, hắn nhất định phải đem đối phương nắm trong lòng bàn tay, trước khi hắn biết rõ tâm ý trong lòng mình, hắn sẽ không buông tay.

Hơn nữa, Bạch Thần Dục vẫn cảm thấy trên người Cố Ninh ẩn chứa rất nhiều bí mật kỳ lạ.

Trong lòng Cố Ninh trầm xuống:

- "Anh muốn làm thế nào thì tùy anh, chẳng qua, tôi không có thừa hơi sức để đi theo anh náo loạn." Nói xong cô cũng không thèm liếc nhìn biểu tình trên mặt Bạch Thần Dục, lập tức xoay người bỏ đi.

Ha hả, đây là cái việc gì vậy, quả thực không hiểu nổi mà?!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-112)