Đại sắc lang? Con cóc?
← Ch.053 | Ch.055 → |
Lưu Trọng Thiên bật cười ha hả, biết trong lòng Uy Thất Thất đang nghĩ gì, song có lẽ đây đúng là vấn đề nan giải. Nếu ngày mai sau khi bọn họ thành thân, ở chung một chỗ, là một nam nhân, hơn nữa còn là phi tử danh chính ngôn thuận, cho dù xấu xí, cũng khó mà chế ngự mình, chàng phải nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này.
"Hừ! Thôi cứ để tôi ngủ dưới đất vậy!" Thất Thất trở mình, thở phì phò không ra tiếng.
Lưu Trọng Thiên làm thế nào cũng không ngủ được, tưởng tượng ra cảnh hoàng huynh đứng trên hoàng thành, dáng vẻ cười sung sướng, trong lòng liền thấy tức giận không thôi. Tuy Uy Thất Thất rất đáng yêu, Lưu Trọng Thiên cũng chẳng ghét nữ nhân này, nhưng liên quan đến vấn đề tôn nghiêm, lại khiến chàng khó chịu khôn tả, đợi tới lúc đánh lui Hung Nô, khải hoàn trở về, những vấn đề chàng phải đối mặt càng nhiều hơn.
Còn nhớ lúc phụ hoàng băng hà, lần lượt xuất hiện hai bản di chiếu kỳ lạ, một bản truyền ngôi cho hoàng huynh, một bản truyền ngôi cho tam hoàng tử Lưu Trọng Thiên, triều đình lập tức nổi lên phân tranh, rốt cuộc đâu mới là bản di chiếu thật? Phe ủng hộ tam hoàng tử Lưu Trọng Thiên lớn mạnh không ngừng, huynh đệ hai người suýt trở mặt thành thù, rốt cuộc ai giả mạo di chiếu vẫn còn là một bí mật.
Theo truyền thống, ngôi vị hoàng đế nên để thái tử kế vị, nhưng lại có đến hai bản di chiếu, tất sẽ dẫn tới cảnh đầu rơi máu chảy, huynh đệ hai người ắt phải có một người ngã xuống dưới hoàng thành.
Lưu Trọng Thiên rút khỏi cuộc chiến giành hoàng vị, giấu bản di chiếu của mình đi, nhưng chính bản di chiếu này, khiến hoàng huynh luôn ăn ngủ không yên. Sau khi lên ngôi Đại Hán thiên tử nắm trong tay bản di chiếu kia, cứ canh cánh trong lòng, đối diện với chiến công lẫy lừng của tam đệ Lưu Trọng Thiên, cảm thấy thật mâu thuẫn, tình cảm huynh đệ, rồi lực lượng triều đình ủng hộ Tam vương gia, khiến y không tài nào xuống tay với Lưu Trọng Thiên được.
Từ đó về sau, Đại Hán thiên tử luôn xem Lưu Trọng Thiên là cái gai trong mắt, cố ý gây khó dễ cho chàng, ngay cả nữ nhân Lưu Trọng Thiên yêu mến là Hàn Vũ cũng được khâm điểm vào cung, phong làm quý phi, chẳng qua là muốn giết chết nhuệ khí của chàng.
Ngày khâm điểm Hàn Vũ, Lưu Trọng Thiên thực sự không kiềm chế nổi, hùng hùng hổ hổ xông vào hoàng cung, huynh đệ hai người trợn mắt nhìn nhau, Đại Hán thiên tử nói ra ý định trong lòng, nể tình huynh đệ, Đại Hán thiên tử sẽ không giết vị tam đệ này. Song mỗi khi nghe thấy tiếng các vị đại thần ủng hộ chàng, Đại Hán thiên tử căm tức muôn phần. Hiện giờ đã đoạt được nữ nhân của Lưu Trọng Thiên, trong lòng Đại Hán thiên tử khoan khoái vô cùng, hơn nữa gạo đã nấu thành cơm, Hàn Vũ đã trở thành người của Đại Hán thiên tử rồi.
Quý phi nương nương một lòng muốn lấy Lưu Trọng Thiên, suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt, Lưu Trọng Thiên cũng đau đớn khôn nguôi, quyết định rời khỏi hoàng cung Đại Hán, nhưng sự tình đâu có đơn giản như vậy. Hàn Vũ quá si tình với Lưu Trọng Thiên, tìm đủ loại cơ hội triệu kiến Lưu Trọng Thiên, khiến Lưu Trọng Thiên hết sức khó xử, đành chờ lệnh rời xa Đại Hán, xuất chinh tiêu diệt Hung Nô.
Lưu Trọng Thiên suy nghĩ về những chuyện đã qua, lòng dạ rối bời, bất giác nhìn ra chỗ Uy Thất Thất, thấy cô ngủ say, Lưu Trọng Thiên liền đi qua đó, nhìn chăm chú vào những vết sẹo màu vàng trên mặt cô, thầm cười khổ, tranh giành hoàng vị, Lưu Trọng Thiên đã mất quá nhiều thứ, đổi lại chỉ lấy được một cô xấu nữ tuyệt thế.
Uy Thất Thất trở mình, tóc tai bù xù xõa xuống mặt, lẩm bẩm mấy câu nói mê trong miệng "Lưu Trọng Thiên, đừng qua đây, ngài là tên đại sắc lang... Con cóc..."
Đại sắc lang? Con cóc? Lưu Trọng Thiên có chút cười khổ, nữ nhân xấu xí này sao lại thanh cao như vậy, cô giống như một cô công chúa thần thánh bất khả xâm phạm, luôn coi trọng bản thân mình, khí phách, ngạo mạn vô lễ.
Nhưng trên thực tế, Uy Thất Thất chỉ là một xấu nữ lưu lạc trên chiến trường mà thôi, dựa vào một chút thông minh vặt vãnh, cô đã trở thành Thất tướng quân, rồi nay một bước lên trời, là Vương phi của chàng, nhưng trái lại cứ như đang ăn hiếp cô vậy.
Lưu Trọng Thiên nhẹ nhàng gạt những sợi tóc vương trên mặt giúp Thất Thất, trong lòng suy tư, giá như trên mặt cô không có những vết sẹo màu vàng này, thì phải chăng cô sẽ là một nữ nhân xinh đẹp, trong lúc ngủ mơ Uy Thất Thất đột nhiên vung tay lên đánh Lưu Trọng Thiên một cái "Cút đi, Vương gia vô lại..."
Vương gia vô lại? Lưu Trọng Thiên nổi nóng đứng lên, hóa ra trong lòng nữ nhân xấu xí này, hình tượng của mình lại tệ như vậy, chàng giận dữ quay về giường mình, hồi lâu sau vẫn không sao ngủ được.
← Ch. 053 | Ch. 055 → |