← Ch.2014 | Ch.2016 → |
Chương 2048:
Trương Thác cười hắc hắc, có phần xấu hổ nói: “Bị em phát hiện rồi"
“Sao em không phát hiện được?” Lâm Ngữ Lam tức giận trừng Trương Thác Nhất, bảo: “Trong mắt anh, bà xã anh là đồ ngốc à? Ngay cả chuyện thế này cũng nhìn không thấu, anh bảo Ferreth giúp em như vậy là anh không tin em có thể quản lý Nhất Lâm hiện tại"
“Dĩ nhiên không phải. ” Trương Thác lắc đầu như trống bỏi: “Anh còn không rõ năng lực của bà xã anh à, em là nữ vương thương nghiệp Châu Xuyên đó! Anh chỉ không muốn khiến em mệt mỏi quá thôi, nào, bà xã, ăn cơm, ăn cơm"
Trương Thác vội vàng đổi chủ đề.
Sao Lâm Ngữ Lam lại không nhận ra Trương Thác cố ý muốn đổi chủ đề, giận dữ liếc Trương Thác một cái, ngoan ngoãn ăn hết thức ăn Trương Thác gắp vào trong chén mình.
Sau khi cơm nước no nê, đã gần chín giờ tối.
Ở nơi Tây Bắc rộng lớn, lúc này, trời vừa sẩm tối chưa được bao lâu, còn rất nhiều người trên đường phố, đây là một thời điểm cực kỳ tốt để hóng mát.
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam dắt tay nhau dạo bước trên đường, nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia, trò chuyện một vài chủ đề không liên quan, lúc này, hai người không còn là cường giả tuyệt đối đứng trên vùng biển quốc tế bàn chuyện với bốn phương đến chiến, cũng không còn là nữ tổng giám đốc tập đoàn lớn nhất Đông Hòa, bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng bình thường mà thôi.
Châu Xuyên, trong một căn biệt thự tư nhân.
Dương Quốc Hưng bò dậy từ trên giường, nhấc quần lên, nhìn ba người phụ nữ sưng mặt sưng mũi trên giường, vứt ra một bó tiền lớn.
Vốn dĩ ba người phụ nữ mang vẻ mặt bất mãn, khi nhìn thấy số tiền này lập tức vui vẻ ra mặt, các cô ta vốn cho rằng mình câu được con rùa vàng, kết quả không ngờ rằng đối phương lấy một địch ba, hơn nữa còn có rất nhiều sở thích đặc biệt, nếu không phải anh ta cho nhiều tiền, các cô ta đã chạy từ lâu rồi.
Dương Quốc Hưng đi ra phòng ngủ, trong đại sảnh biệt thự có một cô gái xinh đẹp tóc vàng đang ngồi đó.
“Xong việc rồi?” Cô gái lắc một chiếc ly đế cao trong tay, trong ly là rượu ngon đắt đỏ.
Dương Quốc Hưng vừa xong việc lại tham lam nhìn cô gái trước mắt, hỏi: “Có việc gì thế?"
“Anh đã về Đông Hòa rồi, anh cũng nên đào được truyền thừa của Tây Hạ rồi đúng không?” Cô gái ngửa đầu, uống một hơi cạn sạch rượu ngon trong ly, một giọt rượu đọng lại bên khóe miệng, cô gái duỗi cái lưỡi linh hoạt ra, nhẹ nhàng liếm láp.
Động tác này của cô gái khiến trong mắt Dương Quốc Hưng nảy lên ngọn lửa xúc động, đôi mắt anh ta không hề kiêng dè không ngừng dò xét trên thân thể xinh đẹp của cô gái, nói: “Cửu Cục Đông Hòa và một thằng không biết tên muốn xử phạt tôi, truyền thừa này tạm thời còn chưa mở được"
“Ha” Cô gái cười khẽ, trong tiếng cười tràn đầy sự trào phúng, cô ta đứng dậy, nhìn chằm chằm Dương Quốc Hưng, quát: “Dương Quốc Hưng, hiện giờ là thời điểm quan trọng để đào được truyền thừa, trong đầu anh toàn là nghĩ đến phụ nữ!
Ai là nhân vật nhỏ không biết tên? Đó là hậu duệ của Lục Tiên, một đóa tiên liên duy nhất trên thế gian này, anh động vào ai không động, cố tình lại động vào bà xã của anh ta, chọc phải anh ta, anh biết điều này có ý nghĩa như thế nào mà!"
Dương Quốc Hưng bĩu môi, nói với vẻ mặt không đáng kể: “Lục Tiên? Đó là thứ gì? Tôi chưa từng nghe nói đến"
“Bốp!” Cô gái tát một bạt tai lên mặt Dương Quốc Hưng.
Dương Quốc Hưng bị một cái tát của cô gái này làm cho sững sờ, sau đó trong mắt nổi lên lửa giận, mắng to: “Mẹ nó…
← Ch. 2014 | Ch. 2016 → |