← Ch.1588 | Ch.1590 → |
Chương 1618:
Trương Thác mang một bộ mặt nghiêm nghị: "Đi thôi, xuất phát rồi, đến muộn vậy, chuyện năm đó, cũng đến lúc thanh toán rồi"
Những người còn lại cũng thu hồi biểu cảm đùa giỡn.
Đoàn người đi ra khách sạn. Hướng tới mục tiêu lần này mà lên đường.
Lần này, Ferreth đã đặc biệt chuẩn bị một bữa tiệc, lấy lý do phát hiện nguồn năng lượng mới, mời Lữ Minh Triều tới tham dự.
Thời điểm tuyên bố tại bữa tiệc, đám người Trương Thác không có mặt, bọn họ hiểu rõ Lữ Minh Triều là người như thế nào, sợ khiến cho Lữ Minh Triều cảnh giác.
Lữ Minh Triều là người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, diện mạo rất tuấn tú, dáng người nhìn qua thậm chí còn hơi gầy yếu, bất kỳ ai nhìn thấy anh ta, đều sẽ không ngờ đến Lữ Minh Triều của ba năm trước là một bóng ma sống giữa những sát thủ.
"Ha ha, tổng giám đốc Lữ, nghe tên đã lâu, hôm nay mới được gặp" Một nhà doanh nghiệp đến trước mặt Lữ Minh Triều, chủ động chào hỏi.
Nhà máy Nguyên Phổ của Lữ Minh Triều điều hành, sau lưng có nguồn vốn đầu tư khổng lồ hỗ trợ, nửa năm nay tại thủ đô, có thể nói là vô cùng nở mày nở mặt.
Lữ Minh Triều cười lớn một tiếng sảng khoái: "Chẳng qua là tôi có chút may mắn, các vị đi trước mới là đối tượng mà tôi cần học hỏi"
"Tổng giám đốc Lữ tuyệt đối đừng nói như vậy" Lại một nhà doanh nghiệp bước tới: "Dựa theo xu thế phát triển của Nguyên Phổ hiện nay, nhiều nhất là một năm liền sẽ đứng trên đỉnh của kim tự tháp trong giới kinh doanh trong thủ đô"
Lữ Minh Triều nghe vậy thì lộ ra vẻ khinh thường, vẻ khinh thường này chốc lát lướt qua, cười nói: "Cảm ơn các vị đã xem trọng."
"Đây là sự thật mà! Tổng giám đốc Lữ, nào nào, mời ngồi"
Đối phương mời Lữ Minh Triều lên ngồi trên bàn trước.
Lần công bố nguồn năng lượng mới này có sự góp mặt của rất nhiều nhà doanh nghiệp. Mục đích của Ferreth chỉ là gây chú ý với Lữ Minh Triều, chứ không phải thật sự muốn công bố cái gì, cho nên cũng không có quá nhiều trình tự rườm rà, khi mọi người đã nhập tiệc, liền bắt đầu tiến hành mục đích lần này.
Khi người dẫn chương trình báo cáo về năng lượng chứa tinh thể lửa tại bữa tiệc xong đã tạo nên nhiều chấn động ngay lập tức.
Lữ Minh Triều ngồi trên bàn tiệc, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm tinh thể lửa trên sân khấu, lẩm bẩm thành tiếng: "Mảnh vỡ Tà Thần!"
Cùng lúc đó, Lữ Minh Triều vẫy tay với một người đàn ông trung niên trông như thư ký phía sau: “Đi kiểm tra xem ai đang để mắt tới thứ này"
Người đàn ông trung niên gật đầu rồi xoay người rời đi.
Không lâu sau, bữa tiệc kết thúc, có người hộ tống tinh thể lửa rời đi.
Lữ Minh Triều đồng thời cũng đứng dậy.
"Ông chủ" Người đàn ông trung niên trông như thư ký đã quay lại: "Tôi vừa nghe ngóng được thông tin, mảnh vỡ Tà Thần này đã bị người của Đảo Ánh Sáng để ý rồi"
"Đảo Ánh Sáng!" Lữ Minh Triều nghe thấy ba từ này, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén: "Là bọn họ!"
Người đàn ông trung niên liền hỏi: "Ông chủ, vậy chúng ta còn cần ra tay nữa không?"
"Đương nhiên!" Lữ Minh Triều không chút do dự nói: "Đảo.
Ánh Sáng rất coi trọng thứ này, chúng ta càng cần phải cướp ngay! Bây giờ phái người theo sau, nhân tiện thông báo với phía bên kia, nếu thật sự là người ứng của Đảo Ánh Sáng, chỉ dựa vào người của chúng ta, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn!"
"Đã rõ."
Tiệc tàn, rất nhiều người vẫn đang tranh thủ cơ hội giao lưu với nhau, trao đổi danh thiếp, khi đông đảo các nhà doanh nghiệp ở hội trường đang tìm tổng giám đốc Lữ của nhà máy Nguyên Phổ, Lữ Minh Triều đã đem theo người rời khỏi buổi tiệc, ngồi trong chiếc Minibus tầm trung không chớp mắt, một mạch đuổi theo chiếc Buick hạng sang.
Chiếc Buick hạng sang này chạy vòng quanh thủ đô khoảng một tiếng, vào một giờ chiều thì đến trước cửa một câu lạc bộ tư nhân, xe dừng lại, cửa xe mở ra, vài người đưa một chiếc hộp vào trong câu lạc bộ.
← Ch. 1588 | Ch. 1590 → |