← Ch.1551 | Ch.1553 → |
Chương 1580:
Vừa nghe thấy giọng nói này, Bạch Trình giật mình, ánh mắt nhìn về hướng giọng nói phát ra, không thấy người, bạch Trình lập tức thốt ra bốn chữ: "Thiết Tăng Thiên Á"
Một thân hình rực rỡ, đi đến chỗ Trương Thác, bóng dáng xinh đẹp cùng một đầu tóc trắng bay bay, dáng người thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều, hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt trong quán bar.
Trương Thác cũng không thấy bất ngờ khi thấy Thiết Tăng Thiên Á xuất hiện, không lâu trước đây Thiết Tăng Thiên Á mới vừa tìm anh, hỏi anh chuyện cái chìa khóa.
Thiết Tăng Thiên Á đi đến bên cạnh bàn của hai người, nhìn hai người: "Đã lâu không gặp."
"Đã lâu không gặp." Bạch Trình miễn cưỡng cười cười, trước kia, họ là những người bạn, thậm chí còn thân hơn cả những người thân nhất của họ, nhưng sau sau đó Thiết Tăng Thiên Á nổi loạn trên đảo, Bạch Trình thậm chí còn không biết phải đối mặt với người bạn cũ này như thế nào.
Thiết Tăng Thiên Á cười cười với Bạch Trình, sau đó rất tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh Trương Thác, mở miệng nói: "Đức Lăng sau lưng chính là người của Kiều Đức, chỉ là sau lưng Kiều Đức, còn có một người nữa"
Trương Thác mở miệng nói: "Cô biết chút gì đó sao?"
Thiết Tăng Thiên Á không có trả lười Trương Thác luôn, mà nhìn lên cái ly nước lọc trên mặt bàn nói: "Anh Bá Chi, anh thật sự đã lập gia đình rồi, trước kia đều uống Hennessy, bây giờ đã đổi thành nước lọc, nhìn lại chúng ta, tới quán bar chỉ biết dùng ma túy, quả nhiên, người có gia đình có khác, đã bắt đầu chú ý đến cơ thể rồi"
Trương Thác ngồi ở chỗ đó, không nói gì.
Bạch Trình không nói nửa lời, thậm chí sau khi Thiết Tăng Thiên Á xuất hiện, ánh mắt Bạch Trình luôn nhìn về hướng khác, có cảm giác như đang lảng tránh.
"Được rồi, anh Thác không muốn nói chuyện riêng, chúng ta bàn chuyện chính sự đi" Thiết Tăng Thiên Á cầm lấy ly nước lọc mà Trương Thác vừa uống, đặt lên miệng nhấp một ngụm nhỏ: "Chuyện của Kiều Đức bên kia, về mặt thần học, nó tương tự như những gì anh đã nghe, thế giới đã thay đổi đáng kể và các linh hồn đang trỗi dậy. Họ đang tìm kiếm một phương thức để hồi sinh các vị thần cổ đại. Tất nhiên, vấn đề này cũng có thể được giải thích từ quan điểm của một nhà khoa học.
"Giải thích như thế nào?" Vẻ mặt Bạch Trình tò mò, lần trước ở trên máy bay Vị Lai đã nói cho anh ta một chuyện, làm cho Bạch Trình sau đó bắt đầu có chút tham vọng.
"Rất đơn giản, cái gọi là biến đổi thế giới, linh khí lên cao, đơn giản chỉ là chào đón một vận động mới của vỏ trái đất mà thôi" Thiết Tăng Thiên Á nói, miệng nhỏ nhản lại uống một hớp nước: "Ha, anh đừng nói là, bây giờ là mùa đông nên uống nước ấm nhá, chỉ là rất dễ chịu, đúng là một người đàn ông đã kết hôn… Sau khi vỏ trái đất hoạt động, chắc chắn sẽ xảy ra một chút thay đổi, dưới nền đất này chôn giấu cái gì, không ai biết, nói không chừng mấy nghìn năm sau, thành phố trụ sở của chúng ta, cũng sẽ bị chôn dưới nền đất này cũng nên"
"Ý của cô là, trong lòng đất có người sống? Bọn họ đang gọi cho thần linh sống lại, chính là những người sống dưới lòng đất của chúng ta sao?" Bạch Trình suy đoán.
"Cũng có thể, nhưng tỷ lệ rất thấp" Thiết Tăng Thiên Á lắc đầu, hỏi ngược lại: "Bạch Trình, anh cảm thấy thần linh là cái gì? Thay đổi như chong chóng, hô mưa gọi gió?"
Thần linh là cái gì chứ?
Trong lời nói của Thiết Tăng Thiên Á, khiến cho Bạch Trình như rơi vào một cảm giác mù mịt.
"Thần linh chỉ là một loại kẻ yếu được phóng đại lên, thêm nữa là sự tưởng tượng vô hạn mà trở nên to lớn thôi" Thiết Tăng Thiên Á cười nói: "Khi chúng ta yếu đuối, khi chúng ta nhìn thấy ai đó có thể đập vỡ một tảng đá to bằng một cú đấm, chúng ta sẽ cảm thấy răng kẻ đó cũng có thể phá vỡ được một quả núi, nhưng trên thực tế, phá vỡ tảng đá chính là giới hạn của hắn, nhưng với chúng ta, hắn còn có thể mạnh hơn nhưng chưa để lộ ra, coi hắn như một vị thần, giống như, trong mắt người thường, chúng ta cũng đã năm vững phương pháp cơ bản của thần tiên"
"Thế giới này truyền giáo quá lâu rồi" Thiết Tăng Thiên Á duỗi eo cười nói: "Đừng nói mấy chục nghìn năm trước, thậm chí một trăm năm trước có cái bí mật gì, chúng ta cũng hoàn toàn không biết. Chúng ta có thể chỉ nhìn thấy những gì trước mặt chúng ta, một số người tin rằng loài người không tiến hóa, mà đang thoái hóa. Con người mới sinh ra chỉ có thể chờ được cho ăn và không có khả năng tự săn bắt. Con người sinh trưởng tự do sẽ gặp nhiều bệnh tật và cần sự hỗ trợ từ đồ vật bên ngoài, không cần phải di chuyển đồ vật, mấy nghìn năm trước, binh lính có thể khoác lên người những bộ áo giáp nặng hàng trăm cân mà vẫn đi hành quân được mấy nghìn ki lô mét.
← Ch. 1551 | Ch. 1553 → |