Truyện:Con Rể Quyền Quý - Chương 2497

Con Rể Quyền Quý
Hiện có 3072 chương (chưa hoàn)
Chương 2497
0.00
(0 votes)


Chương (1-3072 )

Chương 2536:

Cao thủ như thế, trong ngày thường nếu như Lộ Hàn Dĩnh gắp được, cô ta cũng phải đối xử một cách cẩn thận, đây là một thế giới tôn sùng vũ lực, tuy Lộ Hàn Dĩnh là một nữ ngôi sao điện ảnh, truyền hình, nhưng đó cũng không là vốn liếng cho cô ta kiêu ngạo trước một cao thủ cảnh giới Phú Thần, dù sao một cao thủ cảnh giới Phú Thần muốn làm thịt cô ta cũng là một chuyện quá dễ dàng, trừ khi vệ sĩ của Lộ Hàn Dĩnh một tấc cũng không rời, chẳng qua lấy thân phận của Lộ Hàn Dĩnh, cô ta cũng chỉ thuê được một người cảnh giới phú thần sơ kỳ, đồng thời cô ta còn phải đối xử rất cẩn thận.

Cho dù ngôi sao đó có hot, có nổi tiếng đến mấy thì ở trước mặt cường giả cũng đều như nhau, điểm này cho dù là ở nền văn minh nào đi chăng nữa cũng đều như thế.

Nếu như là ngày trước, nghe được là cao thủ phú thần, Lộ Hàn Dĩnh nhất định sẽ coi trọng, thế nhưng hiện tại, cô ta chẳng thèm ngó tới, một mặt là do Lộ Hàn Dĩnh không muốn yếu thế trước mặt Y Ngọc Điệp, thứ hai là vì hôm nay tới tham dự bữa tiệc này, ngoại trừ con em của những đại gia tộc ra thì những người còn lại dựa vào thực lực của mình để tới, thực lực yếu nhất đều là phú thần sơ kỳ, thậm chí còn có mấy phú thần hậu kỳ, Lộ Hàn Dĩnh đã nhìn cao thủ phú thần đến phát chán.

Quan trọng nhất chính là hiện tại người đàn ông trẻ tuổi đang đứng cạnh Lộ Hàn Dĩnh này chính là cậu chủ nhà họ 𝐌ôп_ℊ ở thành Bắc Hà, mặc dù chỉ là một chỉ thứ, nhưng phải biết ở trong thành Bắc Hà này, nhà họ ℳô●п●ⓖ chính là một trong ba gia tộc lớn, hiện tại trong nhà có người nhậm chức viện trưởng của một trong ba học viện lớn, chỉ dựa vào một người này cũng đủ khiến cho toàn bộ nhà họ 〽️ô𝖓-𝐠 gà chó lên trời.

Một cao thủ phú thần sơ kỳ, Lộ Hàn Dĩnh đã dần dần có chút không coi vào đâu.

"Phú thần sơ kỳ ư?" Cậu chủ nhà họ 〽️ô-n-🌀 – ℳ_ôп_🌀 Sơn Đạt đứng bên cạnh Lộ Hàn Dĩnh có chút khinh thường cười một tiếng.

"Thì ra bây giờ ở bên ngoài chỉ là một phú thần sơ kỳ nho nhỏ cũng tự tin đến mức độ này à? Rốt cuộc là ai cho các người dũng khí đó, để một đồ bỏ đi như phú thần sơ kỳ cũng dám ở trước mặt tôi cao ngạo như thế?"

Người phụ nữ bên cạnh mình xảy ra tranh chấp với người †a, 𝐌ô*ⓝ*🌀 Sơn Đạt đương nhiên không có khả năng ngồi yên, anh ta đã coi Lộ Hàn Dĩnh là bạn giường đêm nay của mình rồi.

Trương Thác nghiêng đầu nhìn Ⓜô*𝐧*🌀 Sơn Đạt, kỳ quái nói.

"Không phải anh chỉ là một ngưng khí sơ kỳ thôi à? Thế mà cũng không để phú thần sơ kỳ vào mắt?"

"Ha ha ha" Ⓜ️ôn*🌀 Sơn Đạt nhìn kỹ Trương Thác.

"Anh là người thứ nhất dám trào phúng thực lực của tôi đấy, anh rất có dũng khí"

"Vậy cũng được coi là có dũng khí ư?" Trương Thác há †o miệng.

"Tôi muốn 𝐠1ế·✞ anh đó chẳng qua chỉ là một chuyện trong nháy mắt mà thôi, trào phúng anh đã được xem như có dũng khí? Anh có muốn nhìn xem thử chuyện tôi càng có dũng khí hơn không, hả?"

Một luồng áp lực vô hình từ trên người Trương Thác b ắn ra ngoài, bắn thẳng đến chỗ Ⓜ·ô·ⓝ·g Sơn Đạt.

Dưới uy áp này của Trương Thác, 〽️-ô-ռ-🌀 Sơn Đạt đột nhiên cảm thấy trên người nặng nề, hai chân của mình đúng là không chịu nổi áp lực này, trực tiếp khuyu xuống, thiếu chút nữa đã quỳ trên mặt đất.

Trương Thác cười như không cười nhìn Ⓜ️ô.𝖓.ℊ Sơn Đạt.

Phía sau Ⓜ.ô𝖓.ℊ Sơn Đạt đã đổ mồ hôi lạnh đến mức ướt nhẹp cả quần áo, ngay mới vừa rồi, trong lòng anh ta thật sự sợ hãi. Hôm nay đến tham gia tụ hội, 〽️ô_𝐧_𝖌 Sơn Đạt hoàn toàn không nghĩ đến việc dẫn theo vệ sĩ, nếu như bây giờ mình ép người trước mặt này, anh ta muốn 🌀*❗ế*𝐭 chính mình, mình căn bản không chạy được.

Mà 𝐌ô𝓃-ⓖ Sơn Đạt mặc dù là cậu chủ nhà họ 𝐌ô-𝐧-𝖌, thế nhưng chỉ có bản thân anh ta rõ ràng, hiện tại người cầm lái nhà họ Ⓜ●ô●ⓝ●g là ℳ-ôⓝ-🌀 Kha, ông ta xem thường đám con cháu nhà họ ℳô●п●🌀 có tu vi thấp, nếu như chính mình bị ɢ.i.ế.𝖙, nhà họ Ⓜô●ⓝ●ɢ gần như không có khả năng làm to chuyện, quan trọng nhất chính là cho dù sau này người kia có bị nhà họ Ⓜô*n*𝐠 xử lý như thế nào thì chính mình đã 𝐜.♓ế.t.

Sự cuồng vọng của 𝐌·ô·𝖓·g Sơn Đạt dưới uy áp của Trương Thác đã biến mất sạch sành sanh.

Chương (1-3072 )