← Ch.2382 | Ch.2384 → |
Chương 2418:
Từ Sĩ Hoàng biết rất rõ ràng, bây giờ tác dụng áp chế của Anh Linh đối với Dương Đức Phi càng ngày càng nhỏ, bây giờ mình còn chưa hoàn toàn hấp thu được sức mạnh của những truyền thừa giả này, một khi để Dương Đức Phi tránh thoát trói buộc, mình không chắc sẽ là đối thủ của ông ta.
Mà Dương Đức Phi cũng hiểu được trên người những truyền thừa giả này có được mảnh vỡ Anh Linh, nếu sau khi bị một người hoàn toàn hấp thu sẽ có kết quả như thế nào, rất có thể, Từ Sĩ Hoàng sẽ trực tiếp bước vào thực lực Khống Linh ở trong hôm nay, một khi như vậy thì sẽ rất nguy hiểm.
Hai người đều có suy nghĩ riêng của mình, ra tay, cố gắng đạt tới tốc độ nhanh nhất để kết thúc trận chiến đấu này.
Những tiếng nổ không ngừng vang lên, đây là linh khí va chạm. Linh khí tàn sát bừa bãi, gió lớn nổi lên, sương mù bị thổi tan, ngay cả mặt nước cũng bắt đầu sôi trào, đây là trận chiến giữa những kẻ mạnh đỉnh phong.
Sau một trận đối đầu, hai người thi nhau bay ra ngoài, ngã xuống đất, lần này bất chấp hậu quả ra tay, kết quả gây ra chính là bỏ qua tất cả phòng ngự, tạo ra tấn công mãnh liệt nhất.
Chỉ là hiển nhiên tình hình của Dương Đức Phi khá hơn Từ Sĩ Hoàng một chút, theo thời gian trôi qua, Dương Đức Phi càng ngày càng ít bị áp chế, mà Từ Sĩ Hoàng căn bản còn chưa kịp hấp thu những năng lượng còn sót lại của Anh Linh kia.
Khi sau lưng Dương Đức Phi hiện lên ánh kiếm đầy trời lần nữa, mũi tên hiện ra sau lưng Từ Sĩ Hoàng đã có vẻ cực kì mờ nhạt.
"Từ Sĩ Hoàng, ông cân nhắc tính toán, kết quả là cũng chỉ là củi mục mà thôi, ha ha ha ha, cảm ơn ông đã chuẩn bị cho tôi một bữa tiệc lớn!" Dương Quốc Hưng cất tiếng cười to.
Sắc mặt của Từ Sĩ Hoàng cực kì khó coi, mũi tên phía sau ông ta bắn ra, mà bản thân ông ta thì nhanh chóng chạy về hướng bên trong sương mù.
Từ Sĩ Hoàng này lắm mưu nhiều kế, độc ác tàn nhẫn, làm việc cũng không dây dưa dài dòng, đối với những truyền thừa giả kính trọng ông ta, lúc ông ta ra tay giết chết thì không có một chút do dự nào, giờ phút này thấy mọi chuyện xảy ra ngoài dự đoán, ông ta căn bản sẽ không nghĩ đến việc ở lại liều mạng, ông ta không phải một người dám làm liều.
"Muốn chạy ư? Ông chạy được sao?" Dương Quốc Hưng hét lớn một tiếng: "Lão già, tôi muốn Anh Linh của ông ta!"
"Lão nô tuân lệnh" Dương Đức Phi gật đầu, ánh kiếm đầy trời dung hợp một chỗ, hóa thành một thanh kiếm lớn, đâm thẳng vào giữa lưng Từ Sĩ Hoàng.
Cũng vào lúc này, bà lão là người bảo vệ của Vệ Tử Lam đã sớm ngã trên mặt đất, đột nhiên bò lên, vọt tới bên cạnh Vệ Tử Lam đang bị áp chế không có cách nào động đậy, kéo tay Vệ Tử Lam chạy.
Cùng lúc đó, cách đó không xa, giọng nói của Tà Thần lại vang lên bên tai Trương Thác một lần nữa: "Tên nhóc, cơ hội tốt, khí trên người ông ta đã tiêu hao hết, bây giờ ông ta đang ở trạng thái bị áp chế, không phải là đối thủ của cậu, giết chết ông ta, nơi này có rất nhiều mảnh vỡ Anh Linh, đối với chiến linh kia của cậu mà nói, đều là đồ cực kì bổi"
Mảnh vỡ Anh Linh kia có phải là đồ bổ hay không Trương Thác không quan tâm, nhưng bây giờ có cơ hội ra tay với Dương Đức Phi, đương nhiên Trương Thác sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, Dương Quốc Hưng đã sớm bị xếp vào danh sách phải giết ở trong lòng Trương Thác, làm người bảo vệ của Dương Quốc Hưng, Dương Đức Phi phải được giải quyết đâu tiên.
Bên trong đôi mắt của Trương Thác hiện lên một sự tàn nhẫn, một thanh thần kiếm màu tím bỗng nhiên hiện lên ở trong tay.
"Anh, để cho tôi lên trước!" Toàn Cảnh Thiên vẫn luôn như lão tăng nhập định đột nhiên đứng dậy, dùng sức thả người nhảy lên, hô lớn: "Yêu nhân to gan, buông cô Vệ Tử Lam ra, xem Đại Uy Thiên Long của tôi đây!"
Một cây phất trần lớn lên theo gió, lao thẳng đến chỗ Dương Đức Phi.
Vẻ mặt Dương Đức Phi biến đổi, ông ta không quan tâm đến Đại Uy Thiên Long gì đó, nhưng kiếm khách thần bí xuất hiện đồng thời với Đại Uy Thiên Long mới khiến Dương Đức Phi cần lưu ý kỹ.
Toàn Cảnh Thiên đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, những truyền thừa giả kia căn bản là không ngờ rằng, hòa thượng trước đó bị bọn họ đuổi đi, vậy mà lại xuất hiện vào lúc này để đối phó với Dương Đức Phi.
← Ch. 2382 | Ch. 2384 → |