← Ch.3015 | Ch.3017 → |
Chương 3062
Trong thời điểm quan trọng, Đoạn Vân Long xiết chặt cây búa lớn trong tay mình, cơ thể ông ta nhanh chóng trầm xuống, thoát khỏi sự tấn công của lưỡi hái này. Cho dù có như thế thì đỉnh đầu của Đoạn Vân Long cũng bị cắt nát.
“Phản ứng cũng không tệ lắm” Trương Thác nói ra những lời này thế nhưng vẻ mặt lại lộ vẻ thất vọng: “Thế nhưng vẫn quá yếu."
Lúc Trương Thác nói mấy lời này, anh đã nhanh chóng xuất hiện trước người Đoạn Vân Long.
“Chém!"
Chiêu này của Trương Thác nhanh chóng tạo thành một ảo ảnh hình lưỡi liềm ở dưới chân Đoạn Vân Long.
Sắc mặt Đoạn Vân Long nhanh chóng thay đổi, mặc dù đây chỉ là một ảo ảnh thế nhưng có thể làm được mọi thứ ở nơi chiến trường cổ này thì cũng thể thấy Trương Thác bây giờ đã vô cùng mạnh mẽ, không quá để tâm đến quy tắc ở chiến trường cổ này!
Đoạn Vân Long xoay xoay cây búa trong tay, nhanh chóng tạo lên một luồng ánh sáng bảo vệ cơ thể mình. Thế nhưng khi ánh sáng đó của ông ta chạm vào lưỡi liềm màu đen kia thì ánh sáng đó nhanh chóng vỡ tung. Đoạn Vân Long cũng bị văng ra ngoài sau đó đập mạnh xuống đất.
Trong lúc Đoạn Vân Long đang định đứng dậy thì Trương Thác đã nhấc chân đạp vào ngực ông ta, lưỡi hái màu đen đã kề ở cổ của Đoạn Vân Long"
“Anh Linh Điện của các người muốn giết tôi sao?” Vẻ mặt Trương Thác hiện lên vẻ đăm chiêu.
“Trương Thác, không phải cậu muốn chiến những chỗ tốt ở chiến trường cổ này sao, cần gì phải phách lối như thế?"
Vẻ mặt Đoạn Vân Long hiện lên vẻ không cam lòng.
Trương Thác hừ lạnh một tiếng, chân anh dùng sức đạp mạnh vào ngực Đoạn Vân long, Đoạn Vân Long nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi.
“Thăng làm vua, thua làm giặc!” Trương Thác cười nhạt: “Ông tu luyện nhiều năm hơn tôi, thế mà hôm nay lại bại dưới tay tôi như thế. Cho dù có giải thích thế nào thì cũng chỉ toàn là mượn cớ."
“Ôi cho dù có như thế thì cậu dám giết chết tôi sao?” Ánh mắt Đoạn Vân Long hiện lên vẻ hung tợn: “Nếu cậu giết chết tôi thì vợ cậu cũng không sống nổi đâu!"
“Ông nói gì?"
Những luồng khí màu đen quấn quanh người Trương Thác nhanh chóng lan đến nửa khuôn mặt anh.
Đối với Trương Thác mà nói thì Lâm Ngữ Lam chính là điểm yếu lớn nhất của anh.
Luồng khí màu đen đang quấn quanh người anh lúc này chính là mặt tối của anh.
Ngay lúc Trương Thác ở trạng thái như thế, có người lại còn dám dùng cô để uy hiếp anh. Suýt nữa anh đã bị mặt tối của mình bao vây.
Lưỡi hái nhanh chóng đâm thẳng vào cuống họng Đoạn Vân Long.
Máu tươi nhanh chóng trào ra từ cổ của Đoạn Vân Long.
“Ông nói gì?” Giọng nói của Trương Thác trở nên khàn khàn.
“Tôi nói” Đoạn Vân Long liếc nhìn lưỡi hái màu đen kia: “Nếu cậu muốn vợ cậu chết thì hãy giết tôi đi"
“Quỳ xuống!” Một bóng người bị vứt xuống bên cạnh Trương Thác.
← Ch. 3015 | Ch. 3017 → |