Vay nóng Tima

Truyện:Con Rể Quyền Quý - Chương 2796

Con Rể Quyền Quý
Hiện có 3072 chương (chưa hoàn)
Chương 2796
0.00
(0 votes)


Chương (1-3072 )

Siêu sale Shopee


Chương 2838 chắn: "Đợi đến khi chuyện đã liên quan đến sự sống chết của nền văn minh bề mặt Trái Đất, thì cậu sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, có thể cậu của hiện tại vẫn chưa cảm thấy như vậy, nhưng điều mà tôi muốn nói là, cho dù trước đây chúng ta đứng ở lập trường như thế nào, một khi đại chiến mở ra, mục tiêu của tất cả chúng ta đều chỉ có một, đó chính là bảo vệ bề mặt Trái Đất"

"Vậy đợi đến khi đó rồi lại nói sau" Trương Thác bưng cà phê trước mặt lên, uống một hơi cạn sạch: "Bây giờ tôi vẫn còn chuyện khác cần phải đi giải quyết"

"Được rồi, cậu vẫn còn thời gian" Lam Vân Dương mỉm cười bảo, khi nói xong câu này, di động của ông ta đột nhiên vang lên, ông ta liếc mắt nhìn di động đặt trên bàn, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nghiêm mặt bảo: "Trương Thác, hình như cậu không còn thời gian nữa rồi"

Không còn thời gian nữa!

Trương Thác đã đứng dậy đột nhiên dừng lại, tiếng di động trong tay anh cũng vang lên, là Triệu Chính Khải gọi tới.

Thông qua lời của Lam Vân Dương, Trương Thác đã ý thức được khả năng sẽ xảy ra chuyện gì đó, anh nhận cuộc gọi.

"Alo"

"Trương Thác, phiền phức rồi, sa mạc Sossusvlei đã xảy ra chuyện rồi, liên quan đến phía dưới!"

Trương Thác nhíu mày: "Tại sao lại ở nơi đó?"

Khi Lam Vân Dương nói cho anh biết về chuyện này, anh đã từng nghĩ, nếu có con đường nối liền tâm Trái Đất và bề mặt Trái Đất, thì nó sẽ xuất hiện ở nơi nào, là ở dãy núi Côn Sơn, hay là ở núi Chúng Thần lúc trước, nơi đó có một cánh cửa lớn, hoặc có lẽ là địa cung bên dưới Vương Lăng cũng có khả năng, nhưng có thể nào cũng không ngờ được sự việc xảy ra lại ở Sossusvlei.

"Không rõ nữa" Triệu Chính Khải trầm giọng đáp: "Bây giờ tất cả mọi người đều đang chạy về nơi đó, chúng ta cũng phải tranh thủ thời gian đi"

"Được" Trương Thác gật đầu: "Ông tới sân bay đợi tôi, tôi sẽ lập tức tới ngay"

Anh cúp điện thoại, nhìn Lam Vân Dương cũng đã đứng dậy.

"Cùng đi không?" Trương Thác lên tiếng.

"Không được" Lam Vân Dương lắc đầu: "Tôi còn có chuyện khác cần phải đi xử lý, nơi đó cậu đi xem đi, à đúng rồi, cậu cũng phải chú ý, lần này, người của đạo quán Ngọc Hư chắc chắn cũng sẽ xuất hiện đấy"

Ông ta nói xong, rồi đi trước ra khỏi quán cà phê.

Trương Thác liếc mắt nhìn Lâm Ngữ Lam, năm bàn tay nhỏ của cô: "Bà xã, chuẩn bị sẵn sàng đi đối diện với tất cả những chuyện sau này với anh chưa?"

Lâm Ngữ Lam ra sức gật đâu mà không hề do dự: "Đây là điều mà em vẫn luôn mong chờ"

"Vậy được, anh muốn xem xem, trên đời này còn có chuyện gì sẽ xảy ra, còn bao nhiêu thứ khiến anh không tưởng tượng được xuất hiện, đi tới Sossusvlei thôi!"

Sossusvlei, sa mạc khủng khiếp khiến người ta nhìn mà sợ hãi trước kia, nay đã trở thành một thắng cảnh du lịch nhờ sự thành lập của thành Cương Thiết Chỉ, có không biết bao nhiêu người nghe danh mà tới đây. Trong tòa thành Cương Thiết Chỉ này, đến lúc hoàng hôn có thể trông về phía sa mạc mênh mông vô tận này, đó là một vẻ đẹp vô cùng rộng lớn và vắng lặng, khiến người say mê.

Sau này, vì đảo Hắc Ám, mà sa mạc Sossusvlei phải hứng chịu một đợt thanh trừng, khiến cho du khách ở nơi này giảm đi hơn phân nửa. Hiện giờ trải qua khoảng thời gian ngắn khôi phục này, sa mạc Sossusvlei lại dần dần có lại vẻ phồn hoa của ngày trước, nhưng so với trong quá khứ thì vẫn còn kém rất nhiều.

Ngay khi sa mạc Sossusvlei này đang dần dần khôi phục lại vé phồn thịnh, thì trong thành Cương Thiết Chi, đột nhiên đưa ra một chỉ thị, tất cả mọi người, thậm chí bao gồm của người đứng đầu những thế lực ngầm đó, toàn bộ đều phải rời đi trong vòng mười hai tiếng, sẽ có máy bay mà đảo Hắc Ám đặc biệt chuẩn bị để đưa tất cả mọi người đi.

Một chỉ thị này đưa ra, không nghe được bất cứ lời giải thích nào, nhưng không có cách nào từ chối, dưới quyền lợi tuyệt đối, nhân số ở thành Cương Thiết Chi đang dần dần giảm thiểu.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3072 )