← Ch.2507 | Ch.2509 → |
Chương 2547:
Lúc này đây Y Ngọc Điệp – Người đang được khắp nơi trong thành Bắc Hà thảo luận lại đang đứng sau lưng Trương Thác.
Trương Thác tắt điện thoại, mắt nhìn người phụ nữ sau lưng, mở miệng nói.
"Ngồi đi, cô còn đứng đó làm gì?"
"Tôi." Y Ngọc Điệp nhìn Trương Thác, sau khi biết thân phận của Trương Thác, hiện tại Y Ngọc Điệp không còn thoải mái như trước đó nữa, cô ta làm sao cũng không nghĩ đến, nhân vật mà ngày hôm qua mình muốn ôm đùi, chính là người mà mỗi ngày cho cô ta ăn chực.
Hôm nay một mình Trương Thác giết sạch toàn bộ nhà họ Mông, ngay cả Mông Kha cũng chết dưới tay Trương Thác, cú sốc lớn như thế khiến cho Y Ngọc Điệp không còn dám thản nhiên trước mặt Trương Thác như trước.
"Ngồi xuống đi" Trương Thác lại một lần nữa lên tiếng.
Y Ngọc Điệp khẽ gật đầu, sau đó run rẩy đi đến cạnh ghế sofa, cẩn thận ngồi xuống, cô ta chỉ ngồi ở mép ghế, không dám chiếm nhiều chỗ.
"Được rồi, cô xem tivi trước đi, tôi phải đi nấu cơm"
Trương Thác đứng dậy đi vào nhà bếp.
Rất nhanh trong phòng bếp đã truyền đến mùi thức ăn bay ra đến phòng khách, trước kia Y Ngọc Điệp đều rất kích động vọt đến nhà ăn, nhưng bây giờ cô ta vẫn ngồi nguyên tại chỗ, không có hành động gì.
"Ăn cơm thôi" Trương Thác dọn xong bát đũa, sau khi tiếng, Y Ngọc Điệp mới chậm rãi đi đến, ngồi xuống ện Trương Thác, cầm đũa nhưng lại chậm chạp không gắp thức ăn.
Trương Thác cũng biết trong lòng Y Ngọc Điệp đang suy nghĩ gì, anh cũng không nhiều lời, vừa ăn cơm vừa nói.
Thế theo cô có dự định gì không, tôi đoán chừng sau này cô không làm ngôi sao điện ảnh được nữa, hiện tại mọi người đang thảo luận quan hệ của cô và Đảo Quang Minh"
Y Ngọc Điệp không nói gì.
Trương Thác gắp đồ ăn bỏ vào trong bát Y Ngọc Điệp, đồng thời nói.
"Tôi muốn cô làm người phát ngôn cho tôi"
Cả người Y Ngọc Điệp chấn động, nhìn về phía Trương Thác.
"Đó chỉ là một phương án, chọn như thế nào thì là quyền của cô, nếu như cô muốn tiếp tục làm ngôi sao điện ảnh, tôi sẽ dùng thân phận của Đảo Quang Minh, nói cho tất cả mọi người biết, chuyện hôm nay nhà họ Mông bị diệt không liên quan gì đến cô hết, chỉ là do bọn họ trêu chọc vào tôi, nếu như cô lựa chọn phương án khác thì sau này cô chính là người đại biểu cho Đảo Quang Minh ở thành Bắc Hà này, tất cả lời nói của cô đều đại biểu cho Đảo Quang Minh, lợi hại trong đó, tôi nghĩ cô có thể hiểu"
Y Ngọc Điệp trâm mặc như trước, thế nhưng có thể nhìn ra được, trong mắt của cô ta rõ ràng có dao động, đồng thời xen lẫn rất nhiều lo lắng.
"Tôi cho cô mười giây” Trương Thác xới cơm vào bát.
"Trong mười giây, nếu như cô không đưa ra đáp án, tôi sẽ ngầm thừa nhận cô chọn phương án thứ nhất"
"Không, tôi đồng ý!" Y Ngọc Điệp đột nhiên lên tiếng, cô ta nhìn chằm chằm Trương Thác.
"Anh cần tôi làm như thế nào"
Ở trong khoảng thời gian này, rõ ràng Y Ngọc Điệp cảm nhận được, chính mình khi đứng trước những thế lực lớn kia là vô cùng bất lực, trước mặt người khác, cô ta là một ngôi sao.
nổi tiếng, nhưng ở trong mắt những thế lực kia, chính mình chẳng qua chỉ là một con rối mà thôi, mặc cho người ta xoay tròn, một ngài Ngưu muốn đối phó với cô ta, chính mình hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, một con cháu chỉ thứ nhà họ Mông cũng có thể chỉ vào mặt cô ta quát mắng, cảm giác này, Y Ngọc Điệp chịu đủ rồi.
Hôm nay ở trong sân nhà họ Mông, những chuyện mà Y.
Ngọc Điệp chứng kiến kia, tuy nó khiến cho cô ta cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng làm cho cô ta thấy hưng phấn. Mặc dù trên mặt cô ta không tỏ vẻ gì, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng kia, Y Ngọc Điệp cho rằng lúc này mới thật sự là dáng vẻ cuộc sống nên đó, một cuộc sống không bị người khác giãm dưới chân.
← Ch. 2507 | Ch. 2509 → |