← Ch.0295 | Ch.0297 → |
Chương 305:
"Hi hi, lúc đó khi Ferger vẽ bức tranh này, anh ở bên cạnh mà." Trương Thác bật cười, nói đúng sự thật.
"Xí! Lâm Ngữ Lam trọn mắt, không tin lời của Trương Thác.
Trương Thác cũng không bước lên chào hỏi khi Ferger đến, anh rất sợ Ferger sẽ làm ra những cử chỉ hành động quá khích nào đó, sẽ làm lộ thân phận của mình, Lâm Ngữ Lam và Mễ Lan hai cô gái này cũng chụp mấy tấm hình Ferger từ xa xa, rồi liền đi đến chỗ khác thưởng tranh.
Hôm nay, quả thật sự phấn khích đặc biệt xoay quanh Lâm Ngữ Lam và Mễ Lan hai cô gái này, đặc biệt là Lâm Ngữ Lam, buổi triển lãm tranh này cô đã suy nghĩ đến không biết bao nhiêu năm rồi, bây giờ cuối cùng cũng được như ý nguyện.
Sau khi ra khỏi buổi triển lãm, Mễ Lan lại đưa Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đi dạo hết một vòng quanh Hàng Châu, hồ Tây Tử nỗi tiếng là một nơi chắc chắn không thể bỏ qua được, còn có Linh Án Tự, Đại Vận Hà, chỉ có một ngày dạo quanh, chỉ cảm thấy thời gian cũng không đủ dùng.
Ba người đi chơi hết một ngày, cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Mễ Lan gọi cho Tiêu Sơn một cuộc điện thoại, hẹn cha mẹ mình cùng ăn cơm.
"Mễ Nhi, con, tiểu Thác, và còn có cả Ngữ Lam, đến thập cửu lầu, có rất nhiều bạn cũ đang ở đây, để cha giới thiệu con trai nuôi của cha cho bọn họ làm quen một chút."
Tiêu Sơn phấn khởi nói trong điện thoại, có thể tương phùng với Trương Thác lần nữa khiến cho ông ấy cảm thấy vui mừng từ tận đáy lòng.
Cái gọi là thập cửu lầu, là tên gọi của một hội sở ở Hàng Châu.
Đây là một hội sở tư nhân vô cùng cao cấp, chiếm diện tích lên đến 2300 mét vuông ở trung tâm tắc đất tắc vàng của Hàng Châu, tích hợp KTV, giải trí, hồ bơi thành một thể.
Hội sở không phải là một tòa cao ốc đồ sộ, mà chỉ là một tòa nhà cao hai tầng, trang trí tương đối xa hoa sang trọng, chỉ phí cho cả tòa hội sở, lên tới hàng trăm triệu.
Hội sở tư nhân này, mỗi ngày chỉ chiêu đãi một lượt khách, chỉ là giá thuê một ngày thôi cũng đã đạt đến 6 chữ số.
Người có thể ra vào hội sở này, đều là những nhân vật có máu mặt ở Hàng Châu.
Cả hội sở này sử dụng phong cách trang trí Trung Hoa, tạo cho người ta một cảm giác mang tính nghi thức rất mạnh, cửa của hội sở được mạ vàng ở viền cửa, cách điệu cực kỳ cao, trước cửa điêu khắc một con rồng đá, sống động như thật.
Hai bên cửa của hội sở, đậu hai chiếc xe hạng sang có giá không thấp hơn † triệu.
Đi vào cửa của hội sở, đầu tiên phải đi vào một biệt viện trước, trong biệt viện có núi có nước, trong hô nước có nuôi cá koi.
Có những quý bà trong giới thượng lưu, ăn mặc sang trọng quý phái đang chuyện trò trong biệt viện.
Biết được tin Trương Thác sẽ đến, Tiêu Sơn đã đợi ở trước cửa của hội sợ trước 10 phút, lúc nhìn thấy Trương Thác xuất hiện trong biệt viện, Tiêu Sơn vội vã đi đến.
Đối với Trương Thác, ấn tượng của Tiêu Sơn vẫn luôn rất tốt, vì lý do gia đình, từ rất nhỏ Trương Thác đã phải chịu khổ cùng mẹ của mình, năm đó khi gặp được Tiêu Sơn, Trương Thác cũng vô cùng lễ phép, Tiêu Sơn khi đó, căn bản không được nở mày nở mặt giống như bây giờ, thậm chí có thể nói là nghèo khổ đến nỗi chán nản.
Khi Trương Thác rời khỏi nhà của Tiêu Sơn năm 14 tuỏi, đối với chuyện này, Tiêu Sơn vẫn luôn rất tự trách bản thân, ông ấy đã không làm được những chuyện đã hứa với ân nhân trước kia, bây giờ đây có thể gặp được Trương Thác, chuyện đầu tiên mà ông ấy làm chính là muốn bù đắp thật tốt cho Trương Thác.
"Nào, Trương Thác, giới thiệu cho con làm quen với các chú bác một chút!" Tiêu Sơn bước lên trước vài bước, nhiệt tình ôm lấy cánh tay của Trương Thác, đưa Trương Thác đi vào trong hội sở.
Mễ Lan thấy cha mình như thế, thì cười khổ với Lâm Ngữ Lam: "Ngữ Lam, nếu sau này cha mẹ của mình không cần mình nữa, cậu phải thu nhận giúp đỡ mình đó!"
Lâm Ngữ Lam che miệng cười, cô biết mối quan hệ của Trương Thác với gia đình Mễ Lan, vì vậy đối với cách làm của Tiêu Sơn cũng không có gì bắt ngờ.
Trương Thác theo Tiêu Sơn đi vào trong hội sở.
← Ch. 0295 | Ch. 0297 → |